Sao cuộc nói chuyện với mẹ Gia Kì ngồi sát vài một mép giường ôm gối khóc lớn, từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ gặp những trường hợp như thế này cô vô cùng đau đớn, chính ba mẹ của mình đã đẩy con gái mình vào một ngôi nhà xa lạ, phải lấy một người chồng mà cô chưa hề biết mặt.

Bỗng tiếng mở cửa làm Gia Kì giật mình, cô vội lao đi những giọt nước mắt, nhìn về phía đó.

Một cô hầu gái bước vào bưng một đĩa đồ ăn nói :

"Mời tiểu thư dùng bữa.

"

Gia Kì thấy cô hầu gái thì bước xuống giường vội vàng tiến đến chỗ cô hầu gái nói:

"Cô à cho tôi hỏi một chút được không?"

Cô hầu gái từ tốn trả lời:

"Dạ xin tiểu thư cứ hỏi.

"

Gia Kì tiến đến nói:

"Chủ nhân ngôi nhà này là ai ?, cô có thể cho tôi gặp người đó được không?"

Cô hầu gái cúi đầu rồi trả lời rất khách khí:

"Dạ chủ nhân ngôi nhà này là Bạch thiếu gia, hiện tại thiếu gia đang đi công tác ở nước ngoài , không có ở nhà ạ.

"

Gia Kì nhíu mày hỏi:

"Khi nào anh ta về cô có biết không?"

Cô hầu gái trả lời.

"Dạ tôi không biết.

"

Gia Kì tiếp tục hỏi.

"Cô có thể cho tôi ra ngoài được không sao các người lại nhốt tôi lại vậy?"

"Dạ thư tiểu thư, thiếu gia có lệnh là phải chăm sóc tiểu thư thật tốt đến tuần sau sẽ cử hành hôn lễ.

"

Gia Kì bàng hoàng nói lẩm bẩm.

"Tuần sau, sao lại nhanh đến thế, thôi kệ càng sớm càng tốt mình sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"

Gia Kì quay sang nói với cô hầu gái :

"Được rồi cám ơn cô, cô ra ngoài được rồi.

"

Cô hầu gái cúi đầu rồi bước ra khỏi phòng.

Gia Kì nhìn đĩa đồ ăn bụng bắt đầu kêu lên, cô thầm nghĩ

nhắc mới nhớ sáng giờ mình chưa ăn gì.

Cô ngồi xuống ăn đĩa đồ ăn một cách ngon lành, một nữa là vì Gia kì rất vui khi nghe tin hôn lễ được cử hành sớm để cô có thể gặp lại ba mẹ của mình.

Một tuần trôi qua trong nhàm chán Gia Kì không ngừng suy nghĩ đến vấn đề tại sao người họ Bạch nhất quyết phải lấy cô cho con trai của họ trên đời có biết bao nhiêu cô gái sao lại chọn cô chứ?

( kể lại khoảng thờ gian một tháng trước từ nhà chính trở về nhà khi bị mẹ càm ràm chuyện hôn sự Vu Quân dừng xe ở một ngã ba chờ đèn đỏ khi còn 3s nữa là hết thời gian anh bắt đầu lái xe đi, thì một cô gái chạy sang đường bán sống bán chết để kịp thời gian, chạy đến đầu xe Vu Quân khi anh đang tiến lên phía trước, anh giật mình thắng gấp khi thấy cô gái ở đầu xe, cô còn quay vào xe nhìn anh mặt đầy cao có nói:

Lái xe cho cẩn thận rồi giơ tay lên hù doạ đánh anh.

Cô gái đó nghĩ anh ta là ai, Bạch Vu Quân nhếch mép cười.

Trong lòng đang đau đầu việc mẹ anh cứ bắt anh lấy vợ, gặp ngay cô gái không biết trời cao đất dày này anh quyết định sẽ lấy cô làm vợ, xem cô còn đỏng đảnh như vậy nữa không)

Gia Kì luôn bị nhốt ở trong phòng suốt một tuần liền chỉ khi đến giờ thì có người hầu bưng đồ ăn lên cho cô.

Gia Kì từng có những suy nghĩ người ở trong căn nhà này coi cô là loại lợn hay sao mà cứ nhốt rồi đem cơm cho ăn, có khi nào chắc thịt rồi đem bán không nữa.

Hôm nay có một đoàn người vào phòng của gia kì, cô đang nằm trên giường, bỗng bật ngồi dậy, mặt đầy khó hiểu.

Một cô nhân viên bước lên tiến về phía Gia Kì nói:

"Thư tiểu thư hôm nay chúng tôi, đến đây giúp cô chọn váy cưới.

"

Nói rồi một đoàn người đưa ra hàng loạt những bộ váy cưới lấp lánh.

Gia Kì há hốc mồm, vì bất ngờ, Cô nhân viên tiếp tục nói

"Mời tiểu thư lựa chọn.

"

Gia Kì lúc này mới bước xuống giường đi đến chỗ những chiếc váy cưới nhìn hàng loạt rồi nhàm chán nói:

"Có cái nào bớt cầu kì một chút không, mấy cái này lấp lánh quá làm tôi muốn qua mắt hết rồi này.

"

Một cô nhân viên tiếng lên đưa một bộ váy nói

"Đây thưa tiểu thư coi qua ạ.

"

Gia Kì nhìn sang bộ váy đúng là không diêm dúa bằng mấy bộ kia nên cũng tùy tiện chọn dù gì cuộc hôn nhân này cô cũng không để tâm đến.