Cuộc tranh luận của bốn lão nhân đó kéo dài ba ngày.

Cuối cùng thỏa thuận, cả bốn người đều là sư phụ của tiểu nha đầu.

( Để dễ nhớ, chúng ta chia thế này:

_ Thiên Hoành sư phụ Thiên An sẽ là đại lão đầu

_ Lâm Tuấn Kiệt sư phụ Lâm Đại Bảo sẽ là nhị lão đầu

_ Lam Tân sư phụ Nguyệt Thương Ly sẽ là tam lão đầu

_ Phi Cổ Danh sẽ là tứ lão đầu.0^◇^0)

Đại lão đầu tuyệt kỹ về ám khí và khinh công. Nghề tay trái là thầy thuốc.

Nhị lão đầu cực giỏi về các loại binh khí, trong đó công kích trực diện tốt nhất, rèn về nội lực rất nhiều. Nghề tay trái chính là hạ độc.

Tam lão đầu ngược lại phòng thủ kiên cố, thiên về các loại vũ khí nhẹ như nhuyễn kiếm, quạt, chu phách... Nghề tay trái là bày binh bố trận

Tứ lão đầu có âm công vừa công vừa thủ, âm công khó hơn các loại binh khí khác rất nhiều. Nghề tay trái chính là luyện cổ.

Mỗi người là một tuyệt kỹ và võ công khác nhau, đến cuối cùng người có lợi nhiều nhất chính là Phượng Họa Lan.

Bốn lão đầu đó cưng nàng như trân bảo, chỉ cần nàng nhíu mày không vừa ý một cái liền tất tần tật chạy tìm chuyện để nàng hài lòng.

Quả thật Thiên An ganh tị đến muốn sùi bọt mép. Bất công bất công, ngày xưa ba huynh đệ họ bị mấy lão đầu này hành đến chết lên chết xuống, khắc nghiệt vô cùng, nhưng cung chủ thì thế nào, mới múa vài đòn đã vội sai người mang khăn ướt lau mồ hôi, chuẩn bị điểm tâm, nhuyễn tháp đề phòng cung chủ mệt, luyện võ nửa canh giờ lập tức bị ép nghỉ ngơi mai tập tiếp???? Đây là cái thể loại chó má gì a, bất công đến không thể bất công hơn, bốn lão đầu đó cưng chìu cung chủ cứ như rằng chỉ hận không thể đặt cung chủ lên bàn thờ ngày quỳ lạy ba lần. Trong lúc đó hắn chỉ cần ngồi chơi không lo chuyện của Ám Dạ cung lập tức bị bốn lão đầu mắng cho té tát. Hắn vì nghẹn uất viết tâm thư gửi ba đệ đệ kể nổi khổ của hắn, hằng đêm ôm gối khóc thầm cho số phận mĩ nam đáng thương của hắn. ( Au: Tởm)

Tuy ở đây, nhưng mỗi tháng đều đặn, vài tấu chương quan trọng trong cung cũng được mang đến để nàng phê duyệt. Sổ sách của Ám Dạ cung, Ma Vực đều do nàng làm chủ. Từ khi nàng xuất hiện, Ma Vực đã trật tự ngăn nắp có trên dưới đàng hoàng. Nàng lại thêm một vài ý tưởng đào tạo sát thủ, giúp cho nhân lực dồi dào. Hai cửa hàng trang sức và vải vóc rất đắt, nàng bắt đầu mở chi nhánh lan ra mỗi quốc gia ít nhất phải có hai cửa hàng, doanh thu ở con số khổng lồ cao ngất.

Thi thoảng những nhiệm vụ tình báo hay tiêu diệt một bang phái nào đó, nàng ngẫu nhiên nổi hứng cũng sẽ tham gia rèn luyện kỹ năng thêm. Thời gian của nàng một khắc cũng không phung phí.

Cát Tường do Thiên An có thời gian rảnh nhiều tự mình huấn luyện, càng lúc càng giỏi và cũng không còn e sợ chuyện giết người nữa.