Linh La Giới

Chương 912: Tiến vào di tích thượng cổ

Sắc mặt Hạ Ngôn dần trở nên ngưng trọng. Cảm giác của Thổ Cẩu, khẳng định không sai. Bọn họ đã tìm kiếm đường ra trong sương mù vàng một thời gian không nhỏ, nhưng vẫn không thu hoạch gì. Hiện tại một khi Thổ Cẩu phát hiện một tia không tầm thường, bất kể thế nào đều phải thử một chút. Chung quy không thể một mực bị vây khốn trong sương mù vàng.

 

- Điện chủ Thủy Vụ, Lưu Tô. Chúng ta cùng đi theo Thổ Cẩu. Nếu là tìm được đường ra khỏi sương mù vàng, lại nghĩ biện pháp thông báo cho những người khác.

 

Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển sang phía Thủy Vụ cùng Lưu Tô, lên tiếng nói.

 

- Được, cứ làm theo lời ngươi.

 

Điện chủ Thủy Vụ cùng Lưu Tô gật đầu đáp.

 

- Thổ Cẩu, đi.

 

Hạ Ngôn nói với Thổ Cẩu. một tiếng.

 

Ba người một chó tiếp tục dùng tốc độ bình thường Phi hành trong sương mù vàng.

 

Sau thời gian một nén nhang.

 

- Chủ nhân. Ta đối với cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.

 

Thổ Cẩu dùng thân, xoay người, cái đầu thật lớn đối diện nhìn Hạ Ngôn nói.

 

Hạ Ngôn nhíu mày, lại đưa ý niệm ra ý đồ cảm ứng loại dao động năng lượng theo lời Thổ Cẩu, nhưng vẫn như cũ không có thu hoạch gì. Nhìn biểu tình hai vị Điện chủ, hiển nhiên kết quả cảm ứng của hai người cũng giống Hạ Ngôn, đều không có cảm ứng gì với loại dao động năng lượng này.

 

- Ta cảm giác đến, trong dao động năng lượng này ẩn nấp sát cơ tuyệt thấ Ta lo phía trước sẽ có nguy hiểm thật lớn.

 

Thổ Cẩu. lúc này cũng có vẻ vô cùng nghiêm túc hiếm thấy.

 

Chẳng qua, ánh mắt nó lại sáng ngời dị thường, thật giống như hai viên bảo thạch tỏa hào quang sáng ngời.

 

- Hai vị Điện chủ. Các vị nghĩ có nên tiếp tục đi về phía trước hay không?

 

Hạ Ngôn tnng cầu ý kiến hai người. Hắn rất rõ Thổ Cẩu, hiện tại biểu hiện của nó rất nghiêm túc, phía trước có khả năng sẽ ẩn giấu một số sát cơ tuyệt thấ Nếu là mạo hiềm đi vào, rất có thể vạn kiếp bất phục, bỏ mạng đương trường.

 

Nghe vậy, hai vị Điện chủ lại liếc mắt nhìn nhau.

 

- Cho dù thật sự có nguy hiểm cũng phải đi, dù sao còn tốt hơn ở lại trong sương mù âm u không sức sống này. Hạ Ngôn, ta nghĩ tiếp tục đi về trước.

 

Điện chủ Lưu Tô trầm ngâm một lát, đôi mắt đẹp mở lớn, ngưng giọng chậm rãi nói.

 

- Ta cũng nghĩ nên đi tiếp.

 

Điện chủ Thủy Vụ cũng gật đầu nói.

 

- Được, vậy tiếp tục đi.

 

Hạ Ngôn hít sâu một hơi, ánh mắt chợt lóe. nhìn về sương mù vàng phía trước:

 

- Thổ Cẩu, chúng ta giảm tốc một chút, nếu là ngươi phát hiện nguy hiểm, Liền lập tức ngừng lại.

 

- Được.

 

Thổ Cẩu gật đầu, bốn vó nhẹ sải ra, thân hình từ từ di động về phía trước.

 

Lại qua khoảng một canh giờ, cảnh tượng trước mắt ba người Hạ Ngôn chợt biến đổi. Tất cả sương mù vàng đều biến mất, đập vào mắt là một thế giới hoàn toàn mới, ánh sáng sáng ngời làm ánh mắt ba người tự nhiên có chút chói lóa Thổ Cẩu cũng híp cặp mắt xanh thăm, nhìn chằm chằm phương xa

 

- Đây là một thế giới.

 

- Là một không gian ổn định độc lập.

 

Lúc này Điện chủ Thủy Vụ và Lưu Tô nói

 

- Linh lực thật nồng đậm. Linh lực trong không gian này so với linh lực trong không gian Lang Tà Điện còn nồng đậm hơn.

 

Hạ Ngôn cũng tạm thời ngây người, không kìm được bật thốt.

 

Linh lực trong không gian này quả thực có thể so với Nguyên Đan, thật giống như vô tận Nguyên Đan tràn ngập trong không gian, lượng linh lực ẩn chứa cực kỳ kinh người. Đây rốt cục là một thế giới như thế nào?

 

- Nếu là tu luyện trong Không gian này, tốc độ tu luyện của tu luyện giả chúng ta có thể tăng lên mấy lần.

 

Điện chủ Thủy Vụ cũng sợ hãi than.

 

Ba người nhìn về phương xa, những gốc đại thụ che trời kia không biết rốt cục to, cao bao nhiêu, lấy nhân lực của ba người đều không thể thấy rõ. Ngay cả thực vật bình thường sinh trường trên mặt đất đều tản ra từng luồng hưong thơm, có thể so với một số được tài của đại thế giới. Mà thực vật này, khắp nơi trên mặt đất đều. có.

 

- Đây là một thânh địa.

 

Trên gương mặt xinh đẹp của Điện chủ Lưu Tô lộ ra vẻ hưng phấn.

 

- Đây rõ ràng là lối ra Ta cảm giác chúng la đã tới trong di tích, các vị Giới Chủ đại nhân có lẽ cũng trong không gian này.

 

Hạ Ngôn rất nhanh bừng tỉnh lại, nói với hai người đang kích động.

 

- Có khả năng. Chỉ là di tích thượng cổ này phải cẩn thực lực cường đại bao nhiêu mới có thể mở ra được một thế giới nha vậy.

 

Thủy Vụ cùng Lưu Tô cũng lập tức bừng tinh, ý niệm tản ra dò xét bốn phía. Chẳng qua phạm vi dò xét của ý niệm của bọn họ lại bị cực độ áp súc, xấp xỉ phạm vi có thể dò xét trong sương mù vàng, còn không bằng dùng ánh mắt trực tiếp nhìn.

 

- Sát cơ rất đậm.

 

Thổ Cẩu ở một bên đột nhiên lên tiếng.

 

Nghe được lời Thổ Cẩu, ba người Hạ Ngôn trong lòng đều trầm xuống. Nếu thật đây là đi tích thượng cổ, vậy tất nhiên che dấu sát cơ tuyệt thấ Ngay cả sương mù vàng ở ngoài di tích đều lợi hại Như vậy càng huống chỉ là trong di tích.

 

- Chủ nhân. Ta có thể cảm giác được nơi phát ra sát cơ. Chúng ta có muốn đi xem hay không?

 

Thổ Cẩu nhìn về phía Hạ Ngôn, Thân hình màu bạc trắng dưới ánh mắt trời bắn ra hào quang kinh người.

 

- Hiện tại chúng ta muốn lui đều không có khả năng, căn bản đều không tìm thấy đường ra khỏi nơi này.

 

Hạ Ngôn nhìn nhìn phía sau, lối vào của ba người một chó đã không nhìn thấy, cũng không thể cảm ứng được.

 

- Đúng vậy. Một khi chúng ta đã có thể vào trong di tích, vốn là cơ duyênto lớn. Cho dù bây giờ còn có đường lui, cứ vậy ra ngoài cũng sẽ không cam lòng.

 

Điện chủ Thủy Vụ mắt tỏa sáng nói.

 

Hắn nói không sai.

 

Bất luận kẻ nào, nếu tiến vào trong di tích thượng cổ chỉ sợ sẽ không cam tầm dễ dàng lui ra. Di tích thượng cổ này cũng không phải tùy tiện có cơ hội tiến vào, không biết bao nhiêu vạn năm mới có một lần di tích hiện thấ Tu luyện giả có thể đi vào di tích, làm sao có thể dễ dàng lui bước?

 

Cho dù biết rõ có nguy hiểm phía trước cũng sẽ xông lên phía trước. Tiếp tục đi về phía trước, là có thể có cơ hội từng bước lên đinh, đó cũng là đáng giá. Nếu không đám mạo hiếm, có lẽ sẽ vô cớ đánh mất một cơ hội tốt Cơ hội tốt như vậy, cũng không phải dễdàng gặp được.

 

- Một khi đã vậy, chúng ta liền tiến về phía trước.

 

Hạ Ngôn cũng hạ quyầ tâm, ánh mắt thoáng ngưng nói.

 

Bangày sau.

 

Ba người một đường theo Thổ Cẩu Phi hành, không gặp phải công kích gì, chẳng qua cũng không phát hiện dấu hiệu của sinh linh. Thế giới này phảng phất chỉ có linh lực cùng thực vật, Phi thường tĩnh mịch.

 

Chẳng qua, dọc theo đường đi, Thổ Cẩu cũng nhiều lần nói rõ với ba người Hạ Ngôn, hắn cảm ứng được mình cách nơi phát ra sát cơ càng ngày càng gần.

 

Đến một ngày, thân hình Thổ Cẩu rốt cục hoàn toàn dừng lại, ánh mắt nó không ngờ lộ ra có chút kinh sợ.

 

- Đây là.

 

Hạ Ngôn cũng cảm ứng được một cỗ sát ý, trong không khí tràn ngập một cỗ hàn ý khiến kẻ khác hoảng sợ.

 

Ầm!

 

Đại địa đột nhiên chấn động, một tiếng nổ lớn đột ngột truyền vào trong tai ba người. Thanh âm này giống như một ngọn núi lớn hung hăng đánh lên trái tim ba người khiến tâm thần ba người đều chấn động.

 

Nếu là tu luyện giả thực lực thấp Chỉ sợ nghe đến tiếng nổ này đều bị trực tiếp chấn nát linh hồn mà chết. Bởi vậy có thể tưởng tượng, chẳng qua một tiếng nổ lớn này đã khủng bố cỡ nào.

 

Chuyện làm người ta kinh ngạc sau đó xuất hiện. Một ngọn núi lớn thế nhưng di động tới ba người. Đúng vậy, đúng là một ngọn núi lớn. Đỉnh ngọn núi này đâm thẳng trời cao, hoàn toàn che khuất ánh mắt trời. Ba người nhìn ngọn núi lớn không ngừng tới gần sát này, đều sững sờ tại chỗ, không biết đây rốt cục là thứ gì.

 

Ầm!

 

Tiếng nổ lớn càng ngày càng thường xuyên, giống như là một con thượng cổ hung thú đang chầm chậm chạy chồm trên đãi địa.

 

Một gốc đại thụ tận trời phía trước mọi người đột nhiên bị đụng đồ, phát ra tiếng sấm động, nghiêng đồ về phía ba người. Ba người lập tức né ra

 

Uỳnhhhhh~~

 

Sau một tiếng nổ đinh tai, đại thụ chạm đát bốc lên một tầng tro bụi Đại địa chấn động vừa mới ổn định, tiếng "Ầm" kia lại xuất hiện trong tai mọi người.

 

Ngọn núi lớn kia đã có thể thấy rõ ràng.

 

- Đây là một con hung thú đáng sợ.

 

Hạ Ngôn nhìn ra manh mối, đây căn bản không phải là một ngọn núi thật lớn, mà là một con hung thú thật lớn, trên thân thể mọc đầy cây cối tràn đẩy bùn đất. Trong quá trình nó đi lại, thình thoảng khiến cho bùn đá cùng cây cối rung lên rơi xuống.

 

- Thật sự là hung thú. Trời ạ! Làm sao có hung thú thật lớn Như vậy Hả?

 

Ngay cả Điện chủ Thủy Vụ đều lập tức sợ ngây người. Hung thú thật lớn như thế, khó có thể tưởng tượng. Các đại thế giới tuy không hề ít dã thú. linh thú cùng hung thú, nhưng là hung thú to lớn nhất so với một ngọn núi lớn cũng là như đom đóm so mặt trăng, không thể nào so sánh.

 

- Làm sao bây giờ?

 

Cặp mắt Hạ Ngôn trừng lớn, linh lực màu vàng cuộn quanh thân thế tùy thời chuẩn bị phát động công kích. Lần đầu tiên nhìn thấy hung thú thật lớn như thế Hạ Ngôn cũng có chút hoảng hồn. Bất luận kè nào lẩn đầu tiên nhìn thấy hung thú như vậy, chỉ sợ đều không thể bình tĩnh.

 

Bất kể thực lực hung thú này như thế nào, chỉ là hình thể đều có thể chấn nhiếp đại lượng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa. Một hung thú như một ngọn núi khổng lồ.

 

- Sát cơ không phải phát ra từ trên người nó.

 

Thổ Cẩu lại có vẻ trấn định, nhìn về phía hung thú. Phi thường lạnh nhạt nói một câu.

 

Những lời này làm ba người Hạ Ngôn có chút hơi ngây ra. Đúng vậy, sát khí ngập trời vừa rồi Hạ Ngôn cảm ứng được tựa hồ không quan hệ tới cno hung thú thật lớn này. Con hung thú này tuy nhìn qua uy thế mười phần, nhưng không có sát khí quá đậm, cho nên lúc bắt đầu ba người còn tưởng rằng ngọn núi lớn di động.

 

- Nếu đã không phải hung thú này, vậy sát khí rốt cục từ đầu tới?

 

Hạ Ngôn không khỏi thi thào lẩm bẩm.

 

- Trước tiên đừng quản sát khí, giải quyết hung thú này trước, nó sắp tới cạnh chúng ta

 

Điện chủ Lưu Tô có chút lo lắng nói.

 

Lúc này, ba người đã có thể thấy rõ ràng một ít cỏ dại mọc trên người hung thú.

 

Đột nhiên, hung thú này dừng lại, sau một lát lâu đều không truyền đến tiếng nổ vang trầm trọng kia nữa. Hung thú cách xa ba người, cũng không tiến thêm. Hung thú, quả thật tạm thời dùng lại.

 

Hoa lạp lạp!

 

Khi Hạ Ngôn muốn Phi thân lên trên tầng mây xem rốt cục thế nào, thân thể lớn vô cùng của hung thú bỗng nhiên động. Tầng mây ở trên thân hung thú đột nhiên chuyển động, sau đó một vùng tối đen từ trên tầng mây ập xuống. Hạ Ngôn tập trung nhìn vào, hóa ra là đầu của con hung thú. này, trôi đó còn có đôi mắt như hai hắc động.