Đợt cập nhật này không chỉ nâng giới hạn cấp độ lên 40, mà còn mở ra thêm vài khu vực chưa từng được khám phá, cùng nhiều phó bản hoàn toàn mới. Thêm nữa chính là hệ thống bang hội mà ai nấy đều ngóng trông.
Vào trong bang hội sẽ được lợi ích gì?
Trước hết, mỗi bang hội có thể thuê một tòa nhà bên trong thành chủ, dùng để làm căn cứ gì đấy hay muốn thế nào cũng được. Đương nhiên thuê nhà cũng cần tiền, còn tùy vào thể loại đât đai như thế nào, kiến trúc, diện tích,… mà giá cả cũng khác nhau. Nhưng nói chung là phải trả số tiền khá lớn mỗi tháng.
Hồng Liệt và Bạch Long Vương góp tiền thuê một biệt viện nằm ở góc phía nam trong thành chủ, địa điểm không quá tốt, vắng người qua lại, lại khá xa trung tâm, nhưng bù lại diện tích khá rộng rãi. Bên trong biệt viện có mấy tòa lầu các, cùng một khoản sân đủ rộng để sinh hoạt.
Phòng ở trong biệt viện có thể dùng được, thành viên nào muốn sử dụng có thể thông báo một tiếng cho Hồng Liệt, anh ta sẽ giao chìa khóa phòng cho người đó. Kì thực chỉ có vài người muốn ở lại, còn lại đa phần đều thích chạy ra ngoài khám phá.
Hồng Liệt sắp xếp cho Ngân Sương và Hồng Hồng Hỏa Hỏa hai căn phòng trống ở vị trí đẹp, nằm trên tầng cao nhất của tòa tiểu lâu sáu tầng trong biệt viện. Bên trong phòng mở cửa sổ ra gió lùa lồng lộng, lại còn có thể quan sát một góc phía Nam thành chủ.
Đặc biệt hai căn phòng còn có ban công nối với nhau, muốn bước ra hóng gió cũng tùy thích. Hồng Hồng Hỏa Hỏa bày trên ban công một bộ bàn gỗ, lúc này còn đang ngồi cùng Ngân Sương thưởng trà ăn bánh.
Ngồi cùng bọn họ còn có một người nữa, là một cô bạn mới quen. Ở trong bang đa phần toàn đàn ông, vài người chơi nữ tất nhiên sẽ tụm lại với nhau. Ngân Sương không phải là người chơi nữ thật sự, nhưng với tinh thần bám dính khuê mật của Hồng Hồng Hỏa Hỏa, cậu đành phải cam chịu nhập bọn.
Bạn mới không biết tên thật ngoài đời như thế nào, nhưng trong game lại có tên khá là vui nhộn, gọi là Cải Trắng Đầy Đường.
Không phải người chơi nữ đa số đều váy áo thướt tha sao? Ngay cả tên nhân yêu là Ngân Sương cũng không khác. Thế nhưng Cải Trắng Đầy Đường không đi theo số đông, trên người mặt bộ khôi giáp chiến sĩ, tóc ngắn ngang vai đỏ chói buộc lại gọn gàng. Sau lưng cô nàng đeo một thanh đại đao nhìn còn bự hơn cả người.
Phong cách của Cải Trắng Đầy Đường cũng rất là phóng khoáng, cô nương này mỗi hành động cử chỉ đều toát lên vẻ phong trần dạn dĩ, ngay cả cầm ly trà thôi mà nhìn cũng rất khí phách!
Ngân Sương nhìn Cải Trắng Đầy Đường, trong lòng rất là hâm mộ. Xem con gái nhà người ta ngầu chưa kìa? Một tên nhân yêu như mình hiện tại lại phải giả cao lãnh, cư xử cũng không được tự nhiên!
Hồng Hồng Hỏa Hỏa rất thích bạn mới, bản thân cô đã vui vẻ hòa đồng, gặp trúng Cải Trắng Đầy Đường phóng khoáng thoải mái, rất nhanh đã kết giao bạn bè. Lúc này hai người bọn họ còn đang trò chuyện mỹ thực trong trò chơi đây…
Đúng rồi, lợi ích của việc vào bang hội!
Lợi ích tiếp theo khi vào bang hội chính là tìm được bạn bè hợp cạ, trở nên thân thiết, giúp đỡ lẫn nhau gì đó.
Như Kim Lương chẳng hạn, vừa vào bang đã tìm được đội ngũ luyện cấp, kéo theo Tiểu Sâm đi mất hút từ sau khi đăng kí bang hội thành công. Cũng không thèm đi xem tòa biệt viện mới mua này nhìn như thế nào.
Vì cùng bang, nên việc tổ đội nhiều lần cũng rất khả thi, không giống như tổ đội với người lạ. Dần dần mọi người sẽ thấu hiểu phong cách chiến đấu của nhau, phối hợp trong chiến đấu cũng thêm phần dễ dàng.
Lợi ích cuối cùng của bang hội chính là: được truy cập vào hệ thống nhiệm vụ bang hội!
“Kỷ Nguyên Hắc Ám” ngoài chuỗi nhiệm vụ tân thủ được bày sẵn ra thì không có nhiệm vụ chính tuyến gì đấy. Nếu người chơi may mắn, có thể nhận được nhiệm vụ từ NPC bất kì. Còn nếu không may mắn cũng chẳng sao, trong trò chơi có vô số thứ để trải nghiệm, chính vì vậy nhà phát hành mới loại bỏ cái gọi là “nhiệm vụ chính tuyến” hay “nhiệm vụ cốt truyện”, để người chơi bớt đi gánh nặng, có thêm thời gian để tìm hiểu thế giới sâu và rộng của “Kỷ Nguyên Hắc Ám”.
Thế nhưng bước vào bang hội thì khác, người chơi có thể nhận được 5 nhiệm vụ mỗi ngày. Chủ yếu là đánh số lượng quái nhất định, đi chuyển đồ cho NPC, giao nộp vật phẩm này nọ,… Thứ người chơi nhận được không chỉ có kinh nghiệm và tiền, mà còn có điểm cống hiến bang hội. Điểm cống hiến không chỉ để xếp hạng xem ai có tâm với bang hội nhất, mà còn dùng để đổi một số vật phẩm đặc thù.
Ngay cả tên bang chủ Bạch Long Vương cũng rất chú trọng mấy cái điểm cống hiến này, từ sáng đã vội nhận nhiệm vụ rồi chạy qua chạy lại khắp nơi.
Ngân Sương và Hồng Hồng Hỏa Hỏa thì sao? Bọn họ đương nhiên cũng nhận nhiệm vụ, nhưng trùng hợp lại nhận được nhiệm vụ đóng góp vật phẩm. Hai kẻ một chuyên nghề cuộc sống, một chuyên chạy qua chạy lại gặp gì cũng thu thập, đã sớm hoàn thành cả năm nhiệm vụ nhận được.
Lại nghĩ đến lúc Bạch Long Vương giậm chân than thở thật là không công bằng, Ngân Sương không nhịn được mỉm cười. Cậu ngay lập tức tự trách mình sao lại nghĩ đến họ Bạch kia rồi! Vì vậy liền ngồi nghiêm chỉnh lại, bộ dạng mỹ nhân cao lãnh trưng ra không chtú sơ soát.
Vừa nhắc đến Bạch Long Vương, bên dưới đã có tiếng gọi:
“Sư muội! Đi phó bản không?”
Ngân Sương bước qua nhìn xuống, thấy được Bạch Long Vương đang cười tươi rói vẫy tay với mình. Cậu vẫn là nể mặt anh ta, hỏi lại:
“Phó bản nào thế?”
“Toàn bộ! Cái nào cũng đi hết!”
Họ Bạch kia lúc nào cũng chỉ biết đùa giỡn! Ngân Sương khẽ thở dài:
“Đội ngũ như thế nào?”
“Ai cũng đi hết!”
Nhắm thấy Ngân Sương sắp nổi sùng, Bạch Long Vương vội cười ha ha nói tiếp:
“Xuống đây anh giải thích cho!”
Ngân Sương cố gắng tự trấn tĩnh bản thân, nhảy từ ban công xuông dưới đất xem thử họ Bạch kia muốn làm gì.
Mỹ nhân nhảy lầu đương nhiên nhìn cũng rất tiên khí, tà áo trắng nhẹ nhàng đu đưa trong gió, cái này khác gì Thất Tiên Nữ giáng trần đâu?
Nếu “sư muội” nhà mình là Thất Tiên Nữ, Bạch Long Vương tự nhận mình là Đồng Vĩnh, vội đưa tay tiếp lấy mỹ nhân rơi xuống.
Tinh quái như Bạch Long Vương có thể đỡ Ngân Sương một cách đương hoàng sao? Đương nhiên là không rồi!
Bạch Long Vương kéo tay “sư muội”, bản thân lại giả vờ ngã ra sau. Kết cục là Bạch Long Vương nằm ngửa dưới đất, trên người còn có Ngân Sương đang tối tăm mặt mũi dựa vào.
Một màn “Tiểu Thất giáng trần rơi xuống người Đồng Vĩnh” này diễn rất là chân thật, Hồng Liệt đứng một bên tắt chế độ quay phim cũng phải cảm thán – cái thằng này đúng là nghĩ ra đủ trò!
Ở trên ban công, Cải Trắng Đầy Đường và Hồng Hồng Hỏa Hỏa không ngừng vỗ tay. Đối với bọn họ và đa số thành viên bang hội, Ngân Sương và Bạch Long Vương đã sớm là một đôi rồi! Còn việc Ngân Sương luôn từ chối sao? Cái này gọi là “tình trong đã tỏ mặt ngoài còn e”!
Ngân Sương đạp Bạch Long Vương, nhanh chóng đứng lên phủi y phục. Họ Bạch này càng ngày càng quá đáng mà!
Bạch Long Vương vội vã tập trung mọi người trong biệt viện lại, muốn thông báo một chút thông tin về phó bản anh dự định đi.
“Lần này chúng ta đi cũng không phải phó bản bình thường, mà là phó bản khai hoang! Phó bản khai hoang chỉ có những người đã gia nhập bang hội mới có thể tham gia, độ khó rất cao. Loại phó bản này rất rộng, rất nhiều quái và boss chờ bên trong, muốn khám phá hết sẽ tốn rất nhiều công sức. Phó bản này không giới hạn số lượng người chơi tham gia, chỉ cần là thành viên bang liền có thể vào. Mỗi lần khám phá được một khu vực, hạ được một boss, thì sẽ mở được một cửa truyền tống, có thể trở lại thành chủ nghỉ ngơi lấy sức, sau đó muốn tiếp tục phó bản lúc nào cũng được.”
“Hiện tại chúng ta có lợi thế là bang đầu tiên được lập, thê nhưng rất nhanh sẽ có nhiều bang khác mọc lên. Thủy Thần Cung đối với người chơi cấp 20 thì khó, nhưng đối với người chơi cấp 40 thì sẽ trở nên bình thường. Chúng ta vượt được thì người khác cũng làm được, huống chi tình hình bên trong phó bản đã được anh đăng lên hướng dẫn rồi!”
“Cho nên mục tiêu chính của bang chúng ta là tập trung vào phó bản khai hoang! Có thể khám phá được bao nhiêu liền khám phá bấy nhiêu! Nghe nói boss trong phó bản này rớt đồ tốt rất nhiều, với cả danh hiệu bang hội đầu tiên khám phá 100% phó bản nghe rất oách phải không?”
Nghe Bạch Long Vương nói, mọi người cũng cảm thấy việc bọn họ phải là bang hội đầu tiên phá được cái phó bản này là chuyện đương nhiên! Là bang hội đầu tiên được lập ra trong “Kỷ Nguyên Hắc Ám”, những thứ “đầu tiên” khác đương nhiên cũng phải do bọn họ giành được!
Ngay lập tức khí thế chiến đấu của ai nấy đều bốc lên hừng hực, muốn lập tức đi phó bản ngay!
Hồng Liệt méo miệng trấn an mọi người, loại phó bản này trước khi đi phải chuẩn bị chu đáo một chút. Trước mắt bọn họ vẫn chưa biết tình hình trong phó bản như thế nào? Nếu trước khi hạ được boss đầu tiên, mở ra cổng truyền tống, mà lại bị diệt cả bang thì rất là mất mặt đó!
“Tôi có thể chế ra số lượng lớn thuốc hồi máu hồi lam, nhưng cần nhiều nguyên liệu. Nếu mọi người có thể tìm được mấy loại thảo dược này thì giao cho tôi, thành phẩm sẽ chia đều cho cả bang.”
Ngân Sương lấy ra giấy bút, viết mấy cái tên thảo dược lên trên, phân cho mọi người cùng đọc. Rất nhanh đã có người giao ra một mớ, Ngân Sương không muốn tốn thời gian, lập tức chạy qua một góc bày ra bộ dụng cụ nấu thuốc, bắt đầu tập trung làm thuốc hồi máu cho mọi người.
Chỉ nhiêu đó nguyên liệu đương nhiên không đủ, một mình Ngân Sương cũng không thể bao hết được. “Tà Quang” mới lập chỉ thu nhận được 50 thành viên, nhưng may mắn có vài người chơi hệ nghề cuộc sống biết nấu thuốc, liền nhào tới giúp đỡ. Ngay cả Hồng Hồng Hỏa Hỏa và vài người học nấu ăn khác cũng lửi vào bếp, chuẩn bị làm bánh làm cơm để mang theo. Đồ ăn cũng rất quan trọng, tuy khả năng hồi máu sẽ không bằng thuốc, nhưng có thể tăng thuộc tính tốt! Vả lại có thực mới vực được đạo không phải sao!
Hồng Liệt dứt khoát xem quỹ bang, chi một mớ lớn, để người cầm đi mua ở tạp hóa, rồi chợ đen bày bán gì đó, nếu thấy nguyên liệu thích hợp liền hốt về. Những người khác thì tranh thủ dạo quanh mấy khu vực xung quanh thành chủ, rừng tân thủ, tìm mấy loại nguyên liệu Ngân Sương dặn.
Biệt viện lập tức trống trơn, ngoài tiếng giã thuốc ra chỉ có tiếng chiên xào xèo xèo.
Chuẩn bị cũng không phải chỉ có đồ ăn cùng thuốc men, mà còn liên quan tới nhân lực và trang bị. Toàn bộ năm mươi người đều sẽ tham gia, nếu có thể sớm hạ gục được boss đầu tiên thì tốt, sau đó sẽ thay nhau về thành làm nhiệm vụ hay trông coi biệt viện.
Bạch Long Vương mua một đống lớn quặng sắt quặng thép, cùng với mấy thứ nguyên liệu rèn, chia ra cho mọi người chất trong túi trữ vật. Trong phó bản sẽ có trường hợp hư hỏng vũ khí giáp trụ, anh có thể giúp đỡ sửa ngay tại chỗ luôn.
Anh vỗ nhẹ Ngân Sương đang chăm chú nấu thuốc:
“Đưa anh thanh kiếm. Cả cây pháp trượng nữa.”
Ngân Sương nghiêng đầu nhìn Bạch Long Vương, rốt cuộc vẫn là giao ra vũ khí của mình. Một thanh kiếm và một cây ma pháp trượng, đều chỉ có cấp 20. Kiếm ngọc là do Bạch Long Vương làm cho, thuộc tính rất tốt, nhìn lại đẹp. Trượng ma pháp mua trong cửa hàng, làm bằng gỗ, không có gì đặc biệt.
Bạch Long Vương xoa đầu cậu, sau đó bày ra bộ đồ nghề rèn, ở bên cạnh Ngân Sương bắt đầu làm việc của mình.
Ngân Sương vội chỉnh tóc lại, còn hơi bĩu môi. Họ Bạch kia xoa đầu như vậy là ý gì? Cậu cũng không phải trẻ con!
Tạm thời không tính toán với anh ta! Tập trung làm thuốc vậy!
Trong đội ngũ giã thuốc có người trùng hợp ngước mặt lên, nhìn thấy Ngân Sương khẽ mỉm cười, ánh mắt lấp lánh đảo nồi thuốc, liền cảm thấy choáng váng mặt mày. Không nhịn được lén chụp một tấm, trước tiên gửi qua cho Bạch Long Vương, sau đó đăng lên diễn đàn khen một câu:
“Có biết đông qua xuân đến là thế nào không?”
Bạch Long Vương nhận được ảnh, nhướn mày nhìn cậu bạn nọ, có vẻ rất hài lòng, lại gửi tin nhắn riêng qua:
“Lần sau chụp được nhớ gửi tôi nhé!”
…
Bạch Long Vương rủ Ngân Sương đi phó bản, thế mà lại phải đến sáng ngày hôm sau mới bắt đầu khởi hành.
Hôm qua cả bang lục đục chuẩn bị cả nửa ngày, sau khi tích trữ đủ vật phẩm tiêu hao cần thiết, đi sửa trang bị kỹ càng, mới kéo nhau đi phó bản khai hoang.
Năm mươi người chơi nỗi đuôi nhau đi về một hướng đương nhiên sẽ kéo sự chú ý. Thời điểm bọn họ đứng trước cổng truyền tống, đã có không ít người tới hóng chuyện.
Bạch Long Vương dẫn đầu đoàn người bước vào cửa không gian, chốc lát sau cửa truyền tống lập tức đóng lại. Người khác tới xem thử cũng không thể mở ra.
Còn về phần bang “Tà Quang” bọn họ, đã được đưa tới một vùng đồng cỏ rộng lớn.
Hồng Liệt nhìn đồng cỏ trước mắt, bên dưới là sói đột biến, trên trời là quai điểu bay thành đàn, quay sang hỏi Bạch Long Vương:
“Cái này nhìn rất giống đồng cỏ cạnh tân thủ thôn?”
Bạch Long Vương cũng cảm thấy ngờ ngợ, khung cảnh đồng cỏ này nhìn khá quen thuộc, thế nhưng lại có điều gì đó rất kì lạ, không diễn tả được. Điểm khác biệt duy nhất giữa nơi này với đồng cỏ tân thủ thôn chính là quái rất nhiều, thoạt nhìn còn rất khó xơi.
“Trước tiên cứ đánh quái đi!”
Được Bạch Long Vương ra hiệu, ai nấy đều lấy vũ khí ra, chuẩn bị đại chiến một trăm hiệp với sói đồng cỏ!
Phó bản khai hoang, bắt đầu!