Linh Vũ Cửu Thiên

Quyển 3 - Chương 26: Liệp sát Liệt Hỏa Thứu

Màn đêm buông xuống, Hàn Phi ngủ trên một chạc cây ở trên ốc đảo đầm lầy làm bạn với đủ mọi tiếng kêu rống của quái vật đầm lầy thiên kỳ bách quái mà vượt qua một đêm dài. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Buổi sáng ngày hôm sau, sương mù trắng xóa nổi lên ---sương mùa che lấp toàn bộ đầm lầy. Hàn Phi ở trên chạc cây căn bản không nhìn thấy rõ cái gì ngoài mười thước xa cả, dưới tình huống như vậy hắn chỉ có thể ngồi yên chờ đợi, tuyệt không mạo hiểm rời khỏi ốc đảo tiến nhập vào giữa đầm lầy được.

Sương mù vẫn duy trì liên tục cho tới gần trưa mới bắt đầu tan ra, cảnh vật xa xa dần dần hiện ra. Hàn Phi chờ tới mức chán chả buồn chết lúc này mới thở dài một hơi nhẹ nhõm, chuẩn bị chờ khi sương mù tan thêm chút nữa thì lập tức di chuyển --- hắn đã lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này rồi.

Máu của Tích Ngạc Chiểu Trạch đã có hai bình, mục tiêu của Hàn Phi đã hoàn thành một phần tư, nếu như có thể thuận lợi thu thập được máu của Liệt Hỏa Thứu thì lần hành trình tới đầm lầy nước đen này không phải không công vô ích rồi.

Lệ!

Đang lúc Hàn Phi chuẩn bị trở lại mặt đất thì trên đỉnh đầu đột nhiên truyền tới thanh âm kêu to thanh thúy của một loài phi cầm. Hắn vội vã nhìn lên trên trời chỉ thấy năm đầu phi hạc xếp thành hình tam giác đang bay lượng qua không trung cách hắn khoảng trăm mét.

Những phi hạc này thân mình cùng đôi cánh rực một màu đỏ tươi như nhau, lúc hai cánh xòe ra trên bầu trời phi hành cực kỳ nhanh, hướng tới phía tây rất nhanh biến mất trong sương mù dày đặc giữa đầm lầy.

Liệt Hỏa Thứu! Hàn Phi hai mắt nhất thời sáng bừng lên, cái miệng thật dài màu đen, lông chim màu lửa đỏ, còn có đôi cánh thật lớn, đây chính là tiêu chí của loại linh thú nhị giai này mà, Hàn Phi chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra được.

Thực sự là không phí công đã đạt được, vừa đang nghĩ ngợi làm thế nào để tìm kiếm được tung tích của Liệt Hỏa Thứu vậy mà không ngờ mục tiêu đã bay vọt qua đỉnh đầu của mình rồi.

Nhìn theo phương hướng Liệt Hỏa Thứu hạ xuống, lãnh địa của chúng nó cách xa ốc đảo không quá ba dặm đường, căn bản là hàng xóm của Tích Ngạc Chiểu Trạch rồi.

Vô luận là linh thú hay dã thú phổ thông, chúng đều có khái niệm về lãnh thổ rất mạnh. Nhất là linh thú chúng thường xuyên cố thủ một khối địa bàn nhất định, trừ khi gặp phải thiên tai nhân họa gì đó nếu không sẽ không đơn giản mà rời khỏi lãnh địa, lại càng không tùy tiện xông vào lãnh địa của một linh thú khác. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Nếu năm đầu Liệt Hỏa Thứu đã chọn nơi nào rơi xuống, vậy không thể nghi ngờ là Hàn Phi đã tìm thấy được nơi sinh sống của loại nhị giai hỏa hệ linh thú này rồi.

Hàn Phi đã chuẩn bị hoàn tất từ lâu từ trên cành cây cao cao nhảy mạnh xuống đất. Hắn giống như một chiếc lá nhẹ không có trọng lượng tà tàn rơi xuống mặt đất vậy, sau đó nhanh chóng tiến tới phương hướng mà Liệt Hỏa Thứu đã hạ xuống.

Bởi vì cự ly cũng không xa, cho nên ngay từ đầu Hàn Phi đã cẩn thận vô cùng. Liệt Hỏa Thứu là một loại linh thú phi thường cẩn thận, thính giác của chúng rất linh mẫn, hơi cảm thấy một chút cây cỏ thấp bị gió cây thổi qua không thích hợp là có thể chạy mất. Một khi chúng bay lên không trung, chỉ sợ cũng chỉ có Thiên Không võ sĩ mới có khả năng tiến hành liệp sát.

Nhưng mà đám bèo nước um tùm của đầm lầy quả là một giúp đỡ rất lớn, những bụi cỏ này có thể giấu kín cả một đám người cũng không có vấn đề gì. Mượn một vài cây cao hơn người làm yểm hộ, Hàn Phi dần dần tiến tới lãnh địa của Liệt Hỏa Thứu, rất nhanh hắn đã nghe thấy tiếng hạc kêu trong trẻo.

Hàn Phi cẩn thận từng ly từng tí một đẩy một bụi cỏ ra, một mảnh hồ cạn trống trải hiện ra trước tầm mắt của Hàn Phi.

Diện tích của mảnh đầm nước này khá là rộng, cảnh sắc càng động lòng người, mặt hồ được gió thổi vi vu qua tạo lên ngàn vạn điểm nhỏ, những cây cỏ sinh trưởng dọc theo bờ hồ phát ra những thanh âm “sàn sạt” theo gió. Một đám Liệt Hỏa Thứu nhàn nhã dạo chơi kiếm ăn trong hồ.

Phong cảnh không thể nghi ngờ là phi thường mỹ lệ rồi, nhưng mà làm Hàn Phi ngây ngẩn cả người chính là, đàn Liệt Hỏa Thứu này có đủ mười đầu lận, nhiều quá hắn căn bản không thể xử được!

Liệt Hỏa Thứu là loại linh thú quần cư, một tộc đàn thông thường do năm sáu đầu Liệt Hỏa Thứu cấu thành. Lấy thực lực của Hàn Phi nếu như dùng chiến thuật đánh lén, giết chết vài đầu bắt sống hai đầu không phải là không có khả năng, thế nhưng mục tiêu lại mở rộng tới hơn mười đầu, muốn bắt sống được nó quả thực là người nói mơ rồi.

Linh thú trong một tộc đàn thường thường phi thường đoàn kết cộng đồng tiến lui, nếu một khi lọt vào công kích của địch nhân thông thường tất cả đều lao lên vây công, trong cậy vào việc dọa sợ một nhóm lưu lại là việc không có khả năng.

Vậy phải nên làm gì bây giờ? Hàn Phi không khỏi có chút do dự, Liệt Hỏa Thứu ở gần hắn nhất mới có không quá 100 mét, tại đầm lầy này phát hiện ra chúng nó bản thân đã là một chuyện cực kỳ may mắn rồi, nếu như cứ như vậy mà buông tha thì thực sự quá đáng tiếc rồi. Nhưng mà phải làm thế nào mới phân khai chúng nó ra rồi tiêu diệt từng bộ phận đây?

Trong đầu Hàn Phi xoay chuyển đủ các loại biện pháp, nhưng mà nhất nhất đều bị phủ quyết rồi, tới cuối cùng Hàn Phi đành phải chọn cách đợi tiếp.

Nếu như vừa rồi nhìn thấy Liệt Hỏa Thứu từ nơi khác bay qua đây, như vậy đại biểu cho việc chúng nó là không cùng một chỗ rồi. Việc này rất có thể là cái tộc đàn khác tới tụ tập ở đây để kiếm ăn, chỉ cần chờ chúng nó xa nhau, như vậy Hàn Phi có cơ hội rồi.

Để nghiệm chứng ý nghĩ của mình, Hàn Phi đành phải núp kỹ trong đám cây cỏ ẩm ướt này thôi.

Thời gian cứ thế trôi qua, mặt trời đang từ trên đỉnh đầu đã trôi dần về phía tây, từ chính ngọ tới hoàng hôn, Hàn Phi hầu như không chút cử động đứng trong bụi cỏ, cực kỳ kiên trì quan sát nhất cử nhất động của Liệt Hỏa Thứu trong hồ.

Rốt cuộc, kiên trì của hắn đã dành được thu hoạch, một đám sáu bảy đầu Liệt Hỏa Thứu đại khái đã ăn uống no say chơi đùa đủ rồi liền thoát ly khỏi quần thể bay đi.

Mắt thấy màn này Hàn Phi tinh thần đại chấn, hắn suy đoán quả nhiên không sai chút nào. Một đàn Liệt Hỏa Thứu này quả nhiên không phải chung một tộc đàn đồng nhất, cái hồ cạn lớn trước mắt này chỉ là nơi chúng kiếm ăn chung mà thôi. Việc này đối với phi cầm mà nói cũng là việc rất bình thường.

Một đội rồi một đội Liệt Hỏa Thứu đều rời đi, Hàn Phi hoàn toàn trấn tĩnh lại rồi, nếu chúng nó không phải là một, thì rất nhiên đều có địa bàn cư trú của mình cả. Cho nên dù trước mắt tất cả bay đi hết thì chỉ cần tốn chút thời tìm tòi quanh đây tất nhiên sẽ có thu hoạch.

Mà sự thực chứng minh, nữ thần may mắn đã mỉm cười với Hàn Phi rồi. Tới lúc cuối cùng trong hồ vẫn còn một đám Liệt Hỏa Thứu quyến luyến không muốn rời đi ngay lập tức, số lượng vừa vặn có năm đầu!

Cơ hội khó có được! Hàn Phi ẩn núp đã mấy giờ lập tức triển khai hành động rồi. Hắn mượn theo yểm hộ của đám cây cỏ đi tới hồ nước phía trước, tới gần hơn, tiếp cận mấy đầu Liệt Hỏa Thứu này.

Đám Liệt Hỏa Thứu cũng không chú ý tới nguy hiểm đang tới gần, chúng nó đang chơi đùa với nhau, dùng nước hồ mát lạnh để cọ rửa hỏa vũ của mình, dường như làm bao nhiêu lần cũng không thấy chán ghét vậy.

Đột nhiên một đầu Liệt Hỏa Thứu đuổi theo một con cá nhỏ mà thoát ly khỏi quần thể. Nó dùng hai chân thon dài ưu nhã của mình mà chạy tới, hai cánh đánh ra, đại khái là do nó đã ăn no rồi cho nên không nóng nảy bắt lấy con cá đang liều mạng chạy trốn. Liệt Hỏa Thứu chỉ đi theo đối phương mà liên tục nhảy trên mặt nước, hai bên truy đuổi đã tới gần bờ hồ rồi.

Mắt thấy con cá nhỏ đã không còn đường chạy thoát, Liệt Hỏa Thứu đắc ý ngẩng đầu kêu to một tiếng, chính lúc này, dị biến nổi lên!

Một đoàn quang cầu màu xanh lục đột nhiên từ trong một bụi cỏ ven bờ vụt bắn ra, bắn trúng vào Liệt Hỏa Thứu đang lúc đắc ý vênh váo, trong nháy mắt hóa thành khí võng vững vàng vây khốn lấy nó.

Hàn Phi ẩn núp bên trong bụi cỏ liền nhảy ra. Hắn như chuồn chuồn điểm nước xẹt qua hơn mười thước rộng mặt hồ, dùng cái mộc bổng màu đen trong tay mình cố sức nện lên đầu Liệt Hỏa Thứu đang liều mạng giãy dụa. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Tuy rằng hắn còn để lại hơn phân nửa khí lực, nhưng mà cái đầu của Liệt Hỏa Thứu cũng không cứng rắn như của Tích Ngạc Chiểu Trạch, cho nên chỉ cần một bổng liền hôn mê bất tỉnh rồi!

Hàn Phi vui mừng, bỏ lại mộc bổng hăng hái tiến tới đầu Liệt Hỏa Thứu nặng chừng trăm cân này, một lấy bê lấy nó vứt lên trên bờ hồ cách đó không xa.

Hắn rất muốn trói gô đầu Liệt Hỏa Thứu không may mắn này lại để tránh vạn vô nhất thất, chỉ là thời gian không cho phép, bốn đầu Liệt Hỏa Thứu khác đã phát hiện ra hành vi đánh lén của hắn đều phát ra những tiếng tê minh phẫn nộ.

Chúng nó cố sức phe phẩy cái cánh của mình, liệt diễm từ trên cánh của chúng bùng phát ra. Lúc đôi cánh khép lại một đoàn hỏa cầu trống rỗng hình thành, lấy tốc độ cực nhanh phát động công kích về phía Hàn Phi!

Trong nháy mắt, hơn mười đoàn hỏa cầu tương đương nắm tay bao phủ Hàn Phi ở bên trong, cũng hầu như hoàn toàn phong kín đường lui hai bên của hắn.

Hàn Phi cũng không có né tránh, trong lúc hỏa cầu bay tới, hắn phảng phất như ngây ngẩn cả người không nhúc nhích, mặc cho mấy đoàn hỏa cầu này nện lên trên người mình.

Hỏa cầu ầm ầm bạo liệt, Hàn Phi ngửa đầu về phía sau ngã xuống, nặng nề ngã sấp xuống mặt nước hồ, làm cho vô số bọt nước bắn lên tung tóe.

Hàn Phi đơn giản như vậy đã ngã xuống làm cho bốn đầu Liệt Hỏa Thứu có chút nghi hoặc không giải thích được. Nhưng mà chúng nó tuy rằng là linh thú, nhưng còn chưa đạt được suy nghĩ giống như con người vì vậy nên ngừng công kích bằng hỏa cầu lại. Chúng mở hai cánh ra bay tà tà trên mặt nước hướng tới phương hướng đồng bạn bay đi, chúng muốn đi cứu viện đồng bạn của mình.

Lúc đám Liệt Hỏa Thứu bay qua vị trí mà Hàn Phi ngã xuống, còn cúi đầu nhìn một chút xem người đánh lén đã tử vong hay chưa?

Kết quả là, chúng nhìn thấy vẻ mặt tươi cười quỷ dị của Hàn Phi vừa bị ngã vào trong mặt nước. Lập tức cả người cầm theo một thanh trường kiếm sắc bén lao ra, kiếm quang mang theo màu vàng kim, hung hăng đâm vào bụng mềm mại của Liệt Hỏa Thứu, một kiếm lập tức xuyên thấu.

Lệ!!!

Liệt Hỏa Thứu bất ngờ không kịp đề phóng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, cái bụng của nó bị trường kiếm xé rách, máu phun ra từ vết thương làm nó lập tức ngã xuống.

Hàn Phi thuận thế rút trường kiếm, nhìn đầu Liệt Hỏa Thứu đang bị trọng thương huy kiếm lần thứ hai phát ra một cái Khí Đằng Quấn, chuẩn xác đánh trúng mục tiêu vào một đầu Liệt Hỏa Thứu khác đang ở phía trước.

Đầu Liệt Hỏa Thứu này lập tức bị Khí Đằng Quấn khốn trụ, nhất thời mất đi năng lực phi hành, rơi vào trong hồ nước.

Còn lại hai đầu Liệt Hỏa Thứu vốn đã sắp bay tới bên hồ, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đồng bạn mình vội vàng xoay người lại kiểm tra tình huống.

Nghênh tiếp chúng nó chính là một đạo kiếm quang màu vàng bắn nhanh tới!

....

Mặt trời chiều tà chiếu lên trên mặt hồ cạn, ánh nắng xa vời chiếu xuống muôn hồng nghìn sắc mỹ lệ không gì sánh được. Đầm lầy nước đen đang nghênh đón phong cảnh tráng lệ nhất.

Hàn Phi nhìn ba bình thủy tinh tràn đầy dịch thể màu hồng trong tay mình tâm tình cực kỳ khoái trá. Phải biết rằng, trong thành Tập Thủy, một lọ máu tinh hoa của Liệt Hỏa Thứu như vậy có cái giá không hề rẻ chút nào, đại khái trên dưới 120 đồng vàng, không chỉ giá đắt như vậy mà thường thường có tiền cũng không mua được.

Ba bình máu này đương nhiên là do Hàn Phi lấy từ trên người Liệt Hỏa Thứu xuống tới. Hắn bằng lực lượng một mình mình đánh chết hai đầu, bắt sống được ba đầu Liệt Hỏa Thứu khác, chiến tích như vậy mà truyền ra ngoài, sợ rằng không có mấy người tin tưởng.

Mà trên thực tế Hàn Phi thắng được tương đối dễ dàng, việc này có quan hệ rất lớn tới chiến lược của hắn. Liệt Hỏa Thứu tuy rằng là nhị giai linh thú thế nhưng chiến lực của nó hầu như đều ở phi hành. Bằng vào thiên phú thiên nhiên phi hành linh thú, những người mạo hiểm căn bản không thể tạo thành nguy hiểm với chúng nó được.

Hàn Phi vận khí cũng không tồi, nếu như không phải đầu Liệt Hỏa Thứu quá ham vui chơi tới gần bờ hồ thì hắn cũng không nắm được cơ hội tốt tới như vậy. Đầu tiên là bắt một đầu, sau đó giả chết lừa bốn đầu còn lại, thừa dịp đối phương đi cứu đồng bạn mà bạo khởi đánh lén, một lần thành công bắt gọn toàn bộ đám Liệt Hỏa Thứu này.

Đương nhiên nói thì dễ dàng nhưng hành động thì không đơn giản như vậy. Để hấp dẫn được đám Liệt Hỏa Thứu này, Hàn Phi dùng tay không phóng ra Kiên Bích Chi Thuẫn trực tiếp ngạnh kháng công kích bằng hỏa cầu của Liệt Hỏa Thứu. Tuy rằng nói Kiên Bích Chi Thuẫn phòng ngự rất mạnh, thế nhưng cũng không thể chịu nổi đả kích liên tục, nếu như phòng hộ thuẫn không có chu toàn, thụ thương tuyệt đối là không thể tránh khỏi.

Mắt thấy sắc trời sắp tối sầm xuống, Hàn Phi đánh giá công việc đã nên kết thúc rồi rời đi rồi. Hắn đang chuẩn bị phản hồi lại ốc đảo mà cắm trại, ngày mai lại tới đây ôm cây đợi thỏ, ít nhất thì cũng đã đạt đủ rồi.

Trên mặt đất vẫn còn thi thể của ba đầu Liệt Hỏa Thứu, lúc này Hàn Phi cũng không có quá thiện tâm mà buông tha một con đường sống cho Liệt Hỏa Thứu. Bởi vì Tích Ngạc Chiểu Trạch số lượng quá ít nên mới quý trọng, mà Liệt Hỏa Thứu này thường đi một đoàn, đương nhiên không cần phải lo lắng chuyện đó rồi.

Liệt Hỏa Thứu tuy rằng hình thể không lớn lắm, nhưng mà một con còn sống chỉ có thể rút ra một lọ máu tinh hoa, Tích Ngạc Chiểu Trạch không thể nghi ngờ là mạnh hơn không ít.

Hàn Phi vừa mới bước ra nửa bước, đột nhiên một loại cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt xâm nhập vào tâm hải của hắn. Toàn bộ những lỗ chân lông trên cơ thể trong nháy mắt dựng thẳng lên.

Sưu! Sưu!

Phía sau truyền tới tiếng mũi tên nhọn rít lên phá không mà tới. Hàn Phi không chút nghĩ ngợi một cước bước lên khoảng không phía trước lăn đi một vòng, khó khăn lắm mới tránh né được tên bắn tới.

Lúc né tránh được đánh lén trí mạng, hắn mang theo một thân dính đầy bùn đất nhảy vọt lên, trở tay rút trường kiếm phía sau ra, trong nháy mắt đã chuẩn bị chiến đấu hoàn tất. Đồng thời hắn cũng nhìn thấy được người đánh lén phía sau mình.

Khoảng chừng cách xa hơn bốn năm mươi mét, có một đội người mạo hiểm từ trong bụi cỏ vọt ra.

Bọn họ tổng cộng có chừng bốn người, một người võ sĩ cầm trường kiếm xông ra trước mặt, hai gã cung tiễn thủ một trái một phải cầm một thanh trường cung màu lục trong tay, mũi tên lấp lóe hàn quang hướng về phía Hàn Phi. Mà cuối cùng là một linh pháp sư trong tay cầm theo một thanh pháp trượng.

Từ nơi nào tới vậy? Hàn Phi trong lòng thầm kêu không ổn rồi, đám người này tới tuyệt đối không có ý tốt, bằng không sẽ không vô thanh vô tức đánh lén như vậy.

Mà để cho Hàn Phi cảm thấy giật mình nhất chính là, với thần thức nhạy cảm của hắn, cư nhiên đối phương tới gần như vậy rồi phát động công kích hắn mới giật mình cảm giác được. Đám người mạo hiểm này tuyệt đối không phải là người bình thường.

Hàn Phi trong lòng kinh ngạc, đối phương đối với việc mình tránh né được công kích cũng không một chút giật mình. Tên võ sĩ kia dừng chân lại trầm giọng nói rằng:

-Người mạo hiểm nhân loại, ngươi xâm nhập vào vùng cấm, buông vũ khí của ngươi lập tức đầu hàng, chúng ta sẽ cho ngươi đãi ngộ của tù binh!

Người mạo hiểm nhân loại? vùng cấm? Hàn Phi nhất thời sửng sốt, lúc này hắn mới phát hiển a, bốn người đối phương ngoại trừ võ sĩ ra, ba người khác đều là nữ nhân cực kỳ mỹ lệ.

Các nàng dùng kim hoàn buộc lại mái tóc dài màu lục của mình, mỗi người có vóc người thon dài thướt tha, trên người mặc bì giáp cùng pháp bào phi thường hoàn mỹ, còn có trang sức phức tạp mà rất đẹp. Đây không phải người mạo hiểm phổ thông có thể trang bị được.

Thiên linh tộc! Hàn Phi lập tức hiểu ra. Các nàng không phải là người mạo hiểm mà là người Thiên Linh tộc chiếm lĩnh phía nam đại lục