Nghe được tiếng kêu, thân thể Cự Khuyết Phong trong không gian khẽ run lên, ngay lập tức xoay người nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt láo liên.
- Hạ Ngôn trưởng lão gọi ta? Cự Khuyết Phong chủ nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi. -Ừ! Hạ Ngôn gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cự Khuyết Phong chủ: - Cự Khuyết Phong chủ! Theo ta được biết, ngài là bằng hữu của Thanh Dương Phong chủ, xưa nay vẫn luôn quan hệ mật thiết với nhau. Ta nói đúng chứ? Hạ Ngôn nhìn thấy khóe miệng rộng của Phong chủ có hơi co giật, ánh mắt láo liên, tuy nhiên ngay sau đó liền cười cười nói với Hạ Ngôn: - Nói như thế nào nhỉ! Chỉ có thể nói là bằng hữu bình thường thôi! ôi! Thanh Dương Phong chủ chết đi, ta cũng rất đau lòng. Nhưng Thanh Dương Phong chủ ngấm ngầm cấu kết cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vi phạm quy củ của đại nhân chủ nhân Thần Châu núi Thủ Vọng lập ra. Trên Hội nghị Phong chủ ta cũng không thể giúp hẳn được, ta không có biện pháp. - Phải không? Hạ Ngôn cười hỏi lại. - Đúng như thế! Cự Khuyết Phong chủ nhíu mày: - Hạ Ngôn trưởng lão! Ngài đây là có ý gì? Hạ Ngôn lắc đầu, cười nói: - Không có ý gì đặc biệt, chỉ là nghe nói Thanh Dương Phong chủ được ngài phụ trách táng ở thời không loạn lưu. Thanh Dương Phong chủ có ân với ta, ta muốn đi thăm mộ Thanh Dương Phong chủ, thật hy vọng Cự Khuyết Phong chủ có thể dẫn ta đi. -À! Nghe vậy, Cự Khuyết Phong chủ rõ ràng thở ra một hơi nhẹ người, lộ ra bộ dáng như trút được gánh nặng: - Chuyện này tự nhiên không thành vấn đề, mời Hạ Ngôn trưởng lão đi theo ta Nói xong. Cự Khuyết Phong chủ vung tay đánh ra một quyền trực tiếp phá vỡ bức tường không gian, lập tức nhìn thấy thời không loạn lưu rõ ràng trước mắt. Hai bóng người nhoáng lên một cái, đồng thời tiến vào thời không loạn lưu. Trong thời không loạn lưu, không gian tuy rằng cực độ không ổn định, các loại năng lượng vật chẩt tung hoành, nhưng cũng có một số không gian đặc thù tương đối ổn định. Thi thể của Thanh Dương Phong chủ chính là táng tại không gian đặc thù này. Đi theo phía sau Cự Khuyết Pầong chủ, rất nhanh, Hạ Ngôn liền nhìn thấy Thanh Dương Phong chủ nằm trong một khu vực vẫn thạch không có gì che chắn. -Ôi! Trong lòng Hạ Ngôn thầm thở đãi một tiếng, dưới chân nguyên lực hơi vừa chuyển, liền tới gần chỗ Thanh Dương Phong chủ. - Thanh Dương Phong chủ là vì ta mới chết! Hạ Ngôn thấp giọng nói: - Ai bức tử Thanh Dương Phong chủ, ta sẽ không bỏ qua cho hắn! Cự Khuyết Phong chủ đứng ngay phía sau Hạ Ngôn, nghe câu nói đó sắc mặt trờ nên xanh mét. Lúc ấy, là hắn đứng ra vu hăm Thanh Dương Phong chủ ngầm cấu kết cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Ý niệm của Hạ Ngôn thực vô tình lướt qua trên người Thanh Dương Phong chủ. "ồ?" Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên cảm óng được trong thi thể Thanh Dương Phong chủ còn sót ỉại năng lượng linh hồn mong mãnh. "Đây là." Ánh mắt đột nhiên trợn to, trong nháy mắt biểu tình trên mặt Hạ Ngôn biến hóa: "Không đúng, đây là năng lượng linh hồn của Thanh Dương Phong chủ. Linh hồn của Thanh Dương Phong chủ cũng không có hoàn toàn mất đi." "Thật tốt quá!" Hạ Ngôn thầm mừng rõ trong lòng. "Thanh Dương Phong chủ!" Linh hồn lực của Hạ Ngôn rất nhanh bao bọc toàn thân Thanh Dương Phong chủ. -Làm sao vậy? Cự Khuyết Phong chủ cảm nhận được vẻ khác thường của Hạ Ngôn, không khỏi ra tiếng hỏi - Thanh Dương Phong chủ! Hạ Ngôn không đề ý đến Cự Khuyết Phong chủ, mà kêu lên một tiếng. - Hạ Ngôn! Đúng lúc này, một đạo ý niệm từ trong cơ thể Thanh Dương Phong chủ truyền ra, Hạ Ngôn rõ ràng thu được nội dung tin tức: - Hạ Ngôn! Là ngươi sao? - Đúng vậy! Tròng mắt Hạ Ngôn hơi đỏ lên. Thanh Dương Phong chủ, không ngờ còn chưa chết, ít nhất lão còn giữ lại một tia linh hồn. - Ha ha! Hạ Ngôn! Ta vốn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi. Ừ! Không ngờ, ta còn có cơ hội gặp lại Hạ Ngôn ngươi. Giọng nói của Thanh Dương Phong chủ rất suy yếu, hiển nhiên linh hồn cũng suy yếu tới cục điểm. - Thanh Dương Phong chủ không chết? Sắc mặt Cự Khuyết Phong chủ lập tức tái xanh, hoảng sợ nhìn thần mình Thanh Dương Phong chủ, bên trong hai mắt đầy vẻ kinh hãi. Thanh Dương Phong chủ, không ngờ còn ẩn dấu một tia linh hồn ở nơi nào đó trong thân thể mình, hơn nữa vẫn kiên trì tới nay không có mất đi. Hạ Ngôn quét mắt nhìn Cự Khuyết Phong chủ một cái, theo sau lại nhìn về phía thân mình Thanh Dương Phong chủ. - ThanhDương Phong chủ! Cảm ơn ngài! Hạ Ngôn trầm giọng nói. - Ha ha! Nói cái này làm gì? Thanh Dương Phong chủ suy yếu nói: - Hạ Ngôn! Hiện tại linh hồn ta đã rất suy yếu, chỉ sợ kiên trì không được bao lâu. Có thể có cơ hội gặp lại ngươi ta thật sự rất cao hứng. Thương Đồ hắn nhất định cũng sẽ cao hứng. Lúc trước ta thiêu đốt linh hồn của chính minh, chỉ còn lại có một tia giấu ở trong cơ thể chính là để một ngày nào đó có thể gặp lại ngươi. - Thanh Dương Phong chù! Ngài trước đừng nói nữa, ta có nhẫn Linh La, sau khi ngài tiến vào nhẫn Linh La, lập tức linh hồn sẽ không tiếp tục suy yếu. Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được biện pháp làm sống lại ngài. Hạ Ngôn đã thấy được vị trí linh hồn của Thanh Dương Phong chủ, tâm niệm vừa động, liền thu một tia linh hồn còn lại của Thanh Dương Phong chủ vào không gian linh hồn tầng thứ hai nhẫn Linh La. - Thi thể Thanh Dương Phong chủ táng ở chỗ này cũng không tệ. Hạ Ngôn đưa mắt nhìn môi trường xung quanh, gật đầu nói, sau đó xoay người nhìn về phía Cự Khuyết Phong chủ: - Cự Khuyết Phong chủ! Đa tạ ngài! - Không có gì, đây là chuyện ta phải làm. Sau một lúc ngây người, Cự Khuyết Phong chủ vội xua tay nói. - Vậy ta đi trước đây! Hạ Ngôn gật đầu, sau đó thân ảnh nhoáng lên một cái, biến mất trong thời không loạn lưu này. "Tên tiểu nhân đê tiện Thương Ẩn kia, sớm hay muộn ta phải giết chết hắn! Tuy nhiên, cũng không phải lúc này." Hạ Ngôn rời thời không loạn lưu, trong đầu xoay chuyển các ý niệm, Thân hình rất nhanh bay về hướng thông đạo pháp tắc núi Thủ Vọng. "Chờ ta thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, trình độ nguyên lực của ta tất nhiên còn có thể tiếp tục tăng cao. Thực lực của ta càng mạnh, đối phó với Thương Ẩn bọn chúng sẽ càng nắm chắc hơn." Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu. Hạ Ngôn đã tới thông đạo pháp tắc, sau đó trực tiếp thông qua thông đạo pháp tắc rời khỏi núi Thủ Vọng. Theo thông đạo truyền tống không gian Đô Vệ Thành, đến khu đồng trống Tinh Đồ. "Tiên Kiều.!" Hạ Ngôn trông thấy dạng Tinh Đồ xa xa Lần này, là lần thứ ba Hạ Ngôn đi vào Tinh Đồ, tâm tình đã xảy ra biến hóa hoàn toàn khác biệt với hai lần trước. "Vù!" Hóa thân thành pháp tắc! "Ổ?" "Người nào?" Ngay thời điểm Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tắc bay đi về hướng Tinh Đồ, trong không gian đột nhiên truyền đến một trận dao động, không ngờ làm cho Hạ Ngôn không thể không hiển lộ ra thân hình. Nên biết rằng, hiện tại thực lực của Hạ Ngôn, đã không thể chỉ dùng chữ khủng bố để hình dung. Toàn bộ Thần Châu, cũng tìm không thấy bao nhiêu người có thể chống lại cùng Hạ Ngôn. Nhưng lúc này, không ngờ Hạ Ngôn bị đối phương bức cho hiển lộ thân hình, bởi vậy có thể thấy được, người tới thực lực không kém Hạ Ngôn. - Là ai? Hạ Ngôn hiển lộ ra thân hình, ngay sau đó ý niệm trong thời gian ngắn bao trùm toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ, rất nhanh liền cảm ứng được ngọn nguồn của dao động, hắn tập trung ánh mắt nhìn, trầm giọng nói. - Giỗi lắm! Chỗ ngọn nguồn dao động, dần dần cũng hiện ra một bóng người già lão. - Thương Vân trưởng lão? Nhìn thấy lão già này,Hạ Ngôn kinh ngạc: - Thương Vân trưởng lão ngăn lại ta, có việc sao? - Đúng vậy! Thương Vân gật đầu, nhìn Hạ Ngôn: - Ta ngăn Hạ Ngôn trưởng lão ngươi lại, quả thật là có chuyện. - Chuyện gì? Hạ Ngôn nhíu mày hỏi. - Giết chết ngươi! Giọng nói của Thương Vần vừa ngắn gọn lại vừa Phi thường hữu lực. - Cái gì? Hạ Ngôn chấn động, hắn thật sự bất ngờ, không ngờ Thương Vân lại nói ra câu nói như vậy. Thương Vân này lại muốn giết chết mình! - Hạ Ngôn! Hôm nay ngươi phải chết! Thương Vân trầm giọng chậm rãi nói. "Ông!" Toàn bộ không gian lập tức đều sôi trào lên. Pháp tắc vận chuyển trong thiên địa hoàn toàn nghịch chuyển. Với thực lực của Hạ Ngôn hiện tại đã có thể làm thay đổi toàn bộ pháp tắc thời không trong khu vực Tinh Đồ. Hiển nhiên Thương Vân cũng có thể làmđượcỄ -Ra! Hạ Ngôn nhìn thấy pháp tắc lĩnh vực của Thương Vần sôi trào công kích tới mình, cũng vội vàng vận dụng lĩnh vực pháp tắc của mình đề ngăn cản công kích của đỗi phương. "Ồ?" "Lĩnh vực pháp tắc của ta không thể đối kháng với lão. hiện tại đang đần hỏng mất!" Hạ Ngôn nhìn thấy bên rìa lĩnh vực của mình khống chế, đang không ngừng sụp đổ, phạm vi lĩnh vực pháp tắc cũng đang thu nhỏ lại. - Hạ Ngôn! Không cầnngoan cố chống lại, ở trong tay ta ngươi căn bản không còn có khả năng có hy vọng sống sót Giọng nói thâm trầm của Thương Vân truyền vào trong tai Hạ Ngôn. - Thương Vân! Ngươi vì sao muốn giết ta? Ta là đệ tử của chủ nhân Thần Châu! Hạ Ngôn tức giận nói: - Chẳng lẽ, ngươi không sợ chủ nhân Thần Châu tục giận sao? Ta cùng với ngươi, cũng không có thù hận gì, chẳng lẽ nguyên nhân là Thương Ẩn? - Đừng đoán mò! Chính là đại nhân chủ nhân Thần Chằu, muốn ta giết ngươi! Thương Vân chậm rãi nói: - Thực ra ngoài ý liệu, nguyên lực của ngươi vậy mà đã đạt tới lục trọng! Khó trách chủ nhân Thần Châu lại sai ta tự mình ra tay giết ngươi! Toàn bộ núi Thủ Vọng, cũng không có mấy người có thể đối phó với ngươi. Trước đây trong lòng ta còn có chút oán hận chủ nhân Thần Châu, vì sao phải phái ta đến ra tay giết ngươiỄ Hiện tại ta mới hiểu rõ, chủ nhân Thần Châu lệnh cho ta giết ngươi, điều này có lý do tất yếu của nó. "Chá tiệt!" Hạ Ngôn cảm nhận được lĩnh vục pháp tắc của mình, không thể đối kháng với lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân. Sau khi tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ, có được lĩnh vực pháp tắc của riêng minh. Nhưng là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ thực lực khác nhau, có khả năng khống chế lĩnh vực pháp tắc lớn nhỏ tự nhiên cũng sẽ không giống nhau. Mà thực lực càng cao, năng lực khống chế đối với lĩnh vục pháp tắc lại càng mạnh. Lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân rõ ràng mạnh hơn lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn. - Phá võ! "Xích Huyết Thần Kiếm!" Một luồng kiếm quang màu đỏ, từ trong cơ thể Hạ Ngôn bắn vọt ra, nhanh chóng xé rách lĩnh vực phép tắc của Thương Vân. - vẫn còn muốn chống cự sao? Hai tay của Thương Vân làm ra một động tác, lĩnh vục pháp tắc bị xé rách kia, trong thời gian ngắn được chữa trị như cũ: - Nguyên lực của ngươi tuy rằng đạt tới lục trọng, nhưng ta đã là nguyên lực thất trọng. Chênh lệch như vậy, nguơi đứt khoát không thể bù lại. Khu đồng trống Tinh Đồ này, đó là nơi táng thân của Hạ Ngôn ngươi! - Muốn giết ta? Cũng không dễ dàng Như vậy! Hạ Ngôn nói bướng. "Thương Vần này không ngờ là Thần chủ nguyên lực thất trọng!" Hạ Ngôn rất nhanh suy nghĩ trong lòng: "Nói về lĩnh vực pháp tắc, ta không bằng lão. Mà dù sỏ dụng Thánh khí Xích Huyết Thần Kiếm, đối với lão uy hiếp cũng không lớn." "Liều mạng đánh bừa cùng lão, cơ hội của ta không lớn!" "Xem ra, chỉ có thể tạm thời lựa chọn chạy trốn, đợi sau khi thông qua giai đoạn thó ba Tiên Kiều, tất nhiên có thể đánh bại lão Thương Vân này." Trong đầu Hạ Ngôn các ý nghĩ lướt qua thật nhanh, rỗi hắn làm ra quyết định. - Phá võ! Sau một tiếng gầm lên giận dữ, lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn tụ lại hình thành một thanh đao nhọn, trong chợp mắt đó, liền xé mở lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân thành một cái lỗ thủng. "Xích Huyết Thần Kiếm!" Lập tức, Xích Huyết Thần Kiếm lại bắn vọt ra, dâm thẳng vào bên trong lỗ thủng kia. Kiếm quang thật lớn màu đỏ chợt lóe sáng, rốt cục dũng mãnh xuyên thủng lĩnh vực pháp tắc của Thương VâĩL -Ồ? Ánh mắt Thương Vân lộ vẻ ngưng trọng: - Ý! Vậy mà phá vỡ lĩnh vực pháp tắc của ta rồi? Tuy rằng chỉ là xé rách trong nháy mắt, nhưng bao nhiêu thời gian đó cũng dù đề Hạ Ngôn chạy thoát. Tuy rằng thực lực Hạ Ngôn không bằng Thương Vân, nhưng hắn cũng là cảnh giới Thần chủ, hoa nữa chênh lệch cũng chỉ là một trọng nguyòi lực, dưới tình huống Hạ Ngôn liều mạng chạy trốn, trong lúc nhất thời Thương Vân cũng không kịp ngăn cản. - Còn muốn chạỵ? Thương Vân thấy lĩnh vực pháp tắc của mình đã mất hiệu lực bao vây Hạ Ngôn, vội dùng ý niệm bao trùm toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ, thân ảnh lão nhanh chóng di chuyển, bám sát theo Hạ Ngôn đang tăng tốc độ Phi hành. - Tốc độ thật đúng là mau! Thương Vân nhướng mày lẩm bẩm, thân hình biến mất trong không gian. Hai người, bất quá chì hơn kém nhau một trọng nguyên lực, chênh lệch về tốc độ thể hiện ra sẽ càng nhỏ. Lúc này Hạ Ngôn hoàn toàn là không quản hết thảy cố sức bay về phía Tinh Đồ, Thương Vân cũng Chỉ có thể đuổi sát theo phía sau, trong lúc nhất thời căn bản là không đuổi kịp Hạ Ngôn. "Lão già này quả thật muốn giết ta!" Tuy rằng Hạ Ngôn đang Phi hành ở tốc độ cao nhất, nhưng cũng biết phía sau Thương Vần đang truy đuổi sát theo, khỏaũg cách giữa hai người đang không ngừng thu ngắn lại. Tiếp qua một lát sau, lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân có thể lại bao vây mình. "Vù!" Nhanh như một tia chớp. "Phía trước chính là Tinh Đồ, là địa bản của Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. Đến lúc đó, Thương Vân này đương nhiên không dám đánh chết ta." Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, thân thể mạnh mẽ vọt vào Tinh Đồ. - Hừ! Tiến vào Tĩnh Đồ rồi tường là ta không làm gì được ngươi hay sao? Thương Vân ở phía sau, cảm ứng thấy Hạ Ngôn chạy vào Tinh Đổ, lão cười lạnh một tiếng. Thân ảnh hai người, một trước một sau vọt vào trong Tinh Đồ. Tinh Đồ tuy rằng rộng lớn, nhưng là ở dưới tốc độ của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, lướt qua Tinh Đồ cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt Chỉ trong thời gian nháy mắt, Hạ Ngôn chạy tới phía trên Thần Cung Tinh Đồ, đồng thời xuất ra giấy thông hành giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. - Chưởng Khống giả Tiên Kiều đại nhân! Tamuốn đi vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều! Hạ Ngôn hướng vào Tiên Kiều lớn tiếng kêu to. "Ầm!" Thương Vân ở sát phía sau, lĩnh vực pháp tắc hoàn toàn khống chế toàn bộ Tinh Đồ, mà Hạ Ngôn, cũng dùng lĩnh vực pháp tắc của mình chống đỡ ngăn cản. Thân ảnh Thương Vân hiện ra ở phía sau Hạ Ngôn. - Thương Vân! ở Tinh Đồ ngươi cũng dám động thủ sao? Hạ Ngôn xoay người nhìn Thương Vân, lớn tiếng quát. - Ha ha! Hạ Ngôn! Người bình thường có lẽ không dám chém giết ở trong phạm vi Tinh Đồ, nhưng ta là. Thương Vân cười nói: - Đầy chính là mệnh lệnh của chủ nhân Thần Châu! Toàn bộ Thần Châu, ai dám vi phạm mệnh lệnh của chủ nhân Thần Châu? Nếu ở Thâm Uyên Vô Tận, có lẽ ngươi còn có cơ hội sống sót, nhưng hiện tại. ngươi không có cơ hội rồi. - Ngươi dám! Hạ Ngôn cà giận nói, ngay sau đó thân thể nhích động, kêu lớn: - Ta muốn đi vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. - Dừng tay! Đúng lúc này, một thanh âm xuyên qua hư không, truyền vào trong tai hai người. "Ồ?" Thương Vân nhướng mày, nhìn về phía thanh âm truyền đến. Mà Hạ Ngôn, trên mặt lại vui mừng khôn xiết. "Là giọng nói của Chưởng Khống Giả Tiên Kiều." Quả nhiên, thanh âm vừa mới hạ xuống, ngay sau đó, Hạ Ngôn nhìn thấy thân ảnh Chưởng Khống Giả Tiên Kiều dần hiện ra. "Búng là Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, không biết là phân thân hay là bản thể." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. - Trong Tinh Đồ, bất cứ tu luyện giả nào đều cấm chỉ chém giết nhau, chẳng lẽ các ngươi không biết sao? Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đưa mắt đảo qua trên người Hạ Ngôn cùng Thương Vân, giọng trầm tháp quát lớn. Hạ Ngôn cùng Thương Vân, tuy rằng một người là nguyên lực lục trọng, một là nguyên lực thất trọng, thế nhưng Chưởng Khống Giả Tiên Kiều trước mặt, lại là nguyên lực cửu trọng, cũng chính là một trong mấy người mạnh nhất Thần Châu, quát mắng hai người tự nhiên không nói chơi. - Ra mắt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Hạ Ngôn vội khơn minh thi lễ. -Ừ! Chưởng Khống Giả Tiên Kiều gật đầu đáp lễ Hạ Ngôn. - Cữũg không phải ta chủ động đánh nhau cùng lão, mà là lão muốn giết ta ở trong Tinh Đồ, không ngờ lão cũng dám động thủ, quả thực là xem thường không để Chưởng Khống Giả Tiên Kiều ngài vảo mắt Hạ Ngôn chỉ tay vào Thương Vân cách đó khôngxa, cực lực lên tiếng tố cáo. Lúc này đương nhiên hai người đều đã thu hồi lĩnh vực pháp tắc. ở trước mặt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, lĩnh vực pháp tắc của hai người căn bản không tính, là cái gì. - Tình cảnh vừa rồi ta đều nhìn thấy. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, gật đầu nói, sau đó nhìn về phía Thương Vân: - Ngươi là trưởng lão núi Thủ Vọng, vì sao phải tới đây tới giết người? Ngươi giếTai ta mặc kệ, tuy nhiên tuyệt đối không được phép giết người trong phạm vi Tinh Đồ, đây là quy củ của ta Xem ở ngươi là thân phận trưởng lão núi Thủ Vọng, ta sẽ không trừng phạt ngươi, mau đi đi. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều phất tay nói với Thương Vân. Nghe vậy, Hạ Ngôn mừng rỡ. - Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Thương Vân cũng không có bởi vậy liền rời đi, không ngờ còn cười nói với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều: -Ta! Thương Vân chỉ vào mình: - Thân phận ta là trưởng lão núi Thủ Vọng, làm sao ta dám phá quy củ của Chưởng Khống Giả Tiên Kiều ngài chứ? Nhưng mị đánh chết tên gọi là Hạ Ngôn này là do Chủ nhân Thần Châu trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Yêu cầu ngài không cầnngăn cản ta ra tay! - Cái gì? Chưởng Khống Giả Tiên Kiều sa sầm xuống. - Chưởng Khống giả Tiên Kiều! Yêu cầu ngài không nên ngăn cản ta! Thương Vân lại nói tiếp: - Nếu ngài ngăn cản tạ đó là đối nghịch cùng chủ nhân Thần Châu. - Nếu là mệnh lệnh của chủ nhân Thần Châu, ta cũng đành chịu! Chưởng Khống giả Tiên Kiều khẽ hít vào một hơi, nhìn về phía Hạ Ngôn lắc đầu nói. - Chưởng Khống giả Tiên Kiều! Hạ Ngôn khẩn trương, nếu Chưởng Khống Giả Tiên Kiều không nhúng tay vào việc này, vậy hôm nay hắn thật sự rơi vào nguy hiểm rồi, cho dù liều, mạng, chỉ sợ nhiều nhất cũng chỉ chạy thoát linh hồn. Nếu chỉ còn có linh hồn cho dù có thể sống lại, thực lực cũng sẽ giảm xuống trên diện rộng. - Ngài ngàn vạn lần không nên tin lời nói của Thương Vân: Chủ Nhân Thần Châu là sư phụ của ta, như thế nào lại sai người giết ta? Hơn nữạ, ta có thể nhanh như vậy đã tăng lên tới nguyên lực lục trọng, cũng chính là nhờ chủ nhân Thần Châu ban cho. Hạ Ngôn vội vàng giải thích. - ồ?Ngươi là đệ tử của chủ nhân Thần Châu à? Chưởng Khống giả Tiên Kiều mắt sáng ngời: - Thì ra là như vậy, Thương Vân! Ngươi dám nói dối với ta? Sắc mặt Chưởng Khống giả Tiên Kiều lập tức lạnh xuống nhìn về phía Thương Vân. - Ha ha! Ta làm sao dám dối gạt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều ngài chứ? Mời ngài nhìn cái này xem! Thương Vân xòe lòng bàn tay ở trước người lão, tức thì có thêm một tấm lệnh bài màu tím. Ngay sau đó, trong không gian phía trên liền hiện ra mấy chữ màu tím to kinh người: "Chủ. nhân Thần Châu", từ trên mặt chữ tản phát ra khí tức khủng bố! "Chủ Nhân Thần Châu?" Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lại nhói mày, Thương Vân xuất ra thứ đó, đúng là thủ lệnh của chủ nhân Thần Châu, người khác nhìn thấy vật ấy có lẽ còn có thể hoài nghi thiệt giả, nhưng với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều thì chỉ liếc mắt một cái có thể nhận ra hư thật, Thương Vân xuất ra thủ lệnh này, chính là đồ thật - Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Bây giờ hẳn là ngài tin tưởng ta nói đều là sự thật rồi chứ? Thương Vần vừa nói với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, đồng thời thu hồi lệnh bài. Hạ Ngôn nhìn đến cảnh này có hơi kinh ngạc. Theo ngay từ đầu, hắn đã không tin lời nói của Thương Vân, hắn hoài nghi là Thương Ẩn đương nhiệm Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng ngấm ngầm giờ trò quỷ. Nhưng hiện tại xem ra, sự tình chỉ sợ không đơn giản như vậy. Nhưng mà chủ nhân Thần Châu vừa mới thu mình làm đệ tử, thế thì vì lý do gì muốn giết chết minh chứ? Hạ Ngôn trăm mối ngổn ngang không cách nào hiểu được, chủ Nhân Thần Châu không có lý nào muốn giết chết mình. Hơn nữa nếu chủ nhân Thần Châu muốn giết chết minh, sao có thể để mình tùy ý rời khỏi núi Thủ Vọng? "Mặc kệ như thế nào, ta cũng không thể chết được! Phải còn sống mới có hi vọng." Hạ Ngôn suy nghĩ thầm quyết định trong lòng. - Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Hạ Ngôn nhìn Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, ánh mắt ngưng trọng: - Không biết Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân còn nhớ ta hay không? Hạ Ngôn giơ tay chỉ vào mình hỏi. -Ngươi? Ta đã gặp ngươi sao? Chưởng Khống Giả Tiên Kiều thoáng hơi sửng sốt, đảo mắt cẩn thận quan sát Hạ Ngôn, tuy nhiên cuối cùng vẫn lắc đầu nói: - Trí nhớ ta không tốt lắm. Tuy nhiên. ngươi có giấy thông hành giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, ta nghĩ. - Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân! Phân Thân của ngài, từng xuất hiện ở trong Thần Cung Tinh Đồ gặp ta. Lúc ấy ngài còn nói, chỉ cần ta có thể nhìn thấy bản thể của ngài, ngài sẽ thỏa mãn cho ta một nguyện vọng. Hạ Ngôn chậm rãi nói. -À? - Ta nhớ ra rồi! Đúng vậy, ta đã gặp ngươi. Thật sự không nghĩ tới ngươi đã là cảnh giới Thần chủ. Ôi! Cũng khó trách ta không nghĩ tới ngươi ngay, ta sao có thể nghĩ đến trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thực lực của ngươi lại trờ nên mạnh như thế chứ? Cũng đúng, trước đây ngươi có thể thuận lợi thông qua hai giai đoạn Tiên Kiều, thiên tưthật sự là không có người nào có thể theo kịp. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều nhớ lại, nói với giọng trầm bổng. - Xin Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân ngăn cản Thương Vân, ta muốn đi vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Hạ Ngôn nói tiếp: - Chưởng Khống Giả đại Nhân đáp ứng thỏa mãn cho ta một nguyện vọng, nguyện vọng của ta lần này chính là xin Tiên Kiều đại nhân bảo đảm an toàn cho ta - Quá. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều nhướng mày, có chút khó xử. - Chưởng Khống giả đại nhân, chẳng lẽ ngài. Thương Vân không kìm nổi ra tiếng. - Câm miệng! Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đột nhiên quát lớn một tiếng: - Hôm nay bất luận kẻ nào, đều không thể giết hắn! Cho dù là chủ nhân Thần Châu tự mình đến đây, ta cũng sẽ không để hắn ra tay. Một cỗ khí thế trong thời gian ngắn bùng phát ra, thân hình Thương Vân đang đứng lơ lửng giữa không trung kia, trong phút chốc liền bị bay tung ra ngoài "Đáng giận!" ở ngoài Tinh Đồ, Thương Vân oán hận rủa thầm. Chỉ vung tay nhẹ nhàng như thế lãođãbị thổi bay ra khỏi Tinh Đồ, hơn nữa hoàn toàn không có năng lực ngăn cản. Khi một lần nữa ổn định thực lực của mình, lão phát hiện chính mình đã tới bên ngoài TinhĐồrồi "Hừ! Ta phải về bẩm báo với đại Nhân chủ Nhân Thần Châu. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Hãy đợi đấy!" Thân ảnh Thương Vân biến mát trong không gian. - Đa tạ Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân! Thấy thân ảnh Thương Vân hoàn toàn biến mất, Hạ Ngôn mới trút ra một hơi thật dài nhẹ người, nói lời cảm tạ Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. - Không có gì! Ta đáp ứng thỏa mãn cho ngươi một nguyện vọng, đương nhiên không thể nuốt lời. Tiểu tử, tốc độ tiến bộ của ngươi thật đúng là kinh người, có thể đột phá cảnh giới Thần chủ đã là cực kỳ khó khăn, nhưng không ngờ ngươi đã là cảnh giới Thần chủ nguyên lực lục trọng. Tốc độ tu luyện như vậy, chỉ sợ không cần tới bao lâu, có thể đạt tới nguyên lực cửu trọng. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều vuốt chòm râu tung bay, cười nói với Hạ Ngôn. - Ta nhờ vận may thôi! Hạ Ngôn cũng cười nói. - Bằng vào vận may, là không có khả năng làm được. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lắc đầu: - Ngươi nói, muốn đi vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều phải không? - Đúng vậy. Hạ Ngôn gật đầu: - Ta còn cầntăng lên thực lực, bằng không gặp phải cường giả như Thương Vân, cũng Chỉ có thể bị động bị đánh. Hôm nay nếu không nhờ có Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân ra tay, chỉ sợ ta đã rơi vào tình cảnh thật sự rất nguy hiểm rồi. - Dựa theo tốc độ tiến bộ của ngươi, thực hiện xong giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, thực lực của ngươi liền có thể vượt qua Thương Vân kia rồi. Chưởng Khống giả Tiên Kiều chắp hai tay sau lưng bình thần nói với Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn! Giai đoạn thứ ba Tiên Kiều là đặc thù nhất, khác xa với hai giai đoạn Tiên Kiều trước đây. Một trăm tầng của giai đoạn thứ ba Tiên Kiều này, nếu ngươi có thể thông qua toàn bộ, thực lực liền có thể trực tiếp đạt tới nguyên lực cửu trọng. Chưởng Khống giả Tiên Kiều híp mắt nhìn Hạ Ngôn nói. - Cái gì? Hạ Ngôn nghe vậy giật mình cả kinh: - Thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, có thể trực tiếp đạt tới Nguyênlực cửutrọngư? - Đúng vậy! Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, gật đầu: - Ha ha! Tuy nhiên muốn thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, điều này có điềm không thực tế lắm. Từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, chỉ có một người thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. - A? Hạ Ngôn há hốc miệng, ánh mắt khó tin nhìn Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. Hạ Ngôn tuyệt đối thật bất ngờ, không ngờ lại chỉ có một người thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. - Ngoại trừ chủ nhân Thần Châu hắn thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, toàn bộ trong vũ trụ cho tới nay, cũng không có người thứ hai nào thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều chậm rãi nói tiếp: - Cho nên, muốn hoàn toàn thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, điều đó có vẻ không thực tế. Không cầnquá để ý, có thể đi vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều đã là nhân vật lừng lẫy hiếm thấy rõi. - Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân! Chẳng lẽ ngay cả ngài cũng không có thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều sao? Hạ Ngôn gật gật đầu, sau đó mới tò mò hỏi Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. Nhân vật cường đại trước mặt này chính là Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, chẳng lẽ ngay cả Chưởng Khống giả cũng không thể hoàn toàn thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều do mình chưởng quản? - Ha ha! Ta quả thật không có hoàn toàn thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Tuy nhiên, dù ta không có hoàn toàn thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, nhưng sau khi ta từ trong giai đoạn thứ ba Tiên Kiều đi rạ cũng đã đạt tới nguyên lực cửu trọng. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều không hề quan tâm nói tiếp: - Hạ Ngôn! Giai đoạn thứ ba Tiên Kiều này, phương thức thông qua nó khác với hai giai đoạn Tiên Kiều trước đây, ngươi cần phải trong vòng ba ngày thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, nếu qua ba ngày ngươi còn chưa có thông qua, sẽ bị Tiên Kiều tự động truyền tổng ra ngoài. - Cái gì, thời gian Chỉ có ba ngày? Hạ Ngôn trợn to mắt kinh ngạc. - Đứng vậy! Bất luận kẻ nào tiến vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều đều chỉ có thời gian ba ngày. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, gật đầu. "Phù!" Hạ Ngôn không kìm nổi thở ra một hơi, theo sau lại hỏi: - Vị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận kia, cũng không có thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều sao? - Lãm Nguyệt Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận, nàng chưa có tới Tinh Đồ lần nào. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lắc đầu nói. Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, nhè nhẹ gật gật đầu: - Hiểu rồi, Chưởng Khống Giả đại nhân! Vậy giờ ta tiến vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều đi, ta thật có chút không kìm nổi muốn mở mang kiến thức một chút giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. - Ừ! Đi thôi! Theo ống tay áo của Chưởng Khống giả Tiên Kiều vung lên, thân ảnh Hạ Ngôn biến mất ở phíaưênThần Cung Tinh Đồ. Ngay sau đó, Hạ Ngôn đã tới một cái không gian kỳ quái. "Nơi này chính là giai đoạn thứ ba Tiên Kiều?" Hạ Ngôn nhìn cành vật bốn phía, mày nhăn lại. ở phía trước hắn có rất nhiều căn phòng ô vuông giống nhau, thoạt nhìn ở bên ngoài căn phòng thực bình thường. Những phòng này sập xếp cũng không theo quy tắc gì, dần dần kéo dài đến xa xa. "Không ngờ ý niệm của ta cũng không thể tra xét hết thảy trong này được!" Sau khi Hạ Ngôn tản ra ý niệm dò xét, phát hiện ý niệm không thể tới gần những căn phòng ô vuông giống nhau này. "Quên đi, bắt đầu thôi! Ta Chỉ có thời gian ba ngày, nếu trong vòng ba ngày không thể thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, ta sẽ bị trực tiếp bị truyền tống ra ngoài. Hạ Ngôn hít vào một hơi, rồi bước thẳng vào căn phòng ô vuông thứ nhất. "Nguyên lực, pháp tắc, còn có một số tinh thần lực kỳ quái!" "Không có lối ra?" Khi Hạ Ngôn tiến vào căn phòng thứ nhất, liền phát hiện căn phòng này căn bản là không có lối ra, hơn nữa lúc này ngay cả lôi vào vừa rồi cũng không nhìn thẩy. Toàn bộ căn phòng hoàn toàn bị phong bế, các loại năng lượng tràn ngập ở trong đó. Khó trách giai đoạn thứ ba Tiên Kiều này yêu cầu tu luyện giả đạt tới cảnh giới Thần Chủ mới có thể đi vào, nếu không có đạt tới cảnh giới Thần chủ, vẻn vẹn chỉ là chút tinh thần lực nơi này, đều có thể trong nháy mắt khiến cho linh hồn tu luyện giả hòng mất "Như thế nào mới có thể từ trong này đi ra ngoài?" Hạ Ngôn chậm rãi nhẩm mắt lại, ý niệm trao đổi cùng tinh thần lực trong không gian. "Thì ra là như vậy, hiểu rồi, tự kiên trì chính mình. Hết thảy, đều không quan hệ cùng ta, mục đích của ta là rời khỏi phòng này, tiến vào căn phòng tiếp theo." Trong khoảnh khắc đó, trên mặt Hạ Ngôn liền lộ ra một nụ cười, bước chân chậm rãi đi về phía trước. Mà trong lúc bước đi Hạ Ngôn cũng không có mở mắt nhìn. Nói ra thật kỳ quáI chỉ đcmi giản đi tới vài bước, Hạ Ngôn liền ra khỏi căn phòng thứ nhất này. Thoạt nhìn, bộ dáng thực nhẹ nhàng. Có thể đi vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, tu luyện giả đều biết gian nan trong đó, có một số người trong vòng ba ngày, ngay cả căn phòng thứ nhất cũng không đi ra được. Lĩnh ngộ chỉ đơn giản như thế mà không lĩnh ngộ được, thật khó như lên trời! Điều này không cần giải thích nhiều. "Căn phòng thứ hai!" Hạ Ngôn mờ mắt nhìn, quả nhiên thấy lối vào căn phòng thứ hai ngay tại bên canh mình: "Xem ra, giai đoạn thứ ba Tiên Kiều chính là một trăm cãn phòng ô vuông này. Ta chỉ cần thông qua một trăm căn phòng này, tự nhiên chính là thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều." Sau khi thông qua cãn phòng thứ nhất, Hạ Ngôn cảm nhận được nguyên lực của mình rõ ràng lại tăng manh một ít, trong lòng hắn đã có phán đoán đại khái Không một chút chần chừ, Hạ Ngôn đi thẳng vào cãn phòng thứ hai. "Ồ?" "Dường như độ khó có điều gia tăng so với phòng thứ nhất!" Hạ Ngôn cảm nhận được dao động năng lượng và dao động tinh thần lực trong phòng này, liền nhắm mắt lại lần nữa. Một lát sau. Hạ Ngôn lại nhấc chân bước về phía trước, trong nháy mắt liền thành công ra khỏi phòng thứ hai "Nguyên lực của ta lại tăng mạnh. Loại tăng lên này không ngờ rõ ràng như thè khó trách thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, nguyên lực liển có thể trực tiẹp đạt tới cửu trọng." Hạ Ngôn vui mừng thầm nghĩ. Phòng thử ba. Phòng thứ tư. Ễể Phòng thứ mười. Liên tục thông qua mười căn phòng ô vuông, Hạ Ngôn đều rất thuận led. Trong lúc này vẫn chua chậm trễ nhiều thời gian lắm. Mà trình độ Nguyên lực của Hạ Ngôn, so với thời điểm trước khi tiên vào giai đoạn thóba Tiên Kiều đã tăng lên gấp mấy lần. "Nếu hiện tại, gặp lại Thương Vân kia, ta có nắm chắc đánh bại hắn tbậm chí đánh chết hắn." Mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, loại cảm giác thực lực của mình rất nhanh tăng lên này khiến Hạ Ngôn kích động không thôi. Không lâu trước đây, mình còn không phải là đối thủ của Thương Vân trưởng lão núi Thủ Vọng trình độ nguyên lực thẩt trọng, mà hiện tại lại có nắm chắc đánh bại Thương Vân nguyên lực thất trọng. Hạ Ngôn phán đoán ra, cặp độ nguyên lực của mình hẳn đã đạt tới thất trọng. Trải qua mười căn phòng ô vuông, cấp độ nguyên lực liền tăng lên một trọng, cũng khó trách Hạ Ngôn kích động như vậy. "Tiếp tục!" "Nhất *** ih phải ở trong vòng 3 ngày, hoàn toàn thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều." Ánh mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, thân ảnh ẩn vào căn phòng ô vuông Thứ mười một. Một ngày sau, Hạ Ngôn đã thông qua bốn mươi căn phòng, mà cấp độ nguyên lực so với trước khi tiến vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, ước chùng tăng lên hơn bốn mươi lần. Hạ Ngôn phán đoán, lúc này mức độ nguyên lực của mình, hẳn là đã đạt tới bát trọng. Nguyên lực bát trọng cách cửu trọng cũng chỉ còn kém một bậc Mà khi nguyên lực đạt tới cửu trọng, liền có thể tiếp xúc đến thiên đạo, ngay cả chủ nbân Thần Châu đều cực kỳ coi Trọng Thiên đạo. Năm đó chủ nhân Thần Châu có thể phong ấn tứ đại Thần Châu, chính là nhờ lĩnh hội được một tia thiên đạo. "Tuy rằng ta không biết Thương Vân rốt cuộc có phải chủ nhân Thần Châu phái tới giết ta hay không? Tuy nhiên, vạn nhất đúng thật là chủ Nhân Thần Châu muốn giết tạ thì thực lực của ta hiện tại còn xa không đủ tự bảo vệ mình." "Nhất định phải đạt tới nguyên lực cửu trọng!" Trong mắt Hạ Ngôn lộ rò vẻ quyầ tâm, thân ảnh tiến vào căn phòng Thứ bốn mưai mốt -Này Ệ.ễễ. • Trong không gian riêng biệt, Chưởng Khống Giả Tiên Kiều trợn tròn mắt đến sắp rớt ra ngoài, trên mặt kích động đến nổi đầy gân máu. - Không ngờ mới qua thời gian hai ngày đã thông qua tám mươi tầng. - Còn có thời gian một ngày, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, xem ra thông qua giai đoạn thứ baTiên Kiềuđãkhôngthànhvấnđềrồi cấp độ nguyên lực cũng đạt tới cửu trọng. Chưởng Khống giả Tiên Kiều thì thào nói, quả thực không thể tin đây là sự thật - Trải qua ngàn ức năm, ba ngàn ức năm. Không ngờ, không ngờ lại xuất hiện một nhân vật thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều! Chưởng Khống Giả Tiên Kiều dần dầnbình tĩnh trở lại, nhìn về phía tinh không xa xa. - Chẳng lẽ, truyền thuyết kia là thật vậy chăng? "Khi xuất hiện người thứ hai thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, thiên đạo buông xuống, vũ trụ sắp xuất hiện chủ nhân!" - Đây là đoạn văn tự ghi trên tấm bia to từ thời viễn cổ, cho tới nay, mọi người đều nghĩ rằng đó chỉ là một người nào đó khắc lên vui đùa, hiện tại không ngờ. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lẩm bẩm, giọng nói có hơi run run. ở trên tấm bia viễn cỗ, ghi lại một đoạn văn tự thần bí, nội dung văn tự đại ý chính là: khi trong vũ trụ xuất hiện người thứ hai thông qua ba cái giai đoạn Tiên Kiều, như vậy vũ trụ sắp xuất hiện biến động lớn. Tấm bia viễn cổ này Phi thường cồ xưa, thời gian tồn tại dường như còn xa xưa hơn cả Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. - Tahiểurồi! Đúng lúc này, Chưởng Khống giả Tiên Kiều chợt hiểu gật gật đầu. - Thì ra chủ nhân Thần Châu, là vì chuyện này mới như vậy. đây chính là đại sự kinh thiên động địa mà! Ánh mắt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lóe sáng, thân ảnh rất nhanh biến mát trong không gian riêng của lão. • •• •• •• •• M •• •• •• •• •• •• • "Ổ?" "Đã xong rồi sao?" "Thời gian dường như còn không đến ba ngày. Nói cách khác ta đã thuận lợi thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều?" Hạ Ngôn phát hiện chính mình đã rời khỏi Tiên Kiều, lúc này đang ở phía trên Thần Cung Tinh Đồ. Phần phật! Theo Hạ Ngôn phất tay áo một cái, từng đoàn từng đoàn nguyên lực nối liền hình thành một cái đồ án hình tròn. "Nguyên lực của ta xem ra đã đạt tới cửu trọng! Loại cảm giác này, dường như có thể hủy thiên diệt địa Lĩnh vực." Hạ Ngôn cảm nhận được nguyên lực mênh mông trong cơ thạ cùng với lĩnh vực mình có khả năng khống chế. - Nghịch chuyền thời không! Theo một tiếng quát khẽ của Hạ Ngôn, trong không gian chung quanh Hạ Ngôn đúng là thời gian bắt đầu đảo ngược. "Phù." chì trong chốc lát đó Hạ Ngôn đã có cảm giác rất mệt mỏi, vội vàng đình chỉ nghịch chuyển thời không: "Nghịch chuyển thời gian còn rất khó khăn, nguyên lực đạt tới cửu trọng, cũng đúng là kiên trì không được bao lâu." "Thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, ta không ngờ trở thành người thứ hai trong vũ trụ thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Người thứ nhất là Chủ nhân Thần Châu!" Hạ Ngôn hiện ra vẻ tươi cười nơi khóe miệng. - Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân! Sau một lúc Hạ Ngôn định thần lại, liền hướng vào Tiên Kiều lớn tiếng kêu gọi. Hắn đã từ trong Tiên Kiều đi ra, tự nhiên muốn chào hỏi một tiếng cùng Chưởng Khống giả Tiên Kiều rồi mới rời đi. "Chẳng lẽ không có ở đây?" Hạ Ngôn đợi một lát, cũng không thấy Chưởng Khống giả Tiên Kiều hiện thân, hắn nhíu mày thầm nghĩ trong lòng. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều nếu có ở đây, tất nhiên sẽ không vờ đi không ra mặt gặp minh. Vốn Hạ Ngôn định báo tin mừng minh thông qua giai đoạn thó ba Tiên Kiều này cho Chưởng Khống Giả Tiên Kiều biểt, lúc này nếu Chường Khổng Giả Tiên Kiều không có mặt, cũng chỉ có thể chờ lần sau gặp lại Chưởng Khống Giả Tiên Kieu nói sau! "Ta kế tiếp có nên trở lại núi Thủ Vọng hay không?" Hạ Ngôn nhíu mày suy nghĩ: "Chủ nhãn Thần Châu muốn giết ta, vì sao lúc ẩy còn thu ta làm đệ tử? Hơn nữa thời điểm ở núi Thủ Vọng, chỉ cầnmột ngón tay là ông ta có thể dí chết ta, đâu cần tốn nhiều công sức như vậy. Ta có bị giết chết đi, toàn bộ núi Thủ Vọng cũng sẽ không có bất luận kẻ nào đám nói gì! Nhưng ta không Trở về núi Thủ Vọng thì nên đi đâu đây? Đoi với thiên đạo, ta hoàn toàn xa lạ. Nhưng quay về núi Thủ Vọng vạn nhất chủ nhân Thần Châu thật sự muốn giết ta." Hạ Ngôn phân vân, trong lòng cũng đúng khó có thể quyết đoán. "Đúng rồi, ta nên đi Thâm Uyên Vô Tận! Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, hăn là sẽ không gây bất lợi cho ta. Hơn nữa khẳng định Lãm Nguyệt cũng biết một ít tin tức về thiên đạo." Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, nghĩ tới một nơi để đi. Lập túc, Hạ Ngôn liền hóa thân thành pháp tắc, ngay lập túc ra khỏi Tinh Đồ. "Ồ?" "Thương Vân vẫn còn chờ sao?" Trong ý niệm Hạ Ngôn phát hiện phép tắc của Thương Vân biến thành. Hiện tại nguyên lực của Hạ Ngôn đã đạt tới cửu trọng, có thể nói đã gần như cục hạn, Thương Vân ẩn thân ở trong không gian dĩ nhiên Hạ Ngôn có thể phát hiện dễ dàng. "Xem ra, hắn muốn chờ ta từ trong Tiên Kiều đi ra, tiếp tục đuổi giết ta đây!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng: "Hừ! Ta thật muốn nhìn xem, hiện tại ngươi làm thế nào giết chết ta!" Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu, Hạ Ngôn cũng giảm chậm tốc độ lại. Quả nhiên, lúc này lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân, rất nhanh ập về hướng Hạ Ngôn. Tiếp theo, thân hình Thương Vân hiện ra trong không gian. - Hạ Ngôn! Chúng ta lại gặp mặt! Ngươi không ngờ nhanh Như vậy lại nhìn thấy ta chứ? Thương Vân mặt đẩy vẻ tươi cười đắc ý nói với Hạ Ngôn. - Thương Vân! Ngươi vẫn còn chờ ở ngoài Tinh Đồ à? Hạ Ngôn nhìn Thương Vân lanh giọng hỏi. - Đương nhiên phải chờ! Ta biết ngươi đi vào giai đoạn thứ ba Tiên Kiều nhiều nhất Chỉ có thời gian ba ngày. Sau ba ngày, ngươi không thể không rời Tiên Kiều. Ta chờ ở ngoài Tinh Đồ, tất nhiên sẽ đợi tới lúc ngươi đi ra. Ngươi xem, hiện tại không phải ta đã đợi được ngươi rồi sao? Thương Vân cười nói. - ổ! Không đúng, dường như còn chua hết thời gian ba ngày, ngươi như thế nào đi ra rồi? Lúc này, Thương Vân mới ý thức được, thời gian Hạ Ngôn ở trong Tiên Kiều dường như mới qua hơn hai ngày, ra sớm hơn thời gian quy định. Hắn hoàn toàn không nghĩ đến Hạ Ngôn đã thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Bởi vì từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, chỉ có một người chủ nhân Thần Châu thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Vô số năm qua không có người thứ hai nào có thể làm được. Đây cũng là nguyên nhân Thương Vân hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Ngôn có thể thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều. -Ha ha! Hạ Ngôn cười nhìn về phía Thương Vân: - Như thế nào còn chưa ra tay? - Hả? Không ngờ không chạy trốn? Được rồi, sớm đánh chết ngươi, ta cũng sớm một chút trở về báo cáo kết quả công tác cho chủ nhân Thần Châu! Thương Vân nói xong, lĩnh vực pháp tắc liền đè ép xuống toàn thân Hạ Ngôn. Nhìn như vô thanh vô tức ki thực cực kỳ hung mãnh, cho dù là cường giả đã bước vào cảnh giới Thần chủ, dưới cường độ áp lực thế này, lĩnh vực pháp tắc cũng sẽ trong thời gian ngắn biến thành bụi biến mất không còn gì. - Chá đi! Thương Vần quát lớn. - Hả? Sao lại thế này? Khi lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân không hề ườ ngại chút nào nghiền qua trên người Hạ Ngôn, tình hình lại không xảy ra như trong tưởng tượng của lão, Hạ Ngôn vẫn đứng lơ lửng trên không trung hoàn hảo không tổn hao gì. - Điều này sao có thể? Thương Vân trợn tròn mắt, hắn cũng không có cảm giác được lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn. Nếu Hạ Ngôn không có dùng lĩnh vực pháp tắc chống đỡ, thì làm thế nào ngăn cản được sự nghiền ép của lĩnh vực pháp tắc của mình chứ? - Thương Vân! Như thế nào? Hạ Ngôn cười hỏi: - Ngươi đã ra tay, tiếp theo hẳn đến Phiên ta chứ! -Đi! Theo ý niệm của Hạ Ngôn vừa động, lĩnh vực phép tắc thông suốt bao bọc toàn thân Thương Vân trong đó. Lúc này, Thương Vân mới biến sắc, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ. - Không. điểu đó không có khả năng! Thương Vân gào thét khàn cả giọng. - Hạ Ngôn! Ngươi không thể. Phần sau câu nói Thương Vân cũng không có cơ hội gào lên tiếp, bởi vì linh hồn cùng thân thể của lão đều đã hoàn toàn tiêu vong. Thương Vân có nguyên lực thất trọng, thế mà trong nháy mắt bị Hạ Ngôn đánh chết. Nguyên lực cửu trọng là cực hạn thiên địa, lên trên nữa chính là tiếp xúc với thiên đạo. Theo ý nghĩa nào đó mà nói, nguyên lực cửu trọng đã là một mức cực hạn chịu tải của vũ trụ. "Cái gì?" Hạ Ngôn đánh chết Thương Vân, tiếp theo vừa định rời đi. tức thì phát hiện không gian biến mất. Ngay sau đó, hắn liền thấy xuất hiện thân ảnh của chủ nhân Thần Châu. "Chủ nhân Thần Châu?" Hạ Ngôn hơi biến sắc: - Sư phụ! Hạ Ngôn hướng về chủ Nhân Thần Châu thi lễ. - Hạ Ngôn! Chủ nhân Thần châu nhìn Hạ Ngôn gật đầu: - Ngươi thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều rồi chứ? - Đúng vậy! Hạ Ngôn gật đầu. - Quả nhiên ngươi không làm ta thất vọng! Chủ nhân Thần Châu lộ ra vẻ tươi cười: - Hạ Ngôn! Ngươi chính là động cơ để ta dẫn động thiên đạo, ta có thể trở thành chúa tể vũ trụ hay không, là trông vào ngươi! Nghe vậy, Hạ Ngôn thoáng sửng sốt, lời nói của chủ Nhân Thần Châu là có ý gì? - Sư phụ! Ý của người là? Hạ Ngôn bừng tinh liền lên tiếng hỏi - Hạ Ngôn! Sở dĩ ta bồi dưỡng ngươi, chính là vì ngày hôm nay. Vì để ta trở thành chúa tể vũ trụ, ngựơi hãy hy sinh chính minh đi! Ta đã đợi ngày này ròng ĩã hơn ba ngàn ức năm, ta không muốn đợi nữa! Giọng nói của chủ Nhân Thần Châu vô cùng trầm trọng, không gian dần dần biến thành màu đỏ như máu, Hạ Ngôn có cảm giác giống như mình rơi vào một vũng bùn không thể giãy giụa. - Sư phụ! Ngài định giết ta sao? Hạ Ngôn chau mày, đến lúc này nếu hắn còn không biết ý đồ của chủ nhân Thần Châu muốn giết chết mình thì rõ ràng chính là kẻ ngốc. Chỉ có điều Hạ Ngôn vẫn không sao hiểu được, theo như lời chủ nhân Thần Châu: dẫn động thiên đạo trở thành chúa tể vũ trụ là có ý gi- Ngay sau đó, Hạ Ngôn lập tức cảm giác được một luồng lực lượng cực kỳ cường đại công kích về phía mình. "Hậu Thổ Thần giáp!" Trong lúc nguy cấp, Hạ Ngôn vội triệu tệp ra Thánh khí Hậu Thổ Thần giáp. Một hư ảnh màu đen liền hiện ra tạm thời ngăn chặn toàn bộ lực lượng bầu trời màu máu kia. "Xoạt xoạt!" Thế nhưng thời gian ngăn cản này cũng vẻn vẹn chỉ trong phút chốc, chỉ trong thời gian ngắn, Hậu Thổ Thần giáp hoàn toàn vỡ nát, Hạ Ngôn cảm giác được linh hồn mình co giật mạnh một cái, Hậu Thổ Thần giáp hoàn toàn biến mất. Hậu Thổ Thần giáp cấp bậc Thánh khí thế mà dưới công kích của chủ nhân Thần Châu, cũng chỉ có thể ngăn cản trong chốc lát mà thôi. "Lực lượng thật mạnh!" Rơi vào tình trạng này Hạ Ngôn còn toát ra ý niệm như vậy trong đầu. ở trước mặt chủ nhân Thần Châu, hắn hoàn toàn không có sức chống đỡ. - Chủ nhằn Thần Châu! Đúng lúc này, không gian màu máu bị xé rách mở ra một lỗ hồng. Từ bên ngoài tiến vào hai bóng người, Hạ Ngôn cảm giác được cồ áp lực vô cùng trầm trọng kia hơi giảm xuống, chính mình có thời gian thở dốc. Hạ Ngôn quay đầu nhìn lại, thấy hai bóng người chính là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận và Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. Chưởng Khống giả Tiên Kiều rời Tinh Đồ, đúng là đi tìm Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Hai người đúng lúc chạy tới nơi này. - Lãm Nguyệt, Như Phong! Các ngươi muốn ngăn cản ta sao? Chủ nhân Thân Châu sắc mặt không thay đổi, nhìn hai người chậm rãi hỏi - Chủ nhân Thần Châu! Nguơi không thể giết Hạ Ngôn! Lãm Nguyệt cất tiếng nói - Lãm Nguyệt! Ngươi cho là ngươi có thể ngăn cản được ta à? Nơi khóe miệng chủ nhân Thân Châu lộ ra một tia cười lạnh: - Ba ngàn ức năm trước, ngươi và ta từng có một trận chiến, khi đó ta vừa mới lĩnh ngộ được một tia thiên đạo, cho nên không thể giết chết ngươi. Mà đã qua ba ngàn ức năm, chẳng lẽ ngươi nghĩ ngươi còn có thể chống lại ta hay sao? - Còn có ta! Chưởng Khống Giả Tiên Kiều cũng ra tiếng nói. - Như Phong! Ngươi đám trái lệnh ta? Chủ nhân Thần Châu quát lớn nói - Hừ! Trái lệnh ngươi? Chưởng Khống Giả Tiên Kiều Như Phong lắc đầu: - Không phải là trái lệnh, mà là việc ta phải làm. Mặc kệ chúa tể vũ trụ có thật sự tồn tại hay không chúng ta cũng không cho phép ngươi có được cơ hội có thể Trở thành chúa tể. - Ha ha ha. Chủ nhân Thần Châu phát ra một trảng tiếng cười rung trời: - Được rồi, hôm nay ta sẽ đánh chết toàn bộ ba người các ngươi. Nói như vậy, cơ hội đẫn động thiên đạo còn lớn hen nữa! - Hai vị Chưởng Khống giả. Hạ Ngôn tới bên cạnh Chưởng Khống Giả Tiên Kiều và Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, thi lễ nói -Ừ! Hai người nhìn về phía Hạ Ngôn gật đầu đáp lễ. - Ba người các ngươi đều chết đi cho ta! Đột nhiên chủ nhân Thần Châu ngưng kết khi túc, không gian màu máu vốn đang yên tính bất thình lình trở nên sôi trào lên. Áp lực trầm trọng từ bốn phương tám hướng đồng thời đè ép xuống ba người. -Khai! Thân thể mềm mại của Lãm Nguyệt khẽ run lên, một mảng không gian màu xanh tức thi hiện ra chống đỡ. Tuy nhiên, không gian màu xanh bị không gian màu máu đè ép mãnh liệt, cũng chỉ chống đỡ được phạm vi ngàn dặm, không thể tiểp tục mở rộng được nữa. - Không ngờ thực lực của chủ nhân Thần Châu lại cường đại như thế Đôi chân mày liễu của Lãm Nguyệt nhăn lại nói. - Ta cũng đến! Như Phong Chưởng Khống Giả Tiên Kiều cũng vận dụng lên một màng không gian màu lam, cùng với không gian của Lãm Nguyệt, đồng thời ngăn Càn khôn gian mâu máu của chủ nhân Thần Châu. Hai người hợp lực ngăn chặn không gian màu máu của chủ nhân Thần Châu khống chế ở ngoài mấy trăm dặm. - Hai người các ngươi nghĩ rằng Như vậy có thể ngăn cản được ta sao? Chủ nhân Thần Châu không một chút hoang mang. Âm vang tiếng nói vừa dứt, từ trong thân thể lão bắn ra một luồng hào quang màu máu. Bên trong hào quang màu máu này, ngưng tụ nhiều loại bí pháp, rồi sau đó hội tụ hòa vào không gian màu máu. Toàn bộ không gian màu máu đột nhiên tăng mạnh uy lực, trực tiếp đè ép không gian của hai người Như Phong và Lãm Nguyệt chỉ còn lại chừng vài trăm dặm. "Đó là." Ý niệm của Hạ Ngôn cũng có thể cảm ứng được tin tức trong không gian màu máu, hắn cảm giác được trong đó có một số thứ gì đó rất quen thuộc với mình. "Đó là Linh La tâm pháp!" Hạ Ngôn rất Nhanh liền thấy rõ tin tức trong không gian màu máu chủ nhân Thần Châu nắm trong tay, đúng là Linh La tâm pháp mình quen thuộc. "Thật mạnh!" "Không đúng, tại sao có thể Như vậy? Linh La tâm pháp này cùng Linh La tâm pháp ta tu luyện tuy rằng thực tương tự, nhưng lại có một chút khác biệt." Hạ Ngôn thấp giọng nói: - Đúng rồi, ta tu luyện Linh La tâm pháp, bí pháp thứ bảy vẫn không thể tu luyện thành. Mà chủ nhân Thần Châu thi triển bí pháp lại là đẩy đù. Hạ Ngôn cảm nhận được Linh La tâm pháp của chủ nhân Thần Châu thi triển, uy lực lớn hơn rất nhiều so với Linh La tâm pháp của mình. - Hạ Ngôn! Có phải rất ngạc nhiên vì sao uy lực của Linh La tâm pháp lại cường đại như thế hay không? Tiếng nói của chủ Nhân Thần Châu truyền vào tai Hạ Ngôn. Chủ Nhân Thần Châu ở núi Thủ Vọng đã từng nói với Hạ Ngôn Linh La tâm pháp kỳ thật chính là bí pháp thần thông căn cứ một tia thiên đạo mà diễn biến thành. Bởi vậy có thể thấy được, Linh La tâm pháp vốn không phải là thần thông bình thường, căn nguyên của nó là thiên đạo. Mà Hạ Ngôn, tính cả các đời Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng trước kia, cũng không ai có thể luyện thành bộ phận thứ bảy của Linh La tâm pháp. - Nhẫn Linh La chính là thần khí do ta luyện chế. Mà Linh La tâm pháp cũng chính ta để vào trong nhẫn Linh La. Hạ Ngôn! Ngươi học theo trong nhẫn Linh La, kỳ thật là Linh La tâm pháp thiếu, sót không trọn vẹn, đương nhiên ngươi không thể hoàn toàn học được đầy đủ tâm phép trong nhẫn Linh La. Mà chỉ có Linh La tâm pháp đầy đủ. bảy bộ phận quy về một, mới có thể phát huy ra uy lực chân chính, uy lực vô thượng của nó. Chủ nhân Thần Châu cười nói. Hạ Ngôn đưa mắt chăm chú nhìn chủ nhân Thần Châu trên không trung màu máu. Thì ra người này trước khi luyện chế nhẫn Linh La, đã có mục đích như vậy, để cho người nhận được nhẫn Linh La, không thể học được Linh La tâm pháp hoàn chỉnh Mà nhẫn Linh La, đường như chính là một kiện công cụ lựa chọn. Cho đến lúc Hạ Ngôn xuất hiện, chủ nhân Thần Châu mới vừa lòng, đồng thời dùng Hạ Ngôn để làm bàn đạp lót đường cho lão trở thành chúa tể vũ trụ. - Chủ nhân Thần Châu! Ngươi cho rằng ngươi có thể như nguyện sao? Dựa vào phương pháp như vậy muốn trở thành chúa tể vũ trụ, sẽ nhận được thiên đạo tán thành sao? Lãm Nguyệt mặt không đổi sắc nói với chủ nhân Thần Châu. - Điều, này không cần ngươi quan tâm! Đương nhiên ta phải nhận được thứ ta muốn. Vì ngày này, ta đã đợi làu lắm rồi! Ba người các ngươi hôm nay cùng nhau chết ở chỗ này đi! Chủ nhân Thần Châu lộ ánh mắt hung ác, lão khống chế không gian màu máu không ngừng cắn nuốt lĩnh vực không gian của hai người Lãm Nguyệt cùng Như Phong. Đầu cùng là nguyên lực cửu trọng như nhau, nhưng thực lực của Lãm Nguyệt và Như Phong rõ làng không bằng chủ nhãn Thần Châu. Mà Hạ Ngôn cũng là nguyên lực cửu trong, thế nhưng ở trong loại chiến đấu trình độ này, hắn hoàn toàn không nhúng tay vào được. Nếu không nhờ có Lãm Nguyệt và Như Phong hai người cùng hợp lực ngăn cản, e rằng hiện tại hắn sớm đã chết đi mấy lần rồi. Ngay cả Thánh khí Hậu Thổ Thần giáp cũng không ngăn Càn khôn gian màu máu được bao lâu, bởi vậy có thể tưởng tượng uy lực của không gian màu máu đó cường đại đến mức nào. Bất kể tu luyện giả cường đại đến cỡ nào, khẳng định cũng không thể chịu đựng nồi lực nghiền ép của không gian màu máu này! - Cứ tiếp tục như vậy, chúng ta thật sự sẽ bị chủ nhân Thần Châu giết chết! Như Phong có phần lo lắng nói. - Ôi! Ta cũng thật không ngờ, thực lực của chủ nhân Thần Châu lại cường đại tới mức độ này. Ba ngàn ức năm trước, ta từng chiến một trận cùng hắn, nhưng khi đó thực lực của hắn vốn không thể vượt han ta Lãm Nguyệt cũng thở dài một tiếng nói. Lúc này, lĩnh vực không gian của hai người đã bị thu nhỏ lại chì chừng trăm dặm. Dựa theo tốc độ tiêu tan như vậy, ước chừng thời gian không tới cạn chén trà nhỏ, ba người bọn họ sẽ biến thành hạt bụi trần ai. - Phải nghĩ biện pháp mới được! Hạ Ngôn thấp giọng nói. - Có biện pháp nào chứ? Hiện tại chúng ta ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, trừ Phi tứ đại Thần thú xuẩn ngốc kia xuất hiện giúp chúng ta đối phó với chủ nhân Thân Châu. Lãm Nguyệt lắc đầu, bất đắc dĩ nói. Tứ đại Thần thú ở mấy trăm ức năm trước cũng đã rời khỏi Thần Châu, sớm đã biệt tăm biệt tích, trông cậy vào tứ đại Thần thú đột nhiên xuất hiện ra tay cứu giúp, chuyện này thật sự đúng là hy vọng xa vời. - Ta vẫn còn không hiểu được, vì sao chủ nhân Thần Châu nói ta là cơ hội của lão? Hạ Ngôn chau mày suy nghĩ: "Cho dù mình đã đạt tới nguyên lực cửu trọng, nhung ở Thần Châu vẫn có mấy người thực lực còn mạnh hơn mình, chủ nhân Thần Châu vì cái gì cố tình tìm tới mình chứ?" - Bởi vì thiên phú của ngươi! - Thần Châu này mấy ngàn ức năm qua, ngoại trừ chủ nhân Thần Châu, cũng Chỉ có một mình ngươi thành công thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, đây là nguyên nhân! Như Phong Chưởng Khống giả Tiên Kiều nhìn Hạ Ngôn nói - Chỉ có người ưu tú nhất mới có thể đẫn động thiên đạo. Hơn nữa, còn có một điều kiện tiên quyết: đó chính là người này phải có được thực lực nguyên lực cửu trọng. Lãm Nguyệt cũng nói thêm vào. Quả nhiên hết thảy đều nằm trong kế hoạch của chủ nhân Thần Châu. - Thiên đạo. thiên đạo. đó rốt cuộc là cái gì? Hạ Ngôn có chút vô lực nhìn về phía bầu trời màu máu. Không gian của Lãm Nguyệt cùng Như Phong chống đõ chỉ còn lại năm mươi dặm. Bốn mươi dặm. Ba mươi dặm. Hai mươi dặm. Mười dặm. Một ngàn thước. Năm trăm thước. Một trăm thước. Không gian màu máu đã lan tràn tới gần chỗ ba người. - Xong rồi, hôm nay ba người chúng ta thật sự phải chết ở chỗ này rồi! Thân mình của Như Phong đã có chút cố hết sức, lĩnh vực không gian của lão gắng sức chổng đỡ, đã sắp rơi vào tan vỡ. Màu lam trong không gian riêng biệt của lão, gần như đã không nhìn thấy. Màu đỏ tràn ngập ánh mắt của ba người. Mà lúc này Hạ Ngôn ngay cả hô hấp cũng làm không được. Toàn bộ thân hình đã bắt đầu nứt toát ra. từng vệt máu loãng từ trong cơ thể Hạ Ngôn thẩm thấu ra ngoài. Ngay cả Như Phong đều có vẻ già thêm rất nhiều. Duy nhất còn không nhìn ra biến hóa gì khác, chính là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Lãm Nguyệt là Thần Thú mạnh nhất, cũng là Thần thú xuất hiện sóm nhất ở Thần Châu, chính là một tia thiên đạo biến thành, cường độ thân thể không phải nhân loại có thể sánh bằng. Hơn nữa, cho dù nàng có chết ở chỗ này, cũng có thể sống lại ở Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên dù vậy lúc này trên trán của nàng cũng tuôn ra một lợp mồ hôi tinh mịn. - Chúng ta liều mạng với ngươi! Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên xiết chặt nắm tay, nổi giận gầm lên một tiếng điên cuồng. Dù sao cái chết ở ngay trước mắt, còn không bằng ở thời khắc cuối cùng liều mạng xuất ra một kích, cho dù không thể đả thương chủ nhân Thần Châu, cũng không có thể để lão được như nguyện. Trong lúc nói chuyện, Hạ Ngôn đã phóng vèo ra ngoài, màu đỏ kiếm quang nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn đã phá vỡ lĩnh vực không gian của Lãm Nguyệt, đặt chân vào không gian màu máu của chủ nhân Thần Châu. - Hạ Ngôn! Lãm Nguyệt hai người nhìn thấy Hạ Ngôn lao ra, cùng một lúc vội vàng la lên muốn ngăn cản Hạ Ngôn. - Muốn chết! Chủ nhân Thần Châu thấy Hạ Ngôn lại chủ động vọt ra, tâm niệm vừa động, một vầng hào quang màu đỏ đãy đặc lao ra bao trùm toàn thân Hạ Ngôn trong đó. Lúc này toàn thân Hạ Ngôn máu chảy đẫm đìa, cả thân thể đều hoàn toàn nứt vỡ ra. Nhưng ý thức của Hạ Ngôn cũng không có tách rời thân thể Đã tới mức này rồi, Hạ Ngôn còn thúc động thần khí công kích về hướng chủ nhân Thần Châu. Kiếm quang màu đỏ giống như một dải lụa, rất nhanh thổi quét về hướng chủ nhân Thần Châu. - Hạ Ngôn. Như Phong và Lãm Nguyệt trông thấy một màn này, trong lòng đều chấn động không thôi Hạ Ngôn có thể tu luyện đến ngày hôm nay, tuyệt đối không đơn giản chi dựa vào thiên phú, ý chí của hắn cũng không phải người bình thường có thể có được. Đổi lại là người khác gặp phải tình cảnh như hôm nay, tất nhiên không làm được như Hạ Ngôn. Khi kiếm quang màu đỏ lao la ngoài, thân thể Hạ Ngôn đã hóa thành bột phấn, tiêu tán trong không gian. - Hạ Ngôn đã chết! Như Phong nhìn bóng đáng Hạ Ngôn tiêu tán đi, thấp giọng nói. Mà Lâm Nguyệt cũng yên lặng không nói lời nào. Bởi vì nhờ có Hạ Ngôn lao ra ngoài, không gian màu máu ngược lại tạm thời không có tiếp tục đè ép lĩnh vực không gian của hai người, giúp cho hai người có được cơ hội thở dốc. - Thiên đạo, thiên đạo xuất hiện đi! Chủ nhân Thần Châu, gần như điên cuồng gào lên. Đối với kiếm quang màu đỏ của Hạ Ngôn, lão hoàn toàn không để ý đên, để mặc cho kiêm quang xuyên qua không gian màu máu chém vào thân thể lão. "Ầm!" Kiếm quang màu máu mạnh mẽ va chạm vào thân thể chủ nhân Thần Châu. Chủ nhân Thần Châu căn bản không thèm để ý, ngay cả lách mình né tránh cũng không làm. "ồ?" Ngay lúc kiếm quang va chạm vào mình, linh hồn của chủ nhân Thần Châu giống như người bị muỗi đốt, đúng là hơi đau nhói một chút Hiển nhiên, ở phía trên kiếm quang Hạ Ngôn đã ẩn dấu linh hồn công kích. Linh hồn này chính là linh hồn của Hạ Ngôn, linh hồn Hạ Ngôn ẩn thần ở phía trên kiếm quang, tiến hành một lần công kích cuối cùng vào chủ nhân Thần châu. - Ha ha ha ha. Trong tai chủ nhân Thần Châu nghe được một tràng tiếng cười cuối cùng của Hạ Ngôn phát ra. Không chỉ có chủ nhân Thân Châu nghe được, ngay cả Lãm Nguyệt và Như Phong, đều nghe tiếng cười cuối cùng này. "Ầm!" Trong Thiên địa truyền đến một tiếng nổ vang dội Từng luồng từng luồng Cực quang quỷ dị đột ngột xuất hiện, đồng thời rất nhanh xé nát tan không gian màu máu của chủ nhân Thần Châu. - Thiên đạo! Chủ Nhân Thần Châu lơ lửng giữa không trung, đường như hoàn toàn không có ỷ thức được không gian màu máu của mình bị xé nát tan, mà chỉ nhìn chằm chằm vào Cực quang xuất hiện kia - Ha ha! Thiên đạo thật sự xuất hiện rồi! Thân thể nhân Thần Châu rất nhanh bay về phía Cực quang xinh đẹp do thiên đạo hình thành, hoàn toàn không thèm quan tâm tới hai người Lãm Nguyệt và Như Phong nữa. Không gian màu máu của chủ nhân Thần châu khống chế tự nhiên cũng theo đó hoàn toàn biến mất, Như Phong, Lãm Nguyệt đều thở ra một hơi nhẹ nhõm. Nêu kéo dài thêm chút nữa, hai người bọn họ ắt hẳn phải chết tại đương trường. - Thiên đạo thật sự xuất hiện rồi! Như Phong nhìn Cực quang thiên đạo, tâm tình kích động thấp giọng nói - Đúng vậy! Lãm Nguyệt cũng gật đầu: - Thiên đạo này không ngờ to lớn hùng hậu như thế Ba ngàn óc năm trước, chủ nhân Thần Châu chi chiếm được một tia thiên đạo đã lợi hại như thế Nếu hắn nhận được nhiều thiên đạo như vậy, chỉ sợ sẽ thật sự trở thành chúa tể vũ trụ. - Chủ nhân Thần Châu Trở thành chúa tể, thì chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Như Phong lộ vẻ mặt ngưng trọng nói. -Hả? Hai người đều nhìn theo chủ nhân Thần Châu bay về phía Cực quang cũng chính là thiên đạo. Tuy rằng rất muốn ngăn cản nhưng lại bất lực. Thế nhưng ngay lúc thân mình chủ nhân Thần Châu vừa tiếp xúc với thiên đạo, lại xuất hiện một màn quỷ dị. Thân thể của chủ nhân Thần Châu bắt đầu co giật không ngừng. - Không! - A! - Chết tiệt. Ta không thể chết được! Ta sẽ không chết, ta Thân là chủ nhân Thần Châu sao có thể chết được? Từ phía chân trời truyền đến tiếng gào thê lương thảm thiết của chủ nhân Thần Châu. - Đây là chuyện gì xảy ra? Như Phong cùng Lãm Nguyệt liếc nhìn nhau, đều lộ vẻ nghi hoặc khó hiểu. Thiên đạo xuất hiện thật nhanh, biến đi cũng rất mau, mà biến mất cùng thiên đạo chính là chủ nhân Thần Châu. Toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ đều khôi phục tĩnh lặng, biến đổi duy nhất đó là hết thảy chung quanh Tinh Đồ đều biến thành bụi phấn. Nhũng tu luyện giả Thần Châu đều khiếp sợ nhìn về hướng Tinh Đồ, bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì! - Chủ nhân Thần Châu không ngờ đã chết rồi? Lãm Nguyệt nói - Thiên đạo vì sao phải gạt bỏ chủ nhân Thần Châu? Như Phong cũng thật hoang mang - Ha ha! Bởi vì ta là thiên đạo. Ngay lúc âm vang tiếng nói của hai người vừa đứt, đột nhiên vang lên một thanh âm, lại là tiếng nói của Hạ Ngôn đã chết, ở thời điểm chiến đấu kịch liệt cùng chủ nhân Thần Châu, ngay cả linh hồn của Hạ Ngôn cuối cùng đều hoàn toàn bị mai một Mà hiện tại, từ trong không gian lại truyền đến tiếng nói của Hạ Ngôn. Hai người dùng ý niệm tia xét cũng hoàn toàn không có phát hiện gì. - Hạ Ngôn? Ngươi là Hạ Ngôn? Như Phong giật mình quát to. - Đúng vậy! Ta nhận được kế thừa thiên đạo, trở thành chúa tể vũ trụ. Tiếng nói của Hạ Ngôn vang lên, ngay sau đó, một chiếc nhẫn trên mặt đất từ từ dâng lên, đúng là nhẫn Linh La của Hạ Ngôn. Nhẫn Linh La xoay tròn trên không trung ngay sau đó, thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn dần hiện ra. - Ta chính là vũ trụ, vũ trụ cũng chính là ta! Hạ Ngôn cười khẽ nhìn về phía hai người Như Phong, Lãm Nguyệt ra tiếng nói. - Đại ca! Lão thất xuất hiện rồi! ở ngoài Vũ trụ, phát ra một thanh âm, ngay sau đó một thân ảnh màu trắng hiện thân, trong chốc lát, tại bên cạnh thân ánh màu trắng lại xuất hiện thân một nam nhân trung niên. - Vũ trụ thứ bảy cũng sinh ra chúa tể rồi Ha ha! Chính là lão thất Người trung niên vừa mới hiện ra, cười ha hả nói. - Đại ca! Vũ trụ thứ bảy đã sinh ra chúa tể, vũ trụ thứ tám cũng sắp bắt đầu diễn sinh rồi chứ? Thân ảnh màu trắng cười hỏi. - Ừ! Tuy nhiên, hiện tại ta muốn trước nhất là gặp lão thất. Chờ lão thất lại đây, cùng chúng ta diễn sinh vũ trụ thứ tám. Người trung niên nhẹ nhàng nói. - Đại ca, lão Ngũ! - Đại ca. ở bên cạnh hai người lại liên tục xuất hiện bốn bóng người. - Đại ca! Đệ nghe nói lão thất xuất hiện rồi, hình như tên là Hạ Ngôn? Người đứng cuối bên trái, trong hai mắt đều mang đầy ý cười nói. - Đúng vậy! Vũ trụ thứ bảy này xuất hiện chúa tể chi mới hơn bốn trăm triệu năm, xem như là nhanh nhất trong bảy vũ trụ. Nam nhân trung niên gật gật đầu. "Ta chính là vũ trụ. vũ trụ chính là ta!" "Ta có thể hóa thân ngàn vạn. trong vũ trụ phát sinh chuyện gì, ta đều biết." - Thanh Dương Phong chủ! sống lại đi! Hạ Ngôn chỉ ngón tay trong không gian một cái, linh hồn của Thanh Dương Phong chủ xuất hiện, ngay sau đó hào quang lóe sáng, nguyên lực dần dần ngưng tụ thành hình người, chỉ trong thời gian ngắn ngủn vài hô hấp, Thanh Dương Phong chủ liền sống lại. Hơn nữa, ngay cả thực lực cũng không có giảm chậm lại. - Ồ? Ta như thế nào sống lại rồi? Thanh Dương Phong chủ cảm nhận được thân thể của mình, vội vàng nhìn quanh bốn phía, nhưng hắn không có nhìn thấy bất luận bóng dáng của người nào. Núi Thủ Vọng! - Chưởng Khống Giả đại nhân! Ngài còn có gì phân phó không? Một tu luyện giả trên ngọn núi trung ương đang đối điện với Thương Ẩn, cung kính hỏi. Nhưng hắn không nghe tiếng Chưởng Khống Giả Thương Ẩn trả lời. - Chưởng Khống Giả đại nhân? Người này ngẩng đầu lên nhìn, lập tức tròng mắt trọn trừng. Chưởng Khống Giả Thương Ẩn không ngờ đã chết, thân thể không có chút sinh cơ nào. "Hiện tại, ta nên đi Tây Vực nhìn lại xem, nhìn lại xem người thân quen của ta thể nào." Chỉ là ý niệm ương đầu vừa động, hóa thân của Hạ Ngôn liền xuất hiện trong Lang Tà Giới ở Tây Vực. - Thổ Cẩu. - Tiểu Thanh. - Ngoại công. ha ha! Còn có Thánh Hoàng gia gia! Hóa thân của Hạ Ngôn xuất hiện trong Tinh Đấu Điện, nhìn thấy một số người quen biết cửa mình. "Cực hạn của Tiểu Thanh là Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cực hạn của Ngoại công là Tạo Hóa bình thường, cực hạn của Thánh Hoàng gia gia là Tạo Hóa cấp Điện chủ. ồ? Tên Thổ Cẩu này, cực hạn lại là cảnh giới Thần chủ nguyên lực cửu trọng?" Hạ Ngôn quan sát cực hạn tu luyện của thân thể từng người, chỉ cần tự thân mỗi người có thể đạt tới cực hạn, chỉ trong vài hô hấp Hạ Ngôn đã làm cho thực lực của bọn họ đạt tới cực hạn như vậy - Hạ Tử Hân, sống lại đi! Hạ Ngôn tới Tinh Đấu Điện, từ trong nhẫn linh La mang ra thân thể mềm mại của Hạ Tử Hân. Hạ Tử Hân còn có một tia linh hồn mong manh, cũng không phải hoàn toàn mất đi, cho nên Hạ Ngôn Thân là chúa tể vũ trụ, dựa vào một tia linh hồn mong manh này, cũng có thể làm sống lại. Sau thời gian vài hô hấp, Hạ Tử Hân liền thành công sống lại. - Hạ Ngôn! - Hạ Ngôn. Cả một đám người thân thích đều kích động thân thiết kêu tên Hạ Ngôn. - Ha ha! Hạ Ngôn cũng cười đáp. - Ồ? Đây là. Đúng lúc này, ánh mắt của Hạ Ngôn chợt ngưng tụ nhìn về phía chân trời xa xa, bởi vì hắn nhận được một tin tức quỷ dị đến từ ngoài vũ trụ: - Lão thất! Mau mau đến gặp đại ca cùng chúng ta! - Lão thất! Mau tới nha...HẾT