Trong phủ tướng quân binh hoang mã loạn , Hà Doanh thì hồn nhiên chẳng biết gì, từ sau khi nàng cùng Tứ hoàng tử Chu Diễn kết nghĩa liền rất vui vẻ, cùng nhau đi tới Đắc Nguyệt Lâu

Đắc Nguyệt Lâu chính là nơi nổi danh nhất thiên hạ . Đây không phải là một cái tửu lâu hoa lâu , mà là một cái trang viên . Trang viên này mỗi năm đều có vô số người đặc biệt mà đến đây . Vì nơi này có thể nhìn thấy những mỹ nhân đẹp nhất cùng các kiếm khách nổi danh nhất sáu nước .

Nói tóm lại, chỗ này là nơi các hanh hùng và mỹ nhân tỷ thí.

-Ngọc đệ , có lẽ ngươi không biết Đắc Nguyệt Lâu mỗi tháng đều có các trận tỷ thí . Vi huynh thấy ngươi thân thể thật sự quá yếu, đại khí anh hùng không đủ. liến cố ý đưa ngươi đến đây một lần , để thấm một chút huyết khí nam nhi. .

Chu Diễn một bên giải thích với Hà Doanh, một bên thì đắc ý nói .

Hà Doanh nghe đến đó âm thẩm kêu khổ , nàng vẫn tưởng đây chỉ là một nơi ca kịch mà thôi . không hề nghĩ đến nơi này vẫn còn tổ chức các trường giác đấu . Cảnh đánh nhau đầy máu này nàng thật sự không có chút hứng thú nào.

Hiển nhiên, ở trong mắt Chu Diễn , nàng không thích thú cảnh này thì thật sự là không đúng. Nam nhi phải có bản sắc, sao lại có thể giống như bọn đàn bà phụ nữ ? Hắn vỗ mạnh bả vai Hà Doanh một cái , Hà Doanh nhe răng kêu đau , vội vàng giục ngựa chạy nhanh một chút . Chu diễn lại nói :

-Huynh đệ , đừng trách ca ca nhẫn tâm, nếu không đem ngươi huấn luyện thành một nam tử hán đỉnh thiên lập địa, chức vị ca ca này, ta làm không xong rồi.

Hà doanh cười khổ , trong lòng thầm nghĩ : Chỉ hy vọng ca ca này đừng có quá chí thú với sự nghiệp này là tốt rồi.

Đắc nguyệt lâu cũng không xa, chỉ đi chưa tới một khắc đồng hồ đã thấy nó xuất hiện ngay trước mặt . Hà Doanh đã sớm nghe qua trang viên thần bí này . Bây giờ đến gần nhìn , quả nhiên là khí vũ bất phàm .Đây hoàn toàn đều do đá làm thành . Từng khối, từng khối đá cẩm thạch, xây gần như xấp xỉ với tường thành cửa chính, khí phài bất phàm.

Trước cửa có kiếm sĩ trấn thủ , chứng kiến đoàn người đi đến , không nói một lời, liền rút kiếm ra. Cho đến khi Chu Diễn đưa chứng minh , họ mới gật đầu cho đi vào .

Vừa vào cửa lớn , liền thấy năm sáu khối đá làm thành một căn phòng lớn .vừa giản gị vừa lại hoa lệ. Hà Doanh vẫn ở quen trong những căn phòng đơn sơ, lần đầu thấy những phòng lớn như vậy, không khỏi mắt ngó không kịp.

Một con đường cát đá nhỏ, nối thẳng tới một toà kiến trúc cẩm thạch . Hai bên con đường nhỏ này là rừng cây , bất quá nới này không giống với nơi khác .Khoảng cách các cây đều cách đều mấy bước , Trên thân cây có rất nhiều dấu đao kiếm chém lên.

Khi mọi người vừa tới cửa lớn, chợt nghe thấy bên trong truyền tới từng thanh âm chạm nhau của binh khí .Đám người Chu Diễn cũng không dừng lại mà bước vào bên trong. Khi vừa vào đến , Hà Doanh mới phát hiện bên trong rất là tấp nập .

Những người này phân thành hai bên . Ở giữa có hai kiếm khách đang tỷ thí .

Đám người Chu Diễn nhanh hướng bên trái mà đi . Hà Doanh thấy đám người này trang phục không khác đám người Chu Diễn , vừa nhìn liền thấy toàn vương công quý tộc của Chu quốc. Người ngồi ở giữa thì quanh người đều có bảy tám gã kiếm sĩ . Khuôn mặt cùng Chu Diễn có vài phần tương tự . Tuổi khoảng hai mươi bốn , hai mươi lăm . Chu Diễn vừa đến liền hướng hắn mà đi tới .

Khi tới trước mặt hắn, Hà Doanh nghe hắn gọi ‘Tam ca’. thế mới biết người thanh niên đó chính là Tam hoàng tử của Chu quốc . Người trong lòng của Lưu Thù .

Tam hoàng tử quay đầu lại nhìn mội hồi rồi mới gật đầu nói : Tới , ngồi xuống đi , nói xong thì quay lại nhìn vè phía giữa sân .

Chu Diễn cùng ca ca hắn nói vài câu rồi đi nhanh về phía Chu Viễn Hà Doanh . Tam hoàng tử đảo mắt qua vài người , sau đó không để ý tới nữa.

Ngồi tại một bên khác , cách ăn mặt và khí chất so với bên này bất đồng. Y phục của bọn họ toàn bộ cúc áo cài ở bên phải. Hơn nữa đầu tóc cũng không phải là ngươi Chu quốc , toàn bộ chải về phía sau,kẹp chặt lại。Tóc của bọn họ, ở phía sau rối tung lên, trên đỉnh bó lại một cái nón。Không thể phủ nhận như vậy thoạt nhìn càng thêm phiêu dật .

Ngồi ở phía tay phải là một thanh niên , khuôn mặt tái nhợt , ánh mắt lạnh lẽo , ngũ quan thanh tú . Phía sau hắn cũng đứng bảy tám người kiếm sĩ . có một kiếm sĩ khoảng hai bảy , hai tám tuổi đứng ở bên phải hắn . sắc mặt kiêu ngạo, ngũ quan cũng tương đối có chút cá tính nam nhân.

Thấy Hà doanh chăm chú nhìn bên kia , Chu Diễn nhẹ nhàng nói khẽ bên tai nàng :

-Đó là người Tề quốc . Ngồi chính giữa là Tề công tử Ly , là con thứ hai của Tề hoàng . Là đứa con mà tề hoàng thích nhất. Nhìn thấy thanh niên bên phải không ? Hắn chính là thủ tịch kiếm sĩ của công tử Ly , là một nhất lưu cao thủ .

Theo tập quán nơi này , đều đem hoàng tử vương quan đều xưng là công tử . Có khi cũng tách ra mà xưng như hoàng tử xưng là hoàng tử , vương gia thì xưng là vương gia .

Hà Doanh nhẹ gật đầu, đụng phải ánh mắt của công tử Ly kia .Trong nháy mắt hắn nhìn thấy Hà Doanh, ánh mắt tỏ ra vô cùng kinh diễm. Tiếp theo miệng của hắn lộ ra vẻ tươi cười , giống như nụ cười của sói , nhượng hà doanh rất không thoải mái, liền quay mặt đi。Cho dù đã quay mặt đi, nhưng Hà doanh vẫn cảm giác rõ ràng ánh mắt nóng rực của công tử Ly đang nhìn nàng như là cọp đang rình mồi.

Hà doanh bị hắn nhìn như vậy hết sức tức giận , trong lòng nàng tức giận vô cùng mà mở mắt , thấy ánh mắt như hình với bóng . nàng quay đầu hướng về một bên thạch bích mà đi đến . trên thạch bích có rất nhiều binh khí, nàng chăm chú xem xét.

Nhìn một hồi , trận đầu tựa hồ đã kết thúc . Hà Doanh gỡ xuống một thanh kiếm trên thạch bích để trên tay mà nhìn , thỉnh thoảng lại liếc mắt về giữa sân .

Nàng biết rằng ánh mắt công tử Ly vẫn chưa rời khỏi nàng , bất quá , nàng nghĩ rằng không nhìn lại hắn là được .

Ngay tại lúc này , đột nhiên một thanh âm vang lên :

-Tại hạ là người Tề quốc Đoạn lạc , xin cùng vị công tử này phân cao thấp !

Theo tiếng nói vừa đến , một tiếng đinh vang lên, một thanh kiếm bị ném vào giữa sân.

Hà doanh trước tiên còn chưa để ý , sau lại cảm giác hào khí có chút không đúng , không khỏi ngẩng đầu lên , đều thấy ánh mắt mọi người đều nhìn mình .Mà tên thủ tịch kiếm sĩ bên cạnh công tử Ly lại dùng ngón tay chỉ thẳng vào mình .

Là ta sao ? Hà Doanh mới nhớ đang xảy ra chuyện gì , sắc mặt đột nhiên tái nhợt : Thủ tịch kiếm sĩ đột nhiên hướng mình khiêu chiến .

Mặt của nàng cơ hồ trờ nên trắng bạch ,trong ánh mắt của công tử Ly lại mang theo vài phần đắc ý cùng với quyết tâm thoả ý . Lúc này , Chu Diễn nhanh đi về phía nàng, vẻ mặt hắn rất khẩn trương .

Hà Doanh thấy hắn, nhỏ giọng lắp bắp nói :

-Đại ca, ta không lên được không !

Chu diễn lắc đầu ,ngay lúc trong mắt Hà Doanh cơ hồ tuyệt vọng thì một câu nói vang lên :

-Ngươi trong tay vẫn cầm kiếm , theo quy củ của Đắc Nguyệt Lâu thì mọi người đều có thể hướng bất cứ ai cầm kiếm mà khiêu chiến .