Nhưng tâm của nàng còn bướng bỉnh hơn cả nam hài tử , nhất là lúc nàng nói ra điều kiện với đám nhóc .

Nàng nhặt lên một hòn đá , nhàm chán ném về phía mặt hồ , đánh một cái " oành " xuống nước dọa cho mấy người ở bên bờ hồ đều nhảy dựng .

Tam Bảo nhảy dựng kêu lên : " Thổ Nữu , ngươi có thể hay không đừng có quấy rối ? Ngươi muốn uống canh cá , mà cá bị ngươi dọa chạy hết rồi. ..."

Mấy người còn lại cũng trợn mắt lên mà nhìn .

Đầu lĩnh của mấy đứa nhỏ là Nhị Cẩu Tử cũng kêu lên : " Ngươi không xuống nước bắt cá , thì chúng ta vẫn chia canh cá cho ngươi , nhưng ngươi đừng có quấy rối a ! "

Thẩm Tư Tư đen mặt lại : " Thực xin lỗi , ta đã quên ."

Mọi người lại không nói gì , chỉ hừ một tiếng , tiếp tục lao đi bắt cá . Mấy đứa nhỏ ở nông thôn luôn luôn bướng bỉnh , người lớn cũng không quản làm gì. Cho nên bọn chúng thường xuyên tụ tập cùng nhau vớt cá , bắt chim , bắt cá chạch , có thêm một bữa ăn cũng đỡ thèm .

Tự nhiên , Thẩm Tư Tư cũng muốn chiếm một ít tôm cá linh tinh , vốn thật là nàng khinh thường cùng bọn tiểu tử này thành nhóm , nhưng thật là nàng .... rất tham , rất tham a !

Ngươi có thể hiểu cho một trạch nữ ở hiện đại suốt ngày chỉ ăn cá và thịt , đi đến cổ đại tám năm không đụng đến chút cá thịt nào , ngươi sẽ có cảm thụ ra sao ? A ....a ....! Kia thật sự là dày vò , dày vo a !

Nhất là khi nghĩ đến cuộc sống ở hiện đại , nàng càng thêm phiền muộn , ngồi một hồi cũng không còn hưng trí , đứng lên nói : " Các ngươi tiếp tục bắt cá đi , nhớ là khi nấu xong nhớ chừa lại cho ta một ít là được , ta đi hái dâu rừng ..."

Mọi người cũng không nói gì . Kỳ thực bọn họ nói không cũng không được . Đương nhiên , Nhị Cẩu Tử cũng đã từng nếm trải qua , Thổ Nữu chính là một người luôn luôn âm hiểm , có một lần không cho nàng ăn , nàng giận quá đá đổ luôn bát canh , thời điểm đó mọi người muốn tập trung lại đánh nàng .

Nàng rất là khí phách , y như một nữ hán tử , đem mấy nam hài tử kia đá cho nằm dài trên đất . Lúc đó , mọi người đều bị nàng dọa cho sợ hãi .

Từ đó về sau , nếu nói Nhị Cẩu Tử là vua của mấy đứa nhỏ , thì không bằng nói Thẩm Tư Tư mới là chính xác . Nàng hướng về canh cá mà ánh nhìn hung ác , khi đánh nhau thì sức mạnh hung ác , mấy thằng con trai cũng không phải là đối thủ của nàng .

Thức ăn chính là tinh thần để chiến đấu không bao giờ bại .

Thẩm Tư Tư nhàm chán vô nghĩa hướng trong rừng mà đi , một mặt tinh tế suy nghĩ phương pháp làm giàu , tuy rằng không nhất định phải đại phú đại quý , nhưng ít ra cũng phải có cá thịt mỗi ngày đi ....

Nói đến canh cá là nàng có điểm tham lam , bọn Nhị Cẩu Tử tuy là làm canh cá có chút loãng , thực hiện cũng không chuyên nghiệp , cũng luyến tiếc bỏ thêm dầu và muối , nhưng ít ra vẫn có mùi canh cá a , nghĩ đến nước miếng liền chảy ra ....

Nên nói và thực hiện như thế nào để cha mẹ nuôi chịu nghe theo ý kiến của nàng đây ? Ai .....!

Thời điểm ở hiện đại , nàng là một người rất biết hưởng thụ , nói đúng ra chính là một cô gái lười , trạch ở trong nhà cho đến lúc chết . Lười đến nỗi mà đã ngồi thì tuyệt đối sẽ không đứng , đã nằm thì tuyệt đối sẽ không ngồi . Thế mà thấy nàng ở đây nhịn được tám năm là nhẫn nại cỡ nào .

Thời điểm ở hiện đại , cá ăn không kịp mới đem đi muối , mấy thứ bình thường như gà , vịt , cá , thịt thì mỗi ngày đều có . Khi đó chính vì muốn giảm béo mới không ăn , Thẩm Tư Tư bây giờ nhớ lại lúc đó , tâm đều muốn chết đi ....

Ni mã ! Sớm mà biết phải đến cổ đại chịu đói , nàng ở hiện đại sẽ không bạc đãi bản thân , nhất định phải ăn thành một cô gái béo ục ịch mới chịu a !

Miên man suy nghĩ như thế nào làm giàu ...làm giàu , thoát khỏi nghèo khó mà tha hồ ăn thịt , nàng bước vào rừng cây hoè gai , bởi vì rất chuyên chú nên cũng không chú ý là đi vào lối rẽ , mấy cây hoè gai cũng thật là thấp bé , nàng hốt hoảng không chú ý bị một nhánh gai quẹt trúng vào làn da trên cổ tay , nhất thời máu chảy đến cái bớt trên cổ tay hiện ra một cái đồ án ....

Cảm giác được đau đớn , Thẩm Tư Tư mới hồi phục lại tinh thần , không biết có phải hay không chính là ảo giác , cảm thấy như huyết kia chảy ra đều bị đồ án hấp thu vào ....