Linh La Giới

Chương 616: Liệt Diễm Địa Ngục

- Lệ Phong! Hiện tại chúng ta còn thời gian bao lâu?

 

Trong Liệt Diễm Địa Ngục, vài tu luyện giả cũng khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên đang tập trung ở một chỗ. Lúc này linh lực trong cơ thểbọn họ bị rơi vào tình trạng tán loạn khắp nơi. hai mắt đó ngầu, tóc rối tung thành một đoàn, làm sao còn có một chút khí độ nào của một vị tu luyện giả. Ngay cả trên thân người cũng tỏa ra mùi hôi.

 

Quần áo trên người mấy người này, cũng đều đã sớm rách nát tả tơi.

 

- Chúng ta chỉ còn lại thời gian ba ngày, nếu còn không thể tìm được Thối Hỏa Thần Tinh, chúng ta coi như thết bại khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên rồi. Một gã tóc ngắn tinh thần uê oải nói.

 

- Ba ngày. thời gian ba tháng chỉ còn lại có ba ngày!

 

- Mấy người chúng ta vì để khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên, ước chừng đã chuẩn bị hon ba trăm năm, tích góp từng tí một mấy vạn viên Nhất Nguyên Đan. Mà bây giờ vẫn đang phải chịu kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ hay sao?

 

- Đúng vậy. vì để thu hoạch đủ mức độ cống hiến, chúng ta thậm chí dốc sức làm hon một trăm lân nhiệm vụ Tinh Đấu Điện. ôi.

 

Mấy tu luyện giả này. đều đã đánh mất lòng tin. kỳ hạn thời gian ba tháng khiêu chiến sắp qua hết. Nếu còn không thể tìm được Thối Hỏa Thần Tinh, vậy đó là bọn họ thất bại khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên.

 

- Thời gian còn ba ngày, hay là chúng ta tiếp rục cố gắng thử xem. không đến một khắc cuối cùng, không thể nên bỏ qua! Cơ hội. thực rất khó.

 

Gă tu luyện giả tóc ngắn cố gắng động viên tinh thần của chính mình, ánh mắt nhìn lên bâu trời phía trước mặt. Trong lòng bàn tay đảo một cái xuất ra một viên Nhất Nguyên Đan nhanh chóng cho vào trong miệng, lập tức khôi phục không ít linh lực trong cơ thể.

 

Tại Liệt Diễm Địa Ngục này, mỗi thời mồi khắc đều phải bị tiêu hao không ít linh lực. hơn nữa không gian này không có linh lực có thể hấp thu để bổ sung, linh lực trong cơ thể tiêu hao rất nhiều, nén nhất định phải dùng Nguyên Đan, nếu không rất có thể sẽ kiệt quệ linh lực. bị ngọn lửa khắp nơi đổt cháy biến thành tro tàn!

 

- Ồ!?

 

Đúng lúc này, một bóng người rất nhanh Phi hành lại đây.

 

- Mau nhìn, có người tới đây!

 

Gã tóc ngắn chú ý nhìn, hơi có chút kích động nhìn về phía bóng trắng ở ngoài xa xa hơn vạn thước.

 

- Cái gì? Người này còn là đang Phi hành? Trời ạ! Quả thật hắn quá lãng phí, Không biết Phi hành ở nơi này sẽ cực độ hao Phi linh lực sao? Khẳng định là hắn mang theo rất nhiều Nguyên Đan.

 

- Đúng vậy! chúng ta mang theo mấy vạn viên Nhất Nguyên Đan. tại Liệt Diễm Địa Ngục này đi bộ hết ba tháng cũng đã hao phí hết sạch Nguyên Đan. Nhưng không ngờ người này lại trực tiếp Phi hành, hao Phi biết bao Nguyên Đan đày? Trên người hắn khẳng định có rất nhiều Nguyên Đan, bang khôngtất nhiên không dám hao phí linh lực như thế.

 

- Ồ? Vậy. chúng ta có nên cướp đoạt hay không? Dù sao ở trong Liệt Diễm Địa Ngục này cũng không ai biết được!

 

Gã tóc ngắn chợt ngưng trọng, hạ giọng âm trầm nói.

 

- Cái này.

 

Một gã tu luyện giả nhíu mày. có hơi trâm ngâm nhìn về phía mấy người khác.

 

- Nếu như cướp đoạt, vậy phải đánh chết hắn, bằng không chờ hắn đi ra ngoài nói ra mọi chuyện, chúng ta sẽ bị Huấn Pháp Viện trừng phạt!

 

Một gã tu luyện giả thân hình tráng kiện ngoan độc nói.

 

- Ừ! Cứ quyết định vậy đi! Giết chết hắn, cướp Nguyên Đan của hắn, bằng không chỉ sợ ngay cả ba ngày cuối cùng này chúng ta cũng không kiên trì nổi!

 

Gã tu luyện giả tóc ngắn chỉ ngón tay ra, linh lực cuồn cuộn vận chuyển. Thời gian gần ba tháng này. bọn họ đều cố gắng tiết kiệm sử dụng linh lực.

 

"Vù!"

 

"Ồ? Nơi này có mấy người tu luyện, hẳn giống như ta đều là khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên!" Hạ Ngôn đương nhiên cũng thấy mấy tu luyện giả có hơi thám hại đó. Hắn không giảm Tốc độ. từ ở ngoài vạn thước sau vài lân hô hấp đã tới gần chỗ mấy người, thấy rõ ràng hơn.

 

"Ồ? Mấy người này vì sao nhìn ta như hổ rình mồi thế kia? Ánh mắt không tốt, giống

 

như có cừu thù với ta không bằng! Chẳng lễ, bọn họ là muốn gây bất lợi cho ta?"
Trong đầu Hạ Ngôn rất nhanh xoay chuyển bao ý niệm, hắn lập tức để cao cảnh giác.

 

Mấy người này đều là cảnh giới Linh Hoàng ngũ cấp, chỉ có một người là cảnh giới Linh Hoàng lục cấp, thực lực bình thường, đối căn bản không tạo thành chút uy hiếp gì với Hạ Ngôn.

 

"Vù!"

 

Theo Hạ Ngôn khẽ phất tay một cái, khí tức mênh mông đáng sợ. lập tức tràn ngập trong phạm vi không gian một vạn thước.

 

- Cái gì?

 

Gã tóc ngắn chấn động toàn thân, lực lượng khổng lồ này dứt khoát không phải là bọn họ có thể địch nổi. Mới vừa rồi hẳn vừa định xông lên ngăn chặn Hạ Ngôn, liền cảm ứng được cô lực lượng đáng sợ này. thần thẻ hắn dừng lại đột ngột không dám thoát đi.

 

"Thật đáng sợ! Thực lực của người này rất mạnh! Chết tiệt! Sao có thể như vậy? Lực lượng đáng sợ như thế vì sao lại để tới bây giờ mới đến khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên?" Gă tóc ngắn chấn động, trong lòng thầm nghĩ.

 

Bình thường tu luyện giả khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên, thực lực cũng sẽ không mạnh lắm. Tu luyện giả thực lực càng mạnh, tốc độ kiếm mức độ cống hiến sẽ càng nhanh, tốc độ tích lũy Nguyên. Đan dĩ nhiên cũng sẽ rất nhanh. Như vậy, đương nhiên phải lựa chọn khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên từ lâu, sao lại vẫn kéo dài tới bây giờ.

 

"Không xong, người này không phải thực lực của chúng ta có thể đánh giết." Gã tu luyện giả đâu lĩnh vừa chuyển ánh mắt. đảo qua trên người mấy người bén người, bước chân không dám nhúc nhích, thân hình cường tráng của hắn đứng sững tại chỗ.

 

- Còn may mà chúng ta không có chủ động xung phong ra tay với hắn. Nói cách khác, vài người chúng ta. chỉ sợđềuphảibị đổi phương đánh chết!

 

Một gã tu luyện giả khác cách không truyền âm với đồng bạn.

 

"Hà hà! Xem ra thành công dọa cho bọn họ mất mật! Như vậy tốt nhất, đỡ phải ra tay. Bọn họ đều tự hiểu lấy mình, cũng chính là còn giữ lại cái mạng. Nếu thật sự muốn tìm chết, thì ta cũng không ngại ra tay đánh chết!" Hạ Ngôn cười lạnh trong lòng, mới vừa rồi hắn cố ý phóng xuất ra linh lực khổng lồ, dọa cho mấy người này khiếp sợ kinh hồn.

 

Hắn đến Liệt Diễm Địa Ngục này là muốn tìm kiếm Thối Hỏa Thần Tinh, cũng không phải là giết người, có thể không ra tay đó là tốt nhất.

 

- Đại nhân!

 

Gã tóc ngắn chờ thân ảnh Hạ Ngôn bay vọt qua trên đầu mấy người bọn họ, đột nhiên lên tiếng kêu một câu.

 

"Ồ?" Thân ảnh Hạ Ngôn thoáng khựng lại. khẽ cau mày. trong mắt mơ hồ ẩn hiện sát

 

khí.

 

- Đại nhân! Ngài cũng là khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên sao?

 

Gã tóc ngắn vội khom người, cung kính nói.

 

- Đúng vậy!

 

Hạ Ngôn gật đầu đáp.

 

- Đại nhân! Mấy người chúng ta cũng đều là khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên. Hiện tại. chúng ta cách kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại có ba ngày. Nếu trong thời gian ba ngày này chúng ta vẫn là khòng thể tìm được Thổi Hóa Thần Tinh, vậy coi như thết bại khiêu chiến. Mấy trăm năm tích góp mức độ cống hiến từng tí một. đều phải không công lãng phí. Đại nhân thần thông kinh thiên động địa có thể giúp chúng ta lúc này hay không, đợi ra ngoài nhất định chúng ta sẽ tận tình báo đáp ân đức của đại nhân!

 

Gã tóc ngắn này cũng là tật bệnh chạy chữa loạn. Hắn biết rằng lời thinh cẩu như thế cơ hội được đáp ứng rất nhỏ. tuy nhiên vẫn thử xem sao may ra.

 

Nói xong, mấy tên tu luyện giả kia cũng đều tha thiết nhìn Hạ Ngôn với ánh mắt chờ mong.

 

- ồ? Ngươi muốn ta giúp các ngươi tìm Thối Hỏa Thần Tinh sao?

 

Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt. chân mày hơi giản ra, nhìn lướt qua trên người mấy người, chậm rãi hỏi.

 

- Xin đại nhân giúp chúng ta một phen!

 

Mấy người đều đồng thanh nói.

 

- Ha ha! Giúp các ngươi vốn cũngkhông phải là khòngthểđược! Tuy nhiên, với thực lực của các ngươi lấy gì để báo đáp ta? Cho dù các ngươi có một ít Nguyên Đan, ta cũng vị tất để mắt tới!

 

Hạ Ngôn lắc đầu, hơi chần chừ rồi nói.

 

- Ta còn phải đuổi kịp thời gian, các ngươi tự cầu nhiều phúc đi!

 

Hạ Ngôn nói xong phắt ống tay áo. thúc động linh lực liền rất nhanh bắn đi tới phía trước, giây lát biến mất trong tầm mắt của ba người.

 

- Thật đáng sợ! Quá mạnh!

 

- Chênh lệch quá lớn. chúng ta căn bản không có chút cơ hội nào!

 

- Ái chà! Nếu nhuyừarồira tay. chỉ sợ nháy mắt sẽ bị hắn đánh chết!

 

Mấy tu luyện giả thấy bóng Hạ Ngôn biến mất ở phía chân trời thế giới màu đỏ này, mới thấp giọng nói.

 

"Thối Hỏa Thần Tinh."

 

Tại Liệt Diễm Địa Ngục. Hạ Ngôn vẫn Phi hành suốt thời gian ba ngày. Một ngày này, trong vòng bao phủ của thần thức Hạ Ngôn chợt cảm ứng được một cổ dao động năng lượng tinh thuản. Trong lòng, lập rức hơi run lên.

 

- Hay là. đó chính là Thối Hỏa Thần Tinh? Ta đi xem thử!

 

Tự nói xong. Hạ Ngôn liền rất nhanh phóng ra từng tia năng lượng về hướng chồ cảm ứng được.

 

Sau thời gian chừng uống một phần mười chén trà nhó!

 

"Quả nhiên là thứ này!"

 

Hạ Ngôn nhìn thấy một miếng khoáng thạch màu đó sẫm. ở bên trong một chỗ ngọn lửa màu tím thiêu đốt hừng hực, phát ra tia sáng đó chói mắt. đúng là Thối Hỏa Thần Tinh!

 

"Ra!"

 

Theo một tiếng quát nhó của Hạ Ngôn, một luồng linh lực chợt từ cánh tay Hạ Ngôn bay ra, hướng về ngọn lửa bao phủ kia.

 

Linh lực vừa chạm vào ngọn lửa. không ngờ lại bị bốc cháy lên, chỉ trong chốc lát liền tiêu hao hơn phản nửa. Đợi đến khi linh lực của Hạ Ngôn chạm được tới Thối Hỏa Thần Tinh, linh lực đúng là hoàn toànbị thiêu đốt sạch, còn lại một chút cũngbổc hơi tan mất.

 

"Ngọn lửa này thật đáng sợ. lợi hại hơn rất nhiều so với Lam Nhãn Hóa Diễm. Tuy nhiên, chỉ là ngọn lửa. sao có thể ngăn cản được ta?" Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ nhếch, trên mặt đầy vẻ tươi cười, trong ánh mắt cũng thoáng lóe sáng.

 

Bỗng nhiên linh lực màu vàng ngưng tụ thành một đoàn, hướng về ngọn lửa màu tím đó đó đấu đá lung tung, rôi một bàn tay từ trên hư không mạnh mẽ chụp Thối Hỏa Thân Tinh lôi ra. lơ lửng trên không trung.

 

"Thu được Thối Hỏa Thần Tinh là có thể quay về Khảo Hạch Viện rồi. Ha ha! Sau đó ta liên đến Tin Tức Viện, lĩnh lệnh bài môn nhân tinh anh của Ngũ Trọng Thiên. Kế tiếp, sẽ kiếm đủ mức độ cống hiến để khiêu chiến Lục Trọng Thiên!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, ý niệm trong đầu xoay chuyển rất nhanh, thời gian chỉ vài lân hô hấp, linh lực đã làm lạnh miểng Thổi Hóa Thần Tinh, thu vào trong nhẫn Linh La của mình.

 

- Lý Nguyên trưởng lão! Ngươi báo cho ta tới đây, là có chuyện gì sao?

 

Trong Khảo Hạch Viện. Hồng Phi người phụ trách Li Thùy Động Ngũ Trọng Thiên, mặc một thân trường bào màu vàng, vẻ mặt lạnh lùng, ngồi đối diện với Trưởng lão Khảo hạch Lý Nguyên.

 

Lý Nguyên ở ba ngày trước đã phái người đi mời hắn tới đây nói chuyện. Tuy nhiên đã qua nhiều ngày, vi hắn quá bận rộn nén đến giờ mới có thời gian rảnh, liền lập tức đi tới Khảo hạch Viện.

 

- Ha ha! Hồng Phi! Ta biết ngươi bề bộn nhiều việc. Tuy nhiên, trước đây ngươi có dặn ta chú ý tới tên Hạ Ngôn, ba ngày trước hắn đã bắt đầu khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên. Cho nên. ta mới cho mời ngươi lại đây, báo việc này cho ngươi biết!

 

Lý Nguyên cười cười, ánh mắt chớp chớp, chậm rãi nói với Hồng Phi.

 

-Ồ?

 

Hồng Phi nhướng mày. trong mắt lấp lóe ánh tà độc.

 

- Thật ra ta nghe nó. Điện chủ đại nhân đã cho gọi hắn tới gặp mặt. Không nghĩ tới. hắn lập tức tới khiêu chiến Ngũ Trọng Thiên. Hừ! Chẳng lẽ hắn nghĩ rằng trở thành môn nhân tinh anh của Tinh Đấu Điện, ta không có cách nào đối phó với hắn sao? Ta đã xin phép ở trên, được phép có thể ở sinh tử lôi đài đảnh chết hắn!