#16

Trong lúc chờ lên máy bay rời khỏi đảo tư nhân thì điện thoại Lục Tử Sâm reo lên. Trên màn hình hiện lên tên của mẹ Lục. Anh rất miễn cưỡng mà bắt máy.

” Thằng nhãi kia, con đừng tưởng mẹ không biết gì”

Đấy, mới câu đầu tiên đã mắng xối xả

” Thế mẹ biết gì”

” Còn dám nói, con đi Newyrok gặp phải động đất, suýt nữa thì mất mạng. Dù gì cũng bình an trở về, lại dẫn thêm một cô gái nên mẹ không muốn cằn nhằn gì. Giờ lại đưa cô gái kia đến đảo tư nhân cùng đón sinh nhật, lãng mạn bao nhiêu còn đánh dã chiến nữa mà. Có bạn gái cũng không nói một tiếng, khi nào thì dẫn về nhà, hả”

Khả năng bưng bít thông tin của anh cũng không qua được đôi mắt thần thành của mẹ Lục. Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

” Không phải là bạn gái, chỉ chơi đùa chút mà thôi. Mẹ đừng làm quá thế”

” Không phải bạn gái mà thân mật như thế, mẹ không tin”

” Con nói thật, chỉ hứng thú nhất thời mà thôi. Mẹ đâu phải biết con ngày một ngày hai”

” Anh cũng 29 gần 30 tuổi đầu rồi sao còn mãi lông bông thế. Bằng tuổi anh, con người ta đã biết đi mua xì dầu rồi. Chỉ tội nghiệp cho tôi, sinh ra đứa con như anh”

Đó là lí do anh rất sợ nói chuyện với mẹ Lục, không gì ngoài mau có vợ, mau có con. Cằn nhằn đủ điều.

” Rồi rồi, con sẽ mau có bạn gái dẫn về ra mắt mẹ. Được chưa”

” Anh nói với tôi câu này bao nhiêu lần rồi hả, có khi nào anh thực hiện chưa”

” Lần này chắc chắn mà, mẹ cứ yên tâm mà đi du lịch với ba, đừng để ý chuyện bên con nữa. Khi mẹ trở về nhất định có tin vui ha”

” Tin anh lần này”

Mẹ Lục cuối cùng cũng chịu hạ hỏa, cúp máy.

” Giai Kỳ,… xong chưa, đi thôi”

” Em đến liền đây”

Chiếc máy bay bay lên bầu trời, dần dần bay xa hòn đảo. Hòn đảo chứa đựng nhiều kí ức đẹp của cô. Tạm biệt!

[……]

Giai Kỳ lười biếng làm tổ trên giường nghe nhạc. Thành phố A chính thức vào đông, thời tiết rất lạnh, vài ngày nữa sẽ có tuyết rơi rồi. Cả tuần nay, Lục Tử Sâm đều sinh hoạt ở chỗ cô, cả hai chung sống rất hòa hợp, cảm giác như đôi vợ chồng hạnh phúc. Điều đó khiến cô cả ngày đều chìm trong mật ngọt.

Tiếng chuông cô cài riêng cho Lục Tử Sâm vang lên. Vừa mới nghĩ đến thì anh đã gọi điện rồi. Giọng của anh qua điện thoại vẫn gợi cảm như vậy

” Em sửa soạn đi, 2 tiếng nữa tôi trở về, chúng ta cùng đi dự tiệc”

” Dự tiệc sao?”

” Ừ! Chọn trang phục đẹp vào”

Giai Kỳ muốn điên lên rồi, Lục Tử Sâm muốn đưa cô đi dự tiệc. Vậy có nghĩa là anh để cho cô gặp mặt bạn bè, đối tác, đồng nghiệp của anh. Cô nhất định không làm anh mất mặt. Bỗng nhiên một suy nghĩ xoẹt qua trong đầu cô, nếu lỡ như trong bữa tiệc có người từng trông thấy cô nhảy ở Sắc Tình thì phải làm sao? Cầu trời cho chuyện đó đừng xảy ra.

Giai Kỳ chọn một chiếc váy đuôi cá màu đen cúp ngực, mái tóc đen dài được cô uốn xoăn gợn sóng lớn. Cổ chữ V khoét sâu, vừa đủ để phác họa xương quai xanh gợi cảm và vòm ngực với độ cong và khe rãnh hoàn mỹ. Chiếc váy còn khéo léo tôn lên vòng eo thon gọn cùng vòng ba yêu kiều. Lớp trang điểm của cô đậm nhạt vừa phải, không quá diễm lệ nhưng vẫn gợi cảm bức người.

Lục Tử Sâm vừa vào phòng, ánh mắt ngay lập tức tập trung vào cô. Vẽ kinh ngạc và say mê khó che giấu được. Anh bước về phía bàn trang điểm, khom người đặt lên má cô một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước. Rồi bỗng nhiên trên cổ xuất hiện thêm một sợi dây chuyền, Lục Tử Sâm nhẹ nhàng đeo lên cho cô. Cô không khỏi thẫn thờ nhìn sợi dây chuyền, quá đẹp. Đây là ” Trái tim của đại dương”, cô đã thấy trên phim Titanic, không ngờ ở ngoài nó còn mê hoặc, quyến rũ hơn. Cô đọc trên tạp chí, sợi dây chuyền này được đấu giá ở Anh. Chốt giá cuối cùng là 20 triệu USD, Lục Tử Sâm sỡ hữu nó thì không bất ngờ gì nhưng mà anh tặng cho cô. Trái tim cô không còn nằm trong lồng ngực cô nữa rồi.

” Thật đẹp, em còn làm tăng thêm vẽ đẹp cho nó. Đi thôi”