Làm xong những việc này, Cao Văn Cường vốn định đến bên dưới công ty của Nguyễn Huyền Châu để theo dõi cô.Nào ngờ nửa đường Nguyễn Huyền Châu nhắn tin cho hắn, nói rằng hôm nay cô không cần tăng ca, hết giờ làm là đi mua đồ về nấu ăn, nhắn Cao Văn Cường về sớm một chút.

Cao Văn Cường đột nhiên thấy buồn bực, nếu như theo lời Kỳ Duyên nói, chỉ khi nào họ "đến ngày" hoặc không có khách nào chọn mới không cần "đi làm".

Mấy hôm nay Nguyễn Huyền Châu không phải "đến ngày", lẽ nào vì không có khách hàng chọn cô ấy?

Nhưng bây giờ mới bốn giờ hơn, khách hàng căn bản không chọn người từ sớm như vậy.

Lẽ nào trước đó Kỳ Duyên lừa hắn?

Cao Văn Cường nghĩ nửa ngày trời cũng không nghĩ ra được nguyên nhân, nên khôngnghĩ tiếp nữa. Hắn tìm một quán đồ uống nào đó ngồi đến đúng thời gian tan ca của mọi ngày mới quay về nhà.

Vừa mở cửa ra, hắn bỗng chốc ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt, Nguyễn Huyền Châu đang quấn tạp dề đứng trong bếp nấu cơm.

"Chồng à, anh về rồi, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đi, chỉ một xíu nữa là có thể ăn cơm ngay." Nguyễn Huyền Châu nghe thấy tiếng động, quay đầu lại cười với Cao Văn Cường.

Cô ấy cười rất vui khiến Cao Văn Cường nhìn vào mà thấy hốt hoảng, đã lâu lắm rồi hắn không thấy Nguyễn Huyền Châu cười vui vẻ như vậy, phảng phất như quay về với lúc họ mới kết hôn.

"Hôm nay không cần tăng ca à?" Cao Văn Cường bước tới vừa lấy bát đũa vừa hỏi.

"Anh còn mong mỏi vợ anh ngày nào cũng phải tăng ca chắc?" Nguyễn Huyền Châu lườm Cao Văn Cường một cái như quở trách.

"Đâu có!" Cao Văn Cường cảm thấy câu hỏi này của mình quả thực không thỏa đáng, vì thế hắn vội vã lắc đầu phủ nhận.

"Tha cho anh cái tội không dám đấy, nói cho anh biết nhé, đợt này em không cần tăng ca nữa." Nguyễn Huyền Châu đột nhiên cười nói.

Cao Văn Cường nghe vậy mà sững sờ.

Không cần tăng ca nữa, như thế không phải là cô ấy không cần ra ngoài đi khách nữa sao?

"Gần đây không bận nữa sao?" Cao Văn Cường vồn vã hỏi.

Nếu như Nguyễn Huyền Châu không cần đi "tăng ca", vậy thì chuyện hắn muốn điều tra Nguyễn Huyền Châu ngoại tình e rằng hơi khó nhỉ.

"Gần đây em ngày ngày tăng ca đâu phải lãng phí đâu, em đã thu phục được vài khách hàng, lấy được không ít phần trăm tiền hoa hồng, cho nên em tạm thời muốn cho mình thư giãn một chút, không liều mạng như trước nữa, tiện thể chuẩn bị cho chuyện sinh con." Nguyễn Huyền Châu trả lời.

"Em đó, nên nghỉ ngơi từ lâu rồi." Cao Văn Cường giả bộ vui vẻ, nhưng trong lòng hắn đã mất bình tĩnh lắm rồi.

Với tình hình hiện tại, có vẻ như Nguyễn Huyền Châu đã kiếm đủ tiền, chuẩn bị bước lên con đường hoàn lương rồi.

Dù sao theo quy tắc của phòng live stream "Chơi vợ người ta" kia, một streamer mỗi lần đón khách đã khoảng ba mươi mấy triệu, một tháng chắc cũng phải được chia cho vài trăm triệu.

"Chồng à, trước kia không phải anh muốn mua xe sao? Đợi em được nhận lương tháng này, chúng ta đến showroom 4S xem sao nhé." Nguyễn Huyền Châu lại nói tiếp.

"Đến lúc đó rồi tính tiếp." Cao Văn Cường không đồng ý ngay, nhưng cũng không từ chối.

Bây giờ hắn đã hơi tin những gì Kỳ Duyên nói trước đó, cô ấy nói chỉ vì tiền mới tham gia vào ngành công nghiệp này.

Xem ra Nguyễn Huyền Châu cũng có khả năng vì lí do này, hơn nữa nghe giọng điệu của Nguyễn Huyền Châu, chắc hẳn là muốn kiếm tiền mua xe, để họ sống cuộc sống tốt hơn nên mới theo ngành này.

Cao Văn Cường phiền muộn, cũng rất đau lòng.Hắn hận bản thân mình không có bản lĩnh, không kiếm đủ tiền để Nguyễn Huyền Châu sống tốt hơn, phải để Nguyễn Huyền Châu đi kiếm tiền theo cái cách chật vật này.

Hắn cảm thấy trái tim mình chưa khoan Dung đến độ có thể dùng tiền vợ mình kiếm ra bằng cách ấy để mua xe cho mình, hắn thà đi bộ mỗi ngày còn hơn.

Trong suốt bữa cơm, Cao Văn Cường luôn trong trạng thái lơ đãng, luôn phải miễn cưỡng cười cười nói nói. Ngược lại, Nguyễn Huyền Châu luôn tỏ ra rất vui vẻ, không ngừng gắp thêm đồ ăn cho Cao Văn Cường.

Ăn cơm xong, Nguyễn Huyền Châu đi tắm trước.Cao Văn Cường nghĩ ngợi, sau cùng hắn ra ban công gọi điện thoại cho Yến Trâm, muốn hỏi xem bên phía Yến Trâm có phát hiện ra điều gì không, xem xem có phải đột nhiên xảy ra biến động hay sự cố gì nên Nguyễn Huyền Châu mới không cần đi làm ở phòng live stream nữa.

Thế mà Yến Trâm nói, bên phía Cao Phi luôn dùng mấy chiếc xe kia, tạm thời không có phát hiện gì.

Cao Văn Cường lại tiến vào phòng live stream "Chơi vợ người ta", phát hiện phần live stream trong đó vẫn đang tiếp tục, số lượt xem cũng rất cao, không hề có vẻ gì là xảy ra sự cố.

Hắn nhắn tin cho Tiểu Mật: “Streamer mà lần trước tôi ngắm trúng hôm nay đã đi làm không?”

“Đi làm rồi chứ, nhưng hôm nay không lên live stream. Ông chủ, có phải anh nhớ cô ấy rồi không? Yên tâm đi, lần sau anh đến, em nhất định sẽ sắp xếp cô ấy cho anh.”

Dung vẫn dùng ngữ điệu như lúc trước để nói chuyện với hắn.

Cao Văn Cường bỗng chốc mờ mịt, hôm nay Nguyễn Huyền Châu ở nhà suốt, làm sao có thể đi làm được?

Hắn lập tức hỏi ngay: “Cô không nhầm người chứ? Tôi nói đến người mà hai hôm trước bị mấy người đàn ông chuyền tay nhau chơi đến mức hai đầu gối trầy da tướm máu cơ mà!”

“Anh à, làm sao mà em nhầm được, em ghi nhớ rõ từng người các anh thích cô nào mà.”Dung trả lời như thế.

“Vậy hôm nay cô ấy đi làm lúc nào?”

Cao Văn Cường lập tức truy hỏi.

“Giống như lần trước anh đến thôi, hơn năm giờ chiều đã tới trang điểm và đi làm rồi.”Dung trả lời.

Bấy giờ Cao Văn Cường hoàn toàn rối loạn đầu óc, lẽ nào những gì hắn phát hiện được lúc trước chỉ là trùng hợp? Lẽ nào hắn luôn hiểu nhầm Nguyễn Huyền Châu sao?

Tuy rằng Cao Văn Cường hi vọng tình hình thực tế là như vậy, nhưng hắn không tin trên đời có chuyện trùng hợp như thế được.Rất có khả năng Nguyễn Huyền Châu phát hiện ra hắn đã biết đến phòng live stream đó nên nhanh chóng dứt ra, còn bắt tay với Dung lừa dối hắn, chứng minh sự trong sạch của cô ấy.

Nếu như thực sự như vậy, vậy thì trước mặt Cao Văn Cường là một con ngõ cụt, muốn tìm chứng cứ chứng minh Nguyễn Huyền Châu ngoại tình là điều không thể thực hiện được.

Bây giờ hắn chỉ có hai lựa chọn, một là ngả bài với Nguyễn Huyền Châu, bất kể cô ấy có thừa nhận hay không, hai người ly hôn.

Lựa chọn thứ hai là vờ như chưa phát hiện ra điều gì, hai người tiếp tục sống với nhau.Cao Văn Cường biết mình không nỡ bỏ Nguyễn Huyền Châu, hắn muốn chọn phương án thứ hai, nhưng hắn không qua nổi chướng ngại tâm lý của chính mình, đồng nghĩa với việc trong lòng hắn luôn có một cái gai nhọn, khiến hắn vô cùng khó chịu.

"Chồng em đang nghĩ gì vậy?" Nguyễn Huyền Châu đột nhiên xuất hiện trên ban công, ôm lấy Cao Văn Cường từ đằng sau mà hỏi.

Cao Văn Cường quay người lại nhìn Nguyễn Huyền Châu, hắn biết mình không đủ dũng cảm để nhắc đến chuyện li hôn, chỉ có thể lấp liếm qua loa: "Đang nghĩ chuyện công việc thôi."

"Được rồi mà, muộn thế này rồi, đừng nghĩ nữa, mau đi tắm đi, em lên giường đợi anh nhé." Nguyễn Huyền Châu hôn một cái lên mặt Cao Văn Cường, sau đó kéo Cao Văn Cường đi vào trong.

Cao Văn Cường đi tắm xong, Nguyễn Huyền Châu đã nằm trên giường, toàn thân chỉ mặc mỗi đồ lót, ý tứ của cô ấy quá rõ ràng rồi.

Hắn vừa nằm xuống, Nguyễn Huyền Châu đã ôm lấy hắn: "Chồng à, đợt này chúng mình phải cố gắng nhé, sinh một đứa con. Sau này có lẽ em phải dồn hết tinh lực vào công việc rồi."

Cao Văn Cường không tìm được lí do gì để phản bác, đành "ừm" một tiếng rồi đè lên người cô.

Ngày hôm sau, Cao Văn Cường cảm thấy không cần thiết phải theo dõi Nguyễn Huyền Châu nữa, cho nên hắn về công ty đi làm.

Hắn luôn băn khoăn có cần ngả bài với Nguyễn Huyền Châu không, đến lúc hơn một giờ chiều, hắn đột nhiên nhận được tin nhắn từ Yến Trâm: “Vợ anh cùng Cao Phi đi vào một khách sạn rồi.”