Nhìn thấy tuyệt đại giai nhân đang ở trong lòng mình khiến cho Lăng Thiên không đành lòng trách cứ: "Như vậy người nhà có biết muội đi tìm huynh không?"

"Bọn họ không biết. Bọn họ nào có quan tâm đến muội chứ?" Tiêu Nhạn Tuyết suy nghĩ một chút mới dùng giọng nói oan ức: "Bất quá bọn họ có thể đoán được..." Vừa nói xong liền nhìn Lăng Thiên hoảng sợ: "Huynh... Huynh sẽ không đuổi ta về nhà chứ?"

Nói đến vấn đề nhạy cảm và cũng là vấn đề xấu hổ nhất này mới khiến cho Tiêu Nhạn Tuyết đột nhiên phát hiện ra điều gì khiến nàng khủng hoảng vô cùng. Mặc dù trước mặt Lăng Thiên mà trong tâm hồn thiếu nữ nàng không phải không muốn lấy hắn làm chồng nhưng cho đến bây giờ nàng không để cho hắn ôm vào lòng lần nào cả. Đến khi thái độ của mình chuyển biến thì cả hai lại càng ít tiếp xúc, đặt biệt còn có chuyện gia tộc mình chủ động thối hôn nữa. Chuyện này đối với bất kỳ thế gia nào mà nói hoặc là đối với bất kỳ nam nhân nào thì đây là một chuyện sỉ nhục thật lớn. Người cao ngạo như hắn thì bên cạnh không hề thiếu giai nhân nên chưa chắc sẽ ngó ngàng đến mình chứ đừng nói đến chuyện sẽ tiếp nhận và bảo bộ mình.

Nếu bây giờ hắn mặc kệ mình thì phải là sao? Hoặc là hắn đưa mình trở về thì phải làm thế nào? Nghĩ đến đây khiến cho Tiêu Nhạn Tuyết bàng hoàng vô cùng, Lăng Thiên hiện đang ở Minh Ngọc Thành và bản thân nguy hiểm vô cùng. Chính mình đến đây lại càng khiến cho hắn dễ bị bại lộ tung tích. Dưới tình huống này thì hắn sẽ lưu mình lại bên cạnh sao?

Với phong cách của hắn thìđịnh sẽ không bỏ qua mình nhưng mình có thể yên tâm được ư? Vốn mình chỉ lo lắng sự an toàn của hắn vài phần thôi nhưng hôm nay lại sao lại lo lắng nhiều như vậy? Mình trở thành người liên lụy hắn sao? Tại sao lại vậy?

Lăng Thiên xoa xoa trán đau đầu không thôi: "Không cần phải lo lắng như vậy đâu. Muội từ xa đến đây nên có lý do của muội mà. Đưa muội trở về? Huynh sẽ không làm vậy đâu nhưng muội đi đến đây thì sau này phải làm sao bây giờ? Đây mới chính là một vấn đề thật lớn, thật đau đầu?"

Tiêu Nhạn Tuyết nghe câu đầu tiên hắn nói vậy thì thở dài một hơi, nhẹ nhàng xoay xoay 'Bích ngọc huyết phượng trạc' trên cổ tay mà nhoẻn miệng cười vui vẻ: "Chuyện này không cần phải nói nữa. Ai biết được sẽ phát triển trở thành dạng gì đây?"

"Di, đây không phải là 'Bích ngọc huyết phượng trạc' của nhà huynh sao? Muội vẫn mang theo tùy thân?" Hiển nhiên Lăng Thiên nhận rõ bảo vật gia truyền của mình, đồ vật này còn đi kèm theo một trận đánh cược thật lớn, mặc dù bây giờ trong lòng Lăng Thiên không còn nghĩ đến chuyện đó nữa.

"Vòng tay này chính là do Lăng lão nãi nãi tặng cho Nhạn Tuyết nên không thể rời khỏi người được rồi!" Tiêu Nhạn Tuyết trả lời rất tịnh trọng, còn nữa câu sau nàng không biết xấu hổ nói: "Dù sao thì 'Bích ngọc huyết phượng trạc' này là vật duy nhất có quan hệ với huynh thì sao muội không mang theo được!"

Lăng Thiên cười khổ một tiếng, nhìn thấy bộ dáng ngây thơ của nàng như vậy nên hắn chỉ còn biết chuyển đề tài: "Có khi nào muội nghĩ đến xu thế hiện tại cứ như vậy mà phát triển thì một ngày nào đó Tiêu Gia muốn thống nhất thiên hạ thì hai nhà chúng ta sẽ đối đầu với nhau. Đến lúc đó muội sẽ làm gì?"

Tiêu Nhạn Tuyết ôm chân, chiếc cằm di chuyển nhè nhẹ trên đầu gối mà trả lời buồn bã: "Muội không biết. Thật sự là không biết!" Một khi nghĩ đến vấn đề này khiến cho Tiêu Nhạn Tuyết bàng hoàng vô cùng. Cho dù gia tộc có đối đãi với mình như thế nào đi nữa, có thái độ với mình ra sao, có bất công thì cũng là người một nhà thôi. Thân nhân của mình mình không thể nào giết được.

Một lúc lâu sau mới thở dài nói: "Bây giờ không còn cách nào khác hơn là phải đi một bước tính một bước, hơn nữa huynh bây giờ đã là địch nhân của Ngọc Gia rồi sao? Mà Ngọc Băng Nhan tiểu thư không phải đang ở trong phủ của huynh sao? Chẳng lẽ huynh sợ rằng thêm muội vào sẽ ăn nghèo nhà huynh h" Nghĩ đến đây đột nhiên nàng cảm giác ủy khuất, méo méo miệng: "Chẳng lẽ huynh lại bội bạc như vậy?" Vừa nói vừa vuốt ve 'Bích ngọc huyết phượng trạc' trên tay mà vẻ mặt u oán vô cùng.

Lăng Thiên bị câu nói này của nàng làm cho giật mình suýt té ngã, nhìn đến nha đầu kia đang 'nhu tình mật ý' vuốt ve bảo vật gia truyền của mình rồi lại nghĩ đến lời nói của nàng khi nãy liền hiểu được ý nàng: "Gia truyền chi bảo của Lăng Gia các ngươi đang ở trong tay ta, Lăng lão nãi nãi còn nói qua đồ vật này chính là dành cho con dâu của tôn tử bà..."

Lăng Thiên không biết phải nói gì, chẳng lẽ thế sự thay đổi rồi? Đại cô nương nào dám nói như vậy chứ?

Cái này gọi là chuyện gì đây? Dường như tất cả nữ nhi của những thế lực đối địch với mình luôn có 'ngàn vạn' mối quan hệ không rõ ràng?

Nếu là người ở bên ngoài nhìn vào thì có vẻ như mình có diễm phúc vô cùng, bên người luôn là tuyệt sắc mỹ nữ nhưng trên thực tế mà nói thì phụ nữ chính thức thuộc về Lăng Thiên cũng chỉ có một người là Lăng Thần mà thôi. Lăng Thần có thể vì Lăng Thiên mà không chút hối hận, có một người phụ nữ như vậy thì còn cầu mong gì nữa?

Tỷ như là Ngọc Băng Nhan, Thủy Thiên Nhu, Tiêu Nhạn Tuyết, Kiểu Nguyệt công chúa dường như mỗi một người đều có một chút gì gì đó mơ hồ với mình. Cho dù là Lê Tuyết cũng có một gì đó khá xấu hổ khi cả hai gặp nhau.

Biểu hiện ra ngoài mà nói thì Lê Tuyết và Lăng Thiên thì giữa hai người không có chút quan hệ huyết thống nào cả nhưng giữa hai linh hồn thân thuộc nhau kia đều hiểu rằng chuyện không đơn giả như bên ngoài. Hơn nữa Lăng Thiên cũng hiểu rõ ý nghĩ chân thật của Lê Tuyết rằng trên thế giới này cũng chỉ có hai người họ mà thôi, dường như lựa chọn hỗ trợ lẫn nhau chính là tốt nhất. Chính mình là nam tử thì còn đỡ một chút nhưng Lê Tuyết thân là nữ tử muốn lựa chọn một nam nhân để ủy thác bản thân mình thì trên thế giới này ngoại trừ Lăng Thiên ra thì Lê Tuyết cho rằng không còn một người nào có thể xứng đôi với mình cả. Cho dù có một nam tử xuất sắc hơn Lăng Thiên ở trước mặt nàng nhưng trong linh hồn nàng cũng chỉ lựa chọn một mình Lăng Thiên thôi.

Cho nên Lê Tuyết trong vấn đề này có vẻ rất chủ động.

Chỉ vì một người, si tâm bất hố

Còn Ngọc Băng Nhan thì đơn giản hơn nhiều lắm. Tiểu nha đầu này đã quyết định đi theo bản thân mình rồi thì mới dám ở trước mặt hai vị trưởng lão trong gia tộc gây nháo sự như vậy. Quyết tâm này cũng là lý do khiến cho Lăng Thiên không đành lòng cô phụ, càng huống chi giữa hai người vốn đã có tình cảm rồi, mà bệnh của Ngọc Băng Nhan cũng cần phải phụ thuộc vào mình, điều này Ngọc Băng Nhan đã hiểu rất rõ rồi.

Bởi vì Ngọc Băng Nhan lựa chọn giống Lê Tuyết, chỉ vì một người mà trái tim sẽ không thay đổi gì cả, chính mình lại không thể nào cự tuyệt được.

Nhưng ngoại trừ ba nàng ra thì những người còn lại đều ở những vị trí rất khó xử. Vốn đang đau đầu thì đột nhiên xuất hiện một Tiêu Nhạn Tuyết khiến cho việc này giống như bầu trời tuyết lại cho thêm sương lạnh vào.

Kiểu Nguyệt công chúa được tứ hôn, mặc dù bản thân mình đánh Long Tường ngu ngốc, hắn cũng là người ngoài nhưng dù sao nàng ta cũng có họ hàng gần với mình, chính là con ruột của cô cô nữa. Chuyện này cần phải xem thử Lăng lão phu nhân suy nghĩ ra sao. Mà với tình cảnh trước mắt của Kiểu Nguyệt công chúa mà nói thì chỉ cần Lăng Thiên nói một câu: "Ta không cần nàng..." Thậm chí nàng không thể gả cho Lăng Thiên đi nữa thì nàng sẽ không cưới một ai hết. Phỏng chừng ngay sau đó chấm dứt tính mạng... Lăng Thiên tự hỏi hắn không thể nào làm chuyện này được, quá mức tàn nhẫn.

Nhưng nếu chấp nhận nàng thì rồi sao? Phụ thân của nàng là do tự tay mình làm ra như bây giờ, hơn nữa cuối cùng còn bị biến thành người điên? Đến lúc đó sao có thể sinh sống chung được? Chiếm gia nghiệp của người ta, đánh phụ thân người ta không còn gì rồi lại lấy con gái của hắn về làm vợ? Đột nhiên Lăng Thiên cảm giác mình 'hơi hơi' giống du côn.

Về phần Thủy Thiên Nhu thì Lăng Thiên lại càng đau đầu hơn. Nhất là sau khi nhận được tin tức của Lăng Thần thông qua Thủy Tinh Lâu truyền đến thì đầu của Lăng Thiên như to ra hơn gấp đôi. Kế hoạch điên cuồng mà lại ngây thơ kia chỉ có thể do Lăng Thần nghĩ ra thôi. Hơn nữa Lăng Thần chẳng những có kế hoạch rồi mà còn bắt đầu hành động nữa. Cho dù Lăng Thiên cố tình ngưng kế hoạch này lại thì đã không còn kịp nữa rồi.

Vốn Lăng Thiên cho sau khi nhận được tin kia liền tức giận gửi tin về để cho nàng đình chỉ kế hoạch điên cuồng kia nhưng không biết tại sao tin tức còn chưa đến nữa? Với sự hiểu rõ của Lăng Thiên về Lăng Thần thì kế hoạch lớn như vậy lệnh sẽ không chấp nhận được. Điều này khiến cho Lăng Thiên hận nghiến răng nghiến lợi, âm thầm hạ quyết tâm sau khi mình trở về nhất định phải 'chăm sóc' cho cái 'mông' trắng trẻo kia mới được.

Nhưng bây giờ mình đang ở xa, vô luận Lăng Thần hành động như thế nào đi nữa thì mình không thể làm được gì cả.

Mấy năm nay Lăng Thần luôn phụ thuộc vào mình nhưng trong lòng cũng có chút ít ý kiến của riêng mình. Hôm nay toàn quyền đã nằm trong tay rồi thì thực lực và tâm kế của nàng ngày càng phát triển mạnh hơn. Từ những tin tức gần đây truyền đến thì xem ra nha đầu kia đã có năng lực thống lĩnh tất cả, thủ đoạn làm việc dứt khoát không chút dây dưa nào cả. Có một chút phong phạm của Lăng Thiên. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Từ điểm này suy đoán thì Lăng Thiên đoán rằng sớm có ngày phát triển tiến vào nhóm nhân vật quyền lực số một trên đại lục.

Mà một câu nói của Lăng Thần đã nói rõ quan điểm của nàng: "Tương lai của công tử chính là hoàng đế, mà hoàng đế thì sao không có phi tử được? Nếu có thể thông qua chút phi tử kia mà có thể hoàn thành nhanh chóng sự nghiệp thống nhất thiên hạ thì một chút thủ đoạn kia có là gì? Vì thành đại sự tốt nhất không nên câu nệ tiểu tiết, sử dụng một chút thủ đoạn so với hai nhà đánh đấm nhau thì cái nào ngon hơn?"

Suy nghĩ như vậy nên Lăng Thần cảm giác được quyết định của mình chính xác, phi thường chính xác...

Lăng Thiên đau đầu không thôi, đột nhiên hắn phát hiện thời gian của mình ở kiếp trước còn chưa có tâm tình yêu đương mà hôm nay trên thế giới này mặc dù mỹ nữ như mây nhưng chính mình lại không có bao nhiêu cơ hội nói chuyện 'yêu đương' cả. Thậm chí hậu cung của chính mình cũng phải do phụ nữ của mình chuẩn bị nữa. Đây là chuyện gì...

Quyển 5