Đối với lời nói của hai người. Điện chủ Thủy Vụ nghe thấy cũng chỉ mỉm cười, quang hoa trong mắt lóe lên mấy lần. Đột nhiên hắn chuyên sang nhìn Hạ Ngôn, lành lạnh hỏi:
- Hạ Ngôn ngươi cảm thấy thực lực của hai người này như thế nào?
Hạ Ngôn nhướn mày. khoẻ miệng hơi nhấc lên. trên mặt hơi tươi cười, không lập tức trả lời câu hỏi của Điện chủ Thủy Vụ mà thoáng trầm ngâm một chút.
Điện chủ Ánh Thiên Điện Lạc Phong thấy Hạ Ngôn không lên tiếng thì ảnh mắt cũng chuyển sang, nhìn kỳ vào Hạ Ngôn, lệ quang lóe lên vài lần.
- Điện chủ Đại nhân, hai Vị tu luyện giả Húc Dương và Lưu Ngọc Đường có thực lực rất mạnh! Nhưng nếu ta giao thủ với bọn họ. phần thắng hẳn là có.
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên. nói tới đây thì dừng lại.
- Sao?
Thân mình Điện chủ Lạc Phong hơi giật giật! Thoạt nhìn như chỗ ngồi chùng xuống một chút.
- Ta cảm thấy mình không thua!
Một câu cuối cùng rốt cục được hắn nói ra.
Nghe được lời nói của hắn. Điện chủ Lạc Phong và Điện chủ Lưu Tô đều mở to mắt. Mà Điện chủ Thủy Vụ lại cười cười, hơi gật đầu. Đối với thực lực của Hạ Ngôn Thủy Vụ thật sự rất rõ ràng. Lúc trước, khi Hạ Ngôn giao thủ với Nghiêm Hoa ở Tinh Đấu Điện thì Nghiêm Hoa đã là cảnh giới Thiên Thần tam cấp. hơn nữa có được thần thông khủng bố là Đại Phần Thiên Thuật. Hạ Ngôn lúc đó mới có cảnh giới Thiên Thần nhất cấp. Nghiêm Hoa còn cao hơn Hạ Ngôn hai cảnh giới nhưng cuối cùng Hạ Ngôn vẫn giành được chiến thắng.
Hiện tại Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Thiên Thần nhị cấp. áp chế của Thiên Thần tam cấp đối với Hạ Ngôn đã không lớn như trước. Hai gã tu luyện giả của Vô Nhai Điện và Ánh Thiên Điện thực lực chỉ sợ còn kém hơn Nghiêm Hoa một chút, sao có thể là đối thủ của Hạ Ngôn được! Phải biết rằng, chênh lệch giữa hai cảnh giới lớn hơn nhiêu so với một cảnh giới.
- Người trẻ tuổi, cuồng vọng quá cũng không tốt!
- Thiên tài hẳn phải có một chút ngạo khí nhưng ngạo khí không đơn giản như cuồng vọng, không coi ai ra gì cả! Có nhiều thiên tài thiên tư vô cùng cao nhưng cuối cùng cũng vì quá cuồng vọng mà chết đi. Thấp chút cũng không có chỗ nào hại cả!
Điện chủ Lạc Phong cười lạnh, mang theo hàm ý mia mai nói.
- Thủy Vụ. nhân tài của Tinh Đấu Điện người quả thực không được tốt lắm. nhưng một đám đều rât cuông vọng. Ta nhớ rõ. hai vạn năm trước. Tinh anh thiên tài lôi đài chiến lần đó. Tinh Đấu Điện ngươi cũng có một danh ngạch nhưng tiểu tử đó vì quá cuồng vọng cho nên mới chết ngay trên lôi đài phải không?!
Ầm!
Đúng lúc này. Lưu Ngọc Đường và Húc Dương trên lôi đài đã bắt đầu sử dụng thần thông và thần khí. Cuộc chiến giữa hai người cũng đã tới lúc gay cấn. kịch liệt!
- Thua cho ta!
Ánh mắt Húc Dương lăng lệ. quát giận một tiếng. Một mành vẫn thạch thật lớn màu xanh mang theo kiếm khí đầy trời liên tục đánh về phía Lưu Ngọc Đường đang không ngừng thay đổi vị trí trên lôi đài.
Lưu Ngọc Đường biến sắc. trong miệng cũng thét dài một tiếng. Từ hai bàn tay. một đạo kiếm quang màu vàng lao ra.
Bababa
Kiếm quang của hai người đấu đá với nhau, mà vẫn thạch màu xanh kia lại trực tiếp xuyên qua màn kiếm võng của Lưu Ngọc Đường.
- Cửu cấp thần thông!
Điện chủ Lưu Tỏ nhìn về một mảnh vẫn thạch lộn xộn kia. đôi mắt xinh đẹp đột nhiên nhíu lại. thấp giọng thốt lên. Thần thông mà tên Húc Dương kia đang sử dụng chính là một loại thần thông công kích cửu cấp. uy lực rất lớn. trực tiếp thẳm thấu qua kiếm khí
- Ồ? Không ổn!
Lưu Ngọc Đường tận mắt thấy đám vằn thạch quét tới. vội vàng thúc giục thần khí phòng ngự của mình, hình thành một đoàn ánh sáng màu đen quanh thân thể.
Ầm ầnv~-~-
Một loạt tiếng nả lớn lập tức vang lên. vẫn thạch cuồn cuộn kia đánh lên thần khí phòng ngự của Lưu Ngọc Đường rồi đồng loạt nổ tung. Thân mình của Lưu Ngọc Đường không ngừng bị đánh bay ra sau. khóe miệng cũng trào ra một chút mán. sắc mặt đỏ bừng.
Mà khóe môi Húc Dương lại chợt nhếch lên. nhe răng cười, song chưởng liên tục múa lên. tiếp tục vận chuyển linh lực. Năng lượng sắc bén như dòng sông cuồn cuồn đánh về phía trước.
- Dừng!
Đúng lúc này. Điện chủ Lưu Tô đột nhiên đứng dậy. cánh tay nâng lên. vỗ nhẹ về phía trước. Tất cả năng lượng hiên có nháy mắt đều biến mất. Thân mình Húc Dương và Lưu Ngọc Đường đều bị đông lại. Qua một cái nháy mắt. hai người lại khôi phục như bình thường. Tuy nhiên, dao động linh lực vừa rồi đều hoàn toàn biến mất!
- Thực lực của Húc Dương quả thật mạnh hơn một bậc!
Lưu Tô chợt lên tiếng, nhìn về phía Lưu Ngọc Đường với sắc mặt có chút trắng bệch:
- Lưu Ngọc Đường, thực lực của ngươi còn có chênh lệch nhất định với Húc Dương. Tuy nhiên ngươi cũng không có gì phải chán nản. các ngươi nếu chân chính đứng trên lôi đài thì thắng thua của trận đấu này còn chưa thể nói trước. Hiện tại ngươi xuống đi. chữa trị thương thế đã!
Thanh âm của Lưu Tô vang khắp nơi. Bởi vì Lưu Ngọc Đường thua cho nên sắc mặt của đám Thái thượng Trưởng lão cũng có chút khó coi. Mà vẻ mặt của Húc Dương lại rất đắc ý. đứng ở trong tràng nhìn Điện chủ Ánh Thiên Điện Lạc Phong.
- Không tồi!
Điện chủ Lạc Phong nhìn Húc Dương nói ngắn gọn hai chữa. Đột nhiên hắn chuyên mắt nhìn sang Hạ Ngôn và Điện chủ Thủy Vụ.
- Thủy Vụ. không phải ngươi nói rằng Tiểu tử Tinh Đấu Điện này rất mạnh sao? Không ngại đế hắn lên tràng giao thủ với Húc Dương một chút chứ?
Sao?
Thủy Vụ hơi trầm ngâm, ánh mắt cũng khẽ nhíu lại.
- Yẻn tâm. Húc Dương sẽ điềm tới là dừng, tuyệt đối không khiến tiểu tử này bị thương đâu!
Điện chủ Lạc Phong lập tức nói thêm, rồi nhìn về phía Húc Dương nói tiếp:
- Húc Dương, ngươi không thể khiến Hạ Ngôn bị thương! Nếu không. Điện chủ Thủy Vụ sẽ không tha cho ngươi đâu!
Điện chủ Lạc Phong cố ý nói.
- Ta biết. Điện chủ đại nhân!
Húc Dương hơi khom người, vô cùng tự tin nói. Trong lời nói của hắn. căn bản không để Hạ Ngôn vào mắt.
- Khi ra tay ta sẽ biết chừng mực!
- Hạ Ngôn, ngươi đi đi!
Thủy Vụ hơi trầm ngâm một chút, cũng không nói gì thêm, chỉ gật đầu đổi với Hạ Ngôn rồi nói.
Trong lòng Hạ Ngôn đã sớm cười lạnh.
"Tên Điện chủ Lạc Phong này. mình không dám bất kính với hắn nhưng có thể giáo huấn tu luyện giả của Ánh Thiên Điện hắn rồi! Tên Húc Dương này cũng không phải đồ tử tế. thật sự rất kiêu ngạo! Đê xem tên Điện chủ Lạc Phong này nhìn thấy Húc Dương bị mình đánh cho không ngẩng đầu lên được thì còn nghênh ngang tự đắc được như thế nữa hay không?!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ như thế. đã từ chỗ ngôi đứng lên. hơi hướng về phía Điện chủ Thủy Vụ thi lễ rồi nói:
- Ta đi. Điện chủ đại nhân!
Vù!
Bóng trắng chợt lóe lên. Hạ Ngôn đã tới trong tràng, cũng đứng vào vị trí mà Lưu Ngọc
Đường vừa đứng, ánh mắt nhìn về phía Húc Dương đối diện.
Bên ngoài ba vị Điện chủ cũng nhìn vào trên tràng. Sau khi Lưu Ngọc Đường rời khỏi tràng chiến thì tới ngôi bên cạnh Điện chủ Lưu Tô. nhìn vào hai người trong sân. Thương thế nhẹ của hắn vừa rồi giờ đã hoàn toàn khỏi hắn. ánh mắt cũng sáng lên. không biết đang suy nghĩ điều gì. dường như cũng không vì trận thua vừa rồi mà trong lòng thấy chán nản.
- Hạ Ngôn, ngươi cho rằng có thể cản ta được mấy chiêu?
Húc Dương đứng đổi diện Hạ Ngôn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, trong miệng cũng nói:
- Nếu giờ ngươi nhận thua luôn thì ít nhất cũng không quá chật vật! Ngươi là cảnh giới Thiên Thần nhị cấp. ta thắng ngươi cũng không có gì là vẻ vang cả!
- Ha ha. ngươi nếu muốn thắng ta. chỉ sợ cũng không đơn giản như ngươi tường đâu!
Hạ Ngôn cười cười, hai tay hơi đẩy ra sau. linh lực trong cơ thể không ngừng lưu động, một thân áo trắng cũng khẽ lay động.
- Thật không? Một khi đã như thế. vậy hãy bớt sàm Ngôn bắt đầu đi!
Ánh mắt Húc Dương chợt mở ra. linh lực sớm được vận chuyển lại bắt đầu khởi động. Từ mấy đầu ngón tay. từng đạo khí lăng liền xuyên qua không gian, bắn về phía Hạ Ngôn.
- Uy lực không tồi!
Lúc này. Hạ Ngôn không ngờ còn nói một câu rồi mới chậm rãi nâng tay lên. không có ý tránh né mà trực tiếp đáiứi ra một chưởng. Một đoàn linh lực màu vàng liền nhộn nhạo trong không gian, hình thành một bàn tay màu vàng, chặn lấy toàn bộ mấy trăm đạo khí lãng kia.
Bàn tay màu vàng rất lớn này mạnh mẽ nắm lại. mấy trăm đạo khí lãng do Húc Dương đánh ra không ngờ hoàn toàn bị nắm lấy rồi dần tiêu tan. Linh lực đánh về phía cái lồng năng lượng bốn phía cũng tạo ra một loạt thanh âm dày đặc.
Nhìn thấy một màn này. vốn đang tươi cười. Điện chủ Lạc Phong cũng lập tức câm mồm lại. ánh mắt hiện lên vẻ khó tin nhìn Hạ Ngôn.
- Năng lực khống chế linh lực thật tuyệt vời!
- Không tồi! Dù là cao cấp Thiên Thầạ năng lực nắm giữ linh lực cũng chỉ đến thế mà thôi đi!? Người trẻ tuổi này. khống chế linh lực đã đạt tới trình độ đáng sợ.
Một ít Thái thượng Trưởng lão của Vô Nhai Điện không kìm nổi. thấp giọng nghi luận. Sự nắm giữ đối với linh lực của tu luyện giả càng tinh diệu thì sử dụng linh lực dù ít cũng chém ra được uy lực rất lớn.
Một chưởng của Hạ Ngôn, thoạt nhìn cũng không cường hãn như linh lực do Húc Dương phóng thích ra nhưng cuối cùng, toàn bộ linh lực của Húc Dương đều bị bàn tay do linh lực Hạ Ngôn hình thành đánh tan.
Bất kỳ ai lúc này đều có thể nhìn ra được với một chiêu vừa rồi, Hạ Ngôn đã chiếm thượng phong.
- Không ngờ linh lực có màu vàng! Thật kỳ lạ!
Điện chủ Lưu Tô cũng nhíu mày. dường như rất nghi hoặc. Linh lực màu vàng quả thật rất hiếm thấy. Từ khi đi vào Chủ thể giới. Hạ Ngôn cũng chưa từng thấy qua linh lực có màu vàng. Ngay cả linh lực của Điện chủ Thủy Vụ cũng giống như của những tu luyện giả khác.
- Có ý tứ!
Điện chủ Lạc Phong từ trong kinh ngạc khôi phục lại. hơi gật gật đầu. thanh âm trầm thấp vang lên.
Mà biểu tình của Điện chủ Thủy Vụ cũng không có gì biến hóa. tùy ý nhìn vào trận chiến.
- Ha ha. quả nhiên có chút năng lực!
Sau khi một kích bị Hạ Ngôn thoải mái hóa giải, ánh mắt Húc Dương chợt lóe lên. thấp giọng nói.
- Lấy công kích như thế. muốn đánh bại ta thì không thể đâu!
Hạ Ngôn lắc đầu. ánh mắt nhíu lại. cười lạnh nói:
- Ta thật ra muốn nhìn một chút xem thần thông cửu cấp của ngươi vừa thi triển có uy lực mạnh như thế nào!