Ngày đó gặp được Thượng Quan Thanh Thanh quả thực rất ly kì, chính là sau đó Tô Trữ Xuyên cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ nhìu.

Một là khoảng cách giữa hắn với Thượng Quan Thanh Thanh thực sự rất xa xôi, bất luận thế nào Tô Trữ xuyên cũng chỉ có thể xem cuộc đối thoại lúc trước là lời nói đùa của đối phương. Thượng Quan Thanh Thanh, Đường Nhạc chính là những nhân vật cao cao tại thượng, Tô Trữ Xuyên thực sự không có suy nghĩ muốn tiếp xúc nhiều với họ.

Thứ hai bởi vì thân thể của Tô mẫu ngày càng suy yếu, hắn hoàn toàn không còn sức lực để nghĩ tới chuyện khác.

Đại khái là sau khi gặp Thượng Quan Thanh Thanh một thời gian, bệnh viện đã yêu cầu Tô Trữ Xuyên cho Tô mẫu nhập viện để thuận tiện tiến hành quan sát chuyển biến bệnh tình hơn.

Đề nghị này đã nói rõ thực trạng bệnh tình của Tô mẫu đã chuyển biến xấu.

Tô Trữ Xuyên đương nhiên sẽ đồng ý, cùng ngày liền đưa Tô mẫu vào một phòng bệnh đôi. Giải quyết hết tất cả mọi chuyện cũng tới tận khuya, lúc này hắn mới quay trở về nhà.

Mặc dù trước mặt Tô mẫu luôn bày ra biểu tình bình thường, chính là khi quay trở về nhà trống rỗng, liền cảm thấy tất cả sức lực trong người giống như bốc hơi hết. Tô Trữ Xuyên mệt mỏi tựa vào sô pha, qua nửa ngày mới cúi đầu, lẳng lặng lấy hai tay bưng kín hai má.

Ở thời đại này, chính phủ liên bang đã tận sức cái cách chính sách chữa bệnh. Nhưng mà vẫn không có hiệu quả gì rõ rệch. Chữa bệnh tốn phí rất nhiều, nhất là căn bệnh của Tô mẫu lại do di truyền rất khó trị liệu, hơn nữa lại là bệnh tim lại càng khó khăn hơn. Hơn nữa công tác lúc trước của Tô mẫu cũng không ổn định, vì thế cũng không nhận được bảo hiểm, Tô Trữ Xuyên cũng đi tìm công ty bảo hiểm của mình, nhưng họ lại lấy lý do bệnh di truyền không chịu xuất bảo hiểm.

Sau khi Tô Trữ Xuyên gia nhập IMAX, kiếm tiền cũng không ít, nhưng cũng không thể nói là rất nhiều.

Tuy rằng bình thường hắn rất ít sài tiền, số dư tất cả đều để dành lại. Chỉ là hắn chỉ vừa làm việc không bao lâu, tiếp nhận cũng ít vai diễn. Đối với cuộc sống bình thường cũng không quá khó khăn, chính là tới thời điểm này lại cảm thấy vô cùng túng quẫn.

Hơn nữa lại đang trong thời gian tự kiểm điểm, thông báo gì cũng không có, lại thấy đống giấy tờ khổng lồ từ bệnh viện, thực sự giống như đeo một chiếc gông nặng chịch ở cổ thở cũng không nỗi.

Việc này, Tô Trữ Xuyên dĩ nhiên sẽ không nói cho Tô mẫu biết, cũng chỉ có thể rầu rĩ lúc ở một mình.

Buổi tối này hắn cơ hồ không ngủ được, sáng sớm lại giật mình tỉnh lại, chỉnh lại tóc và sắc mặt một chút, sau đó bất an đi tới IMAX.