Linh Vũ Cửu Thiên

Quyển 4 - Chương 21: Tiến vào võ đường

Vương đô Tắc Ân, võ đường Hàn thị.

Giống như tuyệt đại đa số thành thị khác của nhân loại, thành Tắc Ân cũng phân chia trung tâm cùng bốn hướng thành năm đại thành khu. Võ đường Hàn thị đặt trong nội thành bắc vương đô.

Nội thành bắc gắt gao dựa vào sơn mạch Mỹ Ni Tư nguy nga, dãy núi cao vút trong mây cùng rừng rậm vô biên đã tạo thành một tấm lá chắn vô cùng tốt cho vương đô của vương quốc. Võ đường các gia tộc, thánh đường, pháp sư công hội, sang sư công hội, dong binh công hội, … hầu như tất cả các thế lực bên ngoài đều tổ chức trong bắc thành này. Sắp xếp dọc theo sơn mạch từ tây sang đông, những phong cách kiến trúc khác nhau khiến cho người khác phải xem mỏi cả mắt. Nhất là ngọn linh pháp tháp của pháp sư công hội, quả thực là to lớn như một ngọn núi.

Tồn tại giữa các kiến trúc này thì võ đường Hàn thị quả thực không tính là thu hút. Mặc dù như vậy, khí phách của võ đường gia tộc cũng là Hàn Phi phải than lên sợ hãi. Luyện võ trường, luận võ trường, võ các… các nơi có không ít người, hơn nữa phi mô còn phi thường lớn. Ngoài ra còn có các kí túc xa học đồ, nhà ăn thậm chí cả tiệm tạp hóa chuyên bán đồ dùng tiêu thụ sinh hoạt cũng có. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hàn Phi xem ra, võ đường Hàn thị giống như là đại học ở kiếp trước của hắn, tuy rằng mới đến, nhưng mang lại cho hắn cảm giác rất là quen thuộc.

Tại giữa võ đường Hàn thị, có hơn hai nghìn danh đệ tử tinh anh từ các gia tộc ở khắp nơi từ vương quốc tới học. Ở đây dựa theo võ giai mà tiến hành phân chia khác nhau, đạo sư cao giai vượt lên trước trăm danh, võ sĩ thủ tịch cùng trụ trì võ đường càng mang trên mình thực lực của Thiên Không võ sĩ.

Khác với thánh đường, tiến nhập vào võ đường gia tộc học tập là miễn phí. Nơi ở cùng ăn uống cũng là miễn phí, thế nhưng muốn sinh hoạt ở bên trong thoải mái một chút, không nỗ lực một chút thì cũng không được.

Cũng may trong túi tiền của Hàn Phi tạm thời cũng không thiếu tiền. Bởi vậy hắn xuất tiền túi của mình ra thuê một căn phòng, tiền thuê một năm bất quá chỉ không qua 50 đồng vàng. Hắn cũng không để ý chút tiền ấy.

Hàn Kỳ Ti lúc tiễn hắn tới võ đường liền vội vã rời đi. Nàng là nghi trượng trưởng lão, mỗi ngày đều phải vội vàng cho tới khi nào xong việc mới thôi. Công việc đăng ký vào võ đường tất cả đều nhờ Hàn Bích Tuyền giúp đỡ, tất cả đều phi thường thuận lợi.

Làm một trong những võ sĩ giáo đạo, nhân duyên của Hàn Bích Tuyền ở võ đường là phi thường tốt. Rất nhiều võ sĩ chủ động đi tới chào hỏi nàng, còn có vài nữ võ sĩ còn hỏi Hàn Phi là ai, có phải là bạn trai của nàng không.

Mỗi lần như vậy, Hàn Bích Tuyền vẫn luôn cười tủm tỉm ôm lấy cánh tay của Hàn Phi, giống như con chim nhỏ nép vào trên người Hàn Phi vậy:

-Đúng vậy, hắn là tiểu bạn trai ta mới tìm được đó, vừa mới thành niên, các ngươi nhìn coi, rất tuấn tú phải không?

Sau đó vài người cười náo loạn thành một đoàn, nhất là gặp phải mấy người trước ký túc xá. Thoạt nhìn thì đều là nữ nhân bạn thân trong khuê phòng của Hàn Bích Tuyền, quả thực là muốn điên rồi.

Trong đó một nữ võ sĩ tên là Hàn Doanh Doanh còn làm càn hơn nữa, vươn cánh tay nhỏ dài của mình đột nhiên nhéo một cái trước ngực Hàn Phi:

-Đẹp cũng không đẹp lắm, nhưng thật ra cơ thể rất rắn chắc đi, nhưng mà cũng bình thường thôi, mau gọi Thanh tỷ tỷ tới xem một chút!

Một đám ma nữ! những người chung quanh ánh mắt nhìn về phía này có chút hả hê. Hàn Phi cuối cùng cũng hiểu được rồi, thật không ngờ nhìn Hàn Doanh Doanh khuôn mặt mỹ lệ, giống như một thục nữ vậy mà hành sự phóng đãng không kiềm chế được như vậy.

Nhưng mà tiện nghi trên người Hàn Phi chiếm được dễ vậy sao? Lúc bị đối phương trêu đùa, dáng cười trên mặt hắn cũng không ít đi nửa phần. Đột nhiên đưa tay ra, chộp vào trước ngực cao vót của Hàn Doanh Doanh một cái.

Nhéo một cái rồi buông Hàn Phi mỉm cười nói:

-Ừ! Cơ thể tỷ tỷ rắn chắc hơn cả ta, bội phục, bội phục!

Nói bội phục thật ra đúng là bội phục, cái này của Hàn Doanh Doanh tuyệt đối tuyệt vời, co giãn vô cùng, dựa theo kinh nghiệm hái hoa của Hàn Phi thời trước, cái này ít nhất là cỡ D!

Động tác của Hàn Phi rất nhanh, chỉ có vài người bên cạnh nhìn thấy, bao gồm cả Hàn Bích Tuyền cũng bị hóa đá. Hàn Doanh Doanh trợn tròn mắt đôi mắt xinh đẹp của mình, khuôn mặt đỏ hầu như sắp nhỏ ra máu tới nơi vậy. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Ngươi…ngươi…

“Ngươi” “Ngươi” nửa ngày mà không nói được lời. Nàng đột nhiên bụm mặt xoay người bỏ chạy, nhanh chóng biến mất trong rừng cây nhỏ bên cạnh ký túc xá.

-Doanh Doanh! ~ Vài người bạn gái lúc này mới tỉnh lại, không kịp tính sổ với Hàn Phi mà vội chạy đi qua.

-Tiểu tộc đệ thân ái, không nghĩ ra ngươi lại còn khéo tay như thế…

Hàn Bích Tuyền cười như không cười nhìn Hàn Phi nói rằng:

-Nhưng mà ngươi thảm rồi, ngươi biết Doanh Doanh là ai sao? Đắc tội với nàng, ngươi sau này phải cẩn thận, người truy cầu này cũng không ít, đoàn vệ sĩ của nàng mà biết hành động vừa rồi của ngươi, ngươi cứ chờ bị hơn mười người khiêu chiến đi!

Khéo tay? Ta còn nhiều nhiều đòn, bách phát bách trúng Long Trảo Thủ này chưa tính là cái gì! Hàn Phi cười nói:

-Thân vệ đoàn của nàng so với của tộc tỷ nhiều hơn sao?

Hàn Bích Tuyền nhất thời sửng sốt, lập tức hé miệng cười:

-Ta chịu ngươi rồi, đi thôi, tới xem ký túc xá của ngươi là ta tuyển chọn riêng cho ngươi đấy.

Ký túc xá võ đường học đồ là một tòa nhà năm tầng lầu, dây leo không chút kiêng nể kéo dài từ hàng rào thanh đồng cho tới nóc nhà. Hơn nữa còn đào ra một vài góc tường lộ ra phong cách cổ xưa.

Ký túc xá của Hàn Phi nương tự vào khu biệt thự của đạo sư, phía trước chính là một hoa viên nhỏ có suối phun. Đứng trên sân thượng tầng năm của tòa nhà khả dĩ có thể trông thấy được nửa võ đường. Gió nhẹ từ ngọn núi xa xa thổi tới mang theo mùi thơm của cây cối cùng mùi bùn đất nhè nhẹ. Sống ở đây mất 50 đồng vàng cũng không oan.

-Ngươi lặn lội đường xa tới đây hiện giờ nhất định mệt mỏi rồi, trước tiên nghỉ ngơi một chút, chạng vạng ta mang ngươi đi ăn cơm!

Hàn Bích Tuyền cười dài nói:

-Gian ký túc xá này thỏa mãn chứ?

-Quá vẹn toàn rồi, cảm ơn tộc tỷ!

Hàn Phi vội vàng cảm ơn nói, nếu như không có Hàn Bích Tuyền hỗ trợ thì chắc gì kiếm được phòng tốt như vậy, cũng nhờ nàng hỗ trợ mà Hàn Phi mới nhanh chóng quen thuộc võ đường được.

Cho nên, trò đùa nho nhỏ của nàng đã bị Hàn Phi tự động quên rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Không cần khách khí! Sau này nhớ kỹ gọi Tuyền tỷ là được rồi, gọi tộc tỷ là quá phân biệt rồi, ngươi có thể là tiểu bạn trai của ta mà ha ha!

Hàn Bích Tuyền cười ha hả, sau đó rời khỏi phòng Hàn Phi.

Có ý tứ! Hàn Phi xem ra tính cách của Hàn Bích Tuyền rất giống với nữ nhân có trí thức ở những thành phố lớn kiếp trước của hắn, nhiệt tình không câu nệ tiểu tiết. Có thể có một tỷ tỷ như vậy giúp đỡ cũng là một chuyện rất khoái trá rồi.

Gian phòng ký túc xá xa hoa này có một phòng khách nhỏ ở giữa, môt phòng ngủ, một nhà tắm cùng một phòng chuyên dụng để tu luyện đấu kỹ. Hàn Phi cởi võ phục màu đen của mình ra, tắm rửa một hồi, do điều kiện có hạn, một tuần rồi hắn mới được tắm, cả người có chút ngứa ngáy.

Tắm rửa xong, thay một bộ quần áo mới để trong nhẫn nạp vật, thừa dịp thời gian còn sớm. Hắn chuẩn bị vào phòng luyện công tu luyện một chút huyền công chân khí.

Cho dù là thiên phú có tốt tới mấy, nếu như không nỗ lực mà nói, thì vĩnh viễn không có cách nào leo tới được đỉnh võ đạo.

Vận mấy chu thiên xong, sắc trời dần dần đen, những ngọn đèn màu da cam được sáng lên. Hàn Phi không quên ước định của Hàn Bích Tuyền, nhanh chóng rời phòng.

Hiện giờ cũng có rất nhiều học đồ cũng rời phòng ra ngoài, tuổi tác của bọn họ xấp xỉ với Hàn Phi. Bởi vì ký túc xá võ đường là không phân biệt nam nữ, bởi vậy trong đó còn có đủ nữ võ sĩ tư thế oai hùng bừng bừng. Còn có mấy người dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Hàn Phi đang kiển chân đứng đợi ngoài của.

-Này, vị huynh đệ có phải là mới tới không? trước đây ta chưa có gặp qua?

Một thanh âm vang lên sau lưng Hàn Phi, đồng thời tay phải vỗ vỗ lên bờ vai của hắn.

Hàn Phi hình như có mắt đằng sau ót vậy, hắn hơi nghiêng người một cái, nhất thời cái vỗ rơi vào khoảng không.

Xoay người lại nhìn, chỉ thấy một thanh niên tóc bạch ngân, mặc áo bành tô màu đen đang thu hồi lại cánh tay, có chút xấu hổ sờ sờ mũi.

Áo bành tô là phục sức của quý tộc, nếu như không có tước vị, giống như Hàn Phi chỉ là con cháu cũng không thể mặc được, việc này đã nói rõ thân phận của họ khác nhau.

Tên quý tộc thanh niên nay nhìn qua cũng không quá hai mươi tuổi, thấp hơn Hàn Phi một chút tướng mạo anh tuấn, hai mắt sáng sủa, đôi môi hơi mỏng chứa một chút tà khí. Thế nhưng dáng cười ấm áp làm cho người ta sinh ra vài phần hảo cảm.

Hắn bên ngoài rõ ràng mang theo đặc thù hỗn huyết. Hàn thị tuy rằng là một trong những đại tộc thuộc Đông Hoa, thế nhưng ngoại trừ một phần người hạch tâm ra, đối với việc hỗn huyết mạch cũng không phản đối. Một gia tộc bảo thủ sẽ không thể truyền thừa được nghìn năm.

-Ta hôm nay mới tới võ đường, ngươi cũng là võ sĩ học đồ ở đây sao?

Hàn Phi không khỏi có chút hiếu kỳ hỏi thăm.

Thanh niên tóc trắng tính tình không tồi, tuy rằng vừa rồi có chút xấu hổ nhưng vẫn cười nói:

-Đúng vậy ta ở võ đường này đã ba năm rồi, ta là Hàn Thụy Bác, tất cả mọi người đều gọi là Thụy Bác, đến từ Nam Phổ Hàn gia, tam giai võ sư.

Thực sự là người không thể nhìn tướng mạo, công tử ca một bộ dạng quý tộc này thế nhưng lại có thực lực tam giai võ sư. Nam Phổ là một thành phố lớn của vương quốc Minh Lam, cũng là thành phố phát triển thương nghiệp, Nam Phổ Hàn gia địa vị tuyệt đối bất đồng, khó trách hắn có thân phận quý tộc.

Hàn Phi nói rằng:

-Ta là Hàn Phi, tam giai võ sư, tới từ Hàn gia Tập Thủy.

-Tập Thủy? ~ Thanh niên tóc bạc nhíu mày suy tư một chút rồi nói:

-A, ta biết rồi, Tập Thủy là ở bên cạnh rừng rậm Hô Khiếu phải không?

Không chỉ tại Cửu Thiên đại lục, dù là vương quốc Minh Lan, thành nhỏ như Tập Thủy đều không tính là gì. Thụy Bác nghe tên Tập Thủy mà biết được ở bên cạnh rừng rậm Hô Khiếu, là tuyệt đối khó có được à.

-Tam giai võ sư?

Thụy Bác hai mắt sáng lên:

-Thật là tốt qua, không biết ngươi có hứng thú vào xã đoàn của chúng ta không, ta bảo đảm…

-Bảo đảm cái gì?

Một thanh âm kiều mị êm tai đột nhiên vang lên cắt đứt lời hắn.

Hàn Bích Tuyền yên lặng không tiếng động xuất hiện bên cạnh Hàn Phi, đồng thời ôm lấy tay Hàn Phi nói:

-Tiểu Thụy Bác, Hàn Phi là người của ta, có phải muốn đánh chủ ý với hắn không!