Sỡ dĩ Vương Lăng thể hiện thiên phú nghịch thiên là trong tính toán của hắn. Hiện tại có thể kích động những kẻ thù của Vương Lăng trong bóng tối lộ mặt, sau đó quét sạch một thể.

Điều này dựa vào Minh Lam Tông, tuy Minh Lam Tông là tông môn đứng đầu đại lục nhưng so ra vẫn kém rất xa Hồng Nguyên Tông của Tây Phương đại lục.

Nếu 5 năm sau trong cuộc quyết đấu của hai tông môn Minh Lam Tông thất bại tiếp tục sẽ mất đi lượng lớn tài bảo, vì thế Minh Lam Tông đang tích cực tuyển chọn nhân tài mà Vương Lăng tự tin bản thân đủ giá trị để Minh Lam Tông bỏ ra giá trị lớn tài nguyên cùng nhân lực hỗ trợ hắn.

Có Minh Lam Tông hỗ trợ hắn sẽ không sợ cho dù là Chu gia.

Tiếp tục đến với vòng thực chiến.

Các cặp đấu được chia vô cùng cẩn thận, mọi ứng cử viên đều đến với bán kết.

Lúc này cặp cặp đấu đã được phân chia: Vương Khôi và Vương Hàn, Vương Lăng và Vương Lục Nhi. Vương Lăng cười lạnh, cái này bản đấu phân chia có lợi cho Vương Khôi

‘Hắn vừa có thể không đụng phải mình vừa không đắc tội với Vương Lục Nhi’

-Cặp đầu tiên Vương Khôi đấu Vương Hàn.

Vương Khôi và Vương Hàn đều bước lên sàn đấu.

Vương Khôi cười như không để Vương Hàn vào mắt.

Hai người nhìn nhau, Vương Khôi rút ra một thanh kiếm linh phẩm có niệm phong thuộc tính giúp tốc độ chém nhanh hơn nhiều.

Vương Hàn chỉ thấy hắn vận khởi nội lực, đôi mắt có chút đỏ xông tới Vương Khôi.

Vương Hàn khi tiến đến gần Vương Khôi cũng dùng một linh bảo phòng ngự thừa cơ công kích Vương Hàn, dù biết cái này vô sỉ nhưng không ai ý kiến gì cả.

Vương Hàn cũng nhận ra vấn đề, hắn biết hắn tiêu tốn lượng lớn linh lực cho một đòn công kích này thể lấy thế chủ động vậy mà đối thủ dùng linh bảo.

Hắn rất nhanh phản ứng lại, hắn thay vì công kích tiếp tục thì chuyển hướng công kích xuống sàn khiến mặt đất nơi hai người đứng có một vét nứt rung chuyển Vương Khôi.

Vương Lăng tặc lưỡi, công nhận thể chất chiến thần rất nghịch thiên lực thi triển sánh ngang với dung linh cảnh sơ kỳ dùng toàn lực.

Lúc này Vương khôi không muốn đối phương lấy thế chủ động nên bỏ đi phòng ngự linh bảo lui ra xa nào ngờ Vương Hàn đuổi kịp ngay sát người hắn giáng một đấm vô ngực, Vương Khôi cả kinh không ngờ đối phương thế mà đuổi kịp tốc độ của hắn đành phải lấy linh kiếm ra đỡ khiến hắn lui ra 5,6 bước dừng lại mà tay hắn cũng run run.

Vương Hàn đôi mắt đã đỏ ngàu vì vận dụng thể chất quá nhiều. Vương Khôi cũng nhận ra vấn đề, hắn quyết định né tránh xung quanh tiêu hao thể lực kẻ thù.

Quả nhiên Vương Hàn thể lực đã hết, linh lực củng cạn, hắn chỉ có thể tốc chiến tốc thắng chiến đấu lâu dài không có lợi cho hắn.

Vương Khôi lúc này dùng ‘Lưu kiếm’ liên tục công kích Vương Hàn khiến cơ thể Vương Hàn có vô số vết thương. Vương Khôi không ngờ hắn đạt dung linh cảnh mà bị ép chật vật như vậy, hắn quyết định xuất ‘Toàn Lưu Nhất Kiếm’ công kích Vương Hàn, tuy chỉ tầng 1 nhưng trúng chiêu này Vương Hàn chắc chắn không chết cũng bị phế. Các vị chưởng lão kinh hô, Vương Lôi mặt không biểu tình, lúc này tứ trưởng lão nhảy ra quyết đỡ đòn cho con trai nhưng Vương Khiết nhanh hơn một bước mà vẫn không kịp.

Vương Hàn thấy trước mặt chiêu kiếm tàn nhẫn nhưng không còn sức để tránh né, nhắm mắt lại đợi chết. Đợi một lúc vẫn không có chuyện gì xảy ra thì đã thấy Vương Lăng đứng trước mặt hắn. Vương Lăng thấy đòn sát thủ của Vương Khôi nên vận ‘Ngự Thiên Quyết’ cấp tốc đến gần dùng ‘Cầm Nã Thủ’ đón đỡ đòn tấn công.

Mọi người chỉ thấy bỗng nhiên có một bóng người đứng trước Vương Hàn dùng một bàn tay dễ dàng hóa giải chiêu công kích kia.

Nhiều người không tin vào mắt mình, Vương Khiết không ngờ con trai hắn lại có bản lĩnh như thế, người đến từ Minh Lam Tông nhìn Vương Lăng với ánh mắt hài lòng.

Lúc này tứ trưởng lão đã đến gần Vương Hàn chữa trị vết thương cho con trai lão.

-Không ngờ ngươi còn nhỏ mà ác độc như vậy.

Tứ trưởng lão căm tức nhìn Vương Khôi

-Tứ lão, đao kiếm vô tình làm sao trách nó, nó vẫn còn trẻ không có kinh kiệm mong tứ lão tha lỗi cho nó với lại không phải hiện giờ Vương Hàn đã bình yên rồi sao.

Lúc này Vương Lôi mới mở miệng nói, mặt nở nụ cười

-Ngươi …

Tứ trưởng lão biết bản thân không thể cải lý lại, dù sao đằng sau lưng Vương Lôi còn có Trình gia, con gái gia chủ Trình Di Di được gả cho Vương Lôi.

Vương Lăng cũng lấy làm lạ không biết vì sao Vương Lôi lại có ý muốn chống đối tứ trưởng lão, việc này đồng nghĩa gia tăng xung đột của hắn với Vương gia chẳng lẽ là hắn dựa vào Trình gia.

Mặc dù Trình gia là một trong 5 gia tộc đứng đầu mạn Đà đế quốc nhưng vẫn không đủ sức đối đầu Vương gia, mà khoan hình như Lục gia và Trình gia theo phe cánh Chu gia điều này có nghĩa là chống lưng sau lưng Vương Lôi là Chu gia.

Vương Lăng nở nụ cười khinh miệt không ngờ Vương Lôi có ý định bán Vương gia. Đã thế hắn sẽ nhanh chóng loại bỏ Vương Lôi.

-Cặp tiếp theo Vương Lăng đấu Vương Lục Nhi.

Lúc này cả hai người đều trên sàn đấu, Vương Lăng nhìn Vương Lục Nhi cười nhìn nàng

-Lục Nhi tỷ mong hạ thủ lưu tình.

-Lăng đệ cũng vậy.

Vương lục nhi đỏ mặt hé miệng trả lời

Lúc này Vương Lục Nhi đã xuất ra băng tiễn công kích Vương Lăng.

Thấy cảnh này nhiều người kinh ngạc không thôi, không ngờ Vương lục nhi đã có thể sử dụng pháp lực, chắc chắn có người chỉ điểm sau lưng.

Vị khách mời Minh Lam Tông cười nhìn 2 người trên sàn đấu không ngờ Vương gia lại có 2 người có thiên phú như vậy. Vương Lăng lúc này cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên nhưng rất nhanh chóng tập trung tinh thần lấy ra Hàn Diệp kiếm đón đỡ từng băng tiễn công kích.

Những băng tiễn đến ngày càng nhiều nhưng Vương Lăng cũng tăng tốc đón đỡ từng cái băng tiễn. Mọi người nhìn mà hoa cả mắt, càng không ngờ Vương Lăng có thể ra đòn phá hủy từng cái băng tiễn.

Vương Lục Nhi cũng cả kinh nhưng rất nhanh chóng không ưu không lo xuất ra một mảnh hàn băng trải dài cả sàn đấu. Vương Lăng nhíu mày lúc này hắn tin Vương Lục nhi đằng sau có người rất mạnh chỉ điểm, Vương Lăng nhanh chóng né ra những hàn khí đang lan tới, nếu không hắn sẽ bị khóa vị trí.

Lúc này diện tích né tránh của Vương Lăng ngày càng ít, hắn tin Vương Lục Nhi pháp lực ít nhất cũng ở cảnh giới đạo sĩ đỉnh phong. Pháp lực tu luyện so với linh lực thì đơn giản và nhanh hơn nhưng rất dễ phạm sai lầm làm tiến trình đình trệ vì thế cần có người hướng dẫn tu luyện.

Đang phân ưu thì Vương Lục Nhi đã tạo ra đầu một con ngọa long tuy rất nhỏ nhưng đủ sát thương đóng băng Vương Lăng. Lúc này mọi người xung quanh vô cùng ngạc nhiên, lúc này Vương lăng đã biết Vương Lục Nhi đạt cảnh giới gì rồi, không ngờ lại là ma đạo sĩ sơ kỳ, không biết là ai đã chỉ điểm cho nàng tiến bộ như vậy.

Vương Lăng hít một hơi sâu, bàn tay xuất ra một đạo ánh sánh màu tím, đạo ánh sáng dẫn xuất vào thanh kiếm sau đó đón đỡ đòn công kích của Vương Lục Nhi.

Hai đòn công kích chạm nhau, sau một lúc đầu băng cự long bị vỡ nát, Vương Lăng cắm kiếm xuống sàn băng khiến sàn băng tan chảy, một đạo dòng điện lưu chạy khắp sàn đấu dẫn đến chỗ Vương Lục Nhi, nàng nhanh chóng né tránh nào ngờ đến góc sàn làm nàng mất thăng bằng rơi xuống sàn đấu.

Cứ tưởng sẽ nằm trên đất nào ngờ một bàn tay ấm áp ôm lấy nàng, nàng lúc này ý thức mình đang nằm trong lòng Vương Lăng. Nàng lúc này mới nhìn người thiếu niên nhỏ tuổi hơn mình nhưng tuấn tú này, nàng nhìn Vương Lăng lúc này trong lòng nàng đã si mê Vương Lăng đến cực điểm.

Đang trong lòng tràn ngập tình yêu thì nàng ý thức ánh mắt xung quanh nhìn về mình thì nàng ý thức mình đang ôm cổ người nam nhân kia. Nàng nhanh chóng nhảy ra khỏi người Vương Lăng.

-Cảm ơn Lăng đệ cứu tỷ. Tỷ đi trước đây

Nói xong đỏ mặt chạy đi mất để Vương lăng ở lại nhìn bóng lưng nàng không biết suy nghĩ điều gì.