Sau khi bán đấu giá, ngoại trừ khoản cuối 63 triệu chưa thanh toán, gia sản toàn thân Cổ Y chỉ còn lại 107 triệu.

Chủ yếu mua dư dả các đồ vật cần thiết, còn lại thì mua đủ dùng thôi.

Mấy ngày kế tiếp, cô dành cả ngày ở lại tòa nhà bỏ hoang.

Tòa nhà bỏ hoang có hình bầu dục, không có ga ra ngầm.

Trong ngoài lầu tất cả đều là tường đất, kiểu trung đình, không có thang máy.

Cổ Y lắp đặt thang máy thuận tiện cho việc di chuyển.

Cô dùng xi măng để chặn tất cả cống thoát nước.

Tận thế càng lâu, chuột, gián dưới đất còn nguy hiểm hơn cả tang thi, thú biến dị.

Lại rửa sạch sẽ lầu ba, trét thạch cao, chờ sau khi cao khô, lại phết sơn tường chống ẩm mốc.

Cô ấy đã lên kế hoạch, lầu một trữ đồ ăn, lầu hai trữ đồ dùng, lầu ba để ở.

Vậy là tiện lợi nhất, bởi vì một trăm cái tủ lạnh cô mua không thể chuyển lên lầu.

Hơn nữa sau này phải nấu cơm ở lầu một, để khói dầu tản ra ngoài.

Tường lầu ba vừa sơn xong, đồ mua trên mạng lục tục đến.

Cô làm các thùng hàng đơn giản bằng dây thừng và cần trượt.

Vật phẩm bỏ vào thùng, kéo dây thừng, thùng đã được kéo lên lầu ba.

Những thiết bị này đối với cô mà nói cực kỳ đơn giản.

Tận thế kiếp trước, cô còn là gà mờ thử vận may.

Sau tận thế mười năm, cô chỉ cần 10 giây, là có thể dùng một con dao phay chém ngã một con bò biến dị nặng tới một ngàn cân.

Lắp đặt sàn gạch xong, cô cải tạo phòng mẹ và em bé tầng ba thành nhà vệ sinh, phòng chứa đồ bên cạnh lắp thùng tắm, phòng tắm và nhà vệ sinh liền một thể.

Lại tốn gần nửa ngày đi mua một cái giường lớn vô cùng thoải mái, chăn bông mềm mại nhất, thảm trải sàn êm ái nhất.

Bàn trang điểm xinh đẹp, tủ quần áo khổng lồ, mua tất cả theo sở thích của cô.

Tầng ba sẽ là nơi cô sống cả đời, phải trang trí tỉ mỉ.

Hàng là cô tự mình kéo, tự mình chuyển.

Chiếc xe tải chạy thẳng xuống tầng một, cô dùng dây thừng buộc chặt giường, dùng cần trượt từng chút từng chút kéo lên.