Bên ngoài Lăng Thần lên tiếng đáp ứng.
Lăng Thiên vừa muốn đi ra ngoài, đột nhiên nghĩ đến chuyện hôm nay giết chết hai vị trưởng lão Ngọc gia, bỗng dừng bước quay đầu nhìn Ngọc Băng Nhan. Ngọc Băng Nhan thấy hắn muốn nói gì đó lại thôi, bèn hướng về phía hắn le lưỡi làm mặt quỷ trêu chọc.
Lăng Thiên nhìn thấy nụ cười sáng lạn như hoa của Ngọc Băng Nhan, cũng cười theo, nguyên bản muốn nói chuyện kia nhưng lại đổi ý, hỏi theo cách khác:
"Nhan nhi, huynh hỏi muội một chuyện, muội không cần trả lời gấp. Trước tiên muội cứ suy nghĩ cho cẩn thận, huynh muốn muội nghĩ thật kỹ rồi hãy nói, được chứ?"Ngọc Băng Nhan chớp chớp cặp mắt to, tò mò hỏi:
"Có chuyện gì thế? Hình như rất nghiêm trọng!Lăng Thiên thở dài một hơi, trầm giọng nói:" Nhan nhi, nếu như có một ngày huynh cùng với gia tộc của muội đối lập với nhau, hai bên không sống thì chết, lúc đó muội sẽ lựa chọn thế nào?
"Vạn lần không ngờ đến, Lăng Thiên lại đột nhiên hỏi vấn đề mẫn cảm và khó khăn này, Ngọc Băng Nhan ngây người, nhìn Lăng Thiên trân trân, không nói được lời nào.
Lăng Thiên khoan dung cười, nói:"Muội đừng lo lắng quá, không cần trả lời huynh ngay. Dù cho muội lựa chọn thế nào, huynh cũng không sao đâu, chỉ cần muội đừng lừa gạt huynh là được!
" Nói xong hắn nhẹ nhàng an ủi vài câu rồi quay người đi.Ngọc Băng Nhan ngây ra nhìn theo bóng lưng hắn, nhỏ giọng nói thầm:"Thiên ca sao còn cần hỏi chuyện này nữa? Trong lòng Băng Nhan sớm đã có đáp án rồi. Không quản mọi người đối địch nhau thế nào, chỉ cần huynh không làm thương tổn đến cha mẹ muội, Nhan nhi sẽ không đứng về phía của ai cả. Cho dù cha mẹ cùng với huynh đối địch, muội cũng thà chết trước, chứ quyết không làm Thiên ca khó xử!" Nước mắt nhanh chóng tuôn rơi trên mặt nàng, Ngọc Băng Nhan quả nhiên si tình, si tình đến mức này, còn gì cần phải nói nữa!
Bóng lưng đang đi xa của Lăng Thiên đột nhiên dừng lại, trong lòng khẽ động, sau đó lại tiếp tục đi ra ngoài. Lăng Thiên công lực tinh thuần, đương nhiên nghe được điều nàng vừa nói. Ngọc Băng Nhan cũng biết Lăng Thiên nghe được lời mình, nhưng không biết vì sao cứ nghĩ đến cảnh hai nhà đối địch, trong lòng Ngọc Băng Nhan lại cảm thấy đau nhói…
Thì ra may mắn cũng có sự kết thúc…
Làm con gái của đại thế gia, muốn lựa chọn giữa người mình yêu và gia tộc sao lại khó khăn thế này…Cuối cùng cũng phải lựa chọn! Khác nào đem trái tim xẻ làm đôi! Nhưng mà Ngọc Băng Nhan cũng biết, Lăng Thiên vừa hỏi mình vấn đề này, chính là sợ mình đột nhiên phải đối mặt với sự lựa chọn tàn khốc…Hoặc có thể nói, đây là vận mệnh ư?
Khuôn mặt xinh đẹp vốn đang hân hoan của Ngọc Băng Nhan giờ này tràn ngập vẻ thê lương, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định!
Vì người mình yêu thương nhất..hi sinh thì có đáng gì!
"Không biết Tiêu cô nương đến, quả là khách quý!
" Lăng Thiên cười cười:"Khách quý đến nhà không biết có chuyện gì..?
"Nghe thấy rõ ý xa lánh trong lời nói của Lăng Thiên, thần sắc của Tiêu Nhạn Tuyết hơi ảm đạm, miễn cưỡng cười nói:"Lăng công tử khách khí rồi, tiểu muội lần này đến đây là có ba việc muốn làm, thứ nhất chính là muốn đến cáo từ Lăng công tử
"Lăng Thiên khẽ nhíu mày, cười dài nói:"Mục đích đầu tiên này ta cũng đã đoán được, chưa rõ thứ hai và thứ ba là gì?
"Lăng Thần đã bưng trà lên, Lăng Thiên đón lấy, tự tay bưng chén trà, thổi nhè nhẹ nói:"Tiêu gia lần này đến Thừa Thiên, thu hoạch lớn mà ra về, bổn công tử thực sự hâm mộ! Mục đích thứ hai của cô nương là …?!
"Mặt Tiêu Nhạn Tuyết hơi hồng lên, nói:" Công tử quả là cao minh, lần này đến Thừa Thiên đã làm phiền Lăng gia nhiều, trong lòng tiểu muội quả áy náy. Mục đích thứ hai đến đây chính là hướng Lăng gia, hướng công tử tạ lỗi. Lăng lão nãi nãi đã chiếu cố tiểu muội rất nhiều, vậy mà tiểu muội lại không phải với Lăng gia, quả thật không còn mặt mũi nào nhìn thấy nãi nãi, mong công tử thay mặt nãi nãi nhận một bái của Nhạn Tuyết!
" Nói xong nàng hướng về Lăng Thiên thi lễ một cái.Lăng Thiên ha ha cười to, nói: "Hai nhà vốn có giao tình, chỉ là chuyện nhỏ mà, đâu có gì đáng nói!" nói vậy nhưng hắn vẫn nhận một lễ của Tiêu Nhạn Tuyết.
Phải biết lần này Tiêu gia đến Thừa Thiên gây sóng gió, bề ngoài thì có vẻ là thu lợi rất nhiều, là nhà chiến thắng nhất. Không chỉ một lần bán đấu giá thu về bao nhiêu tài phú, lại còn thiêu đốt chiến hỏa ở Thiên Tinh đại lục, càng đẩy Thừa Thiên vào thế đối lập với các quốc gia khác. Mà Lăng gia đương nhiên cũng chịu thiệt thòi, âm thầm không biết nói ra sao. Lăng Thiên tự hỏi, nếu không có quan hệ với Lăng lão gia tử và Lăng lão phu nhân, thì việc mình không đem tất cả người Tiêu gia ở Thừa Thiên diệt hết đã là cho Tiêu gia thể diện lắm rồi, giờ nhận một lễ này đã là quá tiện nghi cho họ!
Lăng Thiên nhận xong hết một lễ của Tiêu Nhạn Tuyết, cục diện lại trở nên im lặng, không ai mở miệng nói gì thêm.
Cuối cùng cũng là Lăng Thiên đánh tan sự bế tắc, chậm rãi nói:"Không biết mục đích thứ ba của Tiêu cô nương là
Quyển 4