Buổi chiều cùng ngày, phủ lĩnh chủ trong Úc Kim Hương thành bảo tụ tập nhiều quý tộc, dân trong trấn. Bọn họ phe phẩy khế ước kim khoán xin mua đất với Hàn Phi, sợ chậm hơn người một bước sẽ mất cơ hội tốt nhất.

Lúc này Hàn Phi cho thấy mặt hiểu rộng biết nhiều của một người xuyên qua thế giới này, khu vực cửa hàng, dinh thự cư ngụ tốt nhất đều bị hắn giấu đi, tuyên bố với bên ngoài là đã bị người mua. Hàn Phi chỉ công khai bán ra khu vực hạng nhất, dù là vậy vẫn không thể ngăn nhiệt tình của người mua.

Sóng gió tranh nhau mua này thậm chí ảnh hưởng đến đế đô, bởi vì quý tộc cư ngụ ở Thải Hồng trấn đều đến từ Thánh Kinh, tin tức trong giới quý tộc luôn truyền đi rất nhanh. Tâm lý dân chúng thôi thúc, Úc Kim Hương thành bảo hấp dẫn nhiều sự chú ý của thương nhân, quý tộc, tuy bọn họ không hưởng thụ ưu đãi như dân Thải Hồng trấn nhưng vẫn bỏ số tiền lớn tranh nhau mua.

Trong phút chốc Úc Kim Hương thành bảo trở thành điểm đầu tư gần đế đô náo nhiệt nhất. Mới nửa tháng ngắn ngủi, Úc Kim Hương thành bảo có thể chứa mấy vạn người định cư đã có một phần ba dinh thự,c ửa hàng mặt tiền bị bán ra. Phủ lĩnh chủ thu được số tiền lớn.

Trong phòng khách phủ lĩnh chủ được trang trí hoàn toàn mới, Hàn Phi, Hàn Võ Quốc, Hàn Thiên Kình, Hàn Thành Nghiệp, Hàn Bích Tuyền . . . Tất cả nhân vật quan trọng của Hàn thị gia tộc đều tụ tập một chỗ, trên mặt mỗi người đầy vẻ vui sướng.

- Bây giờ có thể ngừng bán ra rồi, cứ bán tiếp thì chúng ta sẽ lỗ to.

Hàn Võ Quốc cảm thán rằng:

- Phi nhi, không ngờ ngươi có thiên phú kinh người ở mặt võ kỹ, mặt kinh doanh cũng giỏi nữa.

- Chỉ dùng thủ đoạn nho nhỏ mà Úc Kim Hương thành bảo đã hấp dẫn nhiều người như vậy, bây giờ bán rẻ thì đúng là lỗ.

Mọi người đồng ý gật gù. Lúc mới bắt đầu Úc Kim Hương thành bảo không ai hỏi thăm, dù chiêu mộ người, mua nô lệ sửa chữa thì đa số người chỉ đứng xem. Nhưng Hàn Phi nhờ vào danh tiếng mấy nhà quyền quý, lại phái người đi Thải Hồng trấn rải lời đồn tâng bốc Úc Kim Hương thành bảo náo nhiệt. Bây giờ Úc Kim Hương thành bảo đã là thành thị hoàn toàn mới, khắp nơi có cửa hàng khai trương, mỗi ngày có người nghe tiếng đến tham quan hay thậm chí là định cư.

Tuy Thánh Kinh đế đô rất lớn nhưng cũng là tấc đất tấc vàng, không dễ kiếm chỗ ở. Úc Kim Hương lĩnh ở gần Thánh Kinh, lãnh địa chưa bị khai phá còn giữ phong cảnh tự nhiên xin đẹp tuyệt đối là độc quyền, điều này hấp dẫn những quý tộc đã chán đế đô chen chúc ồn ào.

Cùng với các quý tộc gia nhập thì sẽ mang theo nhiều phó tòng, bình dân, công tượng, Dong Binh, Mạo Hiểm Giả. Chắc chắn Úc Kim Hương thành bảo sẽ phồn vinh lên.

Hàn Phi cười cười không nói. Thủ đoạn buôn bán nho nhỏ này ở trước kiếp trước của Hàn Phi sớm bị người dùng nát, tuy hắn không càm ngành tuyên truyền quản lý nhưng có tiếp xúc qua, làm dễ như chơi.

Hàn Bích Tuyền nhắc nhở:

- Nhưng nhiều người thì chúng ta không đủ người trị an, chỉ dựa vào một đội tuần tra thì khó lo nổi . . .

Hàn Phi nói:

- Ừm! Ta biết chứ, ta đã thông qua ba công hội, thánh đường chiêu mộ gia tộc Võ Sĩ, Pháp Sư, hy vọng có thể tìm đủ nhân tài thích hợp.

- Trong đám nô lệ Mịch La vương quốc cũng có một số người hữu dụng, ta đã bắt tay chuẩn bị tổ kiến đội hộ vệ thứ hai.

Phòng làm việc của công hội Dong Binh, Mạo Hiểm Giả ở Thải Hồng trấn đã di chuyển vào trong Úc Kim Hương thành bảo. Thánh đường, công hội Pháp Sư cũng mởp hòng làm việc trong Úc Kim Hương thành bảo. Hàn Phi để lại khu vực và dinh thự tốt nhất có bán vài chỗ cho bọn họ, đương nhiên không bớt giá.

Bốn công hiệu giàu nứt vách sẽ không để ý món tiền nhỏ kia. Thánh đường, công hội Pháp Sư thậm chí muốn mua Võ Hồn tháp, Linh Pháp tháp duy nhất trong Úc Kim Hương thành bảo nhưng đã bị Hàn Phi uyển chuyển từ chối. Võ Hồn tháp thì cũng được nhưng Linh Pháp tháp liên quan mệnh mạch của Úc Kim Hương thành bảo, tuyệt đối không thể bán cho người khác.

Nếu chỉ thông qua công hội chiêu mộ thì rất khó tìm được nhân tài ưu tú, vì những Võ Sĩ, Pháp Sư có tiền đồ lựa chọn thứ nhất là đầu nhập vào những đại gia tộc truyền thừa ngàn năm. Vì trong đại gia tộc quyền quý cạnh tranh kịch liệt nhưng một khi thành công leo lên thì tiền đồ sáng lạn.

Tương đối đãi ngộ lương bổng thì bọn họ càng quan trọng tương lai phát triển sự ngheiẹp hơn, đấy là chỗ yếu của Hàn thị gia tộc. Hàn thị gia tộc ở Thánh Kinh cũng là truyền thừa ngàn năm nhưng giờ không bằng một thế gia quý tộc bình thường. Ít nhất trước khi Hàn thị gia tộc biểu hiện ra hưng vượng, muốn dựa vào thu nạp những nhân tài để tăng cường mình là mơ mộng viễn vông.

Hàn Phi chậm rãi nói:

- Mấu chốt nhất vẫn là bồi dưỡng tộc nhân của chúng ta, bọn họ có lực lượng và trung thành mới là điểm dựa lớn nhất của chúng ta.

- Tuy điều này không dễ dàng nhưng ta tin tưởng mọi thứ sẽ tốt hơn.

Hàn Võ Quốc cười nói:

- Phi nhi, ngươi có lòng tin như vậy khiến ta thấy an ủi rất nhiều.

- Trong khoảng thời gian này ta cũng không rảnh, dã phái người đi khắp nơi kêu gọi mỗi mạch Hàn thị gia tộc rải rác trong đế quốc quay về, sau này chắc sẽ có càng nhiều tộc nhân đến dựa vào.

- Có ngươi ở, Hàn thị gia tộc chúng ta ở Thánh Kinh lại vực dậy chỉ là vấn đề thời gian.

Chính lúc này, một phó tòng bước vào cửa, cung kính nói:

- Lĩnh chủ đại nhân, Quang Minh giáo hội La Y La Lan giáo chủ cầu kiến!"

Giáo chủ của Quang Minh giáo hội!

Trong đầu Hàn Phi lập tức xuất hiện một vật, quang minh chi thư.

Vu Yêu Dạ Xuất Vân từng nói người người yêu của gã, Phượng Y Y là thánh nữ của Quang Minh giáo hội, quyển quang minh chi thư vốn là thánh vật của Quang Minh giáo hội. Vì cướp lại quang minh chi thư từ tay Vu Yêu Dạ Xuất Vân, hai trăm năm qua Quang Minh giáo hội phái không biết bao nhiêu người lẻn vào Úc Kim Hương thành bảo kết quả tay trắng trở về, hoặc là bị hút khô đưa xuống Thâm Uyên Địa Ngục.

Bây giờ Vu Yêu Dạ Xuất Vân đã chết, tà ác bị xua đi, Quang Minh giáo hội ở Thánh Kinh không thể nào không biết chuyện xảy ra tại Úc Kim Hương thành bảo. Quang Minh giáo hội chờ đến bây giờ mới xuất hiện làm Hàn Phi bất ngờ, hắn còn tưởng rằng đối phương sẽ sốt ruột đưa lên cửa đòi đồ.

Nhưng thong dong cũng tốt, sốt ruột cũng thế, quyển quang minh chi thư và mấy quyển nguyên tố chi thư khác là thứ tốt độc nhất vô nhị, Hàn Phi không có khả năng trả lại cho đối phượng. Lại nói Quang Minh giáo hội chỉ là một giáo hội thế lực nhỏ yếu, nếu đối phương muốn cứng rắn cướp thì Hàn Phi càng không sợ.

- Được rồi, ta đi tới cửa nghênh tiếp.

Hàn Phi vốn định để đối phương tự đi vào, nhưng nghĩ sao thì người ta cũng có thân phận giáo chủ, trước khi biết rõ ý đồ của đối phương thì không cần quá kiêu ngạo.

Thấy Hàn Phi có khách tới thăm, đám người Hàn Võ Quốc, Hàn Thiên Kình, Hàn Thành Nghiệp, Hàn Bích Tuyền đứng dậy chuyển sang thư phòng bàn bạc. Lãnh địa mới thành lập, mỗi người đều có công tác cần hoàn thành, không thể lãng phí một chút thời gian.

Ở cửa phủ lĩnh chủ, lần đầu tiên Hàn Phi trông thấy giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan.