La Phù

Chương 127: Đuổi giết. Bắc Mang phong tỏa

CHÚC MỌI NGƯỜI GIÁNG SINH & NĂM MỚI VUI VẺ

Merry Christmas And Happy New Year

Sau khi hét lên một tiếng chói tai, Ảo Băng Vân cũng cảm nhận được sự nguy hiểm. Cô ta trợn mắt lên nhìn Tam Thiên Phù Đồ đang lao tới mà vung tay bắn ra mười viên Thái Ất chân thủy thần châu đánh bay Tam Thiên Phù Đồ ra ngoài. Nhưng đúng vào lúc này, con hải quái đã chết dưới thân cô ta chợt cử động.

Lúc này con hải quái tản ra tử khí, hai cái vòi to của nó quấn lấy Ảo Băng Vân.

- Pháp quyết luyện thi! Không ngờ người sử dụng pháp quyết luyện thi.

Bị cái vòi quấn lấy, miệng mũi Ảo Băng Vân tràn máu tươi, thét lên một tiếng thê lương. Hai tay Ảo Băng Vân xuất hiện hai thanh chủy thủy cắt đứt hai cái vòi nhưng Tam Thiên Phù Đồ mang theo hơi thở chết chốc từ trên không trung lao xuống xuyên thẳng vào ngực, cắt đứt tâm mạch của Ảo Băng Vân.

- Không ngờ ngươi dám hủy thân thể ta.

Bị một kiếm cắt nát tâm mạch, Ảo Băng Vân gào lên một tiếng chói tai, ánh mắt như không thể tin vào những gì vừa mới xảy ra.

Vừa mới rồi, Ảo Băng Vân còn như mèo vờn chuột từ từ đùa Lạc Bắc, Thái Thúc và Tử Huyền Cốc tới chết. Luận tu vi pháp thuật và kinh nghiệm đấu pháp giữa cô ta và ba người Lạc Bắc thì đúng là mèo vờn chuột.

Nhưng hiện tại cô ta lại bị phi kiếm của Lạc Bắc cắt đứt tâm mạch, mất hết sức sống.

- Các ngươi chẳng gọi chúng ta là yêu nghiệt hay sao? Ta dùng pháp quyết luyện thi thì có vấn đề gì?

Nghe thấy tiếng hét của Ảo Băng Vân, Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Ảo Băng Vân bị một kiếm mà vẫn còn đứng đó.

- Nếu không phải các ngươi ép chúng ta tới mức này thì cũng không có ngày hôm nay.

- Được! Được! Các ngươi nghĩ có thể chạy được hay sao? Hiện tại bảy tông và sáu phái đang theo lệnh ta đuổi giết các ngươi. Hôm nay các ngươi phá hủy thân thể ta, rồi có lúc ta làm cho các ngươi muốn chết mà không được.

Ảo Băng Vân bị phá nát tâm mạch, liền dựa vào một chút chân nguyên còn sót giơ tay lên. Ngay lập tức một viên đạn màu bạc bay thẳng lên trời rồi nổ tung bắn ra vô số tia sáng.

- Không ổn! Cô ta báo tin cho người khác tới đuổi giết chúng ta.

Nhìn thấy vậy, Lạc Bắc liền hiểu ra. Nhưng đúng vào lúc hắn bị viên đạn màu bạc thu hút thì một tia sáng màu hồng chợt từ đỉnh đầu Ảo Băng Vân lao lên. Rõ ràng đó là một người nhỏ tam tấc. Nó lao thẳng về phía bở biển.

- Đây là nguyên anh mà cô ta tu được?

Lạc Bắc và Tử Huyền Cốc nhìn thì thấy Nguyên Anh của Ảo Băng Vân vừa mới tu luyện chưa lâu còn chưa cô đọng nhưng đang phi độn với tốc độ cực nhanh. Có điều bị gió biển thổi trúng cho nên mới phải hét lên liên hồi như vậy.

- Không thể để cho cô ta chạy thoát.

Lạc Bắc đã có lòng giết Ảo Băng Vân nên khi thấy Nguyên Thần của Ảo Băng Vân thoát ra thì thu hồi Thập nhị đô thiên hữu tướng ma thần rồi đuổi theo. Nhìn tình cảnh này, cho dù Nguyên Anh của Ảo Băng Vân xuất thể không thể đuổi được, nhưng chỉ cần đi theo thì Nguyên Anh cũng không chịu nổi.

- A?

Mới đuổi theo vài dặm thì có một cái bóng đen to bằng quả núi xuất hiện trước mắt. Hóa ra con hải quái kia sau khi bị Lạc Bắc thi pháp biến thành cương thi, mặc dù nội đan bị phá nát nhưng tốc độ tăng nhanh còn vượt qua cả Phân Thủy thần quang bạng của Lạc Bắc.

Mặc dù điều khiển Phân Thủy thần quang bạng không tốn nhiều chân nguyên nhưng Lạc Bắc cũng bị thương nặng, chân nguyên kiệt quệ. Thấy tỉnh cảnh đó hắn liền để cho hải quái cuốn Phân Thủy thần quang bạng lên đầu rồi thu nó lại.

- Không thể ngờ được hai con kiến nhỏ đó lại ngoan cố như thế.

Nguyên Anh của Ảo Băng Vân tức giận tới mức muốn hộc máu. Lúc này, nguyên anh của cô ta còn chưa hoàn thành, hơn nữa chân nguyên ngưng tụ cũng chỉ được một hai phần mười. Mỗi lần phi độn được vài dặm khiến cho Nguyên anh chịu tổn thương phải tới mười năm mới bồi bổ được, chưa cần nói tới thân thể bị hủy.

- Sao hắn vẫn còn sức đuổi theo ta?

Ảo Băng Vân không biết Lạc Bắc tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh có công dụng chữa trị thân thể. Vốn cô ta tưởng Lạc Bắc bị thương nặng không thể đuổi theo nhưng nhìn thấy Tam Thiên Phù Đồ vẫn bám sát theo sau thì vô cùng hoảng sợ.

Cứ đà này chỉ cần đuổi theo trăm dặm, Nguyên Anh của Ảo Băng Vân cho dù không bị Tam Thiên Phù Đồ đuổi kịp thì cũng sẽ bị tiêu tán.

- Đây là địa giới Đăng Châu. Chẳng lẽ nhận lệnh Côn Luân, thất tông lục phái đã rời bến không còn một ai ở đây?

Nhất thời, Ảo Băng Vân có cảm giác rơi vào đường cùng.

- Có phải Thiên Huyễn tiên tử không? Tiên tử chớ sợ. Gia sư đã tới phía trước rồi. Người cứ tiếp tục đi tới là được. Ta giúp người ngăn cản con nghiệt súc này.

Nhưng đúng vào lúc đó có một âm thanh vang lên bên tai Ảo Băng vân. Một gã đạo sĩ mũi ưng mặc đạo bào màu đen xuất hiện trên ngọn núi đối diện với Ảo Băng Vân.

- Kim Vật Nam! Ta bị bọn chúng đánh lén. Ngươi mau giết chúng đi.

Nguyên Anh của Ảo Băng Vân nhìn thấy đạo sĩ mũi ưng đó chính là đệ tử thân truyền của chưởng giáo Khuất Đạo Tử phái Bắc Mang, sư đệ của Bạch Nguyên Thần - Kim Vật Nam liền kêu lên đầy sợ hãi.

Mặc dù đứng trong bát đại yêu đạo, tu vi của Khuất Đạo Tử cao hơn Ảo Băng Vân tới một phần. Nhưng do thân phận của Côn Luân cho nên Khuất Đạo Tử không dám coi thường. Tuy nhiên bây giờ nhìn thấy Kim Vật Nam và nghe Khuất Đạo Tử đang ở phía trước, Ảo Băng Vân như nghe thấy cứu tinh.

- Không hay! Nơi này có người tiếp ứng.

Lúc này, mặc dù Lạc Bắc mới điều khiển cương thi hải quái tới gần bờ, còn cách Ảo Băng Vân chừng bảy tám dắm, nhưng Tam Thiên Phù Đồ của hắn chỉ còn cách hai trượng thì Kim Vật Nam xuất hiện làm cho hắn cảm giác được.

- Vào lúc này ta và Thái Thúc đều bị thương không thể truy sát, có lẽ nên lui vào biển rồi nói sau.

Bởi vì có cương thi hải quái lại có Phân Thủy thần quang bạng nên Lạc Bắc chuẩn bị lui vào biển. Nhưng vừa mới quay đầu, hắn liền nhìn thấy phía xa mây đen dầy đặc mặt biển, có mấy tia sáng đang lao tới.

- Có người nhìn thấy tín hiệu của Ảo Băng Vân liền chạy tới.

Trước và sau đều không có đường, Lạc Bắc nhanh chóng quyết định rồi vọt vào trong một khu rừng.

- Thiên Ảo tiên tử là cao thủ cùng cấp bậc với sư tôn vậy mà chúng có thể hủy thân thể của tiên tử, đuổi giết tới đây. Không thể coi thường được.

- Không ngờ hai tên tiểu bối Thái Thúc lại tu luyện pháp thuật trong Thi thần kinh quyết của chúng ta.

Khi con cương thi hải quái chạm vào khu rừng, Kim Vật Nam từ xa nhìn lại chỉ thấy khu rừng rạp xuống giống như có một con cự thú hồng hoang đang chạy như điên. Nhìn Nguyên Anh của Ảo Băng Vân thê thảm như vậy, Kim Vật Nam cơ bản không hề dám khinh thường, khẽ vươn tay ném pháp bảo Ngũ Quỷ chấn thiên mà y đắc ý nhất ra ngoài.

Phái Bắc Mang chuyên tu luyện thi quỷ, pháp thuật âm tà. Pháp bảo Ngũ Quỷ bạch cốt chấn thiên của Kim Vật nam sử dụng nguyên thần của năm con ác quỷ và bốn mươi chín sinh hồn cốt cách của người tu đạo, công với bạch kim mà luyện ra. Vừa mới ném ra, cái tiểu chùy bạch kim liền hóa thành một cái cự chùy dài tới năm mươi trượng xung quanh rất nhiều hình dạng khô lâu. Bên dưới có năm cái bóng màu hồng cầm cái chùy lớn để đập. Năm cái bóng màu trắng đó chính là nguyên thần của năm con ác quỷ. Nguyên thần của năm con ác quỷ gần như ngưng tụ thành thực thể có sức lực rất mạnh, có năng lực phi độn được dùng để điều khiển cái pháp bảo này giúp cho Kim Vật Nam đỡ tốn rất nhiều sức.

“ Oành!” Ngũ quỷ bạch cốt chấn thiên trùy nện thẳng xuống con hải quái đang chạy trong rừng khiến cho nó bị đập bẹp ngay cả mười ngọn núi xung quanh cũng rung chuyển.

- Cái gì?

Kim Vật Nam quan sát không thấy đám người Lạc Bắc.

- Để cho con quái vật này thu hút sự chú ý của ta rồi bỏ chạy? - Kim Vật Nam hiểu ra liền nở nụ cười:

- Phái Bắc Mang chúng ta đã phong tỏa khu vực mấy trăm dặm quanh đây, chẳng lẽ các ngươi có thể chạy được hay sao?

- Làm sao mà tiên tử rơi vào hoàn cảnh này? Có ta ở đây không phải bỏ chạy, nếu không nguyên anh của ngươi sẽ bị thương nặng.

Cũng vào lúc này, Nguyên Anh của Ảo Băng Vân chạy được mười dặm thì nghe thấy âm thanh của Khuất Đạo Tử.

- Khuất Đạo tử! Không phải nói nhiều. Mau bắt hai tên tiểu bối Thục Sơn cho ta.

Nguyên Anh của Ảo băng vân vừa nghe thấy âm thanh của Khuất Đạo Tử liền dừng lại và hét lên.

- Thiên Ảo tiên tử cứ yên tâm. Sau khi ta nhận được Côn Luân lệnh của tiên tử liền dẫn mười đệ tử chạy tới đây. Trong vòng mấy trăm dặm quanh đây đã bị ta phong tỏa, mấy tên tiểu bối đó không thể nào trốn được.

Khuất Đạo Tử với sắc mặt trắng bệch, mái tóc khô vàng cưỡi trên Quy giáp phi chu xuất hiện nhìn Nguyên Anh của Ảo Băng Vân đang run rẩy.

- Ngươi mau ra lệnh cho ta. Ta muốn bắt sống chúng để từ từ tra tấn. - Ảo Băng Vân hét lên.

- Cái gì?

Khuất Đạo Tử đột nhiên cười rồi chộp một cái vào không trung. Năm tia sáng màu đen lập tức quấn lấy Nguyên Anh của Ảo Băng Vân vào trong tay.