Gần như sự chú ý của toàn bộ mọi người đều tập trung về phía Hoàng Vô Thần và bốn tên Thần Quân của Thiên Lan hư không.
Hoàng Vô Thần bay trên không trung mà tới.Khi bốn viên Thần quân của Thiên Lan hư không tách ra lao về phía mình, y vẫn không hề có động tác gì. Tuy nhiên mọi người đều hoảng sợ khi phát hiện không trung sau lưng Hoàng Vô Thần biển thành màu vàng.Hoàng Vô Thần và trời đất như hòa thành một thể. Y dường như biến thành trời, thành đất.Khi còn cách bốn tên Thần quân của Thiên Lan hư không chừng năm mươi dặm ba điểm sáng vàng đột nhiên xuất hiện trước mặt của Thiên khung thần quân, Hắc Thạch thần quân và Cửu cung thần quân.Oành!Trước mặt bốn vị Thần quân xuất hiện một quầng sáng rực rỡ. Ngay cả Nô Thú thần quân cũng chuẩn bị ra tay giúp chống lại ba điểm sáng vàng nhỏ bé nhưng trong tiếng nổ rung trời, Thiên Khung thần quân, Hắc Thạch thần quân và Cửu Cung thần quân đều lui lại hơn mười trượng.- Chưởng giáo.Vừa thấy cảnh đó, rất nhiều đệ tử Côn Luân trong trận chiến đều mừng rỡ reo hò.Vừa mới đối mặt đã đánh lui ba tên Thần quân, làm cho chúng như bị thiệt thòi như vậy không biết uy thế tới mức nào.Trong suy nghĩ của đám đệ tử Côn Luân, Hoàng Vô Thần chính là một vị thần, một vị thần không ai có thể thắng trong lòng họ.- Một suy nghĩ ba sinh, thông thiên tiếp địa. Hoàng Vô Thần! Quả nhiên ngươi đã tới tu vi ba lần thiên kiếp.Tuy nhiên sắc mặc của Nô Thú thần quân cũng không hề khiếp sợ. Cái pháp bảo bằng vàng ròng của Huyền Vô Thượng đưa cho Vương Dĩnh đã ở bên cạnh Nô Thú thần quân từ lúc nào. Theo âm thanh lạnh lẽo của y vang lên, nó lập tức bị Nô Thú thần quân phóng ra.Lúc trước, khi Vương Dĩnh sử dụng cái pháp bảo này chỉ có thể tạo ra được một quầng sáng màu vàng có lực phòng ngự không tầm thường đồng thời phát ra được âm phong và Kim Phong hỏa tuyến. Nhưng hiện tại khi Nô Thú thần quân vừa mới lấy nó ra, trên cái đền thờ màu vàng không ngờ lại xuất hiện ba cánh cửa to.Trên ba cái cửa to đều có hình cái cân. Trong hai cái đĩa cân đều có hình của một dải ngân hà nhìn huyền ảo và uy áp kinh người.Được chân nguyên của Nô Thú thần quân đưa vào, hai cái cửa to của nó nhìn như đang từ từ mở ra.Từ trong một cái cửa có vô số phi đao lao ra ngoài. Những cái phi đao đó có bề mặt màu hồng bên trong màu lam như được ngưng tụ từ Kim phong hỏa tuyến và Âm phong trên chín tầng trời. Tuy nhiên uy lực của mỗi một cái phi đao so với một tia Kim phong hỏa tuyến hoặc âm phong còn mạnh hơn mấy chục lần.Còn từ trong một cái cửa khác có một sợi dây ánh sáng bay ra quấn vào người Hoàng Vô Thần.Trong sợi dây ánh sáng đó có vô số những đốm sáng lóe lên khiến cho người ta có cảm giác như những cái trận pháp liên tiếp. Khi cánh cửa có sợi dây đó mở ra, vô số đệ tử Côn Luân hoảng sợ khi phát hiện pháp thuật hoặc pháp bảo của mình bị giảm uy lực không hề nhỏ.Dường như toàn bộ nguyên khí trong trời đất xung quanh người và lực tinh cầu đều bị cánh cửa đó hút vào trong nó.Cái pháp bảo hình ngôi đền của Huyền Vô Thượng chắc chắn là một thứ chí bảo hiếm có. Hóa ra Vương Dĩnh sử dụng cái pháp bảo này để đối phó với Lạc Bắc cũng chỉ tự bảo vệ bản thân. Cho dù với tu vi của Nô Thú thần quân vượt qua hai lần thiên kiếp cũng chỉ phát ra được một phần uy lực của nó chứ chưa thế phát huy được hết.- Chẳng lẽ các ngươi nghĩ với một cái pháp bảo như vậy có thể đánh bại ta?Bị sợi dây ánh sáng đó quấn vào người, pháp lực dao động của Hoàng Vô Thần như bị trấn áp, ngay cả chân nguyên cũng tưởng chừng không thể di chuyển. Nhưng Hoàng Vô Thần cũng chỉ mở mắt mà nói một cách bình thản.Khi y mở mắt, vạn vật trong trời đất đột nhiên như biến mất toàn bộ sắc thái.Đồng thời trong lòng mỗi người tu đạo ở đây đều sinh ra một thứ cảm giác sợ hãi rất mạnh. Cảm giác sợ hãi đó xuất hiện từ sự không thể kháng cự, không thể đấu tranh. Thứ lực lượng này như có thể móc hết toàn bộ sức lực của người tu đạo.Bốp!Như một cái bọt khí nổ, chỉ một tiếng động nhỏ vang lên, sợi dây ánh sáng như có vô số trận pháp bên trong lập tức tan vỡ hóa thành từng làn nguyên khí trong suốt rồi bị Hoàng Vô Thần hút vào cơ thể. Từ trong các khiếu huyệt trên người phóng ra ánh sáng vàng tạo thành hơn một vạn đạo tôn cầm vòng tròn màu vàng.Những thanh phi đao ngưng tụ từ Kim phong hỏa tuyến và âm phong bị đám đạo tôn màu vàng đó cản lại.Rầm!Một pho tượng cao hơn trăm trượng cầm một cái vòng tròn màu vàng cũng xuất hiện trên đỉnh đầu của Hoàng Vô Thần.Đạo tôn cùng với vòng tròn màu vàng xuất hiện khiến cho nguyên khí của trời đất dao động xung quanh như bị cái vòng tròn đó khống chế.Như sinh tử luân hồi, chúng sinh trong trời đất đều nằm trong tay Hoàng Vô Thần.Thân thể của Nô Thú thần quân giật mạnh như bị Hoàng Vô Thần phát ra một thứ lực lượng vô hình đánh trúng. Vô số pháp ấn đang bay quanh người y đột nhiên nổ tung, thậm chí lục phủ ngũ tạng cũng có tiếng nổ.Nhưng Nô Thú thần quân không hề lùi lại mà sắc mặt càng trở nên âm độc. Trên đỉnh đầu y lóe lên một tia sáng rồi xuất hiện một cái nguyên anh màu đen.Xung quanh Nguyên Anh của y không ngờ có đầy những tia chớp dài liên tục hút ánh sáng về quanh mình. Nguyên Anh của y xuất hiện trên hai tay đang cầm một cái pháp bảo hình lá sen màu xanh. Từ cái pháp bảo lập tức bắn ra một quầng sáng về phía Hoàng Vô Thần.Cùng lúc đó ba tên Thần quân khác cũng cùng nhau lấy ra một cái cổ phù.Cái cổ phù đó có hình dạng và chất liệu hết sức bình thường nhìn như một phiến đá màu xám, trên bề mặt có những đường vân dài.Tuy nhiên không ngờ cái cổ phù đó cần tới ba vị Thần quân tu vi vượt qua một lần thiên kiếp mới sử dụng được. Nô Thú thần quân liều mạng cũng chỉ là để cho ba tên Thần quân có thời gian để kích hoạt nó.Theo chân nguyên của ba vị thần quân liên tục đưa vào cái cổ phù kia từ từ tản ra ánh sáng rồi tạo thành một dài sáng uống lượn trong không trung.Dải sáng đó như kéo dài từ trên chín tầng trời tưởng như nối tận tới vũ trụ bao la.Mà khi dải sáng đó xuất hiện dưới chân của Hoàng Vô Thần xuất hiện vô số những vết rạn trong suốt.Những vết rạn đó chính là những cái khe không gian.Cái cổ phù nhìn như miếng đá đột nhiên hóa thành tro bụi rồi một làn hơi thở mênh mông lập tức tản ra. Thứ hơi thở này chẳng khác nào một người tu đạo đã vượt qua sáu bảy lần thiên kiếp nhưng tuổi thọ đã hết tản ra.Pháp lực dao động và ánh sáng vàng nhanh chóng tập trung bên người Hoàng Vô Thần. Bo gồm cả đạo tôn trên đỉnh đầu cũng lập tức ấn xuống dưới chân. Vào lúc này, toàn bộ lực lượng của Hoàng Vô Thần như tập trung hết dưới lòng bàn chân của mình.Rắc rắc!Ánh sáng dưới chân của Hoàng Vô Thần lóe lên, vô số những vết rạn lập tức biến mất.- Không ổn.Trong chiến trường, gần như toàn bộ người tu đạo của Thiên Lan hư không và đệ tử Côn Luân đều đã dừng tay, kinh sợ vì trận chiến của Hoàng Vô Thần và bốn vị Thần quân. Nhưng lúc này, Nô Thú thần quân cùng với đám người Cửu Cung thần quân vẫn hết sức bình tĩnh đều biến sắc.Bởi vì bốn người bọn họ đối mặt với Hoàng Vô Thần là do đã bàn trước, đồng thời trong tay họ có một cái cổ phù.Tương truyền cái cổ phù đó được một người tu đạo vượt qua sáu lần thiên kiếp luyện chế trước khi hết tuổi thọ. Uy lực của nó rất mạnh. Cho dù người tu đạo vượt qua bốn lần thiên kiếp cũng chưa chắc đã chống lại được.Nhưng mức độ lợi hại từ công pháp của Hoàng Vô Thần lại vượt xa sự dự đoán của họ. Lúc này không ngờ y không hề bị thương tổn đã cản được cái cổ phù đó.Lúc trước, Nô Thú thần quân một mình giao chiến với Hoàng Vô Thần, chấp nhận bị thương là để sử dụng cái cổ phù đó. Chân nguyên của đám người Cửu Cung thần quân cũng gần như hết sạch.- Chẳng lẽ chúng ta lại phải chết?Trong lúc đám người Nô thú thần quân cảm thấy ớn lạnh đồng thời xuất hiện ý nghĩ đó thì một quầng sáng màu hồng đột nhiên bao phủ Hoàng Vô Thần.- Nhã Dịch thần quân.Một tia sáng vàng lóe lên, ánh sáng đó lập tức vỡ vụn. Nhưng trong tiếng kêu kinh hãi của đám người Nô Thú thần quân, Nhã dịch thần quân đã xuất hiện cách Hoàng Vô Thần không tới mười trượng. Rắc rắc!Trong nháy mắt trên người Nhã Dịch thần quân phủ kín một thứ hoa văn trong suốt rồi một làn hơi thở hủy diệt đột nhiên tràn ngập đất trời.Tự nổ thân thể, Nguyên anh.Với tu vi của Nhã Dịch thần quân mà để thân thể và Nguyên Anh tự nổ, uy lực còn mạnh hơn khi Liệt Hỏa chân nhân tự nổ Nguyên Anh tới mấy lần.