Lối Thoát Khó Đi

Chương 2: 2 Thân Phận Anh Ấy

Người đi trước,người đi sau lần lượt ra khỏi phòng làm việc,Hách Thiên vẫn là vẻ ngoài lịch sự,chu đáo,sau khi ra trước anh ấy nép mình sang một bên chờ khi Trần Y Y hoàn toàn ra khỏi cửa thì tự mình đóng cửa lại.

Giờ nghỉ trưa,mọi người trong công ty không ra ngoài thì là dồn đến nhà ăn,dưới sảnh công ty cũng chỉ còn mấy người.

"Giám đốc Hách " " Tổng Giám Hách".

" Hách tổng "

Các nhân viên lần lượt đến chào hỏi,một mặt nhìn thấy cấp trên chào hỏi là lễ phép vốn có,mặt khác nhìn thấy một cô gái lạ mặt đi bên cạnh ông chủ,đương nhiên muốn đến xem thử là thần thánh phương nào.

Sau khi nghe nhiều người gọi Hách Thiên là "Tổng giám Hách ",Trần Y Y mặt không biến sắc nhưng sâu thẳm trong lòng lại căng thẳng không thôi,luôn miệng niệm một câu chú

Khoảng cách,khoảng cách! khoảng cách

Từ một cánh tay có thể chạm,Trần Y Y từ từ xê dịch ra 2 cánh tay mới có thể chạm,rồi lại dần tăng nhanh tốc độ bỏ lại Hách Thiên đi thẳng về phía trước,còn viện cớ

"Tôi đói rồi,anh đi nhanh lên "

Hách Thiên hơi sửng sờ nhìn cô ấy,không nhịn được môi anh ấy khẽ cong lên để lộ ra một nụ cười dịu dàng.

Nhà hàng gần Hách Thị

Đến nơi Trần Y Y nhanh chân xuống xe,gấp gáp đi vào nhà hàng,cô ấy chọn ngồi vào một cái bàn được đặt cạnh cửa kính,Trần Y Y không thích bầu không khí quá bí bách,cô ấy luôn chọn những chỗ ngồi cạnh cửa để nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài, nhất là khi cô ấy cảm thấy cẳng thẳng,nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài sẽ giúp cô ấy bình tĩnh hơn.

Hách Thiên lúc này mới thông thả đi tới ngồi vào ghế, một cô nhân viên phục vụ bước tới lễ phép phục vụ,một lúc sau người phục vụ rời đi bầu không khí của hai người trở nên yên lặng,rất nhanh sau đó các món ăn được đưa lên,im lặng vẫn về im lặng,cho đến khi thức ăn của cả hai đều đã ít đi một nữa lúc này không muốn yên lặng nữa,Hách Thiên chủ động hỏi Trần Y Y

" Không muốn nói gì sao?"- Anh ấy nhìn Trần Y Y hỏi

Nghe được câu này Trần Y Y mặt vẫn như cũ không thay đổi gì,nhàn nhạt trả lời.

" Nên nói cái gì? Phỏng vấn mà cũng đến trễ,cho dù tôi có giải thích,có nói sự thật thì họ sẽ tin tôi sao? Chắc họ chỉ nghỉ tôi viện cớ.

"

Hách Thiên ngẩn đầu lên,anh ấy hơi bất ngờ khi nghe Trần Y Y trả lời,anh ấy cho là, nếu Trần Y Y đã biết anh ấy có chức vụ gì trong công ty thì sẽ nhờ anh giải thích,nói sao thì chính anh ấy đã cứu cô khi cô ngất,anh ấy cũng chính là nhân chứng nhưng không ngờ cô ấy lại trả lời như vậy.

" Tại sao không nhờ tôi giúp cô,tôi là nhân chứng "

Trần Y Y nhìn mặt anh vài giây rồi cuối đầu tiếp tục ăn.

" Anh sẽ giúp tôi sao?"

" Không,! cô cũng biết công ty chúng tôi có rất nhiều nhân tài muốn được vào làm,loại bỏ một người mà ngay cả phỏng vấn cũng đến muộn như cô cũng là dễ hiểu, không có cô chúng tôi cũng sẽ có người khác "- Hách Thiên thẳng thắn trả lời

" Vì vậy tôi mới không nói " Tràn Y Y nói

" Tôi là người chứng kiến lí do cô đến muộn,có thể xác nhận cô không cố ý đến muộn buổi phỏng vấn,nhưng công ty vẫn có quy tác của công ty,tôi không thể nói đỡ cho cô được,như vậy chỉ khiến cô thêm phiền phức thôi "

Trần Y Y đồng tình với lời nói của Hách Thiên cô ấy gật gật đầu.

" Tôi cũng nghỉ như vậy "

" Cô đưa cv cho tôi xem! "Hách Thiên nói

Trần Y Y lấy trong túi xách ra một tập hồ sơ đưa cho Hách Thiên.

" Trần Y? " Hách Thiên tự lẩm một mình

"Đúng lúc tôi đang thiếu một trợ lí,không biết cô có hứng thú không"

" Đương nhiên là muốn! " - Trần Y Y vui mừng trả lời

" Nếu vậy lát nữa ra xe,cô đưa xái này cho Hứa An,cậu ấy phụ trách tìm trợ lí cho tôi "

" Được, cảm ơn anh,Tổng giám đốc Hách " - Trần Y Y phấn khích trả lời

Hách Thiên nhìn thấy dáng vẻ phấn khích của Trần Y Y trong lòng liền thấy khá vui vẻ,cảm giác này anh ấy lâu rồi chưa có.

" Bác sĩ nói cô cần nghỉ ngơi,về rồi thì chăm sóc bản thân cho tốt vào,đừng để bị bẻ hi nữa,không dễ chịu đâu "

" Ừ,tôi biết rồi,tôi không để bản thân gục ngã lần nữa đâu,tôi còn có rất nhiều chuyện cần làm! " Nói đến đây Trần Y Y buồn rầu không nguôi,cha mẹ,anh trai đang đợi cô ấy cứu ra ngoài.

Cả 2 đều đã ăn xong,thành toán xong thì ra xe về nhưng khi đã đến cửa xe Trần Y Y không vào mà đứng bên ngoài.

" Lần nữa cảm ơn anh sáng nay đã cứu tôi!"

Trần Y Y cúi thấp người thật sâu,chân thành nói lời cảm ơn

Hách Thiên ngồi trong xe cười nhẹ,gật đầu

Sau đó Trần Y Y đi vòng qua chỗ ghế lái,đưa tập tài liệu cho Hứa An

" À anh gì ơi,đây là cv của tôi, làm ơn anh xem giúp tôi,tôi muốn ứng tuyển vị trí trợ lí của Hách tổng! "

"Tạm biệt Hách tổng "

Xe của Hách Thiên đã đi xa giờ chỉ còn mình Trần Y Y ở đó,cô ấy thở dài một hơi,trút hết mọi căng thẳng,áp lực của bản thân theo hơi thở đó mà tan biến.

.