Hắc quang không ngừng trào ra từ thân thể Hạ Ngôn, quấn quanh thân hắn, mặc dù là màu đen nhưng nhìn cực kỳ mỹ lệ. Trong thời gian ngắn, Hạ Ngôn đã nuốt rất nhiều Bích Lộ Huyền Thủy. Theo lẽ thường thì bằng thực lực Hạ Ngôn cũng không thể nào chịu được nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như vậy.
Bình thường, Linh Tông cường giả trong thời gian nhất định chỉ có thể dùng một giọt Bích Lộ Huyền Thủy, bởi vì lực lượng Bích Lộ Huyền Thủy quá mức bá đạo. Hạ Ngôn tuy rằng rất mạnh, thậm chí có thể so với Vương Đông Cực, Linh Hoàng cường giả, nhưng thân thể hắn lại chưa đột phá cảnh giới. Hấp thu nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như vậy, thân thể sớm đã bão hòa mới đúng, nhưng lúc này Hạ Ngôn không ngờ không thể dừng lại được. Trong cơ thể, một trăm lẻ tám đường kinh mạch thật giống như có sinh mệnh, không ngừng truyền tín hiệu cho Hạ Ngôn, cho nên Hạ Ngôn vẫn nuốt Bích Lộ Huyền Thủy cuồn cuộn không ngừng.
Nếu lúc này ai có thể nhìn thấy một trăm lẻ tám đường kinh mạch trong cơ thể Hạ Ngôn chắc chắn sẽ kinh ngạc phát hiện, ngay cả những kinh mạch này cũng lóng lánh hào quang màu đen, quỷ dị phi thường. Mỗi một đạo kinh mạch không ngừng mấp máy, giống như một con linh xà du động trong đó.
Lực lượng tăng lên lớn, Vương Đông Cực vẫn không ngừng phóng xuất ra từng đạo đao khí màu xanh ánh vàng cường đại, nhưng những đao khí này không thể phá mở bạch quang trước người Hạ Ngôn.
Vương Đông Cực đã là có chút chết lặng.
Hắn chuẩn bị những kim lực này thật ra là vì có một ngày đối phó Thánh Hoàng. Vương Đông Cực vẫn nghĩ một ngày kia có thể chiến thắng Thánh Hoàng, thậm chí giết chết Thánh Hoàng. Nhưng hắn biết, đơn thuần dựa vào thực lực tự thân căn bản không thề chống Thánh Hoàng. Cho nên hắn mới luyện chế rất nhiều kim lực chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Mà hiện tại, những kim lực này một nửa đều dùng trong trận chém giết với Hạ Ngôn nhưng vẫn không thể đánh chết Hạ Ngôn. Vương Đông Cực cũng thấy được Hạ Ngôn đang sử dụng chất lỏng màu đen. Thẳng đến lúc này hắn mới nhận ra Hạ Ngôn đúng là đang sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy không thuộc thế giới này. Nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như thế khiến đầu óc hắn
"Ong ong" cả lên.
Hạ Ngôn cái vò lớn này, Bích Lộ Huyền Thủy trong đó chỉ có một nửa. Một nửa khác, Hạ Ngôn đã dùng cho Thổ cẩu tại Hạ gia ở thành Tử Nguyệt.
- Sao hắn lại có nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như vậy?
- Không thể nào? Không ngờ hắn lập tức dùng nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như vậy? Thân thể hắn chịu được sao?
" Tận đến lúc này Vương Đông Cực mới tỉnh ra.
Vương Đông Cực đã chết lặng cả người, đừng nói những người khác! Mọi người đều ngây dại nhìn Hạ Ngôn.
- Sao lại thế này?
Hạ Ngôn cũng dở khóc dở cười.
Chính hắn cũng không tưởng được lại có thể nuốt được nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như thế. Thân thể thật giống như một cái động không đáy, có nhiều Bích Lộ Huyền Thủy hơn nữa cũng không thể lấp đầy cái động này.
Bích Lộ Huyền Thủy màu đen trong vò đã giảm hơn nửa nhưng Hạ Ngôn vẫn còn chưa có cảm giác thỏa mãn. Cảm giác đói khát lại càng kịch liệt hơn. Loại cảm giác này khiến Hạ Ngôn không ngừng lại được, chỉ có thể tiếp tục uống.
Đúng lúc này, một bóng người như một tia chớp xuất hiện trong đấu trường trực tiếp xuyên qua màn năng lượng đứng cạnh Vương Đông Cực. Người này mặc áo đen, sau khi xông vào, ánh mắt liền dừng lại trên người Hạ Ngôn.
- Vương Hóa Vũ.
Vương Đông Cực chuyển mắt nhìn bóng người vừa đến, nhíu mày nói.
- Đại ca, Hạ Ngôn này hôm nay phải đánh chết! Hôm nay không giết được hắn, ngày sau tất thành họa lớn!
Người áo đen mới đến chính là Đường chủ Bích Thanh Đường, Vương Hóa Vũ. Ba mươi năm trước hắn đã thành lập Bích Thanh Đường trong Thánh thành. Chỉ vài chục năm đã có địa vị ngang hàng với tứ đại gia tộc. Thân phận của Vương Hóa Vũ nhiều năm qua vẫn không ai biết. Tận đến vừa rồi, khi Vương Hóa Vũ gọi Vương Đông Cực là ca ca mới biết.
- Hóa Vũ, sao ngươi lại bại lộ thân phận thật của mình?
Vương Đông Cực nhíu mày, bất mãn nói.
Thì ra Vương Đông Cực và Vương Đông Cực là hai huynh đệ! Thoạt nhìn thì là huynh đệ ruột thịt!
- Đại ca, hiện giờ đã không còn vấn đề gì. Huynh đệ chúng ta liên thủ đánh chết Hạ Ngôn này thôi!
Sắc mặt Vương Hóa Vũ không đổi, không để ý nói.
- Ừ!
Vương Đông Cực gật đầu.
Thánh Hoàng trên cao thoáng nhăn mày.
"Vương Hóa Vũ, Vương Đông Cực đúng là huynh đệ?
" Hiển nhiên là Thánh Hoàng cũng không biết chuyện này. - Thánh Hoàng đại nhân, Vương Hóa Vũ này.
Trương Liên Khởi lên tiếng.
- Vương Hóa Vũ này không ngờ cũng là Linh Hoàng! Hắn che giấu thật sự rất sâu!
Thánh Hoàng cảm ứng khí tức của Vương Hóa Vũ, thấp giọng nói.
Khó trách Vương Hóa Vũ có thể thành lập Bích Thanh Đường chỉ trong thời gian ngắn như vậy, thì ra tự thân hắn cũng là Linh Hoàng cường giả!
- Cái gì? Hắn cũng là Linh Hoàng?
Trương tuần tra kinh hô.
- Đúng vậy, huynh đệ hai người này che giấu thật là sâu.
Thánh Hoàng nói.
- Nếu không có việc hôm nay, chỉ sợ họ còn tiếp tục che dấu. Hay là bọn họ cũng đang chờ cơ hội.
Thánh Hoàng biến sắc!
Hai người này che giấu tung tích thực sự có lẽ là để đối phó Thánh Hoàng hắn! Hai gã Linh Hoàng có lượng lớn kim lực, có thần khí, quả thực chính là uy hiếp lớn với hắn.
- Đáng giận.
Thánh Hoàng cũng không thể che giấu cơn giận, tuy nhiên hắn cũng không hề động thân, vẫn đứng trên đài nhìn tình hình bên dưới.
- Bích Thanh Đường Vương Hóa Vũ và Đông Cực Vương Đông Cực lại là huynh đệ sao?
- Vương Hóa Vũ đi lên chẳng lẽ là hai huynh đệ họ định liên thủ đánh chết Hạ Ngôn?
- Nói vậy thì Thánh Hoàng khẳng định phải nhúng tay!
Phần đông tu luyện giả đều hai mặt nhìn nhau.
- Thường tộc trưởng, Vương Hóa Vũ kia không ngờ lại có thể đi vào trong đấu trường mà không sao, chẳng lẽ hắn cũng đã bước chân vào cảnh giới Thánh Hoàng rồi sao?
Tộc trưởng Lương gia buồn bực nói.
Phải biết, lúc này Vương Đông Cực vẫn đang chiến đấu kịch liệt với Hạ Ngôn. Năng lượng trong sân kích động, nếu tu luyện giả bình thường tiến vào sẽ bị xé thành mảnh vụn trong nháy mắt. Chỉ có Vương Hóa Vũ là bình yên vô sự. Cho dù là tộc trưởng bốn gia tộc, thêm cả những Thái thượng trưởng lão kia cũng không kiên trì được bao lâu trong đó. Nói vậy là biết, Vương Hóa Vũ kia thực sự có thể là Linh Hoàng.
- Vậy là sao? Hai Linh Hoàng lại liên thủ đánh chết Hạ Ngôn.
Tộc trưởng Thường gia trố mắt nhìn.
- Nếu là như thế vậy Thánh Hoàng chẳng lẽ không ra tay?
Tộc trưởng Lương gia nhìn trên đài cao, thấy Thánh Hoàng lại không hề có ý ra tay thì cảm thấy kỳ quái
- Thánh Hoàng không thể nhúng tay!
Thường gia tộc trưởng trầm ngâm một chút, nói.
- Vì sao?
Lương gia tộc trưởng xoay chuyển ánh mắt
- Ba người họ đang chiến đấu kịch liệt, năng lượng hình thành đủ để phá hủy tất cả mọi vật trong phạm vi ngàn thước. Nếu Thánh Hoàng ra tay thì màn năng lượng vây quanh kia sẽ biến mất. Đến lúc đó, các tu luyện giả bốn phía đấu trường này phải chết hơn nửa! Cho nên, Thánh Hoàng lúc này căn bản là sẽ không ra tay, cũng không thể ra tay.
Thường gia tộc trưởng thầm than.
- Đúng vậy!
Lương gia tộc trưởng mắt lóe lên.
- Nhưng, nói vậy thì Hạ Ngôn có thể đỡ được không?
Thời điểm hai người đang nói chuyện, Vương Hóa Vũ cũng ra tay. Thần khí công kích trong cơ thể hắn dường như là một thanh búa lớn. Thúc dục linh lực, trước người Vương Hóa Vũ liền xuất hiện đồ án năng lượng hình một cây búa rất lớn màu đen, chỉ trong giây lát đã rít lên bắn về phía Hạ Ngôn.
"Vương Hóa Vũ và Vương Đông Cực là huynh đệ.
" " Giờ hai người hắn muốn chung tay giết ta!
" Tuy rằng Hạ Ngôn vừa khống chế Thần khí phòng ngự, vừa uống Bích Lộ Huyền Thủy nhưng hắn vẫn có tinh lực quan sát tình cảnh ngoài mấy trăm mét. Nhìn thấy hai người kia cùng thi triển võ kỹ oanh sát tới đây, tâm thần rung động.
Ầm.
Một cây búa lớn màu đen, một đạo đao khí màu xanh đồng thời đánh lên trên hộ thuẫn màu trắng của Hạ Ngôn
Hộ thuẫn màu trắng cuối cùng cũng chấn động mạnh. Hiển nhiên, đồng thời chống đỡ công kích của hai người khiến cho thần khí phòng ngự này cũng phải cố hết sức. Hạ Ngôn nhìn thấy, ngay khi va chạm xảy ra, trên thuẫn liền xuất hiện trăm ngàn vết rạn.
Vương Đông Cực và Vương Hóa Vũ cũng thấy được vết rạn trên hộ thuẫn thượng, hai người đều vui vẻ.
- Đại ca, cấp độ của thần khí phòng ngự trong tay Hạ Ngôn phi thường cao. Chúng ta đánh chết hẳn, lấy đi thần khí phòng ngự. Hừ, thế giới này liền không ai có thể uy hiếp đến chúng ta!
Vương Hóa Vũ nói thẳng, cũng không sợ Thánh Hoàng nghe được.
Hắn sớm đã tính toán tốt rồi, kết luận Thánh Hoàng sẽ không ra tay lúc này. Một khi Thánh Hoàng nhúng tay thì quanh đây sẽ thành địa ngục nhân gian.
- Đúng vậy, Hóa Vũ, đệ mau dùng kim lực đi! Công kích tiếp theo liền đánh tan phòng ngự của hắn, đánh chết hắn!
Vương Đông Cực mắt sáng lên nhìn Hạ Ngôn, nuốt nước miếng. Hiện tại người nào cũng biết trên người Hạ Ngôn có rất nhiều bảo bối. Chỉ là những thứ vừa lấy ra đã khiến cho người ta thèm nhỏ dãi
- Tốt
Vương Hóa Vũ khẽ quát, trên tay hắn xuất hiện các bình ngọc màu trắng. Kim lực màu vàng trong các bình ngọc nhanh chóng bị hắn hút vào miệng.
"Vương Hóa Vũ này thực lực không dưới Vương Đông Cực!" Hạ Ngôn bỗng cảm giác được thực lực của Vương Hóa Vũ.
Ầm.
Chính giữa đấu trường xuất hiện một cái khe không ngừng kéo dài. Mặc dù những người xem đứng khá xa cũng có thể nhìn thấy vết rách màu đen kia. Lúc này, trước người Vương Đông Cực và Vương Hóa Vũ đều xuất hiện hộ thuẫn ngăn cản vết rạn màu đen. Nếu bị vết rạn kia lan đến gần người thì bản thân họ cũng gặp nguy hiểm. Hai người này cũng đều có thần khí phòng ngự, nhưng hiển nhiên là cấp độ thấp hơn rất nhiều so với của Hạ Ngôn.
Không gian kịch liệt chấn động khiến bóng dáng ba người vốn đứng vững trong đấu trường trở nên mơ hồ.Vì không gian kia cực kỳ bất ổn cho nên ánh sáng cũng bắt đầu vặn vẹo, người ngoài tất nhiên không thể nhìn rõ.