Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

Chương 49: ◊ " Mong là ai đó đừng có ý tranh giành điều gì - Vì họ không có cửa "

Sau khi bàn giao công việc song thì cô mệt mỏi rồi lủi thủi vào phòng làm việc riêng của mình đánh một giấc . Vì mệt mỏi nên nằm xuống là cô ngủ ngay , cô ngủ được 3 tiếng thì tỉnh dậy . Thoải mái vô cùng , giấc ngủ của cô như được ai đó bảo vệ . Cứ nghĩ mình ngũ thiêu thiêu thôi vì đây là công ty chắc có một số nhân viên không biết mà đi vào phòng nhưng không , giấc ngủ của cô chẳng bị ai làm phiền cả .

Ra bênh ngoài để hít thở không khí tiện quan sát mọi người làm việc rồi ghé qua phòng tập nhảy , diễn xem các nghệ sĩ mới tập luyện như thế nào . Vừa đi cô vừa cầm cốc cafe nhâm nhi , nhưng lại có cảm giác mọi người hôm nay hơi kì lạ . Ai đi ngang qua cũng cúi thấp đầu chào cô , còn có một số người rất nhiệt tình hỏi thăm cô nữa . Ủa gì lạ lùng vậy ta ?

- " Chào cô Lisa " Anh nhân viên cúi đầu .

- " À à chào anh "

Nhìn xung quanh thì có cảm giác như mọi người đang nhìn mình và bàn luận về việc gì đó .Chị thư kí Cẩn đằng sau ôm một số xấp giấy tờ tiến tới rồi dùng 1 tay đặt lên vai cô và nói : " Lisa chị làm gì mà ngẩn ngơ ra đấy vậy ? "

Cô giật mình rồi quay người lại đáp : " Tôi cảm thấy hôm nay mọi người có gì đó là lạ , có phải em lại lẻo mép gì với họ không ? " . Thư kí Cẩn có tật giật mình liền cười cười , rồi quay sang hướng khác không nhìn cô mà trả lời : " Đâu đâu có , em có nói gì đâu " . Quan sát thái độ của thư kí Cẩn như thế thì cô hiểu là có nói gì đó , Vân Tuyết nghiêm nghị lạnh lùng hỏi lại một lần nữa :

- " Có nói hay không ? "

- " Ờm thì có , nhưng mà nhưng mà em chỉ nói có một câu à "

- " Câu gì ? "

- " Thì em nói Lisa hôm qua bị boss hành đến sáng nên ngủ không đủ giấc , chị ấy đang nghĩ ngơi trong phòng làm việc đừng có mà làm phiền "

- " What ? " Cô giật bắn người , một câu nói đầy ngụ ý như thế người không hiểu thì người ta sẻ nói mình với anh ta có gì mất bực thật . Cô thư kí tỏ ra vẻ có lỗi rồi lũi đi chỗ khác , cô cũng chẳng muốn đứng ở đây thêm để làm chủ đề cho mọi người bàn tán nên thôi đi về , hôm nay nghĩ sớm 1 bữa .

Về đến nhà cô nhắn tin cho Đình Nam là xin nghĩ vài hôm vì có việc cần xử lí và anh cũng đã đồng ý . Sau đó cô gọi cho Quin xem xem công việc cô giao đã xong chưa , không nằm ngoài dự đoán Quin đã làm xong việc cô giao trong vòng hai ngày . Ngày mai cô sẻ bay qua mỹ cùng Quin để bắt đầu thực hiện bước trả thù .

Sáng hôm Sau - Tại Nước Mỹ - Biệt Thự JA của Mạc Gia .

Cô bước vào nhà nhìn thấy ba đang ngồi đọc sách , không nhanh không chậm cô liền thả vali đang nắm trên tay ra rồi chạy đến ôm chầm lấy ông . Vì cái ôm đột ngột từ con gái bảo bối của mình không khỏi cảm động nước mắt ông đã tuôn chảy , tình cảm cha con được gần lại hơn . 5 năm rồi bây giờ mới được gặp lại cô nghe tiếng cười nói vui vẻ dưới lầu Lão phu nhân tò mò là chuyện gì cũng đi xuống xem thì thấy cô . Bà chẳng ngạc nhiên gì cả vì ngày nào mà cô chẳng gọi điện video call với bà nói chuyện luyên thuyên chứ .

Bà đi tới rồi nhìn cô mỉm cười nói : " Chuẩn bị tất cho ngày mai chưa ? "

Cô hiểu ý rồi gật đầu nhẹ một cái . Cha của cô nhìn hai người này cũng chẳng hiểu cái chuyện gì cả . Ngồi tâm sự với cô một hồi lâu thì bây giờ cảm nhận của ông về cô rất khác , không ngờ bây giờ cô lại chủ động muốn học kinh doanh sau này về phụ giúp cho ông , điều vui thế này ngại gì mà không chấp nhận chứ .

Đến Tối .

Mạc Phi Phi vui vẻ dắt tay một người con trai lạ mặt về nhà rồi ra mắt bố và bà . Cô ta cũng bất ngờ vì Vân Tuyết lại về đây sớm hơn 1 ngày , vui vẻ ân ân ái ái cùng người đàn ông kia mà chẳng để ý đến sự hiện diện của mọi người . Việc làm này của cô ta thật khiến cho cô cảm thấy chướng mắt .

Trong Bàn Ăn . Vân Tuyết vừa ăn vừa cười rồi còn gắp thức ăn cho bố và bà nhìn thật hạnh phúc còn người đàn ông kia thì cứ như bị cô mê hoặc mãi mê ngắm nhìn cô mà không hề để ý đến Phi Phi làm ả ta rất tức giận . Người đàn ông này tên là Mike anh ta là người mỹ , gia cảnh cũng không tồi . Là một gã ăn chơi chỉ biết ăn bám bố mẹ mà hay cứ thích ra vẻ ta đây cùng lúc đấy vì ham mê tiền tài Phi Phi đã gạ gẫm anh ta thành bạn trai của mình .

Phi Phi mở lời nói : " Chị hai , mai chị có đến bữa tiệc sinh nhật của bà không ? "

- " Hỏi thừa , không đi thì về đây làm gì gì ? "

Ba của cô lên tiếng : " Thôi mà , Tuyết Nhi em nó chỉ muốn hỏi thôi con không gắt gỏng như thế đâu " Ả ta nghe thấy rồi gật gật đầu . Lão phu nhân liền lên tiếng bênh vực cô : " Tôi không thích có sự hiện diện của người lạ trong nhà , hoặc người không cùng huyết thống " Rồi bà nói tiếp

- " Cái nhà này và tài sản này sau này đều là của Tuyết Nhi nên bây giờ nó có quyền nói bất cứ thứ gì nó muốn và tôi mong ai đó đừng có ý định tranh giành điều gì " Lời nói này của bà thì đã ngầm ý cho Phi Phi biết cô ta sẻ không có cửa . Nghe xong tay cô ta nắm chặt chiếc nĩa rồi cúi đầu xuống tức giận . Mike nhìn sang Phi Phi thì thấy ả ta thật vô dụng dù gì con ruột cũng sẻ hơn con chính nên sau này anh sẻ bỏ cô ta rồi kiếm cơ hội tán tỉnh Vân Tuyết .