Bạch Tuyết bị khí thế của Lãnh Dạ dọa , sợ hãi cúi đầu, hai tay gắt gao nắm góc áo vò rồi vò, mặc dù quần áo này không phải của cô, nhưng là, đây là thói quen của cô từ nhỏ, cứ sợ hãi liền thói quen vò góc áo .

Lãnh Hạo hôm nay vốn là chịu sự dặn dò của anh họ mà mang vài bộ quần áo của con gái lại đây, còn tưởng rằng là đưa cho Lãnh Nguyệt mặc. Không nghĩ tới gặp phải một màn như vậy , làm cho người ta nhìn đau lòng!

Lúc này đứng ở trên thang lầu cô giống như tiểu bạch thỏ bị chấn kinh , mà anh họ giống như là vương giả hắc ám, bất cứ lúc nào cũng có thể nắm giữ vận mệnh của cô!

"Cô chính là cư như vậy đi ra quyến rũ đàn ông ?" Lãnh Dạ đi đến trước mặt Bạch Tuyết , lạnh giọng nói.

Nhìn đến Bạch Tuyết mặc quần áo của mình , áo có nhiều chỗ không thể che được hết, còn làm lộ cặp đùi đẹp người ra bên ngoài, làm anh hận không thể bóp chết cô! Phụ nữ của anh sao thể để cho người đàn ông khác nhìn!

Bạch Tuyết không có nói chuyện, nước mắt thi nhau rớt xuống !

"Anh, là em làm bảo cô ấy xuống dưới lấy quần áo ." Lãnh Nguyệt thật có lỗi giải thích nói.

"Câm miệng, anh không có hỏi em? Bạch Tuyết, trả lời tôi, cô là không phải ở đây quyến rũ đàn ông chứ?" Lãnh Dạ lạnh lùng hỏi, trước kia cô từng quyến rũ anh .nay anh quyết không cho phép cô lại làm vậy với kẻ khác!

Bạch Tuyết chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào Lãnh Dạ, góc cạnh khuôn mặt rõ ràng, giống như là thanh kiếm sắc bén, hung hăng đâm vào trong lòng cô.

Người đàn ông này ở trên giường hành hạ cô còn không đủ sao , nay còn muốn ở đây nhân tiện nhục nhã cô! Nhưng là, cô lại không thể phản kháng!

"Anh họ, cô ấy không có quyến rũ bất luận người nào, anh vì sao lại mang khí thế bức người!" Lãnh Hạo thật sự nhìn không được, đi lên trước nói.

"Cậu, xem chưa đủ sao? Là chính mình tự biến đi, hay vẫn là anh giúp cậu biến ?" Lãnh Dạ tức giận chỉ vào Lãnh Hạo nói.

"Lạnh Hạo, đi , nhanh chút!" Lãnh Nguyệt nhìn sự tình không ổn, lôi kéo Lãnh Hạo bước đi.

"Em đây đi trước, Anh họ, phụ nữ là dùng để yêu, không phải dùng để tổn thương!" Lãnh Hạo nói xong liền cùng Lãnh Nguyệt ly khai.

Lãnh Dạ không nghĩ đến Lãnh Hạo luôn luôn tôn kính anh như vậy lại nói ra những lời này, xem ra Bạch Tuyết quyến rũ thành công .

"Đi đem chính mình tắm sạch sẽ, tôi thật muốn nhìn xem cô còn có nhiều khí lực như thế nào đi câu dẫn đàn ông?"

"Tôi không có quyến rũ ai!" Bạch Tuyết ủy khuất khóc đứng lên.

"Chẳng lẽ tôi không phải cô câu dẫn tới tay ? Ân?" Lãnh Dạ hỏi lại.

Hai năm trước, Bạch Tuyết mỗi đêm đều ở trên người anh sờ tới sờ lui, còn thân cái miệng của anh, còn quấy nhiễu cái bụng của anh, thậm chí còn đụng đến vũ khí chinh phục phụ nữ của anh , như thế mà còn không gọi là câu dẫn?

Nếu Bạch Tuyết biết chân tướng, nhất định sẽ hô to oan uổng, bởi vì năm đó Bạch Tuyết căn bản không biết anh là Lãnh Dạ, chính là đem anh trở thành một con tiểu Cẩu, cho anh tắm rửa đương nhiên sẽ đụng tới chỗ không nên đụng, nhất là ngủ cùng nên càng muốn cẩn thận tắm, nếu những thứ này là quyến rũ,vậy những người kia nuôi chó có phải hay không đều bị đổi tội danh phi lễ!

Nhưng là, ý nghĩ của Lang Vương Bạch Tuyết không biết!

"Tôi, khi nào thì, quyến rũ qua anh?" Bạch Tuyết khuôn mặt nhỏ nhắn đến mức đỏ bừng, khóc nói, không nghĩ tới chính mình trong sạch đều cho anh, anh cư nhiên như vậy xem thường mình, nói cô là cái loại phụ nữ tùy tiện !

"Cô quyến rũ tôi như vậy còn thiếu sao? Ân?" Lãnh Dã nắm cằm Bạch Tuyết hỏi.

"Anh không phân rõ phải trái!" Bạch Tuyết khóc hướng phòng tắm chạy tới, mạnh mẽ đóng cửa lại, vô lực ngồi dưới đất, ủy khuất nước mắt giống như những hạt châu rơi xuống.

Nhìn chính mình trong gương, như thế nào hội biến thành như vậy? **, còn bị người khác xem thường!

Bình tĩnh lại, lau khô nước mắt, vẫn là ngoan ngoãn đi ra ngoài, bởi vì cô phải hoàn thành nhiệm vụ cha giao cho cô , bằng không cô sẽ không thể quay về, nghĩ muốn chạy nhanh rời đi nơi BT này, chỉ có mau chóng làm cho người đàn ông này cao hứng, mới có thể giúp công ty của cha .