Cô ở nhà Nhạc Ngôn một thời gian thì cũng đến lúc phải về huống hồ chỉ còn một ngày nữa là hắn sẽ về, sáng hôm đó anh đứa cô về. Còn đưa cô vào hẳn trong nhà, ả ta nhìn thấy anh như thấy quỷ vội vàng mời anh ngồi

" Kính....Kính thiếu gia, m....mời anh ngồi. T....tô...tôi đi lấy nước....cho anh " Ả ta lấp bấp nói rồi chạy đi lấy nước

Cô nhìn ả ta luống cuống mà không hiểu chuyện gì, anh thấy cô vẻ mặt không hiểu chuyện nên nói cho cô

" Lúc em ở nhà tôi thì tôi có kêu người tới nói chuyện với cô ta, còn về chuyện gì thì em không cần thiết phải biết. Em chỉ cần biết chuyện này sẽ giúp ít cho em "

Nhạc Ngôn nói xong thì kêu cô lên phòng nghỉ ngơi, lúc này cô ả từ trong bếp bưng ly nước ra để xuống chỗ anh. Anh không uống chỉ nhìn ả bằng ánh mắt chết chóc, anh hất mặt sang ghế ngồi ả hiểu ý liền ngồi xuống

" Anh...anh muốn....nói gì... " Ả lấp bấp hỏi anh

Nhạc Ngôn cười lạnh, người như cô ta mà cũng biết sợ à?? Vậy tại sao lúc ức hiếp nha đầu nhà anh lại không thấy hoảng sợ" Những chuyện kia cô nhớ rõ rồi chứ?? " Nhạc Ngôn chạm nhẹ chiếc nhẫn có khắc hình rồng trên ngón tay trỏ bên bàn tay trái

Ả ta nhìn thấy biểu hiện này mặt cắt không còn giọt máu, ai mà không biết một khi Kính thiếu dùng tay xoay chiếc nhẫn trên tay thì chắc chắn sẽ có người chết

" Tôi.....tôi đã....đã nhớ....rồi. Xin anh....đừng giết...tôi " Cô ả sợ hãi quỳ xuống cầu xin

Lúc cô ở nhà anh nhân lúc cô ngủ anh đã tới tìm ả, gả đàn ông muốn cưỡng bức cô vẫn còn ở đó. Anh một tay cầm súng giết chết gả đó, ả ta hoảng hồn

Nhạc Ngôn bắn gả ta xong thì chuyển hướng mũi súng vào đầu ả, cất giọng nói băng lãnh chết chóc

" Cô chẳng phải khi nãy muốn thằng này làm nhục nha đầu à, bây giờ mới đó đã sợ rồi sao "

Ả ta cả kinh không ngờ con oắt ơ kia lại có thể làm cho Kính thiếu yêu nó, đầu súng lành lạnh làm ả giật mình trở về hiện tại. Mặt trắng bệch quỳ xuống cầu xin

" Anh....anh muốn gì...cứ....cứ nói. Tôi...tôi nhất.... định sẽ....làm...làm....theo "

Nhạc Ngôn nhếch môi cười lạnh, anh ra lệnh cho ả ta

" Cô về mà nói với Lục Hạo Phong là hay lý hôn với em ấy đi, còn nếu không cứ tiếp tục với tình trạng rồi sẽ có một ngày tôi giết chết các người "

Ả ta suy nghĩ, nếu nói Phong ly hôn với cô ta có nghĩa là cái ghế Lục thiếu phu nhân sẽ là của mình. Cô ta nghĩ tới đây thì cười tươi rói

" Được được, tôi sẽ làm theo lời anh nói " Ả ta nhìn Nhạc Ngôn gật đầu lia lịa" Còn nữa chuyện nha đầu ở nhà tôi cô không được nói cho người khác biết ngoài cô và quản gia, cô mà dám tiết lộ tôi không ngại giết cô đâu " Anh cười quỷ dị nói với ả ta, xong anh quay người rời khỏi

Ả ta khi nghe câu nói đó thì chết đứng, người đàn ông này nguy hiểm cỡ nào đương nhiên ả ta biết. Nếu không làm theo thì ả chắc chắn sẽ chết

Kết thúc hồi tưởng, ả ta nhìn người đàn ông trước mặt mình. Nhạc Ngôn lạnh lùng nhìn ả ta rồi đưa mặt hướng lên trên phòng cô, nở một nụ cười nhẹ sau đó quay lưng ra về

Nhạc Ngôn ngồi trên xe ra lệnh cho hai tên thuộc hạ thân cận nhất của mình là Kình Hiên và Đình Triết

" Từ hôm nay trở đi, hai người các cậu nhận trách nhiệm bảo vệ cô ấy và báo cáo mọi tin tức của cô ấy ở đây cho tôi biết. Có rõ chưa "

Kình Hiên và Đình Triết nhìn nhau ngạc nhiên, từ lúc lão đại của họ đem Thiên tiểu thư về là họ đã biết vị tiểu thư kia là ngươi quan trọng với lão đại

" Chúng tôi đã rõ thưa lão đại " Nói xong hai người họ quay về chuẩn bị cho ngày mai

Nhạc Ngôn cũng an tâm phần nào vì có hai người họ bảo vệ, nha đầu ngốc đó không thể xảy ra chuyện được. Anh không về nhà mà bảo với tài xế lái xe thẳng tới công ty, dù gì mấy ngày qua anh đã không lên công ty rồi. Công việc đã chất cao như núi rồi

Còn cô sau khi về lại Lục gia thì cô đi tắm rửa sau đó nghỉ ngơi, gần một tháng qua cô ở Kính gia Nhạc Ngôn chăm sóc cô rất tốt khiến cô chút nữa là không muốn rời đi

Anh không cho cô làm gì cả chỉ bắt cô ăn và ngủ, anh cũng rất thường xuyên đưa cô đi chơi. Cô mấy ngày qua cũng đã béo lên một ít, sức khỏe cũng tốt hơn hẳn

Anh tốt như vậy chỉ là cả hai gặp nhau không đúng lúc, nếu như là lúc trước thì có lẽ cô đã thích anh rồi. Chỉ có thể hi vọng anh có thể tìm được một cô gái tốt, có thể chăm sóc yêu thương anh cả đời

Còn cô cả đời này nợ anh một ân tình nếu có kiếp sau cô chắc chắn sẽ trả lại anh tất cả, nguyện cả đời làm vợ anh, còn về kiếp này cô đã thuộc về người đàn ông khác. Chỉ có thể xem anh là một người anh trai không hơn không kém...