Buổi sáng khoảng sáu giờ mấy trong lúc hai người đang ngủ say thì Nina đi vào phòng,nàng vì nhỏ bé nên mất không ít công phu mới trèo lên giường được,lên rồi liền chui vào trong mền,tay nhỏ bé nắm lấy bàn chân tuyết trắng không biết là của ai,nhưng nàng nhận ra được đây là của mami,bởi vì ba ba không có sơn móng chân màu đỏ nga,Tống Hàm Nghi bị nhột hơi co chân lại,lười biếng xoay người qua định ôm Liêu Kính Hàn ngủ tiếp thì bất giác phát hiện cái mền đang cử động,nàng kéo mền ra nhìn thấy Nina đang ngồi bên trong,Nina bị phát hiện liền lấy tay che mặt lại,dường như làm như thế thì mami sẽ không nhìn thấy nàng,Tống Hàm Nghi mỉm cười ôn nhu ôm lấy nàng.

« Bảo bối thế nào lại ở chổ này »

« Mami ngày qua đi đâu vậy »

Nina đôi mắt to tròn long lanh tò mò nhìn Tống Hàm Nghi,hai tay câu lấy cổ đối phương,ngày hôm qua ba ba nói cho nàng biết mami chút nữa sẽ về,nàng chờ hoài không thấy,tĩnh lại thì trời sáng rồi,Ôn Ly a di nói mami đã trở lại nên nàng chạy đến đây nhìn,Tống Hàm Nghi cưng chìu hôn lên mặt nàng một cái rồi ôm ra ngoài,nhẹ nhàng đóng cửa lại sợ đánh thức Liêu Kính Hàn,tối qua khúc gỗ mục lăn xả chiến đấu cả đêm có lẽ bây giờ rất mệt mõi ngủ mê mang.

« Mami đi làm kiếm tiền mua sữa cho bảo bối »

« Cho Na đi cùng nga »

Nina nằm trong lòng Tống Hàm Nghi làm nũng,mỗi sáng ba ba và mami đều đi mất tiêu chỉ còn lại mình nàng không có ai chơi cùng,có khi Liêu Kính Hàn sẽ ôm nàng theo,đến công ty liền để cho nàng ngồi trên sofa chơi đồ chơi hoặc là xem hoạt hình,buổi trưa chở nàng và Ôn Ly đến Liêu gia cho nội tổ mẫu trông coi,Bella lúc nào cũng hoan nghênh tiểu la lỵ đến chơi,nhờ con dâu nên nàng mới được phúc ẵm nội tôn,chuyện này rất hạnh phúc đối với nàng và lão công,Tống Hàm Nghi cưng chìu ngắt nhéo hai má ửng hồng của Nina.

« Vậy thì bảo bối ngoan ngoãn mau chống lớn lên,mami sẽ dẫn đi cùng chịu không »

Nina không biết bao giờ mới là lớn lên nhưng vẫn nhu thuật gật đầu,mami không có lừa gạt nàng bao giờ,Tống Hàm Nghi ôm theo nàng đi xuống lầu,giúp nàng cởi y phục rồi bỏ vào phao tắm đã chuẩn bị sẳn,mỗi sáng Tống Hàm Nghi đều tắm cho Nina rồi cho ăn sáng,sau đó mới chuẩn bị đi làm,luôn tranh thủ thời gian để trở về chăm sóc hai ba con bọn họ,Nina thấy nước liền mừng rỡ,tựa như con cá nhỏ ở bên trong nghịch ngợm làm cho nước văng cả ra ngoài,bắt lấy hai con vịt đồ chơi đang bơi lội bên trong,Tống Hàm Nghi mỉm cười lấy một ít sữa tắm trẻ em thoa lên người nàng,bây giờ mới phát hiện tiểu la lỵ thực béo ú,làn da mịn màng trắng noãn thực đáng yêu,Liêu Kính Hàn cũng thường để ý cái mông tròn trịa của Nina,mỗi lần không mặc tả lót thì quần liền bị vướn vào kẽ mông vì quá ú,thực muốn tát cho mấy cái bỏ ghét.

« Hảo tinh nghịch,ngồi yên để mami tắm cho ngươi,sau đó đi ăn sáng nga »

Ôn Ly cầm khăn tắm đứng bên cạnh quan sát,Tống Hàm Nghi thực là người mẹ ôn nhu và chu đáo,tuy đã thuê nàng làm bảo mẫu nhưng vẫn muốn tự tay chăm sóc cho tiểu la lỵ này,niềm vui của người mẹ chính là được chiếu cố cho con mình,Tống Hàm Nghi không thấy vất vả mà rất hạnh phúc,sau khi tắm cho Nina xong thì nàng chọn ra bộ y phục đáng yêu mặc vào cho hài tử rồi ôm đến phòng ăn,đặt tiểu la lỵ vào cái ghế nhỏ,định uy hài tử ăn sáng xong sẽ trở về phòng đánh thức Liêu Kính Hàn,còn chưa có đi đã thấy Liêu Kính Hàn tóc tai rối bù,vẻ mặt chưa tĩnh ngủ đi xuống lầu,vừa nhìn thấy Nina thì hai mắt liền sáng lên,giả bộ làm mặt hung dữ hù dọa nàng,hai tay cào nhẹ lên cái bụng tròn trịa của nàng mấy cái,chọc cho nàng cười khanh khách,co rút người lại.

« Đừng mà...đừng mà...nhột quá nga »

« Lão công »

Liêu Kính Hàn bị Tống Hàm Nghi lãnh mị liếc nhìn liền thu hồi ma trảo không trêu ghẹo Nina nữa,tên khốn này suốt ngày thích chọc lét người ta,hài tử đang ăn sáng cũng không buông tha,Liêu Kính Hàn mỉm cười hôn Tống Hàm Nghi một cái,nhướng nhướng mày nhìn về phía Nina.

« Để ta uy nàng ăn,ngươi đi tắm đi »

Nina tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện,nàng chu mỏ nhíu mày tỏ ý không muốn,ba ba của nàng chính là ác ma,thường hay trêu ghẹo nàng chứ không có ôn nhu như mami,còn hay bắt nàng làm đủ trò mới cho ăn có miếng bánh,Tống Hàm Nghi lấy khăn lau miệng cho Nina,rồi đưa lại chén cháo cho Liêu Kính Hàn.

« Bảo bối nếu là ba ba ăn hiếp ngươi liền nói cho mami biết,mami tắm xong sẽ trở xuống chơi với ngươi »

Tống Hàm Nghi nói xong liền đi rồi,hôm nay nghĩ phép nên có nhiều thời gian bồi bạn cùng tiểu la lỵ hơn,nàng cũng biết lão công thích nhất là trêu ghẹo người khác,nàng cũng là ví dụ điển hình,ngay cả nàng có khi còn bị trêu ghẹo muốn điên rồi thì nói chi là tiểu oa nhi như Nina,Liêu Kính Hàn mỉm cười tà ác uy muỗng cháo cho Nina.

« Tiểu yêu tinh,mami của ngươi đã đi rồi,lần này không ai cứu ngươi nữa,ngoan ngoãn ăn hết chén cháo thì số bánh kẹo này sẽ là của ngươi »

Nina chớp mắt mấy cái nhìn thấy trên bàn có thật là nhiều bánh kẹo,lần này coi như vì bánh kẹo nàng đành hy sinh chút đi,nhu thuận hé miệng ăn cháo,Liêu Kính Hàn chỉ để bánh kẹo ở đó dụ dỗ nàng mà thôi,nhiều lắm là cho nàng ăn một viên kẹo chứ không nhiều hơn,mỗi lần nuốt lời thì tiểu la lỵ liền ủy khuất khóc òa lên,đại nhân hứa cái gì với tiểu oa nhi thì phải thực hiện,không thể nói xong liền nuốt lời,như thế tiểu oa nhi sẽ bị tổn thương,tuy còn nhỏ nhưng tiểu oa nhi cũng biết khó chịu khi bị lừa gạt,mỗi lần lấy không được phần thưởng của mình thì Nina sẽ chạy đi méc Tống Hàm Nghi,vì mami thương nàng nhất nhà,mà ba ba thì lại càng sợ mami.

Tống Hàm Nghi nhiều lần giả bộ đánh Liêu Kính Hàn vì cái tội lừa gạt tiểu oa nhi,Liêu Kính Hàn cũng giả bộ khóc,khi đó Nina thấy vậy liền khóc nhiều hơn,kêu mami đừng đánh ba ba nữa,kỳ thực nàng cũng rất thương ba ba,Tống Hàm Nghi thật sự đau đầu với hai ba con,Liêu Kính Hàn uy cháo cho nàng ăn xong liền ôm đến ngôi nhà đồ chơi to lớn bên cạnh phòng khách,ngồi bên trong lấy ra mấy món đồ chơi kích thích trí não hài tử cho nàng chơi,Nina nhìn thấy đống lego kia liền bày ra vẻ mặt khinh bỉ,kiêu ngạo quay đầu đi chổ khác không thèm bận tâm,đừng tưởng nàng là tiểu hài tử liền lừa gạt nàng,cái này cầm vừa đau tay lại khó sử dụng,nàng mới không thèm chơi,nàng dùng tay nhỏ bé ú ù chỉ về phía cái hộp đủ màu sắc ở gốc tường.

« Làm cho Na cái đó đi »

Hộp đồ kia cũng chính là tàu điện siêu tốc,cái này phải nhờ đến người lớn lắp ráp đường ray thì mới có thể vận hành,Liêu Kính Hàn cười khổ mở cái hộp ngồi lắp ráp,tiểu la lỵ này muốn chơi cũng nhờ người khác làm cho,ăn cái gì lại khôn như thế,chỉ qua chóc lát thì tàu điện siêu tốc đã khởi hành,chạy vòng quanh các đường ray,Nina thích thú ngồi quan sát nó,không quên bỏ viên kẹo mà ba ba mới thưởng cho mình vào miệng,nhiệt tình ăn hết chén cháo mới được viên kẹo này đúng là khổ tận cam lai,Liêu Kính Hàn lấy ra khăn ướt lau sạch tay cho nàng,tay của hài tử phải thật sạch sẽ nếu không dễ mắc bệnh,Tống Hàm Nghi đi xuống lầu không nhìn thấy ai,nàng đến căn phòng khác nhìn thấy hai người đang ngồi trong ngôi nhà đồ chơi,ngôi nhà này đối với tiểu oa nhi là lớn,nhưng bây giờ có thêm hai đại nhân liền nhỏ đi không ít,trong phòng có đặt cầu tuột,đu quay mini và nhà bóng,tất cả đều vì tiểu la lỵ mà thiết trí ra,Nina hai mắt nhìn tàu điện,mông lại dần nhích lùi về phía mami,Tống Hàm Nghi hiểu ý liền ôm nàng đến ngồi lên đùi mình,cưng chìu xoa đầu nàng.

« Bảo bối,lúc nãy ba ba thưởng cho ngươi cái gì ? »

« Hắn cho Na viên kẹo »

Nina làm mặt buồn nói nhỏ bên tai Tống Hàm Nghi,sợ nói lớn quá ba ba nghe được biết mình tố cáo hắn,nàng vẫn chưa nhận thức được nhiều điều,nên nhìn thấy ngoại hình của Liêu Kính Hàn như thế liền nghĩ là nam nhân,Tống Hàm Nghi híp mắt nhìn Liêu Kính Hàn.

« Bánh của nàng đâu rồi ? »

« Ta đã ăn sạch »

Liêu Kính Hàn giả bộ cạp bàn tay nhỏ bé của Nina mấy cái,miệng nói thế nhưng lại đi ra ngoài đến tủ lạnh lấy ra cái bánh kem mini mang đến,đầu bếp mỗi sáng đều làm một cái bánh nhỏ xíu để dành cho Nina,mỗi lần không có nàng đều chạy đi tìm đầu bếp thúc thúc,nhìn thấy nàng từ phòng bếp bước ra,miệng đều là kem thì Liêu Kính Hàn cũng đoán được nàng chạy đi ăn vụng,người ta không thích ăn cháo nhưng sẽ thích ăn bánh kem,ba ba lại cấm không cho nàng ăn đồ ngọt,Nina cũng thực đáng thương,bình thường không ăn cháo thì uống sữa,trong bụng đều là nước hỏi sao nàng không thường kêu đói bụng,Tống Hàm Nghi đã bắt đầu cho nàng tập ăn cơm và một số chất dinh dưỡng khác,như thế hài tử mới phát triển tốt.

Tống Hàm Nghi cầm lấy bánh kem uy một muỗng nhỏ cho Nina ăn,tiểu la lỵ sổ sữa đáng yêu như thế cũng phải nhờ công lao của mami nuôi dưỡng thành,bộ dáng này ai nhìn thấy cũng muốn cưng chìu,ăn xong cái bánh này thì liền đình chỉ,buổi trưa mới cho ăn nữa,uống sữa xong sẽ đi ngủ giấc trưa,mỗi ngày nàng đều trải qua mấy quá trình này,lát sau Tống Hàm Nghi giao Nina lại cho Ôn Ly chiếu cố,nàng cùng lão công đi ăn sáng,sau đó cả nhà ba người đi dạo quanh khu vườn tắm nắng,buổi trưa có một vài người đến chơi,chính là cái đám huynh đệ tỷ muội,tối qua Diệp Vũ An có gọi đến nói sáng nay sẽ cùng họ đến đây,Hạ Lam Ngưng nhìn thấy tiểu la lỵ đang ngủ cũng không buông tha,hung hăng hôn cho mấy ngụm.

Tống Hàm Nghi và mấy người kia ngồi bên ngoài chơi đánh bài,Liêu Kính Hàn ngồi bên cạnh xem,lúc đầu Tống Hàm Nghi không thích đánh bài cho lắm,căn bản là không biết chơi,nhờ Liêu Kính Hàn kiên nhẫn chỉ cho nàng cách chơi,nên bây giờ nàng đánh đâu thắng đó,làm cho mọi người muốn thua sạch túi vì nàng.

« Nữ thần bài,ngươi để ta báo thù ván này được không »

Hứa Gia Văn thua liên tiếp sáu ván,bắt đầu có chút gấp gáp,Tống Hàm Nghi mỉm cười gật đầu,chỉ là đánh bài giải trí mà thôi,nàng là do may mắn mới thắng được họ,Hứa Gia Văn còn chưa kịp thắng thì Nghê Tâm đã giành trước,nàng mỉm cười đắc ý.

« Thật ngượng ngùng,ván này nên là ta mới phải,ngươi chịu khó đợi ván sau đi »

« Lão bà,ngươi lợi hại quá xá »

Diệp Vũ An ngồi bên cạnh ra sức khen ngợi,hai năm qua làm ở cục cảnh sát thì nàng đã thăng chức nhiều lần,may mắn gia đình nàng còn mấy huynh muội nên không cần nàng trở về quản lý công việc,Liêu Kính Hàn cũng thực ngưỡng mộ nàng có thể thực hiện mơ ước,mong là nàng sẽ càng tiến xa hơn nữa,còn trao lại cho nàng hết toàn bộ kinh nghiệm nhiều năm phá án của mình,Tống Hàm Nghi cũng biết Liêu Kính Hàn mê phá án hơn là mê kinh doanh,nhưng đôi khi lựa chọn không phải do mình quyết định,còn phải tùy vào hoàn cảnh,nàng có ngỏ lời muốn giúp đỡ,nhưng Liêu Kính Hàn không đồng ý,vì bản thân mà phải hy sinh mơ ước của lão bà thì nàng sẽ không làm,cuộc sống bây giờ cũng rất tốt,như vậy rất là hạnh phúc rồi,nàng không có đòi hỏi gì thêm.