Huy từ đi ra mở cửa.bên ngoài xuất hiện 2 thân ảnh,hắn khẽ nở nụ cười rồi mời 2 người vào bên trong,liếc nhìn xung quanh không thấy còn có ai đang để ý đến mình,Huy mới đóng cửa lại.

Bên trong đã rót sẵn 2 chén trà,Sona nhìn Huy 1 cái rồi ngồi xuống bàn trà,Hiên Nhi vẫn đứng phía sau nàng,nhưng lúc này trong mắt nàng hiện lên dị sắc,nó rõ ràng xuất hiện từ lúc nàng nhìn thấy Huy,cảm giác của nàng khi nhìn thấy hắn cho nàng cảm giác trên người hắn có thứ gì đó mà nàng cảm thấy quen thuộc,nhưng nàng cũng không nói ra mà chỉ đứng đó lẳng lặng nhìn hắn.

-A...đây là...cảm giác này!

Huy ngồi xuống phía đối diện Sona,hắn cười cười nhìn nàng,không biết là Hắc Long trong người lúc này cũng có biểu cảm giống hiệt với Hiên Nhi.

-Tại sao nữ nhân này lại cho ta cảm giác quen thuộc như vậy,rõ ràng nó như là ta đã gặp nàng ở đâu đó rồi,nhưng sao lại không nhớ ra được.

Hắc Long ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hiên Nhi,nó cảm thấy Hiện Nhi rất quen thuộc,nhưng tạm thời vẫn chưa nghĩ ra là đã gặp ở đâu,ánh mắt của nó cứ nhìn chằm chằm vào nàng mãi như cố gắng nhớ ra.

Huy lúc này cũng đã đưa mất người nữ nhân bên trong ra,cả 5 người đều xuất hiện,Riven theo như ánh mắt của Huy bắt đầu tạo ra 1 trận pháp phong bế nơi này lại,tránh để mọi chuyện xảy ra bên trong để người bên ngoài biết được.

-Không ngờ nàng cũng có thể vào được nơi này mà không bị phát hiện.

Huy ánh mắt nhìn Sona nói.

Tu vi của Sona lúc này chỉ là Hoàng giả cảnh hậu kỳ mà thôi,nhưng nàng lại vào được bên trong này mà không kinh động đám người của Đan môn khiến cho Huy có chút bất ngờ.

-Không phải là ta,do Hiện Nhi đưa ta vào.

Sona nhấc lên chén trà khẽ nhấp 1 ngụm rồi cười nói.

Chính là do Hiên Nhi từ bên ngoài đưa nàng vào chứ không phải do nàng tự mình vào,nếu như tự mình nàng vào kiểu gì cũng sẽ bị phát hiện mà thôi.

-Hiên Nhi!

Huy ánh mắt nhìn nữ nhân phía sau Sona,lúc này Hiên Nhi cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn như không rời mắt,hắn cảm thấy nữ nhân này đúng là không bình thường như lúc đầu 2 người gặp mặt,để vào được nơi này mà không bị phát hiện thì ít nhất cũng phải có tu vi Địa vương cảnh,nhưng Hiên Nhi trước mặt lúc này chỉ sợ tu vi của nàng không phải Địa vương cảnh bình thường mà chỉ sợ là hậu kỳ hay đỉnh phong Địa vương cảnh rồi.

-1 nữ nhân thật đáng sợ.

Huy lúc này trong đầu hiện lên suy nghĩ,1 nữ nhân có tu vi khủng bố như vậy mà lại đi làm người hầu cho Sona,mà nàng cũng chưa biết thân phận thật của Sona nữa,rõ ràng vì 1 chuyện nào đó nàng mới làm người hầu của Sona.

-Không cần nhìn nàng như vậy,mới đầu ta cũng cảm thấy nàng không bình thường rồi,để 1 nữ tử như ta sống yên ổn ở đây thì tất cả đều là nhờ vào Hiên Nhi mà thôi.

Sona nhìn biểu cảm khác lạ của Huy cười nói.

1 nữ nhân được rất nhiều người truy cầu như nàng mặc dù chưa có bị lộ thân phận nhưng cũng đã có rất nhiều rồi,nếu như biết nàng là Sona thì chỉ sợ người tìm đến không có bình thường như vậy nữa,và Hiên Nhi chính là người đã giải quyết chuyện này cho nàng.

-1 lần ta gặp Hiên Nhi là lúc nàng bị thương,và ngươi cũng biết ta là ai rồi đó,ta đã cứu nàng 1 mạng và nàng đã đi theo ta từ lúc đó đến giờ,nhiều lần đuổi nàng cũng không chịu đi.

Sona liếc mắt nhìn Hiên Nhi 1 cái rồi nói.

Nàng cảm thấy Hiên Nhi không bình thường,đã nhiều lần nàng muốn Hiên Nhi rời đi vì sợ làm lỡ chuyện của nàng nhưng Hiên Nhi rõ ràng sống chết không muốn đi khiến cho nàng không biết làm thế nào nên vẫn giữ nàng bên cạnh.

-Vậy nếu sau này nàng là người của ta rồi thì không phải là ta mua 1 được 2 hay sao?

Huy nhìn Sona vẻ mặt cười vô sỉ nói.

-Ngươi...nói vậy có ý gì?

Lúc này Hiên Nhi im lặng bỗng lên tiếng rồi,nàng không ngờ hắn lại nói như vậy.

-Tiểu thư!

Ánh mắt nhìn Sona như đang đợi câu trả lời,và có chút mong chờ trên gương mặt như không muốn nghe thấy câu trả lời mình không mong đợi vậy.

-Nói vậy là ngươi đã lấy được thứ đó rồi sao?

Sona không giận mà chỉ cười nhìn Huy nói.

Huy lấy ra từ trong giới chỉ mà Hắc Long đưa cho hắn,bên trong lấy ra 1 viên Hắc Châu,từ trên miệng của Hắc Long huy mới biết được đây chính là Âm Ma Châu của Âm Ma Tông đưa cho Sona.

Viên Âm Ma Châu này hắn đã quan sát rất kỹ càng nhưng không nhìn ra được thứ gì,lúc đó không biết tại sao Sona cần nó làm gì,nhưng càng nhìn lâu thì gương mặt của Huy càng trở nên trắng bệch,hắn nhìn lâu như cảm thấy xung quanh như trở thành 1 tử địa vậy,rất nhiều yêu mà lao đến hắn,như quấn chặt lấy thân thể của hắn khiến cho Huy kinh hãi,hắn lúc này chỉ dám nhìn nhưng cũng không dám nhìn lâu.

Sona thì khác,gương mặt của nàng hiện lên sự hưng phấn khi nhận viên Hắc Châu từ trong tay của Huy,gương mặt là sự vô cùng mong đợi cuối cũng đạt được kết quả viên mãn.

-Tại sao nàng lại như không có chuyện gì vậy?

Huy nhìn Sona ngắm nhìn viên Hắc Châu đã rất lâu rồi nhưng rõ ràng nàng vẫn đang rất bình thường không có như hắn,Huy gương mặt hiện lên vẻ khó hiểu,đến hắn còn cảm thấy đáng sợ chứ nói gì người khác nhưng Sona lại làm cho hắn ngoài ý muốn.

-Không cần phải tỏ ra như vậy,sở dĩ ta không bị nó làm cho hoảng sợ tâm trí là do Âm Ma Châu này như sinh ra là giành cho ta vậy,người khác chạm vào nó sẽ khiến cho nó sâm nhiễm vào trong tâm trí người đó khiến cho người đó cảm thấy đáng sợ khi có nó,còn ta thì khác.

Sona nhìn biểu cảm khó hiểu của Huy cười nói.

Sau đó nàng vội lấy ra cây cầm của mình,đây chính là binh khí cũng như biểu hiện cho thân phận của nàng,chính giữa cái cầm đó rõ ràng có 1 cái lỗ không lớn,như vừa vặn cho viên Hắc Châu này.

Nhanh chóng để viên Hắc Châu lên trên chính giữa cái cầm của mình,rất nhanh chóng viên Hắc Châu từ trên cái lỗ đó mà dần dần biến mất như đã dung hợp vào trong cái cầm của nàng vậy.

-Xong rồi sao?

Huy nhìn thấy Huy vậy,trợn mắt nói.

-Xong rồi!

Sona cười nhạt 1 tiếng nói.

-Như vậy.....

Huy cảm thấy kinh khủng rồi,hắn không ngờ việc dung hợp lại nhanh như vậy,mới đầu hắn còn tưởng là nàng sẽ phải chịu đau khổ nữa,nhưng không ngờ lại nhẹ nhàng như vậy.

-Xong rồi thì lúc này cũng nên nói đến chuyện của chúng ta đi.

Huy bỏ qua sự ngạc nhiên của mình,ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sona nói.

Lúc này cả 4 người xung quanh cũng đều là ánh mắt nhìn chằm chằm vào Huy,các nàng không ngờ hắn lại dám nói như vậy.

-Chúng ta đã có 1 giao ước lúc ta đồng ý đi lấy cho nàng Âm Ma Châu rồi.

Huy nhìn mấy người cười nói.

Giao ước đó cũng chỉ có Huy và Sona biết mà thôi,lúc đó bên cạnh hắn cũng chỉ có Zed và Riven nên 2 người Kata và Kayn cũng không biết,cả Zed và Riven hắn cũng chưa nói cho 2 người biết.

-Không phải người định làm thế chứ?

Zed như nhìn ra được vẻ mờ ám ở đây,nàng đứng dậy ánh mắt nhìn chằm chằm vào Huy nói.

Nàng như cảm giác được giao ước giữa 2 người này là cái gì rồi,nhìn Huy ánh mắt vô sỉ như vậy,chắc chắn lại bắt Sona phải đi theo mình.

Nhưng nghĩ lại cũng không thể trách Huy nảy ra suy nghĩ đó được mà cho dù là ai đi chăng nữa cũng sẽ làm vậy mà thôi,có được 1 siêu cấp mỹ nhân như Sona,chưa kể có nàng bên cạnh như có thêm 1 mạng vậy thì ai mà không muốn.

-Nhưng chắc gì nàng đã đồng ý,những đời Sona mà ta biết thì hầu như nàng đều lảng tránh võ giả hay kể cả là những tỷ muội của mình nàng cũng rất ít giao lưu,mỗi đời đấu tướng kết thúc thì Sona vẫn chỉ có 1 mình.

Kata nhìn Sona lúc này không nói gì mà chỉ mỉm cười nói.

-Tiểu thư,người định đi theo hắn thật sao?

Hiên Nhi lúc này nhìn Sona,rõ ràng ánh mắt nàng hiện lên vẻ sợ hãi,nàng không mong muốn câu trả lời mà mình không mong đợi.

-Đúng là giữa chúng ta có giao ước nhưng lần đó cũng là vì ta trong lúc không nghĩ tới nói ra mà thôi,định cho hắn động lực để hắn tham gia bí cảnh nhưng không ngờ hắn lại thành công và cũng nhớ cái giao ước đó.

Sona nhìn Huy cười nói.

-Ngươi còn nhớ lần gần nhất ta và ngươi nói chuyện về chuyện ta muốn ngươi rời đi hay không,lúc đó nghe tin hắn đã thành công thì trong đầu ta đã suy nghĩ về cái giao ước giữa ta và hắn,nếu như hắn làm được thì ta sẽ phải theo hắn,ta bảo ngươi rời đi cũng là vì chuyện này,ngươi không phải 1 nữ nhân bình thường,ta biết gương mặt của ngươi lúc này cũng không phải là gương mặt thật sự của mình,1 người như ngươi không nên bị ta bó buộc.

Sona quay lại,ánh mắt nhìn Hiên Nhi cười nhẹ nói.

-Nhưng...Hiên Nhi không muốn rời đi.

Hiên Nhi khóe mắt lúc này như sắp chảy ra nước mắt rồi,ánh mắt của nàng rưng rưng đỏ nhìn Sona,nàng vô cùng không muốn chuyện này xảy ra.

-Nếu vậy,hay ngươi gả cho hắn đi,như vậy chúng ta sẽ không phải chia xa nữa.

Sona nhìn Hiên Nhi cười nói.

-Hắn sao...không bao giờ.

Hiên Nhi quay lại liếc nhìn Huy 1 cái,khẽ nở nụ cười khinh thường.

-Vậy thì mọi chuyện không còn gì để nói nữa,ngươi đã đi theo ta rất lâu rồi,ta cũng không muốn ngươi rời xa ta,nhưng lúc này mọi chuyện không phải là muốn là được.

Sona nói.

Huy thấy 2 người như đang là giây phút chia ly vậy,hắn không muốn làm phiền 2 người nữa rồi cùng với 5 người phía sau đi ra ngoài,để lại không gian cho 2 người.

-Công tử quá vô sỉ rồi.

Lúc này Zed mở miệng nhìn Huy nói.

-Tại sao?

Huy cười cười nhìn nàng,hắn lúc này vẻ mặt không phải là kiểu như đang chia sẻ sự buồn phiền lúc chia ly với Sona mà là vẻ mặt vô cùng hưng phấn với chuyện này,khiến cho không chỉ 4 người mà cả Hổ Linh cũng có chút khinh thường với Huy.

-Hừ...

Zed hừ lạnh 1 tiếng rồi không thèm nhìn Huy nữa.

1 lát sau.

Sona và Hiên Nhi từ bên trong bước ra,nhìn 2 người vừa bước ra,Huy rõ ràng cảm nhận được sự buồn phiền của 2 người,Hiên Nhi như đã rơi nước mắt rồi.

-Chuyện giao ước ta đồng ý,dù gì qua bao nhiêu lần như vậy ta cũng muốn tham gia thứ 1 lần xem sao,nhưng chắc ngươi biết chúng ta không nên làm chuyện này ở đây,hãy tới Khốn Long Sơn đi.

Sona nói.

Huy cũng đồng ý vì nếu như Sona ký vào khế ước đó sẽ có dị tượng xảy ra,lúc đó sẽ kinh động mọi người nên tốt nhất hãy vào trong Khốn Long Sơn.

Hắn cùng với tất cả mọi người ở đây hướng về phía Khốn Long Sơn đi tới.