Hôm nay sắp đến ngày lễ Giáng sinh, trên đường cái rất náo nhiệt. Nguyệt Khê đánh một cái ngáp, đối với các ngày lễ  như thế này từ trước đến nay hắn không có gì hứng thú, dù sao cũng chỉ nhộn nhịp hơn ngày thường mà thôi. Ngay cả sinh nhật chính mình hắn từ trước đến nay cũng không thèm để ý, huống chi là của người khác.

Mà Mai Thuấn Thần lại hưng trí bừng bừng gọi điện nói muốn tổ chức một hoạt động rình rang ở quán bar vào buổi tối ngày hôm đó, hơn nữa còn dùng một số tiền lớn dụ dỗ Nguyệt Khê tham gia. Nếu là trong dĩ vãng Nguyệt Khê sẽ đáp ứng ngay, nhưng hiện tại dù sao cũng đã có tình nhân rồi, trong ngày này vạn nhất Long Thiên Thích đã an bài tiết mục gì đó, đến lúc đó chẳng phải là càng phiền phức.

Gần đây Long Thiên Thích giống như đã mất tích, đã một tuần đều không gặp mặt, Nguyệt Khê đương nhiên cũng sẽ không chủ động đi tìm y. Nhưng mà đối với việc này Nguyệt Khê ít nhiều cũng có chút ngoài ý muốn. Nói chung vừa tìm được một tình nhân mới, theo lẽ thì tình cảm phải khắn khít lắm mới đúng, thế nhưng Long Thiên Thích lại ít khi đi tìm hắn, một tháng cũng chỉ gặp mặt vài lần, mà mỗi lần gặp mặt chỉ làm duy nhất một việc chính là lên giường, sau đó y sẽ vội vàng rời đi.

Mà ở trên giường, Nguyệt Khê đối với y quả thật vừa lòng, không có bất lương ham mê, ôn nhu lại không mất đi tình cảm mãnh liệt. Nếu không để ý tới cái tính cách cường thế làm cho kẻ khác giận sôi gan, thì thật đúng là đủ tư cách làm một tình nhân chân chính.

Cho dù không có nhận được điện thoại của Long Thiên Thích, từ trước đến nay luôn có tính cẩn thận, chu đáo, hắn vẫn tính toán chuẩn bị tốt lễ vật trước đêm lễ Giáng sinh. Nếu Long Thiên Thích không xuất hiện, coi như là chính mình tặng mình vậy.

Nhưng vấn đề hiện tại là ngày lễ Giáng sinh phải tặng lễ vật gì mới tốt, hắn không có kinh nghiệm tặng lễ vật cho người khác, huống chi lần này người cần tặng lại là Long Thiên Thích, một người mà tựa hồ cái gì cũng không thiếu.

Chung quanh quan sát, đột nhiên một khối tạo hình thủy tinh thật độc đáo bảy màu trong tủ kính hấp dẫn tầm mắt của hắn, đó là một khối hình lập phương cao hai mươi cm, mặt trên khắc chính là một tiểu thiên sứ và một ác ma, nhìn không ra là tương thân tương ái, vẫn là tính toán đánh nhau đầu rơi máu chảy. Có thể là do ánh sáng của ngọn đèn mà  các loại màu sắc phối hợp hài hoà với nhau thập phần động lòng người.

Nguyệt Khê không khỏi đi vào trong cửa tiệm, nhưng đến gần xem thì lại có chút thất vọng. Thật giống như câu nói: nhìn xa thì thấy đẹp.

“Tiên sinh thật sự là hảo ánh mắt, đây là món hàng mà cửa tiệm chúng tôi mới vừa nhập về, tặng cho bạn gái là tốt nhất.” Cô gái bán hàng dường như nhìn ra ý muốn của Nguyệt Khê, giới thiệu càng thêm ân cần: “Hơn nữa hiện là lễ Giáng Sinh nên đang có đợt giảm giá, chỉ còn một vạn hai.”

“Ngày thường thì sao?” Nguyệt Khê nhịn không được hỏi một câu.

Một năm học phí của hắn cũng không cao như vậy. Bất quá Nguyệt Khê cũng có thể xác định, cô gái bán hàng này tuyệt đối là tay mới. Bằng không có thể nhìn ra người ăn mặc như hắn thế này, trên người nhiều nhất cũng chỉ khoảng một trăm nhân dân tệ thôi, làm sao có thể mua nổi món đồ đắt tiền như vậy.

“A?” Cô gái kia bị hỏi bất ngờ, không kịp phản ứng.

“Hay cái này được làm bằng kim cương?” Nguyệt Khê khó có được tâm tình trêu ghẹo người khác như thế này.

“Ách......”

Nguyệt Khê cười lên, có vài phần xin lỗi nói: “Chỉ đùa chút thôi, ta không mua...... ”

“Giúp ta gói lại đi.” Thật đột ngột, một đạo thanh âm ở phía sau vang lên, rồi một thẻ tín dụng được đưa tới, sau đó thật mau một bàn tay to khoát lên vai Nguyệt Khê.

Nguyệt Khê có chút kinh ngạc quay đầu lại, là Long Thiên Thích, tuy rằng vẫn là hé ra khuôn mặt mười phần quyết đoán, nhưng trên người lại phát ra một ít hưng phấn, ngay cả gương mặt bình thường lãnh đạm tựa hồ như đang mỉm cười.

Cô gái kia vẻ mặt cao hứng cầm lấy món đồ, cẩn thận đóng gói. Lúc này Nguyệt Khê mới vỡ lẽ ra, nguyên lai là hắn định mua quà tặng Long Thiên Thích, nhưng không ngờ lại bị người khác nghĩ sai. Chẳng lẽ hiện tại trông hắn rất giống con gái lắm sao, hay là do hắn hôm nay ăn mặc rất trung tính mà bị nhìn nhầm?

“Cám ơn quý khách  đã ghé.” Cô gái bán hàng nói xong liền đem túi quà tặng đưa ra.

Đem  túi quà tặng cầm ở trong tay, Long Thiên Thích nhanh chóng lôi kéo hắn ra khỏi cửa.

“Tại sao ngươi lại ở trong này?” Nguyệt Khê không khỏi lên tiếng hỏi.

“Tình cờ đi ngang qua nhìn thấy ngươi, nên ta xuống xe đến xem.” Long Thiên Thích không tự giác nắm chặt tay Nguyệt Khê nói. Gần một tuần y không nhìn thấy Nguyệt Khê, gần đây bận lo sự vụ của công ty, thật sự chẳng nhín ra được một chút thời gian rảnh nào để mà đến tìm hắn.

Nguyệt Khê lại muốn đẩy y ra, nơi này là đường cái, phải chú ý một chút mới được. Rất nhanh hắn liền nhìn thấy chiếc ô tô đỗ ở bên đường.

“Ngươi hẳn là còn có chuyện phải đi, ta còn muốn đi dạo một hồi mới trở về.” Nguyệt Khê cười nói với Long Thiên Thích.

Long Thiên Thích lại đột nhiên mở cửa xe, đem Nguyệt Khê nhét vào trong xe.

“Ngươi làm......” Nguyệt Khê kinh ngạc một chút, đại khái đoán ra Long Thiên Thích muốn làm cái gì, nhưng phía trước còn có lái xe ngồi mà.

Chính là nhanh hơn miệng Nguyệt Khê đã bị áp lấy, cả người cơ hồ bị Long Thiên Thích thu vào trong ngực, mà tay của Long Thiên Thích cũng đã muốn phóng tới trong quần áo của hắn.

“Ta...... Ngươi buông.” Nguyệt Khê tìm thật lớn khí lực mới đẩy được Long Thiên Thích ra.

Long Thiên Thích chỉ thản nhiên cười cười, một chút cũng không phật ý, búng nhẹ vào cái mũi nhỏ của hắn hỏi: “Ngươi không muốn ta sao?”

“Nhưng không có nghĩa là ở trên đường cái động dục.” Nguyệt Khê lạnh lùng nói.

“Giận à?” Long Thiên Thích buồn cười nhìn thấy thấy cái miệng của hắn cong lên.

“Ta chỉ hy vọng ngươi có thể chú ý xung quanh một chút.” Nguyệt Khê nhịn không được nói: “Ta chán ghét trước mặt người khác thân thiết.”

Long Thiên Thích lúc này mới hiểu được hắn ám chỉ chính là lái xe, cười cười, nói: “Kỳ thật ta cũng không muốn bất luận kẻ nào nhìn đến ngươi.” Khi nói chuyện y phất phất tay, lái xe lập tức mở cửa đi ra ngoài.

Nguyệt Khê không khỏi lắc đầu, cũng không nói gì, có những người là không thể phản đối mạnh mẽ được, bằng không chỉ làm phát sinh tranh chấp không cần thiết.

“Có muốn mua cái gì đó không? Ta hôm nay còn có chút thời gian cùng ngươi đi lựa chọn.” Long Thiên Thích nói.

Nguyệt Khê lập tức lắc đầu, hắn hoàn toàn tưởng tượng không ra loại nam nhân như Long Thiên Thích khi đi vòng quanh các con phố hay siêu thị để lựa chọn mua một món đồ vật nào đó sẽ có bộ dáng như thế nào, hơn nữa Long Thiên Thích những nói lời này cũng rất đỗi thật tâm.

“Chủ tịch.” Bên ngoài lái xe đột nhiên gõ gõ vào cửa kính.

Long Thiên Thích cau mày, mà Nguyệt Khê cũng rất nhanh buông y ra.

“Điện thoại của ngài.” Lái xe nhìn thấy Long Thiên Thích nhăn lại mi, thần sắc cẩn thận lên tiếng.

Long Thiên Thích tiếp nhận, nghe báo cáo nội dung trong điện thoại, một hồi lâu mới nói: “Ta đã biết.” Lập tức đem điện thoại cắt đứt.

Nguyệt Khê lập tức cười nói: “Ngươi chắc là đang vội, ta có thể tự mình tùy tiện đi một chút.”

Long Thiên Thích suy nghĩ một chút cũng phải miễn cưỡng gật gật đầu, từ trong túi tiền lấy ra thẻ tín dụng giao cho Nguyệt Khê, nói: “Vậy ngươi chậm rãi xem đi, thấy thích cái gì thì cứ thoải mái mà mua.”

Nguyệt Khê không nói gì tiếp nhận, có vài phần hờn giận nhìn về phía Long Thiên Thích, nhưng không có trả về cho y. Y xem hắn như nữ nhân mà khi dễ a.

Chính mình mở cửa xe bước xuống, Nguyệt Khê lại đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hỏi: “Vào đêm giáng sinh ngươi có tìm đến ta không?”

“Đêm giáng sinh?” Long Thiên Thích đối với tên của ngày lễ này có chút kinh ngạc.

Nguyệt Khê lại không nói gì, người này không phải ngay cả ngày lễ như vậy cũng quên đi chứ.

“Nếu ngươi hy vọng......”

Không đợi Long Thiên Thích nói xong, Nguyệt Khê liền lập tức lắc đầu nói: “Không phải, ngày đó ở『 Thiên Sứ Chi Đều 』 có hoạt động, Thuấn Thần muốn ta đi hỗ trợ, ta chính là muốn nói cho ngươi biết một tiếng mà thôi.”

Long Thiên Thích khẽ cau mày một chút, nhưng vẫn nói: “Được rồi, chờ ta giải quyết xong công việc, sẽ gọi điện thoại cho ngươi.”