Qua vài ngày, Rùa con phát hiện thời gian chủ nhân nhà mình ra ngoài đột nhiên tăng lên. Chủ nhân thường bị em gái lôi đi, em gái còn nói chủ nhân phải mặc đẹp đẹp một chút.

Tuy chủ nhân có vẻ không thích nhưng luôn nhường nhịn để em gái mình kéo đi.

Chủ nhân ra ngoài làm gì ta…

Rùa con gác đầu trên một hòn đá, rầu rĩ thở dài.

Âm thanh đóng cửa ‘lạch cạch’ vang lên, chủ nhân nhẹ tay nhẹ chân bước vào, ánh mắt vô thức tìm kiếm, sau đó cúi xuống liền thấy Rùa con không chút sức sống nằm úp tại cửa, bản thân xém chút cũng đã đạp trúng…

“Sao vậy?” Nam nhân đặt Rùa con trong tay rồi dùng tay kia vuốt ve lưng nó, “Khó chịu à?” Rùa con mệt mỏi liếc anh một cái rồi dứt khoát chui đầu rút chân vào mai, mặc anh lắc lắc thế nào cũng không chịu ra.

Gần đây nam nhân luôn có một loại cảm giác.

Rùa con nhà mình… hình như nghe hiểu tiếng người?

Ngày đó anh nhặt Rùa con chỉ vì đơn giản nghĩ rằng cả hai có chút duyên phận, sau đó lại phát hiện mỗi lần mình lẩm bẩm trò chuyện thì Rùa con cũng sẽ làm vài hành động đáp trả…Chẳng lẽ mình đã nhặt được một vật thần thánh nào đó… Rùa thần? Rùa tinh? Nàng tiên ẩn trong thân rùa? Chậc… Càng nghĩ càng kì quái…

Mà dáng vẻ Rùa con thỏa mãn mỗi khi được phơi nắng, với lại bộ dạng khi nó nhích tới nhích lui mà vẫn không lật lại được… Nhìn qua vô cùng đáng yêu.

Nam nhân sờ sờ Rùa con đang giận gì đó mà không chịu ra, “Chẵng lẽ khó chịu thật sao…” Hơi có chút lo lắng.

Anh suy nghĩ một lát rồi đem Rùa con vào trong.

Nam nhân đặt Rùa con lên cái tủ đầu giường rồi đi rửa mặt, sau đó lên giường nghỉ ngơi.

Tắt đèn.

…Chả yên tâm chút nào.

Anh lại mở đèn.

Mai rùa nho nhỏ nằm yêu trên tủ, nhìn qua có vẻ vô cùng cô đơn…

Nam nhân nghiêng người nhìn nhìn Rùa con một lát rồi với tay đem Rùa đến gần, nhẹ nhàng đặt xuống bên cạnh gối nằm.

“Chắc không đến nỗi bị mình đè bẹp đâu ha.” Nam nhân cười cười, rốt cuộc an tâm mà kéo kín chăn.

-x-

Yên tĩnh quá.

Rùa con thật ra vẫn luôn tỉnh táo. Việc chủ nhân đem mình vào phòng, nhẹ nhàng xoa lưng, còn đặt mình bên cạnh gối đầu,… Rùa con đều biết.

Tuy rằng rất muốn gào to một câu “Cái người này, anh cho mai rùa của tôi là gì mà có thể dễ dàng đè bẹp như thế.” Nhưng mà bây giờ… Cậu gần chủ nhân quá nha…

Rùa con ló đầu dòm ngó, hai hàng lông mi của chủ nhân thật dài… Dáng vẻ cũng đẹp, nhìn rất mềm… Ah… Muốn cắn quá… Màu môi xinh thật, có phải ai cũng như vậy không?

Đầu của Rùa con và nam nhân càng lúc càng gần, cậu còn có thể cảm nhận được nhịp thở của anh.

Gần nữa được không ta? Thôi cứ nhích thêm vào, có thể được chủ nhân đối xử dịu dàng như vậy cũng là một loại hạnh phúc trên đời đó ha? Ít nhất thì việc được ăn mỗi ngày, được chơi đá cuội, được nằm phơi nắng ở khắp mọi nơi cũng đã rất rất hạnh phúc.

-x-

“Mẹ ơi, bầu bạn là gì?”

“À… Bầu bạn là khi con muốn ở bên cạnh một người cả đời.”

“Con cũng muốn ở với gia đình chúng ta cả đời đó!”

“Không giống đâu con. Đến lúc nào đó con sẽ hiểu, đấy là loại tình cảm…”

Là loại tình cảm giống như bây giờ vậy ha? Đá cuội tròn tròn, nước sông lành lạnh, mặt trời ấm áp,… So với những thứ này… lại muốn càng thêm muốn?

Rùa con nằm sát bên mặt chủ nhân, tuy rằng ban đêm rất tối nhưng cũng giống như những khi mặt trời chiếu vào, cảm giác ấm áp vô cùng.

Rùa con cứ như vậy mà hạnh phúc chìm vào giấc ngủ.

Ƹ̴Ӂ̴Ʒ Ƹ̴Ӂ̴Ʒ Ƹ̴Ӂ̴Ʒ