Liệu Mùa Xuân Có Trọn Vẹn Khi Không Có Anh

Chương 29: 29 Thế Giới Của Anh Tôi Không Vào Được

Bên này Đinh Minh Tuyết đang ngồi ở vườn hoa phía sau biệt phủ thong thả hưởng thụ cảm giác được hầu hạ.

Hầu gái vừa xoa đầu vừa vừa gót cốc trà hoa hồng giúp người uống giảm căn thẳng suy hao, Đinh Minh Tuyết thở ra làng khói thuốc công đôi môi sắc xảo lên cười ung dung lắng nghe dư âm của bầu trời cầm ly hưởng vị trà.

Nghĩ rằng bình yên nhưng bão tố đang nằm chờ phía sau, chuyện tiếp theo đây sẽ phải khiến bà thòng tim ăn ngủ không yên.

Một cuộc gọi đã phá hỏng bầu không khí - Nói đi chuyện giải quyết ra sao rồi: Bà bỏ điếu thuốc xuống hỏi

Thưa Phu nhân cô Trần không những không nghe lời thậm chí còn muốn từ quan hệ với bà, chúng tôi cũng đã lấy ra lọ thuốc bà đưa ra uy hiếp nhưng vẫn: Tai sai bên đầu giây điện nói

Mẹ kiếp một lũ vô dụng, bà ta đập ngay cái điện thoại đang cầm ánh mắt cay nghiệt, Đinh Minh Tuyết bắt đầu nổi điên đập phá mắng chửi - Đứa con gái nuôi bao năm lại vì một thằng trưởng phòng quèn đang làm dưới trướng hôn phu nó lại muốn từ mặt ta.

Nghĩ đến đây thôi bà càng muốn diệt trừ mối đe dọa càng sớm càng tốt.

Phu nhân xin người bớt giận: nữ hầu lo lắng an ủi

* chát * thẹn quá hóa giận bà ta cho nữ hầu một bạt tay - Một lũ vô dụng, vô dụng

Mấy cô hầu gái mặt sợ sệt không hiểu mình đã làm gì nên tội kiềm nén uất ức ngán nuốt đắng cay vào bụng.

Có lẽ với họ cảm giác được xem như con người là một điều gì đó rất xa xỉ trong cuộc đời mang thân phận hạ tiện.

Tại sân golf Đinh Cao Xương vừa kết thúc buổi đấu xã giao với các đối tác thương nghị làm ăn lớn.

Khi đã đạt được mục đích hợp tác, ông bắt tay từng vị rồi nói lời chào lễ độ - Hẹn gặp các vị tại cty, khi đó tôi sẽ tiếp đoán các ông hơn cả VIP: Ông cười lớn

Cách đó không xa ông lại trong thấy trợ lí đang đứng ngoài nắng đợi trong tinh thần lo lắng, biết có chuyện bất ổn ông Không nản lại lâu trực tiếp nói qua loa vài câu rồi rời đi.

Sao cậu đột lại đến đây: Ông lao mồi rồi trả lại khăn được trợ lí đưa cho

Tên trợ lí lo âu ghé sát tay ông nói nhỏ, nghe toàn bộ sự việc, ông nổi trận lôi đình bảo mau láy xe trở về cty.

Ngồi trên xe ông thay gấp bộ đồ đã được chuẩn bị sẵn, ông lại tiếp tục bấm gọi cho một người - Chủ tịch Hứa tôi muốn ông cho tôi một lời giải thích, hợp đồng chuẩn bị ký sao lại thay đổi ở phút cuối: Đinh Cao Xương nôn nóng không yên hỏi.

Những hợp đồng lần này rất quan trọng đối với tập đoàn, trong đó có một hợp đồng kí kết dự án thương mại mà Hứa Gia là chủ chốt của thương vụ rất nhiều đối thủ khác điều thi nhau chờ thời cơ.

Gia Nhĩ tuột mất cơ hội là xem như trong một phút nghìn tỉ đang cầm lại tan biến.

Hứa Hàn cũng đã sớm biết chuyện nhưng ông lại không quan tâm vì thứ ông quan tâm là cô tình trẻ đang nằm trên giường.

Ông không muốn mất hứng chỉ nói quài câu đại khái rồi cúp máy tiếp tục lao vào trận chiến với cô người mẫu hạng A.

Ông ta ngang nhiên ngoại tình tại tại nhà hàng khách sạn 5???? một trong những điểm thuộc sự điều hành của vợ mình là Trần Kim Hạnh phu nhân danh giá của nhà họ Hứa.

Đinh Cao Xương về tới tập đoàn đã bảo thư ký kiêu Giám Đốc Tài Chính lập tức lên gặp mình ngay.

Thư ký vừa nói vừa đi theo chủ tịch đến tận thay máy - Chủ tịch giám đốc Đinh vừa rời đi khoảng 30p hiện không có ở cty.

Đinh Minh Tuyết khi biết chuyện tốt mình gây ra đã đến cty xem các hợp đồng ảnh hưởng nhiều nhất sau bà có suy nghĩ gì đó đã liên lạc với Trần Kim Hạnh.

Thế còn Đinh Giang Hi: Chủ tịch hỏi

Dạ Giám đốc đang ở văn phòng: Thư kí đáp

Biểu nó đến gặp tôi ngay

Vâng thưa ngài

Ngoài trời đang yên ắng bỗng chốc hóa cơn mưa Phùng Hải My ra tới cổng lại không biết phải làm sao, Hứa Minh từng đằng sau cũng tiến lên cạnh cô anh đưa bàn tay ra hứng từng hạt mưa đang rơi dần - Khi còn nhỏ tôi rất sợ mỗi khi trời mưa

Tại sao? Cô quay sang nhìn anh hỏi nhưng lại trong thấy ánh mắt long lanh như vì sao tập trung nhìn hạt mưa trong lòng tay, những giọt nước li ti từ mái tóc anh lăng dài xuống má xong lại trườn xuống quay hàm, anh nở nụ cười như nắng nhìn cô nhẹ nhàng trả lời - Vì nó khiến tôi nhớ lại tuổi thơ cô độc khi ở bên pháp.

Khoảng khắc đó cô biết mình đã rung động, nhưng lí trí cô lại không cho phép cô làm điều đó ngay lần đầu gặp mặt cô đã lỡ một nhịp tim nhưng sau lại có nhiều chuyện hiểu lầm diễn ra khiến cô không còn muốn liên quan gì đến anh.

Tôi không biết anh đã từng trải qua khoản thời gian cô độc đến như nào, nhưng anh hãy nhìn xem sau cơn mưa trời lại sáng những chuyện đau lòng đừng ngán nhớ đến nữa.

Nhưng tôi lại cam tâm tình nguyện nhớ đến, vì khoản ấy tuy tồi tệ nhưng đã có một người từng đem tia sáng xuất hiện tôi nguyện mãi mãi không muốn quên.

Hứa Minh vừa nói dứt câu đã cởi áo ngoài chùm lên đầu Phùng Hải My tránh bị ướt trong lúc chờ anh đi lấy xe.

"Đây tôi không cần, trả cho anh " Cô tức giận thẩy áo lên người anh, biết trong anh đã tồn tại một người cô càng muốn tránh xa anh ra, cô không muốn càng ngày đắm chìm trong ảo mộng viễn vong cô sợ những thứ không rõ ràng sau cùng phải ôm nhiều thương đau.

Phùng Hải My lấy tay làm ô chạy đi trong mưa bằng tất cả sự bi luỵ, cứng rắn sự nhẫn nhịn nhất của bản thân để không lúng vào vũng bùng.

Nhưng cô không biết rằng người Hứa Minh một lòng chờ lại là cô của năm đó nhưng cô sớm đã quên hết kí ức ngày đó.

Tiếng Hứa Minh gọi cô thất thanh trong cơn mưa dần lớn,cô không cho phép mình quay đầu, thế giới bạn không bước vào được thì đừng cố chen vào hà tất phải thế chứ..