Linh La Giới

Chương 989: Thần chủ cũng xót dạ

Thần chủ Cung Minh, chậm rãi xoay người, trên mặt mang theo ý cười vui mừng.

 

- Hạ Ngôn! Thiên phú của ngươi còn mạnh hơn so với Thương Hà trước đây. Quả thực khó có thể tưởng tượng. Tuy rằng ta cho ngươi đi luận bàn cùng Cung Minh, nhưng trong lòng thực ra cũng không có ôm quá nhiều hy vọng. Nhưng không ngờ ngươi. lại thật sự bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

 

Cung Minh cũng đúng thực bất ngờ.

 

Tình huống của Hạ Ngôn ở trước lúc đột phá, tuy rằng chỉ kém một lợp màng mòng chưa có phá vỡ, thoạt nhìn dường như cũng không Khó, nhưng là mức độ khó khăn trong đó, không phải người bình thường có thể đo lường được.

 

Theo như phương pháp của Cung Minh, cũng chỉ có một tia hy vọng rất nhỏ, nhưng không ngờ Hạ Ngôn lại thật sự sử dụng một tia hy vọng nho nhỏ này đột phá cảnh giới của mình! Cho nên, lúc này ngay cả Thần chủ Cung Mink đều rất cao hứng vì Hạ Ngôn.

 

- Nói đi, ngươi có điều gì muốn hoàn thành mà khó có thể làm được? Ta có thể giúp ngươi hoàn thành.

 

Thần chủ Cung Minh hiển nhiên rất cao hứng, không ngờ lại nói ra có thể thỏa mãn bất cứ một nguyện vọng nào của Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn nghe được câu nói của Thần chủ Cung Minh, hắn cũng ngây người một chút, rồi sau đó nở nụ cười.

 

"Tài nguyên vật phẩm tạm thời ta không thiếu, tài nguyên của ta cũng đủ để ta tăng lên tới Giới chủ đỉnh."

 

"Trong lòng ta không yên tâm chính là gia tộc ở Lang Tà Giới, tuy nhiên hiện tại có Thổ Cẩu thủ hộ Lang Tà Giới, trừ Phi cường giả cảnh giới Thần chủ xâm lấn, bằng không cũng sẽ không có nguy hiểm gì."

 

"Đúng rồi."

 

Hạ Ngôn trầm tư một lát, ánh mắt chợt lóe sáng, hắn nghĩ tới một kiện vật phẩm trên người.

 

Kiện vật phẩm này là Tháp Thời Gian của Điện chủ Huyền Thượng Vũ đưa cho hắn. Tháp Thời Gian cộng tất cả có ba tầng, tầng thứ nhất là tốc độ dòng chảy thời gian gặp mười lần. Mà tầng thứ hai và tầng thứ ba đều vì hư hao mà không thể sử dụng. Tháp Thời Gian không phải là bảo vật thời gian bình thường, tu luyện giả tiến vào Tháp Thời Gian, có thể thuận lợi tránh né những người khác truy kích. Lúc trước khi Hạ Ngôn còn chưa có lĩnh ngộ bộ phận tâm pháp thứ năm và bộ phận thứ sáu, thời điểm đó chính là dựa vào Tháp Thời Gian đã nhiều lần tìm được đường sống trong chỗ chết.

 

- Giới Chủ đại nhân! Ta có một kiện thần khí hư hao, muốn nhờ ngài hỗ trợ sửa chữa một chút!

 

Hạ Ngôn nói.

 

- ồ? Là thần khí gì?

 

Thần chủ Cung Minh cười cười:

 

- Lấy ra cho ta nhìn thử xem.

 

- Dạ!

 

Linh lực màu vàng trong cơ thể Hạ Ngôn hơi chuyển động, một kiện tiểu tháp màu đen bình thường, từ trong cơ thể Hạ Ngôn hiện ra, tản ra một loại khí tức phong cách cồ xưa.

 

Hạ Ngôn đưa tiểu tháp qua cho Thần chủ Cung Minh. Thần chủ Cung Minh tự nhiên tiếp nhận, ý niệm trong đầu quét qua Tháp Thời Gian. Ngay lúc này, Thần chủ Cung Minh chợt biến sắc.

 

Thời điểm Thần chủ Cung Minh nhìn lại về phía Hạ Ngôn, khóe miệng đều khẽ co giật một chút.

 

- Hạ Ngôn! Vật này từ đâu ngươi lấy được?

 

Cung Minh có chút nôn nóng hỏi.

 

- À?

 

Hạ Ngôn nhướng mày, có hơi bất ngờ nhìn Cung Minh:

 

- Thời điểm la ở Lang Tà Giới, Điện chủ Lang Tà Điện đưa cho ta Tháp Thời Gian này.

 

- Điện chủ Lang Tà Điện Lang Tà Giới đưa cho ngươi Tháp Thời Gian này?

 

Cung Minh kéo dài miệng hỏi, dường như là nghe được chuyện khó tin nhất trong thiên hạ.

 

Hạ Ngôn cũng mơ hồ có cảm giác tiểu tháp này dường như cũng không tầm thường. Thần chủ Cung Minh thi loại bảo vật gì còn chưa thấy qua? Vậy mà khi hắn nhìn thấy tiểu tháp này, không ngờ lại lộ ra biểu tình thất thố như vậy.

 

- Hạ Ngôn! Vận may của ngươi. thật đúng là.

 

Cung Minh nhẹ lắc lắc đầu,

 

- Tháp Thời Gian này, hắn là bảo vật tuyệt thế của Thần Châu, bởi vì ở bên trong tứ vực không có người nào có thể luyện chế ra được trọng bảo như vậy. Tiểu tháp chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là gấp mười tốc độ dòng chảy thời gian, mà tầng thứ hai là gấp một trăm lần tốc độ dòng chảy thời gian, về phần tầng thứ ba chính là gấp một ngàn lần tốc độ chảy thời gian.

 

- Nói cách khác, ở tầng thứ ba tu luyện một ngàn năm, ở bên ngoài chỉ mới qua một năm.

 

Cung Minh chậm rãi nói xong, Hạ Ngôn lại nghe đến ngây dại.

 

Gấp một trăm lần tốc độ dòng chảy thời gian? Gấp một ngàn lần tốc độ chảy thời gian?

 

Nguyên vốn trước đây, Hạ Ngôn mặc dù có phỏng đoán qua, tầng thứ hai có thể là gấp hai mươi lần tốc độ dòng chảy thời gian, tầng thứ ba có thể là gặp ba mươi lần. Bởi vì, cho dù là tu luyện giả Giới chủ đỉnh, hao phí một lượng lớn bảo vật luyện chế ra thần khí thời gian, bình thường cũng chính là gấp hai ba mươi lần tốc độ dòng chảy thời gian.

 

- Tuy nhiên, tảng thứ hai tầng thứ ba của Tháp Thời Gian này đều đã hư hao, hiện tại không thể sử dụng.

 

Cung Minh lại lắc đầu, biểu tình có hơi tiếc hận.

 

- Ngươi muốn ta giúp ngươi sửa chữa Tháp Thời Gian à?

 

Cung Minh hỏi Hạ Ngôn.

 

Vừa rồi, hắn đáp ứng giúp Hạ Ngôn đạt thành một cái nguyện vọng.

 

- Dạ? Có thể được chứ?

 

Hạ Ngôn nhìn Thần chủ Cung Minh, phát hiện sắc mặt Thần chủ Cung Minh dường như có hơi rối rắm.

 

- Ta cũng chỉ có thể sửa chữa tầng thứ hai của Tháp Thời Gian, cũng chính là không gian gặp một trăm lần tốc độ dòng chảy thời gian, về phần tảng thứ ba, có lẽ chỉ có tu luyện giả cường đại nhất ở Thần Châu mới có thể chữa trị được.

 

Cung Minh hít vào một hơi rồi nói với Hạ Ngôn.

 

- Vậy nhờ Giới Chủ đại Nhân giúp ta sửa chữa tầng thứ hai Tháp Thời Gian này đi!

 

Hạ Ngôn lập tức ánh mắt sáng ngời nói.

 

Mặc dù chỉ có thể chữa trị tầng thứ hai, cũng đúng là thần khí thời gian khó lường. Đây chính là gặp một trăm lần tốc độ dòng chảy thời gian nha! ở bên trong tu luyện một trăm năm, bên ngoài chỉ mới qua thời gian một năm.

 

- Cái này. Được rồi!

 

Thần chủ Cung Minh lộ ra sắc mặt có chút xót dạ

 

- Hạ Ngôn này! Ngươi thật sự là độc mà! Tháp Thời Gian này, ở toàn bộ Thần Châu chỉ sợ cũng Chỉ có hai ba kiện thôi. Luyện chế loại bảo vật này, trừ Phi là cường giả siêu cạp của Thần Châu, hơn nữa hao phí tài liệu quả thực không thể tưởng tượng. Ta sửa chữa tầng thứ hai của Tháp Thời Gian này, thật cũng là.

 

Cung Minh có hơi khó xử ấp úng nói.

 

Hạ Ngôn nghe đến đây liền hiểu rõ, Thần chủ Cung Minh đúng là xót dạ. Phỏng chừng muốn sửa chữa tầng thứ hai của Tháp Thời Gian, hao phí tài liệu cũng là Phi thường Phi thường kinh người đây? Bằng không, với thân phận và địa vị của Thần chủ Cung Minh, sao có thể có biểu tình Như vậy, một chút dứt khoát cũng không có.

 

- Ngươi trước đi làm chuyện riêng của mình đi! Một thâng sau gặp lại ta tại này lấy lại Tháp Thời Gian.

 

Thần chủ Cung Minh phất tay áo nói với Hạ Ngôn, vẻ mặt kia giống như hận không thể tát cho Hạ Ngôn một cái.

 

Hạ Ngôn cười hắc hắc, rất nhanh chuồn ra khỏi phòng.

 

ở trong không gian Trọng Thiên cung điện rộng lớn, Hạ Ngôn theo trong miệng một gã tu luyện giả Trọng Thiên cung điện biết được chỗ Thương Ngưng tu luyện, liền trực tiếp bay tới.

 

- Thương Ngưng tỷ!

 

Phía trên một biệt viện u tĩnh. Hạ Ngôn ra tiếng gọi.

 

- Vào đi!

 

Một lát sau, từ bên trong truyền ra tiếng của Thương Ngưng. Hạ Ngôn không chút do dự, trực tiếp vọt vào, đi tới phòng truyền ra thanh âm. Thương Ngưng đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn vừa mới bước vào. Mùi thơm thoang thoảng tràn ngập khắp gian phòng, khiên Hạ Ngôn không tự chủ được hít sâu một hơi.

 

- Ngươi sắp rời đi phải không?

 

Thương Ngưng hỏi.

 

- Đúng vậy!

 

Hạ Ngôn gật đầu.

 

- Đi Thần Châu?

 

Thương Ngưng lại hỏi.

 

- Đúng vậy!

 

Hạ Ngôn lại gật đầu.

 

- Ừ! Trước khi đi, ngươi phải làm một chuyện.

 

Thương Ngưng cắn cắn bờ môi, dường như hạ quyầ tâm rất lớn, sắc mặt liên tục biến

 

đổi.

 

- Thương Ngưng tỷ cứ nói, ta có thể làm được nhất định sẽ cố hết sức.

 

Hạ Ngôn có hơi lấy làm lạ, tuy nhiên vẫn là nói như vậy. Dù sao, Thương Ngưng là nữ

 

nhi của Thương Hà.

 

- Phụ thân từng thông qua thủy tinh truyền âm lưu một câu cho ta.

 

Thương Ngưng đưa mắt nhìn ra phía bên ngoài, trên gương mặt xinh đẹp khiến người ta hít thở không thông, lại lộ ra một vẻ bi thương. Thấy vậy, trong lòng Hạ Ngôn cũng hơi xót xa

 

- Phụ thân bảo ta, cùng người thừa kế của ông ấy kết làm vợ chồng.

 

Thương Ngưng hít vào một hơi, đột nhiên kiên định nói ra rất nhanh.

 

- Cái gì?

 

Nghe nói như thế Hạ Ngôn giật mình lắp bắp kinh hãi.

 

- Khi đó phụ thân đột nhiên thông qua thủy tinh truyền âm truyền cho ta những lời này, ta cũng không hiểu vì sao phụ Thân làm như vậy. về sau ta vẫn không thể gặp lại phụ thân mới mơ hồ biết, lúc ấy phụ thân nhất định đang gặp nguy hiểm thật lớn, mà ngay cả phụ thân cũng không thể giải quyết. Tuy nhiên ông ấy cũng sớm có chuẩn bị, biết sớm hay muộn sẽ có người thừa kế ông ấy xuất hiện.

 

Thương Ngưng khẽ nhíu đôi mày lá liễu, chậm rãi nói ra.

 

Với năng lực của Thương Hà. cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ như vậy, Hạ Ngôn hiện tại vẫn còn không thể hoàn toàn hiểu nồi.

 

- Thương Hà Thần chủ ông ấy.

 

Hạ Ngôn hơi nhú mày lại, tâm tình cũng đúng là thấp thỏm lo âu.

 

- Lần đầu tiên ta ở bên ngoài Chu Tước Thành nhìn thấy ngươi, thì biết phụ thân lựa chọn người thừa kế không có sai.

 

Thương Ngưng nói tiếp:

 

- Ngươi không hài lòng với ta sao?

 

- Vừa lòng! Nhưng mà. cái này.

 

Sắc mặt Hạ Ngôn ửng đỏ.

 

- Có hơi quá đột ngột.

 

Bỗng nhiên Thương Ngưng đứng lên, bước tới trước vài bước, gần như gần sát thân thể Hạ Ngôn. Nhìn khuôn mặt tinh xảo đến không gì sánh kịp, hô hấp của Hạ Ngôn cũng dồn dập hẳn lên.

 

"Bộp!"

 

Cửa sổ phòng lập tức toàn bộ đóng lại, cả gian phòng đều bị linh lực bao bọc lấy. Hiện tại bất kỳ người nào đều không thể tới gần biệt viện này.

 

- Trước khi huynh đi, phải làm xong chuyện này, lưu lại huyết mạch của huynh!

 

Giọng nói êm dịu ấm áp của Thương Ngưng vang nhẹ bên tai Hạ Ngôn. Thân mình Hạ Ngôn run lên, liền cảm giác được trên người nhiều thêm một bàn tay mềm mại như không có xương. Bàn tay này chậm rãi du động từ trên xuống dưới.

 

"Được rồi." Hạ Ngôn vừa động tâm niệm, liền làm ra động tác tương ứng.

 

Vòng eo mảnh khảnh, làn da mềm mại như tơ, thêm mùi tham thoang thoảng, khiến người ta không thể tự kềm chế.

 

Suốt một thâng, cửa phòng Thương Ngưng đều không có mở ra lần nào.

 

Một thâng sau, Hạ Ngôn từ trong tay Thần chủ Cung Minh cẩm lại Tháp Thời Gian.

 

- Đi tới Thần Châu, cần phải hết sức cẩn thận, hãy nhớ hành động nhất định phải hạ thấp minh xuống!

 

Thần chủ Cung Minh căn dặn Hạ Ngôn.

 

- Nhất định phải còn sống, muội ở Trọng Thiên cung điện chờ huynh trở về gặp mẫu tử chúng ta

 

Thương Ngưng làm như vô tình nhắc đến con trai độc nhất của mình với Hạ Ngôn. Tuy rằng thời gian mới không đến một thâng, nhưng Thương Ngưng biết rõ biến hóa trên cơ thể mình, nàng đã có mầm móng của Hạ Ngôn lưu lại.

 

Bên ngoài bãi săn bắn, một thân ảnh màu trắng rất nhanh bay đi về hướng trung tâm.

 

Dọc theo đường đi, Hạ Ngôn bay ngang qua không biết bao nhiêu đại thế giới, ước chừng Phi hành suốt thời gian ba tháng, mới tới gần chỗ trung tâm. Nơi này, đã sát biên giới đi vào Thần Châu, ở vừng biên giới Thần Châu có rất nhiều Bí Cảnh, trong những Bí Cảnh này có nhiều bảo vật Cho nên, có rất nhiều, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ của tứ vực, xuất hiện ở vùng biên giới này tìm kiếm Bí Cảnh có dấu bảo vật.

 

ở khu vực biên giới thì không nhìn thấy tu luyện giả Thần Châu. Tu luyện giả Thần Châu gần như từ trước đến nay không bước ra ngoài Phân Thân Tuyến, Mà tu luyện giả của tứ vực, cũng gần như không bước vào Phân Thân Tuyến. Phân Thân Tuyến chính là đường ranh giới giữa Thần Châu và tứ vực.

 

Mà lúc này Hạ Ngôn cách Phân Thân Tuyến, đại khái còn không đến một ngày lộ trình Phi hành. Đây là một địa phương không có chút ánh sáng gì, Trong không gian này đầy dẫy cuồng phong gió lốc, có thể xé nát thân thể tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường.