Thầy chủ nhiệm của Bạch Tuyết đi tới phòng của hiệu trưởng.

"Hiệu trưởng ông tìm tôi?"

"Thật là hồ nháo, trong lớp của anh xảy ra chuyện lớn như vậy, tại sao không báo cáo?" Hiệu trưởng cáu giận hỏi, chủ nhiệm lớp cả kinh, chuyện mới vừa phát hiện, làm sao lại nhanh truyền tới tai hiệu trưởng như vậy? Hơn nữa hắn còn cố ý dặn dò học sinh không cho phép nói ra, hiệu trưởng làm như thế nào mà biết?

Thấy chủ nhiệm lớp giật mình, hiệu trưởng rất tức giận quát.

"Anh không cần phải để ý đến việc tôi làm sao mà biết? Nói? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao lại có học sinh mang thai?" Hiệu trưởng chỉ quan tâm chuyện sảy ra thế nào?

Thật ra thì, chính hắn cũng muốn biết? Nhưng mà Bạch Tuyết lại không nói gì, hắn cũng không biết phải làm sao!

"Hiệu trưởng, tôi cũng vừa mới biết chuyện này, vốn định hỏi trước người trong cuộc xem chuyện gì đã xảy ra? Còn chưa kịp hỏi, liền bị ông gọi tới." Thầy chủ nhiệm hi vọng có thể vì Bạch Tuyết tranh thủ một chút thời gian.

"Nếu, anh cũng không biết, thì chuyện này anh không cần phải để ý đến, để phong giáo vụ xử lý là được rồi, bọn họ sẽ điều tra rõ ràng! Nếu quả thật có chuyện này, thì học sinh này sẽ bị đuổi học ngay, anh trở về đi." Hiệu trưởng là quyết không cho phép có học sinh nào bôi nhọ đến danh tiếng của trường học.

Thấy hiệu trưởng dáng vẻ rất kiên quyết, chủ nhiệm lớp cũng không tiện nói cái gì nữa? Bất đắc dĩ đi về.

Trở lại trong phòng học.

Thấy Bạch Tuyết nằm lì trên bàn, Thầy giáo cũng không nói gì nữa, mà tiếp tục dạy học.

Hắn biết Bạch Tuyết là học sinh giỏi, đi học đều rất nghiêm túc nghe giảng, lần này xem ra là rất khó khăn! Chuyện lớn như vậy ai có thể chịu được!

Sau khi tan lớp, Bạch Tuyết bị gọi vào phòng giáo vụ, kết quả cùng giống thầy chủ nhiệm lớp , Bạch Tuyết nói cái gì cũng không biết? Cô không thể đem Lãnh Dạ bị dính líu vào! Cho nên chỉ có thể ngậm miệng nói không biết!

"Bạch Tuyết em nếu nói không biết, thì chúng ta cũng sẽ có biện pháp tra được, một khi thật sự có chuyện này, em sẽ bị đuổi học!" Thầy giáo nhắc nhở Bạch Tuyết.

Bạch Tuyết gật đầu một cái, ý là đã hiểu.

Nhìn Bạch Tuyết khóc sưng cả mắt, Dương Phỉ trong lòng rất đắc ý, tất cả mọi chuyện đều đúng như dự đoán của cô, hiện tại chỉ chờ phòng giáo vụ tra ra Lãnh Dạ cùng Bạch Tuyết có quan hệ, sau đó sẽ đem Bạch Tuyết đuổi học.

Bạch Tuyết không có tâm tình đi học, vì vậy thu thập một ít sách vở , nói với thầy giáo một tiếng rồi đi về.

Lâm Giang cũng tìm một lý do xin nghỉ.

Hắn vẫn luôn đi theo Bạch Tuyết, lo lắng cô có chuyện!

"Tôi không sao, cậu trở về đi !" Ra khỏi cổng trường Bạch Tuyết cũng biết có người đi theo mình, vì vậy, cô quay đầu lại nói với Lâm Giang để cho cậu ta trở về.

"Bụng của tôi chưa khỏi hẳn, cho nên mới xin nghỉ. Không bằng cô đi đến nhà tôi ngồi một chút đi , bây giờ cũng không phải là giờ tan học , nên cô có thể đợi đến giờ tan học thì về nhà." Bị cậu ta nói trúng , Bạch Tuyết đang suy nghĩ không biết đi nơi nào cho hết thời gian đây, cô hiện tại không muốn về nhà, nhà của Lãnh Dạ cũng không muốn trở về, dù sao nơi đó cũng không phải là nhà của cô!

Cô không muốn lại bị người ta nói: cô vì tiền mà làm tình nhân cho người khác nữa **!

Xảy ra chuyện tờ xét nghiệm, cô muốn cùng Lãnh Dạ cắt đứt quan hệ! Bởi vì không cắt đứt quan hệ, sớm muộn gì cũng sẽ bị trường học phát hiện ra chuyện này!

Mặc dù anh trợ giúp cho công ty của cha, nhưng cũng không thể không kết thúc mối quan hệ này!

Nhìn bạn học có ý tốt, vì vậy liền gật đầu đáp ứng.

Kỳ quái là Lãnh Dạ cũng không có tới đón Bạch Tuyết trở về, liên tiếp mấy ngày cũng không có xuất hiện, cũng không có tìm cô.

Bạch Tuyết trong lòng có nhàn nhạt mất mác!

Lắc lắc đầu, tại sao lại cảm thấy mất mác? Đây không phải là cô đang muốn hoàn toàn rời đi anh sao.

Cha Bạch Tuyết vốn tưởng rằng mấy ngày trước Lãnh Dạ đem con gái của mình đón về, chẳng lẽ là đã thích Bạch Tuyết? Trong lòng đang vui vẻ, thì không nghĩ tới Bạch Tuyết lại trở về nhà!

Ông đang suy nghĩ xem nên làm thế nào mới có thể để cho Bạch Tuyết giúp ông lấy thêm được đơn đặt hàng khác nữa?

Lần trước Bạch Tuyết ở cùng Lãnh dạ, ông liền kiếm một lần được những ba trăm ngàn. Vụ mua bán đó rất có lời.

Nhưng Bạch Hàn lại không nhìn đến sự tồn tại của Lãnh Dạ, chỉ cần là người phụ nữ mà Lãnh Dạ chạm qua thì liền vĩnh viễn là người của hắn, người khác nếu muốn, đó chính là tự đào hố chôn mình