Edit: Thanh Hưng

Lâm Sơ lái xe đón con sau giờ tan học, bé con đứng ở cửa trường học khóc sướt mướt, cô giáo lo lắng nói: "Tôi cũng không biết sao bé lại khóc thành ra như vậy nữa, mới vừa rồi lúc tan học còn rất vui vẻ đây này, tôi cho các bé xếp thành đội ngũ, vừa quay đầu lại thì phát hiện bé đang khóc, hỏi cái gì cũng không nói!"

Cô giáo là người vừa tốt nghiệp khóa này, cũng không có quá nhiều kinh nghiệm, gặp phải tình huống như thế khó tránh khỏi sợ hãi, đứa bé này mới học năm nhất, từ vườn trẻ nhi đồng lột xác thành học sinh tiểu học, thật ra thì đây là quá trình gian nan nhất, hơi không cẩn thận là có thể xảy ra sai sót ngay.

Lâm Sơ an ủi nói: "Không có việc gì, không (di.da.l.qy.do) có việc gì, thằng bé không xảy ra chuyện gì lớn đâu!"

Cô vỗ vỗ ót con trai, cười nói: "Bé con, đừng khóc ở cổng trường chứ, ngày mai toàn trường đều biết hết đấy, con có xấu hổ không hả!"

Bé con chậm rì rì ngẩng đầu lên, nước mũi dính trên môi, bé dùng lực hít hít, nhưng vẫn không cẩn thận nuốt vào một chút. Lâm Sơ giả bộ ghét bỏ, rút khăn giấy ra ném cho bé.

Bé con lau sạch nước mũi, đỏ mắt nức nở nói: "Không khóc nữa ạ!"

Lâm Sơ vui mừng: "Đúng đúng, nam tử hán đại trượng phu, tại sao có thể khóc chứ, nói cho mẹ nghe một chút xem đã xảy ra chuyện gì nào?"

Bé con nhớ tới chuyện đau lòng, lại nhếch miệng, muốn khóc nữa, Lâm Sơ học người đàn ông nhà mình quát chói tai: "Không cho khóc!"

Bé con "Oa" một tiếng, nấc cục, rũ khóe miệng xuống u oán nói: "Không khóc!"

Chỉ biết lặp lại "Không khóc" mà thôi, Lâm Sơ vỗ trán, dắt tay nhỏ bé của bé đi tới xe, vừa dùng lời nói nhỏ nhẹ hỏi lại một lần.

Bé con nhăn nhăn nhó nhó nói: "Con bị phi lễ rồi......"

Lâm Sơ dừng bước, không dám tin: "À?"

Bé con ngượng ngập nói: "Một chị gái, mới vừa rồi hôn con......" Bé ấp úng do dự: "Giống như không phải trường học của bọn con, chị ấy hôn miệng con......"

Lâm Sơ trợn mắt há mồm, đột nhiên thấy bé con khiếp sợ chỉ vào đường cái đối diện, nước mũi dính vào khóe miệng, bé cũng không để ý tới: "Chính là chị ấy!"

Lâm Sơ từ xa nhìn lại, chỉ thấy một bé gái chui vào trong xe, bên cạnh còn đứng một người phụ nữ, thay cô bé đóng cửa xe lại, lại có một người đàn ông khôi ngô đứng ở bên cạnh người phụ nữ đó, mở cửa ghế lái phụ che chở cho cô ấy ngồi vào, cuối cùng mới vòng sang ghế lái, lên xe lái đi.

Lâm Sơ cảm thấy giống như đã từng quen biết hai người kia, đang cố gắng nhớ lại, lại nghe bé con khóc lớn: "Oa...... Chị gái đi rồi!"