Linh La Giới

Chương 410: Cao Minh Nguyệt khiếp sợ

Hạ Ngôn và Cao Minh Nguyệt đứng ở một bên, mà bên đối diện là Vu Thanh Viễn và hai thuộc hạ của lão.

 

- Nếu là luận bàn vậy điểm đến thì dừng.

 

Vu Thanh Viễn nhìn về phía Hạ Ngôn:

 

- Hạ Ngôn! Ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?

 

- Rồi!

 

Hạ Ngôn gật đầu, ánh mắt ngưng tụ trên thân hai người áo xanh kia. Trên thân hai người áo xanh phát ra linh lực dao động dị thường hùng hậu, tuy nhiên so với Cao Tùng còn thấp hơn một chút. Thực lực Cao Tùng trong số cường giả cảnh giới Linh Tông hậu kỳ cũng xem như khá mạnh rồi.

 

- Ừ, vậy bắt đầu đi. Cao Minh Nguyệt! Ngươi lại đứng bên cạnh ta, bằng không lát nữa khi bọn họ kích đấu tạo thành linh lực dao động cũng có thể đả thương ngươi đó.

 

Ánh mắt Vu Thanh Viễn lấp lóe, nói với Cao Minh Nguyệt.

 

Cường giả Linh Tông hậu kỳ giao thủ, chỉ riêng linh lực tán loạn cũng không phải Đại Linh Sư bình thường có thể ngăn cản. Một khi không cẩn thận liền có thể bị đánh trúng thân, chết ngay đương trường.

 

Cao Minh Nguyệt lo lắng nhìn Hạ Ngôn một chút. Tuy nhiên vẫn cắn răng một cái, đi tới bên cạnh Vu Thanh Viễn.

 

- Tiền bối! Ngài cũng không thể để hộ vệ ngài đả thương Hạ Ngôn đó. Hắn chính là người tu luyện Thiên Cung. Nếu hắn bị thương, Thiên Cung sẽ không chịu để yên.

 

Cao Minh Nguyệt thấp giọng nói với Vu Thanh Viễn.

 

- Yên tâm đi, hai thuộc hạ này của ta chỉ sợ còn không thể đả thương nổi Hạ Ngôn.

 

Vu Thanh Viễn cười, đột nhiên ngón tay hắn hơi ngoắc một cái, tạo ra một thủ thế đặc biệt.

 

Một người trong hai người áo xanh, nháy mắt liền di động. Bước ra một bước trực tiếp lướt qua khoảng cách mười mấy mét, một kiếm hướng Hạ Ngôn. Kiếm khí lập tức tràn ngập toàn bộ không gian.

 

Thân ảnh Hạ Ngôn khẽ động, nghiêng người một cái. Thần Hi Kiếm âm minh ra khỏi vỏ, kiếm quang màu xanh trong màn đêm xông phá trời cao.

 

Mới chỉ bắt đầu mà thanh thế đã phi thường lớn. Cao Minh Nguyệt đứng xem mà trái tim cũng chấn động mãnh liệt. Cường giả Linh Tông hậu kỳ xuất thủ quả nhiên khí thế ngất trời.

 

"Ầm"

 

Hai kiếm khí nhanh chóng va chạm. Từng đợt khí lãng sắc bén phát tán ra bốn phía khiến cho phòng xá xung quanh cũng rung động "ầm ầm", dường như có thể bị sụp đổ bất cứ lúc nào.

 

"Người áo xanh này đại khái có thể bộc phát ra uy lực võ kỹ ba mươi vạn độ, ta cho dù không ngưng tụ linh lực tiến hành công kích cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn."

 

Trải qua một lần giao thủ ngắn ngủi, Hạ Ngôn liền biết được thực lực của người áo xanh.

 

Hiện tại Linh La Kiếm của Hạ Ngôn đã đạt tới uy lực bí điển Thần cấp, có thể nói phòng ngự cùng công kích đều đạt tới mức hoàn mỹ. Muốn áp chế Hạ Ngôn trên phương diện võ kỹ giờ rất khó, trừ khi cũng là bí điển thượng cổ uy lực rất lớn. Bí điển Thần cấp bình thường cũng không thể siêu việt hơn Linh La kiếm.

 

Nếu muốn chiến thắng Hạ Ngôn e rằng chỉ có một loại phương pháp đó chính là hoàn toàn áp chế hắn trên phương diện lực lượng. Nhưng muốn áp chế Hạ Ngôn về lực lượng vậy nhất định cần phải bộc phát ra uy lực võ kỹ vượt qua một trăm vạn độ.

 

" Keng ầm"

 

Ngắn ngủi mấy lần hô hấp, hai người đã giao thủ với nhau mấy lần. Hạ Ngôn khống chế uy lực võ kỹ của mình ở mức trên dưới bốn mươi vạn độ. Người áo xanh kia dần dần có chút không chống trụ nổi, không ngừng chật vật tránh né.

 

Lúc này, tay phải Vu Thanh Viễn ở phía trước người lại làm ra một thủ thế. Người áo xanh vừa rồi đứng ở xa xa quan sát nhìn thấy thủ thế của Vu Thanh Viễn. Liền cũng xông ra gia nhập vào trong trận chiến của hai người. Hai người áo xanh hợp lực, từ hai phương hướng khác nhau giáp công Hạ Ngôn, kiếm khí hình thành một chiếc võng lớn thoạt nhìn có chút dày đặc, giống như phải trực tiếp cắn nuốt chôn vùi Hạ Ngôn.

 

" Quá khủng bố!"

 

Cao Minh Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng trước mắt trong lòng rung động.

 

- Không ngờ Hạ Ngôn hắn có thể địch lại cường giả Linh Tông hậu kỳ. Quá lợi hại! Quả thực không thể tin được. Hạ Ngôn hắn mới bao nhiêu tuổi?

 

Cao Minh Nguyệt có chút khó có thể tin vào hai mắt của mình.

 

Vu Thanh Viễn đã phân ra một phần linh lực bảo vệ Cao Minh Nguyệt. Nếu bằng không, Cao Minh Nguyệt đã sớm bị những kiếm khí tán loạn kia đánh trúng. Với thực lực của hắn hiện tại, căn bán không thể ngăn cản những kiếm khí đó.

 

"Keng keng"

 

"Ầm ầm"

 

Hạ Ngôn thấy hai người giáp công mình, trên mặt lạnh lùng cười, trường kiếm liền kích động một chiêu từ dưới lên trên. Một chiêu kiếm kỹ này vừa ra, lập tức trực tiếp xé tan chiếc võng lớn do kiếm khí tạo thành.

 

"Tiểu từ này tại sao lại mạnh như vậy? Hai người chúng ta liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn!"

 

Hai người áo xanh, mặc dù đội mặt nạ nên không nhìn thấy biểu tình, tuy nhiên lúc này trên mặt bọn họ đều tràn đầy ngưng trọng. Trước khi so đấu, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới người trẻ tuồi này lại lợi hại như vậy. Công kích đo hai người liên thủ giáp công hình thành không ngờ đều dễ dàng bị phá tan.

 

Bọn họ nào biết được Hạ Ngôn ở trong Ma Quỷ Trận nơi Thiên Cung, đối mặt với một lượng lớn ma quỷ có thể chém ra uy lực võ kỹ năm mươi vạn độ cũng thong dong ứng đối, càng không cần nói tới hai người bọn hắn chỉ là Linh Tông hậu kỳ bình thường.

 

- Đã xảy ra chuyện gì?

 

- Vì sao có linh lực dao động cường đại như vậy? Ồ? Đó là Phong Ảnh Điện nơi ở của thủ lĩnh.

 

- Không tốt, có địch nhân xâm nhập sao?

 

"Vù vù"

 

Từng đạo lưu quang không ngừng xuất hiện ở bốn phía.

 

Thực ra nơi này chính là tổng bộ Phong Ảnh, nhìn toàn bộ bề ngoài tiểu viện rất bình thường, nhưng ở phía trong lại không giống bình thường, còn có càn khôn khác. Nếu nơi này là tổng bộ Phong Ảnh, vậy cao thủ tự nhiên không ít. Những cao thủ đó cảm ứng được linh lực cường đại dao động, tự nhiên phải đến xem.

 

Khi bọn hắn tới gần nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lập tức dừng thân hình lại. Trong thời gian ngắn ngủi hơn mười lần hô hấp, xung quanh đã tụ tập hơn mười cường giả, toàn bộ đều là cảnh giới Linh Tông hậu kỳ.

 

Phong Ảnh có thể trở thành tổ chức tình báo bí mật lớn nhất trên đại lục, thực lực sao có thể yếu được.

 

- Sao lại thế này? Thủ lĩnh đứng ở đó, hộ vệ áo xanh cùng người tuổi trẻ kia đang chiến đấu kịch liệt! Tình hình dường như không phải địch nhân xâm nhập!

 

Vu Thanh Viễn nhìn những người mới tới một chút, đột nhiên làm ra mấy động tác với bọn họ.

 

Một người tu luyện đứng ở trên nóc phòng đầu tiên sau khi nhìn thấy động tác của Vu Thanh Viễn, lập tức thân ảnh chớp động, bay về phía vòng chiến giữa Hạ Ngôn và hai cường giả Linh Tông hậu kỳ kia.

 

Ba người hợp lực cùng triển khai công kích Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn nhướng mày, ánh mắt quét nhìn về phía vẻ mặt Vu Thanh Viễn đứng cách đó không xa.

 

" Vu Thanh Viễn này rốt cuộc muốn cái gì? Muốn nhìn thực lực của ta một chút xem mạnh thế nào sao?"

 

Hạ Ngôn nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng.

 

Hai người áo xanh hiển nhiên không thể khiến Hạ Ngôn xuất ra toàn lực, cho nên Vu Thanh Viễn lại để thêm một người tu luyện cảnh giới Linh Tông nữa gia nhập chiến đấu.

 

"Được! Vậy để cho ngươi xem đi."

 

Hạ Ngôn trong lòng thầm quyết. Thần Hi Kiếm trong tay phát ra một trận tiếng ngân vang, kiếm quang màu xanh trở nên càng dày đặc hơn. Thân ảnh Hạ Ngôn trôi nổi lên xuống, căn bản không thể nắm giữ được. Cho dù là những cường giả Linh Tông hậu kỳ đó cũng khó có thể xuất ra công kích nào hữu hiệu với Hạ Ngôn.

 

Đa số công kích của bọn họ đều đánh vào khoảng không.

 

"Thực lực Hạ Ngôn quả nhiên phi thường mạnh. Cảnh giới của hắn dường như chỉ có Linh Tông trung kỳ, nhưng thân pháp, tốc độ còn có lực lượng nữa, không có thứ nào không vượt xa cảnh giới Linh Tông hậu kỳ."

 

Vu Thanh Viễn nhìn Hạ Ngôn đang trong chiến đấu, trong lòng giật mình nói.

 

Mà Cao Minh Nguyệt ở bên cạnh cũng đã sớm ngưng trệ suy nghĩ. Hạ Ngôn ở trong sự vây công của ba cường giả Linh Tông không ngờ vẫn không rơi xuống hạ phong, ba cường giả Linh Tông này thoạt nhìn căn bản không thể làm gì Hạ Ngôn.

 

Từ trên cục diện tổng thể mà nói, dường như Hạ Ngôn còn chiếm hết thượng phong. Toàn bộ công kích của ba cường giả Linh Tông kia đều bị Hạ Ngôn ngăn chặn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, một lát nữa Hạ Ngôn khẳng định có thể thắng lợi.

 

Sự lo lắng ban đầu của Cao Minh Nguyệt dần dần hóa thành sự khiếp sợ.

 

- Tiểu tử này là ai, thực lực dĩ nhiên mạnh như vậy?

 

Những người vây xem ở xa xa, bắt đầu có người không kìm nổi lên tiếng.

 

- Chưa từng gặp qua, thoạt nhìn bộ dáng không đến hai mươi tuổi không ngờ thực lực mạnh như thế, ngay cả hộ vệ áo xanh của thủ lĩnh cũng không bắt được một mình hắn.

 

Một người tu luyện mặc trường bào màu vàng nói.

 

- Hừ! Hai hộ vệ áo xanh, còn thêm Lỗ Chấp sự nữa. Ba người hợp lực mà tiểu từ kia vẫn còn chiếm thượng phong.

 

Lại một người khác hừ lạnh một tiếng.

 

- Thủ lĩnh đang đứng một bên quan sát, dường như bọn họ chỉ luận bàn, cũng không phải chém giết sinh tử.

 

Hắn vừa nói xong, Vu Thanh Viễn đột nhiên nhìn về phía vị trí nơi bọn hắn, trong tay liên tiếp làm ra hai thủ thế.

 

- Kim Chấp sự, thủ lĩnh bảo chúng ta gia nhập chiến đấu, tuy nhiên thủ lĩnh nói đây là luận bàn, điểm đến thì thôi.

 

Lão già mặc trường bào xám nhìn thấy thủ thế kia, chuyển mắt nhìn người mặc trường bào màu vàng nói.

 

- Ta thấy rồi, đi thôi. Chúng ta cũng vào thử xem thực lực tiểu tử kia thế nào!

 

Người mặc trường bào màu vàng nói xong, thân ảnh chớp động, liền gia nhập vào trong vòng chiến.

 

Lúc này năm người vây Hạ Ngôn ở bên trong, công kích của bọn họ mới chính thức hình thành một tấm võng lớn không một kẽ hở, dường như muốn gắt gao bao bọc lại, áp bức Hạ Ngôn.

 

"Người quá nhiều, nơi này có chút hẹp, thi triển thân pháp khó khăn, lên trên không trung thôi."

 

Sau khi hai người kia gia nhập vòng chiến, Hạ Ngôn cảm thấy áp lực bỗng nhiên tăng lớn. Thần Hi Kiếm trong tay xuất ra kiếm quang ngang dọc, đánh lui ba người phía trước mặt, chân chợt dùng sức dậm một chút, mặt đất lập tức vỡ ra một đường vết rách, thân thể Hạ Ngôn trong nháy mắt bay ra khỏi vòng vây của mấy người, bay lên trên không trung.

 

Năm người thấy Hạ Ngôn bay ra cũng theo phía sau, kiếm khí trực tiếp áp bách qua, thân ảnh cũng nhanh chóng áp sát Hạ Ngôn. Tới không trung lại vây quanh Hạ Ngôn, vũ khí năm người sử dụng khác nhau, hình thành một đường kiếm quang dài, thanh thế rất lớn.

 

"Vu Thanh Viễn này không ngừng phái người của hắn gia nhập vòng chiến, ý tứ muốn thăm dò thực lực chân chính của ta."

 

Hạ Ngôn trong lòng suy nghĩ.

 

"Ta và lão là lần đầu tiên gặp mặt, làm sao có thể để hắn biết điểm mấu chốt của ta được. Hừ, ta sẽ bất ngờ đánh bại năm người này, để hắn không còn cơ hội kêu thêm người gia nhập vòng chiến nữa."

 

Ánh mắt Hạ Ngôn chớp sáng, khí thế chợt bạo phát linh lực toàn thân đều vận chuyển. Trên năm linh châu, ba cỗ linh lực tập trung trên Thần Hi Kiếm, dần dần linh lực ngưng tụ thành một điểm trên mũi kiếm, truyền ra tiếng vang "tê tê" quỷ dị.

 

- Phá cho ta!

 

Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, một kiếm này tuy rằng không phải công kích mạnh nhất của Hạ Ngôn, nhưng ước chừng cũng có uy lực võ kỹ tám mươi vạn độ.

 

- Không tốt!

 

- Không xong!

 

Năm người đều cảm ứng được cỗ lực lượng không thể địch nổi này, lập tức thân thể chớp động muốn tránh đi. Tuy nhiên, tốc độ của bọn họ sao có thể so sánh được với tốc độ công kích của Hạ Ngôn? Thân ảnh năm người vừa mới có động tác. Lực lượng giống như nghiền nát không gian đó liền bao trùm thân hình toàn bộ năm người. Uy lực võ kỹ tám mươi vạn độ căn bản không phải năm người bọn họ có thể ngăn cản, năm người liên thủ cũng không có khả năng chống đỡ được.

 

Dưới một kiếm này công kích, tất cả công kích của năm người đối với Hạ Ngôn trước đó đều một lát liền bị đánh tan rã.Thân hình cũng không thể tiếp tục ổn định trên không trung, bị lực lượng của Hạ Ngôn hung hăng đè xuống mặt đất.