Tên lính cầm rìu tự bổ rìu vào đầu mình, máu me tung tóe và ngã xuống tại chỗ. Linik rất ngạc nhiên:
- Đùa nhau à?
- He he, thấy thế nào?
- Đã vậy thì: triệu hồi pháp sư Alantic.
Một ông mặc đồ pháp sư cùng với một cây quyền trượng xuất hiện. Tôi nhìn ông ta mà không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
- Tấn công Hùng đi, Alantic!
- Cứ để ta! - Ông ta giơ quyền trượng lên - Thủy thần!
Một cơn sóng lớn từ đâu xuất hiện từ phía sau lưng của Linik, tôi cố bình tĩnh tung ma thuật:
- Chinkara Hoi!
- Đừng hòng dùng chiêu này nữa, kích hoạt bài ma pháp: vùng không ma thuật!
- Khoan đã nhóc con ... - Alantic hét lên.
Cơn sóng đằng sau lưng bị hủy bỏ, ông pháp sư quay ra đằng sau quát lớn:
- Ngu vừa thôi! Dùng lá bài đó thì có khác gì tự bóp mình đâu.
- Ha ha ha! - Tôi cười lớn - Giờ thì đón nhận này! Ủa ...
- Ha ha, ông ngốc quá đấy Hùng. Nên biết một điều, vùng không ma thuật này không thể tồn tại ma thuật. Bất kì chiêu thức ma thuật nào cũng không tồn tại được ở đây.
Tôi cười khẩy:
- Vậy chiêu thủy thần cũng vô dụng thôi.
- Ơ ... - Linik ngớ người - Chết rồi ...
- Xem đây! - Tôi băng lên tung một đấm thật mạnh vào mặt Linik, cậu ta văng xa mấy mét ôm mặt đau đớn. Tôi không biết cậu ta có bị gãy răng hay không nhưng thiết nghĩ là sẽ có.
Alantic thở dài:
- Nhóc con ngu quá đấy.
- Im đi! - Linik rút lá bài ra khỏi đĩa đựng bài rồi cất vào túi quần - Triệu hồi chỉ huy Sarka.
Một cô gái tóc vàng mặc đồ trắng xuất hiện, tôi nhớ mài mại đã gặp ở đâu đó rồi.
- Lá bài ma pháp trang bị: song dao!
Hai con dao xuất hiện, Sarka cầm lấy rồi chuẩn bị sẵn tư thế đợi lệnh.
- Tấn công Hùng!
- RÕ! - Cô ta lao lên tung hai nhát chém.
- HỰ ~ - Tôi tạo mộc khiên chặn đòn, ả ta lộn người đạp vào tấm khiên khiến tôi ngã ra đằng sau. Sarka tiếp tục tung hai nhát chém, tôi rướn người né đòn rồi đạp mạnh vào chân ả ta. Sarka nhảy lên rất cao né đòn rồi phi một con dao xuống chỗ tôi.
- Mộc khiên! - Tôi chắn đòn, con dao cắm phập trên tấm khiên.
- Đừng hòng đỡ được đòn này lần thứ hai! Kích hoạt lá bài ma thuật: Sơn đỏ!
Một thùng sơn đỏ xuất hiện, Linik lấy cây cọ trong thùng sơn vẽ mấy đường lên không khí, con dao hóa thành màu đỏ. Nó bay xuống làm một cái "phập", lưỡi dao xuyên qua tấm khiên. Khán giả "ồ" lên.
- Sao nào?
- Anh Hùng ... - Sinestrea đặt hai tay lên miệng.
Tôi giở chiếc khiên ra trong run rẩy rồi đứng dậy. Đặt tay lên cổ, tôi hú hồn khi con dao chỉ sượt nhẹ qua chứ không đâm trúng.
- Thấy sao?
- Giờ tới lượt tui! - Tôi vận ma thuật - Mộc trói!
Một cái cây lớn đâm xuyên sàn thi đấu xuất hiện, Linik chạy khắp sân tránh né. Cậu ta coi vậy mà nhanh đáo để, né rất nhanh.
- Mặc váy à, xem đòn này có tác dụng không! Chinkara Hoi!
Váy của Linik bay lên, cậu ta hoảng hốt chặn váy lại nhưng đó là sai lầm lớn. Cái cây bắt được cậu ta và trói lại.
- Nhật hỏa!
"VÚT", Linik bất ngờ hóa cáo thoát khỏi cái cây. Các cổ động viên hò reo phấn khích. Kể ra Linik hóa cáo thì khá giống Fennik nhưng lai một chút với Liliana với bộ lông trắng muốt.
- Kích hoạt bài ma thuật: cung bão tố!
Linik cầm cung, cậu ta giương cung bắn liên tiếp năm phát về phía tôi. Rất bình tĩnh, tôi dựng khiên chắn đòn rồi từng bước dâng lên. Những mũi tên này không có sát thương, tôi cảm nhận là như vậy.
Tiến đến nơi, tôi gạt giò rồi tung Andurasengan thẳng vào người cậu ta.
- AAA~
Các cổ động viên hò reo lên, Namz hét lớn:
- Dứt luôn Hùng ơi!
- Thua chưa?
Linik nằm ôm ngực đau đớn, cậu ta có vẻ không thể nào chịu nổi sau đòn đánh vừa rồi.
- Để tui chấm dứt luôn trận đấu này! - Tôi tung cú sút đá văng cậu ta ra khỏi sàn, nhưng ...
"BỘP", Linik cầm lấy chân tôi, tôi chới với để rồi bị kéo ngã ngửa. Linik bật lên:
- Dù ma thuật! - Cậu ta lấy ra cây dù màu trắng mà Liliana hay sử dụng.
Trên khán đài, Liliana đang theo dõi cũng phải ngạc nhiên:
- Nó có hồi nào vậy?
- Sơn đỏ, kết hợp! - Cậu ta nhúng cây dù vào thùng sơn đỏ - Hồ quang lực!
- AAA~ - Ma thuật đánh vào người, tôi đau điếng đến mức cả thân người như muốn rã rời.
Không những thế, tôi còn bị một đòn choáng váng mặt mày. Linik hóa hồ ly, tôi ngước lên thì không tin được, cả người cậu ta hóa đỏ từ trên xuống dưới.
- HỰ ~ - Tôi hóa ma thuật mộc vào hai tay chống lại những phát cào, ấy thế nhưng tay tôi vẫn rỉ máu - Đỡ này!
Bất ngờ cậu ta lướt qua, đôi chân sượt qua mặt khiến cái mắt kính rơi xuống. Trong lúc tôi đang quơ tay nhặt kính thì một quả cầu đỏ như máu xuất hiện.
- Chết rồi, Vũ Điệu Yêu Hồ đấy. - Namz hét lên.
- Nguy to. - Sinestrea mím môi.
Tôi cố bật dậy rồi chạy đi, Linik trở lại dạng thường tung một chưởng khiến tôi choáng váng cả đầu óc.
- Ư ... nguy rồi ... - Tôi quay lại - Ủa?
Quả cầu di chuyển rất chậm, tôi nhích chân một tốc độ khá bình thường nhưng vẫn né được. Quả cầu không nổ, nó xịt rồi biến mất.
- Chuyện gì vậy?
- Uổng thật. - Linik lẩm bẩm.
- Thôi kệ, mình phải đánh thôi. Xem đây! - Tôi bắt đầu lao lên.
Linik tung chưởng, tôi chạy sang một bên né được rồi lao tới.
- HÂY! - Tôi tung một phát thật mạnh vào cổ cậu ta. Linik ôm cổ, tôi đạp đến bụng, rồi chân. Liên tiếp là những đòn đánh mà tôi phải nói thật là rất đơn giản nhưng cậu ta lại không né được.
- Tức thật, sơn đỏ làm mình bất lợi. Kích hoạt bài ma pháp: Mắt bão!
- UI ~ - Tôi bị hất văng ra, người tôi va phải thùng sơn đỏ, nó đổ cả lên người tôi.
Linik đứng dậy, cậu ta hóa giải ma thuật sơn đỏ của mình. Tôi tiếp tục băng lên, thế nhưng lần này lại rất lạ, Linik né dễ dàng.
- HỰ!
- Hây ~ - Linik né đòn - Xem này! - Cậu ta đấm một phát vào mặt tôi. Dù đã nhanh chóng né nhưng bàn tay của cậu ta vẫn trúng má.
- Ui da ...
Hải hét lên:
- Hùng, ma thuật của mày đâu?
- Đúng rồi! - Tôi vận ma thuật vào lòng bàn tay - Mộc trói.
Linik nhảy ra khỏi vùng cây, tôi điều khiển cây đuổi theo. Cái cây này màu đỏ, nó thật quái lạ. Linik vừa chạy vừa giỡn với cây khi nó chạy rất chậm.
- Kì lạ, sao cái cây lại chậm thế chứ?
- Lêu lêu, đố ông bắt được tui!
- HỪ ... - Tôi tạo một khẩu súng lục bạc - Này thì bắt!
"AAA~", Linik trúng một viên đạn vào người, cậu ta ngã lăn ra đất mà co giật đau đớn. Tôi ngạc nhiên:
- What? Đạn mạnh thế sao?
- Hừ ... Triệu hồi quái vật khổng lồ.
Một con quái vật to lớn như con khủng long, nó tiến về phía tôi.
- Đừng hòng lại gần! - Tôi bắn liên tiếp bốn phát, ấy nhưng mà ... không ăn thua.
- Đạn không ăn nổi đâu, lên cho ta!
- Phải lên đầu mới bắn được. - Tôi tạo một cái cây đưa mình lên cao - Chết này!
"Đoàng đoàng", hai phát trúng đầu. Con quái vật có vẻ bị đau nhưng vẫn tiến lên rất dữ dội.
- Tức thật, đạn ra chậm quá.
- Kích hoạt bài ma thuật: thùng sơn vàng!
Con rồng bất ngờ hóa vàng, nó đột nhiên tăng tốc độ. Khẩu lục bạc bắn bị chậm nên bất lực, tôi phải nhảy đi né đòn. Nó giơ tay lên đẩy sập cái cây.
- Đã vậy thì ... Andura Shuriken! - Tôi tung chiêu thức xuống chỗ của con quái vật hung hăng kia. Tốc độ bay của Shuriken chậm hơn bình thường, con quái vật lại nhanh nên nó né được dễ dàng. Ấy thế nhưng ...
"PHẬP", sàn đấu trường bị Shuriken phá tan nát, mảnh bê tông văng tứ tung. Các cổ động viên gần đó phải nằm xuống để tránh bị đá bắn trúng người.
Đương nhiên, khi chiêu thức gây ảnh hưởng khán giả thì tiếng còi được cất lên. Tôi bị phạt một tấm thẻ vàng, nhưng việc đó không quan trọng. Hiện tại thì sàn đấu đã nát phân nửa, đánh nhau khá là khó.
Nhưng rồi tôi tự hỏi, vì sao đòn Andura Shuriken của tôi sức tấn công lại cao đến vậy. Khi ma thuật sinh mệnh thay đổi, dame bị giảm xuống rất nhiều. Do sơn đỏ chăng?
Linik thu hồi con quái vật khổng lồ rồi triệu hồi một con quái vật còn khổng lồ hơn. Một con rồng.
- Cái gì thế này?
"VÙ VÙ", gió thổi mạnh trên khán đài. Linik ngồi trên lưng con rồng:
- Windboy, cùng ta chiến đấu nào.
- OK!
- Tốc độ của ngươi cao đúng không, giảm 10% có ảnh hưởng lớn không?
Con rồng phì phò:
- Chẳng ăn thua gì đâu.
- Được, kích hoạt sơn đỏ.
- Cái gì? - Tôi trố mắt khi con rồng hóa đỏ toàn thân. Khán giả trên sân cũng bất ngờ không kém.
Sinestrea mím môi, cô nhìn con rồng mà lẩm bẩm:
- Hình như con rồng này ... mình gặp ở đâu rồi thì phải.
- Kinh quá. - Tôi đứng chôn chân.
- Gió địa ngục! - Linik hô lón. Con rồng Windboy hà một hơi, luồng gió nóng khủng khiếp tràn đến chỗ tôi.
- Mộc khiên! - Tôi dựng tường chắn gió, nhưng gió mạnh quá, tôi cố chống chân để cầm cự nhưng không được - AAA~
- Anh Hùng! - Sinestrea.
Tôi bị thổi bay ra mép sàn đấu, trong lúc bất lực tôi đành liều:
- Cây trói!
- Vô ích thôi! Windboy, bay lên!
- OK! - Nó bay lên - Được chưa? - Trong lúc đó nó vẫn hà hơi xuống.
Keera che mắt:
- Gió mạnh quá, không khéo chúng ta bay mất.
- Cơ hội! - Tôi bắn dây leo vào chân hai con rồng rồi được nó kéo lên, như vậy thì cho dù nó có thổi tôi đến đâu thì cũng chả sao.
Đấy là suy nghĩ của riêng tôi thôi chứ con rồng hà hơi rất mạnh, tay tôi như bị kéo căng ra hết nấc. Trong lúc tôi đang cầm cự thì ...
- Hộc hộc ... - Con rồng hết hơi - Hết hơi rồi.
- Chưa thổi bay được nó.
Trong lúc đó, tôi thầm nghĩ: "Con rồng này tên Windboy, tức nó là giống đực. Kiếm cái "trứng cút" của nó mà đánh vậy.", nói rồi tôi phóng dây leo đi.