Hạ Ngôn cũng không ở trên Thánh sơn lâu lắm, thay đổi chức vị Thánh Hoàng cũng không cần nghi thức đặc biệt gì. Bởi vì bất luận là Đại Lục Long Chi hay Đại Lục Ám Dạ, Thánh Hoàng có thể lãnh đạo cả đại lục, không phải bằng thứ gì khác, mà là bằng thực lực bản thân. Thực lực, mới là căn bản, mấu chốt.
Hạ Ngôn để ba vị tổng quản Điện Hoàng Giả truyền xuống một tin tức: Nửa tháng sau, tất cả điện chủ Đại Lục Long Chi đều phải tới Kim Long Điện Thánh thành, tham gia một hội nghị do chính hắn chủ trì Hạ Ngôn vừa trở thành Thánh Hoàng, tự nhiên cần phải gặp điện chủ Thánh điện Đại Lục Long Chi một lần, hiểu biết tình huống cơ bản đại lục.
Sau khi gặp những người Thiên Cung, Hạ Ngôn liền rời Thánh sơn, bay tới trạch viện Hạ gia thành Tử Nguyệt
Vù
Trên tầng mây bầu trời, một cái bóng trắng chợt lóe qua.
Thời gian một chén trà ngắn ngủi, Hạ Ngôn đã từ Thánh sơn tới bầu trời trạch viện Hạ gia.
"Tới rồi!" Khi một mảnh khu nhà đen xuất hiện trong tầm mắt Hạ Ngôn, khóe miệng Hạ Ngôn hiện một tia tươi cười, tốc độ nhanh chóng chậm lại, thân thể rơi xuống bên dưới.
- Ồ?
Đột nhiên, Hạ Ngôn phát ra một tiếng kêu kinh ngạc, ánh mắt tập trung vào một cái bóng đen. Bóng người này cũng phiêu phù giữa không trung, hai mắt bắn ra hai đạo quang mang thâm thúy, nhìn Hạ Ngôn vừa hạ xuống từ tầng mây.
"Là tiền bối mặc áo choàng!" Hạ Ngôn liền nhận ra người này.
Đấu Bồng Nhân vẫn luôn ở tại Hạ gia, trợ giúp Hạ gia luyện chế các loại đan dược.
- Tiền bối!
Khi Hạ Ngôn tới gần Đấu Bồng Nhân, liền chắp tay cung kính nói.
- Hạ Ngôn! Tân Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi! Ha ha, coi như ta có thể ăn nói với hắn!
Đấu Bồng Nhân phát ra tiếng cười trầm thấp, ánh mắt nhìn sâu trên bầu trời. Tuy rằng không nhìn thấy vẻ mặt, nhưng Hạ Ngôn có thể cảm giác được tâm tình Đấu Bồng Nhân lúc này, đó là một cảm giác vui mừng.
Chẳng qua Đấu Bồng Nhân này nói, làm Hạ Ngôn khẽ cau mày. Ăn nói? Ăn nói với người nào? Từ lần đầu tiên gặp phải Đấu Bồng Nhân này, trong lòng Hạ Ngôn liền nghi hoặc, nhưng vẫn không thể hiểu rõ được, cho nên Hạ Ngôn cũng ném tất cả vấn đề ra sau đầu. Hiện giờ nghe Đấu Bồng Nhân nói vậy, trong đầu không nhịn được bắt đầu nghi hoặc.
Đấu Bồng Nhân này làm sao vô duyên vô cớ trợ giúp mình, trợ giúp Hạ gia? Phương diện này, khẳng định có có nhân tố mấu chốt mà mình không biết!
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, ngũ giác mở ra, cảm ứng tỉ mỉ khí tức Đấu Bồng Nhân!
"Không ngờ. còn cường đại hơn cả Thánh Hoàng! Thảo nào trước khi ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng, vẫn không thể nào cảm giác được thực lực Đấu Bồng Nhân mạnh cỡ nào." Trong lòng Hạ Ngôn cả kinh.
Khí tức Đấu Bồng Nhân này tỏa ra, còn mạnh mẽ hơn Thánh Hoàng nhiều lắm! Trước đây Hạ Ngôn không cách nào cảm ứng được, thế nhưng hiện giờ Hạ Ngôn đã nhận ra.
Phốc
Ngay lúc Hạ Ngôn muốn lên tiếng hỏi nghi hoặc trong lòng, bóng Đấu Bồng Nhân đột nhiên chợt lóe, không gian cả ngàn thước thoáng cái đông cứng. Đấu Bồng Nhân, lại thi triển lực pháp tắc không gian với Hạ Ngôn.
"Làm sao lại động thủ với ta?" Hạ Ngôn giật mình, lĩnh ngộ pháp tắc không gian bản thân bắt đầu vận chuyển.
Tê tê
Lực pháp tắc của hai người gần như không cần thời gian, liền phát sinh va chạm kịch liệt. Cả không gian thoáng cái trở nên hỗn độn, linh lực dao động kịch liệt.
- Đấu Bồng Nhân tiền bối, vì sao như vậy?
Hạ Ngôn vội hỏi.
- Không tệ, đạt tới không gian pháp tắc đệ tứ trọng!
Đấu Bồng Nhân khẽ gật đầu, ánh mắt bắn về phía Hạ Ngôn:
- Vừa bước vào cảnh giới Linh Hoàng, liền lĩnh ngộ không gian pháp tắc tứ trọng! Hạ Ngôn, ngươi là người được tròi cao sủng ái!
Giọng nói của Đấu Bồng Nhân, có vẻ kích động!
Vù
Bất chợt, mảnh không gian này thoáng cái yên tĩnh, khôi phục bình thường.
- Hóa ra tiền bối đang thử thực lực của ta!
Hạ Ngôn chợt rõ ràng, vừa nãy Đấu Bồng Nhân đột nhiên thi triển lực không gian pháp tắc, là đang thử mình.
- Không sai!
Đấu Bồng Nhân gật đầu:
- Hạ Ngôn, ngươi cũng biết lực lượng pháp tắc không gian tổng cộng chia làm cửu trọng chứ? Nếu vậy, vừa bước vào cảnh giới Linh Hoàng, lĩnh ngộ pháp tắc sẽ bắt đầu từ tầng thứ nhất. Còn ngươi, vừa bước vào cảnh giới Linh Hoàng, liền lĩnh ngộ đến lực không gian pháp tắc tứ trọng.
- Lĩnh ngộ pháp tắc không gian, mỗi một trọng đều khó khăn vô cùng. Không trải qua trăm ngàn năm lục lọi cùng cảm ngộ, sẽ rất khó đột phá. Pháp tắc này là cơ sở tồn tại thời không, muốn lĩnh ngộ nó, có thể tưởng tượng khó khăn cỡ nào.
Đấu Bồng Nhân chậm rãi nói
- Ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng hơn bốn ngàn năm, chỉ mới lĩnh ngộ đến không gian pháp tắc tứ trọng. Còn Hạ Ngôn ngươi vừa mới bước vào Linh Hoàng liền lĩnh ngộ đến tứ trọng. Ha ha! Hạ Ngôn, ngay cả ta cũng phải hâm mộ ngươi!
Đấu Bồng Nhân cười cười, tuy rằng giọng nói khô khốc, nhưng phát ra từ nội tâm.
- Hơn bốn ngàn năm?
Hạ Ngôn mắt trợn to, nhìn Đấu Bồng Nhân.
- Đúng vậy! Bốn ngàn năm trước, khi đó ta là Linh Hoàng. Hơn nữa, ta trải qua trận chiến Vẫn Lạc! Lần đó. trận chiến tử vong.
Đấu Bồng Nhân, như đang rơi vào trong hồi ức.
- Cái gì? Trận chiến Vẫn Lạc?
Hạ Ngôn lại giật mình lần nữa.
Trận chiến Vẫn Lạc bốn ngàn năm trước!
Hạ Ngôn vạn vạn lần không nghĩ tới, trên Đại Lục Long Chi này còn có người đã tham gia trận đại chiến năm đó.
- Đúng vậy! Sau trận đại chiến, ta kỳ tích sống sót. Không thể không nói, vận số của ta thật không tệ, Linh Hoàng thực lực cường đại hơn ta gần như đều chết hết. Còn ta, lại may mắn sống sót
Đấu Bồng Nhân cảm khái nói:
- Hạ Ngôn, ngươi muốn biết năm đó vì sao phát sinh đại chiến hay không?
- Vâng!
Hạ Ngôn vội vàng gật đầu.
- Nguyên nhân cụ thể, ta cũng không quá rõ. Tuy nhiên, ta biết một ít thứ ngươi không biết, hiện tại có thể nói cho ngươi.
Đấu Bồng Nhân cười nói:
- Trước cuộc chiến Vẫn Lạc, không gian thông đạo giữa phân thế giới cùng Chủ thế giới, vẫn còn hoàn hảo. Khi đó, người tu luyện Chủ thế giới, có thể đi qua không gian thông đạo, phủ xuống phân thế giới.
- Vào lúc đó, chúng ta gọi những người tu luyện phủ xuống từ Chủ thế giới là Sứ giả. Sứ giả tới từ Chủ thế giới, chia làm hai cỗ thế lực. Hai cỗ thế lực này, phân biệt khống chế Đại Lục Long Chi cùng Đại Lục Ám Dạ. Đương nhiên, thực lực người phủ xuống cũng không nhất định phải mạnh hơn người tu luyện trên hai đại lục này, nhưng bọn họ lại có quyền uy cực lớn!
Đấu Bồng Nhân mang theo một tia tức giận khó phát hiện, hắn nói những lời này dường như cũng không tôn trọng người phủ xuống.
Hạ Ngôn cũng không ngắt lời Đấu Bồng Nhân, yên lặng nghe tiếp.
- Ở bốn ngàn năm trước, giữa những người cao cao tại thượng phủ xuống từ Chủ thế giới, đột nhiên xảy ra một loại mâu thuẫn không rõ nguyên nhân. Mâu thuẫn giữa những người phủ xuống, trực tiếp ảnh hưởng đến hai đại lục Ám Dạ cùng Long Chi. Chính bởi những người phủ xuống ảnh hưởng trực tiếp, hai đại lục mới xảy ra một trận chiến Vẫn Lạc.
Trên trăm vị cường giả Linh Hoàng, đều chết ở trong trận đại chiến đó, còn người sống sót, có thể đếm trên đầu ngón tay.
- Ha ha! Người phủ xuống.
Tâm tình Đấu Bồng Nhân có chút kích động, tuy nhiên hắn nhanh chóng bình ổn lại.
- Hạ Ngôn, ngươi có nhẫn Linh La, hẳn phải biết Hạ Ấp chứ?
Đấu Bồng Nhân vừa chuyển mắt, nhìn Hạ Ngôn hỏi.
- Hạ Ấp?
Hạ Ngôn chau mày, hắn cũng chưa nghe nói cái tên này. Kỳ thật, nếu Hạ Ngôn xem nhiều điển tịch lịch sử Hạ gia lưu truyền tới nay, sẽ biết đến cái tên này. Cái tên này, đại biểu cho một truyền kỳ.
- Ồ? Ngươi không biết?
Đấu Bồng Nhân kinh ngạc:
- Không có khả năng, trong điển tịch lịch sử Hạ gia khẳng định phải có cái tên này? Quên đi, ngươi không biết cũng không có vấn đề gì, ta nói cho ngươi nghe là được.
Đấu Bồng Nhân lắc đầu, nói tiếp:
- Hạ Ấp, bốn ngàn năm trước sau cuộc chiến Vẫn Lạc, hắn là người đầu tiên từ cảnh giới Linh Tông bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Đồng thời, hắn cũng là người thay thế ta, Hạ gia nhất mạch các ngươi, đều là hậu đại của Hạ Ấp?
- A?
Hạ Ngôn kinh hô:
- Hạ Ấp, chẳng lẽ là Thánh Hoàng gia gia?
Dựa theo như lời Đấu Bồng Nhân, Hạ Ấp theo hắn nói rất có khả năng lão nhân Thánh Hoàng chỉ còn một tia hồn phách trong nhẫn Linh La.
- Thánh Hoàng gia gia?
Đấu Bồng Nhân dường như cũng không biết trong nhẫn Linh La còn có một tia hồn phách của Hạ Ấp. Hạ Ngôn là người hậu đại Hạ gia, sau Hạ Ấp mở ra phong ấn nhẫn Linh La. Cho nên, Hạ Ngôn cũng là người duy nhất biết được trong nhẫn Linh La lưu lại một tia hồn phách của Hạ Ấp.
- Đúng vậy! Tiền bối, ngài biết ta có nhẫn Linh La!
Hạ Ngôn trực tiếp nói.
Đấu Bồng Nhân đã sớm biết Hạ Ngôn có nhẫn Linh La, thứ này cũng là do Hạ Ấp lưu lại. Cho nên, Hạ Ngôn cũng không cần phải giấu diếm Đấu Bồng Nhân. Nếu người kia muốn cướp đoạt nhẫn Linh La, vậy đã sớm ra tay rồi, căn bản không cần đợi tới ngày hôm nay, Hạ Ngôn đã có thực lực tranh cao thấp với hắn.
- Nhẫn Linh La là của Hạ Ấp, nó cũng tới từ Chủ thế giới. Ta biết nó hẳn là thứ của người sáng tạo Hư Ảo Chi Cảnh. Bốn ngàn năm trước, cái nhẫn này vô tình được Hạ Ấp đoạt lấy.
Đấu Bồng Nhân gật đầu.
Xem ra, năm đó hắn rất quen thuộc Hạ Ấp.
- Đúng vậy. Trong nhẫn này có một tia hồn phách của Thánh Hoàng gia gia. Khi đó lúc ta mở phong ấn nhẫn này, Thánh Hoàng gia gia liền hiện thân, chỉ điểm ta tu luyện. Tuy nhiên hồn phách Thánh Hoàng gia gia lưu lại cũng không hoàn toàn, đã đánh mất rất nhiều ký ức. Còn hiện giờ, bởi vì hồn phách lại hao tổn lần nữa, đã không thể hiện thân bên ngoài, chỉ có thể ngủ say trong nhẫn.
Hạ Ngôn giải thích đơn giản một chút
- Không ngờ. không ngờ lại như vậy.
Hạ Ngôn cảm giác được Đấu Bồng Nhân phiêu phù giữa không trung, thân thể rung động mạnh. Hắn nghe được Hạ Ấp còn lưu lại một tia hồn phách, hiển nhiên vô cùng kích động.
Đấu Bồng Nhân hít sâu một hơi, chợt nhìn Hạ Ngôn nói:
- Hiện tại Hạ Ấp không thể hiện thân sao?
- Đúng vậy!
Hạ Ngôn gật đầu:
- Thánh Hoàng gia gia đã ngủ say trong nhẫn. Trừ khi ta có thể tìm được biện pháp chữa trị linh hồn bị hao tổn của ngài ấy!
Cho đến giờ, Hạ Ngôn vẫn không biết bất kỳ một phương pháp nào có thể chữa trị linh hồn bị hao tổn. Néu như còn có thân thể linh hồn tự nhiên có thể chậm rãi tự động chữa trị. Thế nhưng lão nhân Thánh Hoàng đã không còn thân thể, nếu không phải ở trong nhẫn Linh La, linh hồn lão nhân Thánh Hoàng đã sớm hoàn toàn tan biến rồi.