Đại khái chỉ qua thời gian nửa chén trà nhỏ. Thổ cẩu cũng có chút không kiên nhẫn.
"Không biến thân thì không giết được hắn!" - Ngao!
Đột nhiên, thân hình Thổ cẩu chấn động, bốn chân mạnh mẽ đạp xuống mặt đất, cấp tốc lùi lại hơn mười thước.
Lão Tam không nghĩ tới Thổ cẩu đang kịch chiến với mình thì lại đột nhiên thối lui lại, cho nên cũng hơi hụt bước nhưng cũng không lập tức truy kích. Đối với cường giả Linh Tông mà nói thì khả năng phản ứng nhanh tới mức khó tả. Thoáng thất thần này cũng không tính là thất thần! Cho nên hắn lập tức nhận ra thân hình của con chó hoang cách hắn mười thước này đang dần phát sinh biến hoá.
Năng lượng tinh thuần ập thẳng vào mặt. Thân ảnh màu xám nhỏ nhắn rất nhanh đã đại trướng. Da lông màu xám dần biến thành màu đen tinh khiết, khí thế lúc trước cũng xảy ra biến hoá kinh người.
- Đây là cái gì?
Lão Tam chấn động, không kìm nổi phải thét lên kinh hãi.
- Sao thế?
Ba người còn lại cũng chuyển mắt nhìn về phía này. Khi thấy sự biến hoá của Thổ cẩu thì cả đám đều há hốc mồm mắt.
Biến thân!
Bọn họ còn chưa từng gặp qua một linh thú nào mà có thể biến thân!
Một chiếc sừng màu vang từ trên trán của Thổ cẩu vươn ra, hình thể nó tăng lên mấy lần so với ban đầu, cực kỳ uy phong, cực kỳ lẫm liệt!
- Đây rốt cuộc là linh thú gì?
Lão Tam trừng mắt lên, khoé miệng giật giật, không kìm nổi phải bật lên một câu.
Ngay cả Bạch Thạch Hổ cũng có chút choáng váng! Hắn cũng quên mất, không nhân cơ hội này mà công kích ba người đang vây công nó.
- Hắc hắc, ta muốn giết sạch các ngươi!
Phần bụng Thô cẩu hơi mấp máy, một đạo thanh âm truyền ra. Tuy nhiên, ngôn ngữ nó nói cũng chính là ngôn ngữ của Đại Lục Long Chi.
- Cái gì?! Hình như ngôn ngữ của hắn là của Đại Lục Long Chi?!
Một gã hắc y nhân kinh hãi nói.
- Quả đúng là ngôn ngữ Đại Lục Long Chi!
Tên đại ca kia gật gật đầu, thu liễm tâm thần, thần sắc ngưng trọng. Hắn từng học tập qua ngôn ngữ của Đại Lục Long Chi cho nên cũng biết đôi chút. Thanh âm mà linh thú đáng sợ trước mặt này phát ra chính là ngôn ngữ của Đại Lục Long Chi.
- Thật sự là tiếng của Đại Lục Long Chi sao? Nhưng nó là linh thú, làm sao có thể nói được tiếng người?!
Tên hắc y nhân kia thấy lối suy nghĩ của mình thật cứng nhắc.
- Đại ca, nó nói cái gì?
Tên còn lại hỏi.
- Nó nói muốn giết sạch chúng ta!
Tên đại ca kia nhíu mày, nhớ lại chút ngôn ngữ mà hắn từng học, đột nhiên nhận ra ý tứ của những lời này.
- Không ổn, chạy mau.
Khi tên đại ca còn chưa nói xong thì Thổ cẩu đã động thân. Hình thể tăng gấp mấy lần nhưng tốc độ cũng không giảm chút nào mà ngược lại cũng tăng hơn mấy lần. Chỉ một cái chớp mắt, nó đã tới ngay trước người tên lão Tam, một trảo chụp ra, tên lão Tam này không ngờ trực tiếp bị đánh trúng, căn bản không kịp trốn tránh. Đầu hắn trực tiếp bị chụp trúng, óc phun hết cả ra, lập tức bỏ mạng.
Một màn này phát sinh quá mau, cho nên tên đại ca kia vừa nói ra ý tứ của Thổ cẩu thì lập tức xoay người bỏ chạy. Mấy người này ý thức cũng không kém. Bọn họ nhìn thấy lão Tam không có chút lực phản kháng nào, lập tức đã bị giết chết thì nháy mắt hiểu ra mình không thể là đối thủ của con linh thú này.
- Rống rống!
Chỉ thấy Thổ cẩu nhe răng, trợn mắt rống lên một tiếng, bốn vó đạp trên mặt đất, thân hình như một đạo điện quang bắn nhanh đi, lao thẳng về phía ba người vừa xoay người bỏ chạy.
Một âm thanh, khô khốc vang lên, một gã hắc y nhân chạy sau cùng trực tiếp bị Thổ cẩu chụp ngang eo. Tốc độ của bọn chúng thực sự không thể so sánh được với Thổ cẩu, chạy chưa được xa đã bị Thổ cẩu đuổi kịp.
- Đáng hận, chúng ta liều mạng với ngươi!
Tên đại ca nghe được thanh âm kêu rên của lão Nhị thì khoé mắt bắn ra lệ quang, thấy lão Nhị đã bị giết chết thì lập tức dừng thân, vẻ mặt hiện lên sát khí hướng về Thổ cẩu phẫn nộ quát:
- Đại ca, tốc độ của nó quá nhanh, chúng ta căn bản không thể chạy thoát được.
Tên lão Tứ còn sống cũng làm ra tư thế liều mạng, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Giết nó!
Tên đại ca kia quát lên một tiếng giận dữ. Vũ khí trong tay mạnh mẽ vung lên, chủ động công kích Thổ cẩu. Linh lực bị kích động khiến cây cối xung quanh bị đánh tan tác, phát ra âm thanh rầm rầm.
- Giết!
Lão Tứ cũng trở nên điên cuồng, trong hai mắt là một mảnh đỏ thẫm.
Chỉ hai tiếng động nhỏ vang lên, hai người này cũng đã lập tức ngã xuống, sinh cơ biến mất! Cho dù bọn họ liều mạng cũng không thể ngăn cản được công kích của Thổ cẩu sau khi biến thân! Sau lần thứ hai lột xác, Thổ cẩu đã có thực lực tương đương với Linh Tông đỉnh phong. Mấy tên Linh Tông sơ kỳ này làm sao có thể địch lại được Thổ cẩu!? Trong không khí, mùi máu tươi nồng nặc không ngừng phiêu tán.
Sau khi đánh chết mấy tên này, thân hình Thổ cẩu lại loé lên, trở lại chỗ lúc nãy. Bạch Thạch Hổ cũng chưa rời đi, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Thổ cẩu.
Hắc!
Nhìn thấy động tác của Bạch Thạch Hổ, Thổ cẩu nhe răng cười lạnh, đôi mắt sâu thẳm âm u cực kỳ bắt mắt ở trong sơn lâm.
- Không cần cảm tạ ta!
Thồ Cẩu loạng choạng cái đầu, cũng làm ra mấy cái động tác. Vừa rồi, Bạch Thạch Hổ làm ra động tác có ý tứ cảm ơn Thổ cẩu đã hỗ trợ đánh chết mấy tên nhân loại kia, cứu mình.
- ừm. Xung quanh đây có linh thú nào cực kỳ cường đại không?! Nói cho ta biết nó ở chỗ nào?
Thồ Cẩu lại làm ra động tác hỏi.
Bạch Thạch Hồ sửng sốt, không rõ Thồ cẩu muốn làm gì.
- Hắc hắc, nếu ngươi không biết thì ta sẽ giết ngươi. Ngươi dẫn ta đi tìm linh thú cường đại thì ta sẽ không giết ngươi!
Thổ Cẩu tiếp tục biểu đạt ý tứ của mình.
Bạch Thạch Hổ lập tức trở nên kinh hãi, hai mắt mở to phẫn nộ nhìn Thổ cẩu nhưng vẫn không dám tấn công nó. Linh thú đều có được trí tuệ tương đối cao, con Bạch Thạch Hổ này đương nhiên biết Thổ cẩu đáng sợ. Vừa rồi, chỉ qua mấy lần hô hấp mà bốn người kia đã bị Thổ Cẩu đánh chết.
Bạch Thạch Hổ kêu lên một tiếng trả lời Thổ cẩu:
- Ta biết một tên cực kỳ lợi hại. Ta mang ngươi đi nhưng ngươi không được giết ta!
Bạch Thạch Hổ cũng hơi lo lắng, sợ Thổ cẩu sẽ lật lọng.
Thổ Cẩu lập tức cười hì hì đáp lại.
- Yên tâm, chỉ cần ngươi có thể mang ta đi tìm tên nào lợi hại chút, ta cũng không thèm giết ngươi!
Thổ Cẩu vươn móng ra, giống như Hạ Ngôn đặt tay lên đầu nó, vỗ vỗ cái đầu thật lớn của Bạch Thạch Hổ.
*****
Nơi này chính là Đại Lục Ám Dạ!
Bên cạnh Tội Ác Sâm Lâm, Hạ Ngôn đứng lơ lửng ở giữa không trung, quan sát mảnh đại lục ở phía trước. Nơi này cũng không phải là chỗ giáp giới giữa Đại Lục Long Chi và Tội Ác Sâm Lâm mà là nơi nối liền Tội Ác Sâm Lâm với Đại Lục Ám Dạ!
- Không ngờ cũng không có cứ điểm phòng hộ!
Hạ Ngôn nhìn về phía trước, cũng có chút kinh ngạc! Nơi này hoàn toàn khác với Đại Lục Long Chi, nơi có rất nhiều cứ điểm lớn. Nơi giáp ranh giữa Đại Lục Ám Dạ và Tội Ác Sâm Lâm không ngờ lại là một mảnh bằng phẳng. Như thế thì dã thú trong Tội Ác Sâm Lâm muốn tiến vào Đại Lục Ám Dạ sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
- Nơi kia hình như là một chi quân đội!
Mấy ngàn thước xa xa, Hạ Ngôn nhìn thấy có một số thứ giống như là những phòng xá đơn sơ. Hạ Ngôn ngưng tụ thị lực, nhìn thấy có một số lính thỉnh thoảng đi lại tuần tra. Đại Lục Ám Dạ thậm chí còn rộng lớn hơn gần gấp hai lần so với Đại Lục Long Chi. Nhưng cư dân của Đại Lục Ám Dạ lại chỉ bằng một phần mười Đại Lục Long Chi mà thôi.
Hơn nữa, tuổi thọ của con người trên Đại Lục Ám Dạ không thể bằng được người của Đại Lục Long Chi. Người bình thường của Đại Lục Ám Dạ chỉ có thể sống tới tầm sáu mươi tuổi, cho dù là người tu luyện cảnh giới Linh Sư cũng chỉ miễn cưỡng sống tới một trăm tuổi mà thôi. Cường giả Linh Tông cũng chỉ sống được hơn một trăm năm mươi tuổi. Nhưng thực lực của người tu luyện ở Đại Lục Ám Dạ lại không thua kém người ở Đại Lục Long Chi chút nào! Tốc độ tu luyện của người trên Đại Lục Ám Dạ nhanh hơn Đại Lục Long Chi rất nhiều.
Hoàn cảnh ở Đại Lục Ám Dạ ác liệt hơn Đại Lục Long Chi rất nhiều. Đất đai nơi này đa phần không thích hợp để trồng trọt, hơn nữa đa phần là núi rừng, dã thú hoành hành. Nguyên nhân là vì như thế nên người của Đại Lục Ám Dạ càng am hiểu chiến đấu. Mặc dù là nhân loại bình thường cũng có thể đồ sát được một số dã thú hung mãnh.
Bóng trắng chợt loé lên, Hạ Ngôn đã bay vọt trên bầu trời phía dưới là chi quân đội của Đại Lục Ám Dạ. Quân đội ở nơi này cũng không phát giác ra có người ở ngay trên đầu mình. Trong chi quân đội này có một gã cường giả Linh Tông đỉnh phong đồn trú. Nhưng ngay cả hắn cũng không cảm giác được chút dị thường nào.
Tốc độ của HạNgôn rất nhanh, đại khái chỉ qua thời gian nửa chén trà nhỏ đã tới bầu trời bên trên một thành thị của Đại Lục Ám Dạ.
"Quả nhiên là thật nghèo khổ!" Hạ Ngôn từ trên không trung nhìn xuống, không khỏi lắc đầu. Thành thị của Đại Lục Ám Dạ này quả thực giống như là dân bản xứ khi so sánh với thành thị của Đại Lục Long Chi. Đường xá ở trong thành gập gềnh, mấp mô. Mật độ cư dân nơi này cũng rất thấp. Chỉ có đôi người vào ra những phòng ốc rất thấp bé.
- Lần này ta đến Đại Lục Ám Dạ, đầu tiên phải báo thù cho mẫu thân. Thứ hai chính là tìm kiếm bốn bộ phận còn lại của Linh La tâm pháp.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt loé lên.
- ừm, trước hết phải hỏi thăm một số chuyện của mười tám năm trước đã. Mai gia, Khưu gia.
Trong mắt Hạ Ngôn chợt loé lên một đạo sát khí. Sau đó, thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn chợt loé lên, xuất hiện ở trên không ngay cạnh cổng thành.
Tám năm trước, Hạ Ngôn từng từ mẫu thân học tập một chút ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ. Tuy rằng nhiều năm qua không dùng tới nhưng dùng để nghe hiểu người của Đại Lục Ám Dạ nói chuyện với nhau thì cũng không có vấn đề gì! Dù là những khẩu ngữ đơn giản, Hạ Ngôn cũng có thể nói được.
- Đương thời Mai gia, ngoại công ta là Thánh Hoàng, toàn bộ Đại Lục Ám Dạ khẳng định là biết Mai gia. Mà Khưu gia, có thể bất phân cao thấp với Mai gia thì khẳng định cũng không thể là tiểu gia tộc được. Muốn nghe ngóng hai gia tộc này hắn cũng không khó. Tuy nhiên, ta phải giả dạng làm người của Đại Lục Ám Dạ mới được.
Thân ảnh Hạ Ngôn dừng lại, trong lòng thầm suy nghĩ làm sao mà có thể tìm hiểu được tin tức này, đồng thời ánh mắt thầm quan sát một người của Đại Lục Ám Dạ vừa rời khỏi thành.
Muốn hoá trang thành người của Đại Lục Ám Dạ thì trước hết phải có quần áo của bọn họ mới được.
Hạ Ngôn đi theo phía sau người này, càng lúc càng rời xa khỏi thành thị, đợi thời cơ sẽ ra tay. Mà tên nhân loại này cũng không phát hiện ra có người ở trên không trung đang theo dõi mình.