Trong khoảnh khắc linh lực bạo động phát ra tiếng nổ trầm thấp, cuốn đất cát phạm vi mấy chục thước bay ra ngoài.

 

May mắn gần đây không có đồng ruộng, đương nhiên Hạ Ngôn lựa chọn nơi tránh xa đồng ruộng.

 

Hai thân hình vừa chạm rồi rời ra trong không trung, lúc này tiếng nổ sinh ra lớn hơn hồi nãy, ở trên cánh đồng vắng truyền ra rất xa.

 

"Lúc này ta đã dùng uy lực võ kỹ tám vạn độ, Thổ cẩu không ngờ vẫn không sao, bộ dạng thật nhẹ nhàng." Hạ Ngôn nhìn Thổ cẩu lui về chỗ cũ không khỏi càng ngày càng kinh ngạc trong lòng.

 

Hoàn thành lần lột xác thứ hai, thực lực Thổ cẩu rốt cục tăng tới mức nào?

 

- Tiếp tục!

 

- Được!

 

Lần thứ ba, chung quanh thân thể Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu đều hình thành một lốc xoáy linh lực, nếu gần đây có người tu luyện đều có khả năng bị lốc xoáy hút lại, sau đó bị linh lực khổng lổ đánh nghiêm trọng.

 

Lần thứ ba ra tay, Hạ Ngôn quán chú uy lực võ kỹ chừng mười lăm vạn độ lên Thần Hi Kiếm. Lúc này hiển nhiên Thổ câu có chút cố hết sức, thân thể vào lúc lui về hiên nhiên không thong dong như hai lần trước.

 

Sau khi hạ xuống đất, thân hình thật lớn của Thổ cẩu hơi lắc lư mấy lần cuối cùng mới đứng vững.

 

- Thế nào?

 

Hạ Ngôn cười cười, hỏi Thổ cẩu.

 

"Chủ nhân, thực lực người thật mạnh a! Ta còn tưởng rằng sau khi lột xác lần hai, người khẳng định không phải đối thủ của ta!"

 

Thổ Cẩu há miệng, có chút thất vọng nói.

 

- Ta đã bước vào cảnh giới Linh Tông, hơn nữa tuy rằng ta chỉ là Linh Tông sơ kỳ, nhưng thực lực của ta còn mạnh hơn Linh Tông hậu kỳ bình thường!

 

Hạ Ngôn nói:

 

- Với thực lực của ngươi, cường giả Linh Tông trung kỳ bình thường cũng không thể làm gì được. Tuy nhiên, nhân loại có rất nhiều phương pháp và thủ đoạn chiến đấu, về sau nếu ngươi gặp phải người cảnh giới Linh Tông vẫn không thể sơ ý.

 

Trải qua vài lần giao thủ, Hạ Ngôn có hiểu biết đại khái về thực lực Thổ cẩu, biết lực lượng nó hiện tại mạnh hơn Linh Tông trung kỳ bình thường một chút.

 

"Ta biết rồi!"

 

Thổ Cẩu gật gật đầu.

 

"Chủ nhân, người có phải còn chưa dùng toàn lực hay không? Không bằng người dùng toàn lực công kích ta một lần thử xem!"

 

Giọng nói Thổ cẩu đột nhiên thay đổi.

 

-Ồ?

 

Hạ Ngôn sửng sốt.

 

- Làm gì?

 

"Ta muốn biết năng lực chịu đòn của ta!"

 

Thổ Cẩu nghĩ nghĩ, thốt lên một từ.

 

Năng lực chịu đòn!

 

- Ha ha, năng lực chịu đòn. Được!

 

Hạ Ngôn gật gật đầu:

 

- Ta cảm thấy ngươi da dày thịt béo, hẳn là rất giỏi chịu đòn. Tuy nhiên, vũ khí của ta còn chưa ra khỏi vỏ đó. Nhân loại sử dụng một số vũ khí rất cường đại sắc bén hơn Thần Hi Kiếm của ta nhiều lắm. Nếu ngươi đụng phải cũng nên cẩn thận.

 

Hạ Ngôn dặn dò.

 

- Đến đây đi!

 

Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ, khí tức đột nhiên biến trầm, Linh lực giữa năm linh châu và Tụ Linh Huyệt bắt đầu khởi động tràn ra, linh lực khổng lồ giống như thực chất phảng phất trạng thái lỏng.

 

-Ngao!

 

Thổ Cẩu rống lên một tiếng, cái đuôi thô dài màu vàng lay động dữ dội, bốn vó rung động trước tiên phóng về phía Hạ Ngôn.

 

Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn khẽ động, dùng uy lực võ kỹ 20 vạn độ chém về phía Thổ Cẩu.

 

- Ầm!

 

-Ngao!

 

Thân thể Thổ cẩu bị lực lượng khổng lồ đánh vào đã không thể giữ dược cân bằng, quay cuồng văng ra ngoài thẳng đến mấy chục thước mới "phịch phịch" rơi xuống mặt đất.

 

-Thổ cẩu!

 

Thân thể Hạ Ngôn thoáng lay động một cái, vội vàng vọt về phía Thổ cẩu, hắn cũng lo lắng Thổ Cẩu bị thương.

 

Tuy nhiên, sau khi Thổ cẩu rơi xuống đất, lăn tròn một cái liền đứng lên, đầu lắc lắc vài cái, lông vàng trên người run lên, vươn đầu lưỡi liếm vòng quanh miệng.

 

"Chủ nhân, người quá mạnh mẽ rồi! Tuy nhiên, năng lực chịu đòn của ta thật không kém! Hắc hắc, ta không sao!"

 

Thổ Cẩu thấy Hạ Ngôn tới trước người, vội nói.

 

- Không việc gì là tốt rồi!

 

Hạ Ngôn nhìn nhìn Thổ cẩu, vươn tay sờ sờ lên bộ lông màu vàng. Năng lực chịu đòn của Thổ Cẩu quả không tồi, cường độ công kích như vậy không ngờ không khiến nó bị thương tổn gì. Tuy rằng chật vật một chút, nhưng nó quả thật không bị thương.

 

Đương nhiên, Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn còn chưa ra khỏi vỏ, nếu ra khỏi vỏ vậy Thổ Cẩu có thể bị thương hay không khó nói trước được.

 

- Tốt rồi chúng ta nên trở về.

 

Hạ Ngôn nhìn vầng mặt trời mới lên, xoay người nhìn về phía thành Ngọc Thủy, miệng nói.

 

"Vâng, chủ nhân. Chất lỏng người cho ta uống vừa rồi, còn nữa không?"

 

Thổ Cẩu đột nhiên hỏi.

 

-Còn!

 

Hạ Ngôn nao nao.

 

Ngày hôm qua, Thổ cẩu trước tiên ăn một viên Súc Linh Đan bát phẩm sau đó mới dùng một giọt Bích Lộ Huyền Thủy, mới lột xác thành công. Mất một đêm hoàn thành, lần lột xác thứ hai, thực lực tăng mạnh.

 

Lúc trước Thổ cẩu lột xác lần đầu, sử dụng một gốc dược liệu đặc thủ Tước Thiệt Thảo, hiện tại trong Linh La Giới của Hạ Ngôn còn một gốc nữa. Lần đó hái dược hai gốc, Thổ Cẩu ăn mất một, còn một gốc Hạ Ngôn vẫn chưa dùng.

 

- Thổ Cẩu, hôm qua sau khi dùng Bích Lộ Huyền Thủy, thân thể có gì không ổn không?

 

Hạ Ngôn tò mò hỏi.

 

Nhân loại phải đạt tới cảnh giới Linh Tông mới có thể dùng Bích Lộ Huyền Thủy, mà lúc Thổ Cẩu dùng Bích Lộ Huyền Thủy cũng chưa đạt tới cảnh giới Linh Tông như nhân loại.

 

"Có một chút, tuy nhiên rất nhanh liền bình thường. Ta cảm giác luôn luôn hấp thu linh lực cuối cùng đạt tới cực hạn liền lột xác thành công".

 

Đôi mắt xanh thẳm của Thổ cẩu nhìn Hạ Ngôn.

 

-Ừ!

 

Hạ Ngôn gật gật đầu.

 

Thổ Cẩu có thể dùng Bích Lộ Huyền Thủy hẳn là có liên quan điều kiện thân thể của nó. Tố chất thân thể nhân loại kém hơn rất nhiều, cho nên cần phải thực lực càng mạnh mới có thể khống chế dược linh lực tăng mạnh, sau khi sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy.

 

- Nơi này ta quả thật còn không ít Bích Lộ Huyền Thủy!

 

Hạ Ngôn nhìn về phía Thổ câu nói.

 

"Thật tốt quá!"

 

Thổ Cẩu hưng phấn nhảy lên, tròng mắt đảo loạn.

 

"Tuy nhiên, ta hiện tại còn không cần, ta cảm giác được giờ còn chướng bụng, chờ ta đói bụng lại dùng!"

 

Trong tiểu viện Hạ Ngôn, khu nhà Hạ gia.

 

- Thổ Cẩu! Ngươi ở lại Hạ gia, bảo vệ Tiểu Thanh và toàn thể Hạ gia. Nếu có người muốn gây bất lợi, tùy tiện xử lý.

 

Hạ Ngôn dặn bảo Thổ cẩu.

 

"Chủ nhân, người yên tâm đi!"

 

Thổ Cẩu gạt đầu.

 

Lúc này đã qua mấy ngày Thổ cẩu lột xác lần hai, Hạ Ngôn tính toán rời khỏi thành Ngọc Thủy.

 

Thánh đường thành Ngọc Thủy gần như là thiên đường của Hạ gia, toàn thành Ngọc Thủy cũng không còn bất kỳ thế lực nào có thể chống lại Hạ gia.

 

Thương nghiệp thành Ngọc Thủy, Hạ gia chiếm 70%.

 

Thời gian Hạ Ngôn kết thúc nghỉ phép còn hơn một tháng, Hạ Ngôn quyết định đi thành Tử Diệp, mở đường cho Hạ gia phát triển ở thành Tử Diệp.

 

Lục gia cùng Tống gia thành Tử Diệp, trong lòng Hạ Ngôn sớm có quyết định, sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

 

Đương nhiên, diệt trừ hai gia tộc này thực dễ dàng, khó là làm như thế nào để Hạ gia thành công vào thành Tử Diệp.

 

Với tài lực hiện tại của Hạ gia, cho dù tiến vào thành Tử Diệp chỉ sợ cũng không tạo nên biến cố lớn.

 

Gia tộc chủ thành tại lực vẫn rất hùng hậu, Hạ gia muốn vào thành Tử Diệp phải có chuẩn bị vẹn toàn, ít nhất phải có địa vị ngang bằng bốn đại gia tộc.

 

Mà thời cơ diệt trừ Tống gia cùng Lục gia cũng chính là cơ hội tốt nhất để Hạ gia vào thành Từ Diệp.

 

Lúc này Hạ Ngôn đi thành Từ Diệp, đầu tiên sẽ khai thông quan hệ tốt với Thánh điện, sau đó thành lập một loại quan hệ hơp tác với hai gia tộc khác làm cho bọn họ có thể ủng hộ Hạ gia quật khởi ở thành Tử Diệp.

 

- Tiểu Thanh. Lúc này ta rời khỏi thành Ngọc Thủy, khả năng rất lâu sau mới có thể trở về. Muội phải tự chiếu cố bản thân thật tốt.

 

Hạ Ngôn nhìn về phía Tiểu Thanh sắc mặt có chút trắng bệch.

 

Tiểu Thanh biết Hạ Ngôn phải đi, tuy rằng trong lòng rất rõ nguyên nhân nhưng vẫn rất lưu luyến.

 

- Vâng, Hạ Ngôn ca. Huynh yên tâm đi muội không sao, có Thổ cẩu ở cùng muội mà.

 

Tiểu Thanh gật gật đầu, nở một nụ cười tươi.

 

"Hắc hắc!"

 

Thổ Cẩu híp mắt cười một tiếng.

 

- Như vậy đi, ta đi gặp tộc trưởng!

 

Hạ Ngôn không hề trì hoãn, quay người ra khỏi viện.

 

Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão đều biết hôm nay Hạ Ngôn phải rời đi cho nên đều tụ tập ở Nghị sự đường.

 

Hạ Ngôn đi ra nội viện tới ngoại viện, tiến vào Nghị sự đường.

 

Mọi người bao gồm Hạ Phi Long đều đứng lên.

 

Hạ Ngôn nhìn về phía mọi người, đi tới trước bàn.

 

- Tộc trưởng, các vị trưởng lão. Hôm nay ta sẽ rời thành Ngọc Thủy, khi nào mới trở lại gia tộc rất khó nói trước.

 

Hạ Ngôn trước tiên nói một câu.

 

- Hạ gia hiện tại ở thành Ngọc Thủy đã ổn định, tiếp theo là mở rộng việc buôn bán sang các quận thành phụ cận, sau đó phát triển tới chủ thành. Lúc này ta đi thành Tử Diệp, sẽ dọn sẵn đường để Hạ gia phát triển.

 

Hạ Ngôn dừng một chút, mở miệng nói.

 

- Nhanh vậy sao?

 

Hạ Phi Long kinh ngạc nói.

 

Hạ Phi Long biết chuyện Hạ gia phải phát triển sự nghiệp tới chủ thành thànhTử Diệp, nhưng lúc này mới được một tháng ngắn ngủi, Hạ Ngôn đã bắt đầu chuẩn bị dọn đường để tới thành Tử Diệp khiến Hạ Phi Long không nghĩ tới.

 

Mấy vị trưởng lão cũng đều không nghĩ sẽ nhanh như vậy, hơn nữa phát triển tới chủ thành nhất định rất khó.

 

Bọn họ cũng không biết năng lượng chân chính của Hạ Ngôn hiện tại. Bọn họ đương nhiên không thể tưởng tượng được ngay cả Điện chủ Thánh điện gặp Hạ Ngôn đều nói cười hết sức khách khí.

 

- Ha ha! Kỳ thật cũng không quá nhanh. Bởi vì chúng ta đã có điều kiện này.

 

Hạ Ngôn cười một cái, mắt tỏa sáng nói:

 

- Có vị tiền bối kia ở Hạ gia chúng ta, trợ giúp chúng ta luyện chế đan dược, có điều kiện này không ai có thể so với chúng ta. Chỉ cần lợi dụng thật tốt, Hạ gia chúng ta rất nhanh có thể tụ tập đủ tài lực khiến gia tộc lớn mạnh.

 

Hạ Ngôn lại nói tiếp, Hạ Phi Long cùng mấy vị trưởng lão đều gật đầu.

 

Hiện tại vị tiền bối mặc áo choàng đã luyện chế không ít đan dược trong mấy ngày hôm nay.

 

Đan dược này, một bộ phận đều chảy ra thị trường, phản ứng phi thường tốt đẹp. Đương nhiên, có thể mua sắm đan dược đều là một ít gia tộc hoặc phú thương.

 

Trước kia những người này muốn mua đan dược phải đi phòng đấu giá, hiện tại Hạ gia lại trực tiếp bán ra thị trường, lực ảnh hường đương nhiên rất lớn. Tuy rằng số lượng bán ra có hạn chế, tuy nhiên danh tiếng Hạ gia đã nhanh truyền bá rộng ra ngoài.

 

- Về phần Thánh đường thành Ngọc Thủy.

 

Hạ Ngôn nhướng mày, trầm ngâm một chút:

 

- Ta mặc dù không ở Thánh đường cũng không sao. Dù sao hiện tại Chấp sự Thánh đường có một nửa đều là người ta bố trí. Có chuyện trọng đại gì để cho mười hai vị Chấp sự Thánh đường biểu quyết thông qua.