Dương Thiên Vấn bây giờ chính là loại cực không may kia, không tính pháp tắc về thủy nhất định phải cảm ngộ, cho dù là bây giờ, Dương Thiên Vấn cũng đã vượt qua ghi chép, người mang năm loại pháp tắc, có thể tưởng tượng thử, Dương Thiên Vấn bây giờ là xui xẻo và may mắn cỡ nào.

Không may là vì, pháp tắc quá nhiều, khó khăn lúc tu luyện tiến giai sẽ tăng lên gấp bội. Rất đơn giản, cảm ngộ pháp tắc rất khó, lĩnh ngộ 10% có thể trở thành linh thần, nhưng nếu là song pháp tắc, thì cần hai loại pháp tắc đều đạt tới 10%, vậy sẽ tốn thời gian gấp đôi so với chỉ một loại pháp tắc, thậm chí là nhiều hơn gấp đôi cũng có khả năng. Nếu Dương Thiên Vấn bây giờ đã có năm loại pháp tắc, vậy sau này thì sao? Không phải là càng bi thảm sao?

May mắn là vì, đây là nền móng rất chắc, cùng với thiên phú cường đại đến ngay cả chúa tể cũng phải đố kị. Như nhân huynh có bốn pháp tắc kia, tu luyện tới thượng vị thần mặc dù mất thời gian rất lâu, nhưng thực lực còn cường đại hơn so với Thần vương bình thường. Nếu Dương Thiên Vấn dung hợp chín loại pháp tắc, vậy tu đến cực hạn, chắc chắn sẽ vô địch, đây là chỗ may mắn.

Hiện giờ Dương Thiên Vấn ngoại trừ pháp tắc về lôi đạt tới 11%, những pháp tắc còn lại đều dừng lại ở chừng 5%, từ đó có thể thấy được sự gian nan khi tu luyện. Bây giờ Dương Thiên Vấn tu luyện đang ở tầng giữa giữa, ước thúc của quy tắc vũ trụ đối với Dương Thiên Vấn có hạn, cho nên chỉ cần Dương Thiên Vấn đạt tới Kim đan cửu chuyển, liền có thể phi thăng thành thần.

Nhưng đã đến mặt tối cao như Thần giới, Dương Thiên Vấn nhất định phải tuân thủ quy tắc ước thúc của vũ trụ này, dựa theo lĩnh ngộ pháp tắc để tiến giai.

Dương Thiên Vấn không khỏi thấy may mắn, bản thân đã chiếm được Thời không bảo tháp, nếu không, cũng không biết phải tu luyện bao lâu ở Thần giới mới có ngày nổi danh, một đại thần thái cổ tu luyện từ thái cổ tới thượng cổ, không biết qua bao nhiêu tỷ tỷ năm, mới đạt tới thượng vị thần, hơn nữa vị đại thúc không may kia mới chỉ có bốn pháp tắc, mà bên mình tính sơ cũng đã sáu pháp tắc, vậy sau khi phi thăng Thần giới, cũng không biết phải tu luyện bao lâu nữa.

Có Thời không bảo tháp có công năng có thể nghịch chuyển thời không, đây quả thực chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Về phần lĩnh vực, Dương Thiên Vấn cũng không biết có hay không, dù sao Dương Thiên Vấn có thể chắc chắn, bản thân sau khi phi thăng, có thể tu luyện nhiều loại thần thông, ví dụ như một loạt thần thông Ngũ Sắc Thần Quang, Lục Thức Thần Thông, thần thông biến hóa, Tụ Lý Càn Không, dời non lấp bể, hô phong hoán vũ vân vân.

Nhưng ở đây dù sao cũng là vũ trụ khác, sau khi đến Thần giới, bị quy tắc của vũ trụ ràng buộc, có thể có sự biến hóa hay không, vậy chỉ có ông trời mới biết được. Không ai có thể biết trước tương lai, cho dù là thần cũng không thể! Sau khi vượt qua giới hạn của thần có thể hay không, vậy thì Dương Thiên Vấn cũng không biết.

Dương Thiên Vấn nhanh chóng tiêu hóa hấp thu điểm "di sản" cuối cùng của vị thần hoàng đầu tiên được xưng dưới chúa tể xong, tốc độ luyện hóa lại càng nhanh, mà Tiểu Bạch kịp thời đem lực lượng Nguyên thần của nó cho Dương Thiên Vấn, ở dưới sự nỗ lực chung của hai người, chưa tới nửa năm, Dương Thiên Vấn đã luyện hóa được một nửa bảo tháp! Cái này cũng đã là cực hạn mà Dương Thiên Vấn và Tiểu Bạch bây giờ có khả năng đạt tới. Nhưng vậy cũng đã đủ rồi, Dương Thiên Vấn đã có thể mở hai tầng đầu của bảo tháp, có thể có được tỉ lệ nghịch chuyển thời không 1: 100.

Lúc Dương Thiên Vấn hưng phấn mà muốn đi vào nhìn thử, đột nhiên, ngoại giới hỗn loạn một vùng, tiên phủ giống như chịu áp lực gì.

Dương Thiên Vấn tỉnh táo trở lại, thu hồi Thời không bảo tháp.

Tiểu Bạch thì lại có chút tức giận. "Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Ta ra ngoài xem thử". Thân hình Dương Thiên Vấn lách ra khỏi tiên phủ. Vừa ra tiên phủ, uy thế còn sót lại của trận nổ mạnh quét về phía Dương Thiên Vấn. Chỉ trong nháy mắt, đã có ba đạo thần niệm phá không mà đến.

Thân hình Dương Thiên Vấn biến hóa thành bộ dạng khác. Tâm niệm vừa động, Thuấn Quang Vân xuất hiện ở dưới chân, trong nháy mắt bay ra phạm vi dẫn lực của tinh cầu này. Đồng thời cũng tránh né ba đạo thần niệm phá không mà đến.

Dương Thiên Vấn vừa mới bay ra ngoài, liền thấy đất dưới chân hóa thành nham thạch nóng chảy không ngừng phun trào. Sauk hi Dương Thiên Vấn đến chỗ này, thì đã xác định đây là một hoang tinh cầu hoang, hơn nữa vỏ tinh cầu xem như là dạng ổn định. Nhưng bây giờ lại trở thành như tận thế. Không cần hỏi, nhất định là chuyện tốt của ba Thiên Long kia làm.

Dương Thiên Vấn không khỏi có chút hậm hực, lão tử cũng không phải là lén tiến vào trong Trấn Long đỉnh, chỉ là lấy món đồ vốn nên thuộc về mình mà thôi, cũng không có phá hư cái gì, các người vì sao cứ phải đuổi theo không buông tha như vậy chứ? Hơn nữa vì bức ta ra ngoài, không ngờ còn dứt khoát hủy một cái tinh cầu. Cho dù là tinh cầu hoang, hành động này cũng không tránh khỏi có chút khoa trương đi?

Dương Thiên Vấn đã minh bạch ba kẻ đến đây là hận mình cỡ nào, vì thế không ngại vi phạm lệnh cấm hủy diệt một khỏa tinh cầu. Liều mạng sao? Đừng chọc cười chứ, ba Thiên long canh gác này, thực lực người kém cỏi nhất cũng xấp xỉ Dương Vệ, chắc chắn có được lĩnh vực, cho dù là kêu Dương Vệ và Tiểu Bạch ra, thắng bại cũng chỉ là tỉ lệ 50:50, thật ra quan trọng nhất là Dương Thiên Vấn cũng không muốn kết tử thù với Long tộc, vốn cũng không có thâm cừu đại hận gì, hà tất phải như vậy?

Cho nên, Dương Thiên Vấn trực tiếp chạy trốn, nếu Dương Thiên Vấn muốn chạy, cho dù là thần cũng không làm khó được. Dùng mấy lôi độn chạy xa, sau đó lại dùng mấy cái dịch chuyển không gian, đã chạy mất rất nhẹ nhàng.

"Phù, rốt cuộc cũng chạy thoát". Dương Thiên Vấn thở phào nhẹ nhõm.

"Lão đại, sao ngươi phải sợ bọn hắn chứ?" Tiểu Bạch khó hiểu hỏi, đúng vậy, ở trong mắt Tiểu Bạch, ba con Thiên long này đúng là cường đại, nhưng nếu muốn xử lý bọn họ thì cũng không phải là không có khả năng.

"Sợ? Làm sao có thể? Nếu quả thật là kẻ thù không đội trời chung, ta sẽ không chạy, mặc dù phải thả rơi bọn họ rất khó khăn, những với thủ đoạn của ta, hẳn cũng không quá khó khăn, có điều cũng không chắc lắm". Dương Thiên Vấn bình tức chân nguyên đang hăng hái vận chuyển trong cơ thể, mở miệng nói: "chúng ta vốn cũng không có bất kỳ thù hận gì với bọn họ, cần gì phải gây nhiều thị phi chứ? " Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Tiểu Bạch khẽ gật đầu, hiểu ý tứ của Dương Thiên Vấn.

Dương Thiên Vấn nghĩ thầm lần này các người sẽ không lại đuổi tới nữa chứ? Tay trái mở ra, một tòa bảo tháp bảy tầng xuất hiện ở phía trên tay trái của Dương Thiên Vấn, " hắc hắc, Tiểu Bạch, lần này chúng ta quả thật phát tài rồi, ta có thể mở ra ba tầng cấm chế đầu của tòa bảo tháp này, nói cách khác sau khi chúng tu luyện ở trong ba tầng này, ở bên trong tu luyện một ngàn năm, bên ngoài chỉ mới có một năm mà thôi, thần hiệu nghịch chuyển thời không bực này, quả nhiên là khó tin". Dương Thiên Vấn không nhịn nổi mà cảm thán một trận.

" Ừ, ừ, ừ". Tiểu Bạch tất nhiên hiểu hàm nghĩa trong đó.

Hai người đang định tiến vào trong tháp nhìn thử, đột nhiên lòng Dương Thiên Vấn sinh cảm ứng, tâm niệm vừa động, huyền quang Thủy Kính hiển hiện giữa không trung, trong mặt gương, ba con Thiên Long biến hóa thành bản thể, trực tiếp dùng phương pháp xuyên qua không gian đuổi về phía Dương Thiên Vấn.

Dương Thiên Vấn thập phần khó hiểu, sao bọn họ còn có thể đuổi theo? Chẳng lẽ lần trước không phải là trùng hợp?

Tiểu Bạch cũng cau mày nghĩ một lát, lúc này mới mở miệng nói: "lão đại, bọn họ nhất định là dùng mật pháp của Long tộc, gieo ấn ký truy tung ở trên người ngươi, đây là phương diện Long tộc am hiểu nhất, chỉ cần gieo xuống loại ấn ký này, cho dù ngươi chạy tới chân trời góc biển cũng không chạy thoát truy tung của chúng".

Dương Thiên Vấn không nói hai lời, thu hồi bảo tháp, mang theo Tiểu Bạch, đáp mây bỏ chạy. Trên đường, Dương Thiên Vấn mở miệng hỏi: "có phương pháp có thể tiêu trừ loại ấn ký này hay không? "

"Ta cũng không biết, ta đâu có biết Mật thuật của Long tộc". Tiểu Bạch lắc đầu trả lời, "Có điều, ta lại có biện pháp có thể đào thoát truy tung của bọn họ".

"Phương pháp gì, mau nói! " Dương Thiên Vấn bây giờ rất buồn bực, nếu không phải không muốn đắc tội Long tộc, Dương Thiên Vấn thật muốn giết chết mấy kẻ bám đuôi phía sau.

"Trở về giới tiên, ma, yêu, phá vỡ tường không gian để trở về. Nếu vậy, Mật thuật của Long tộc cho dù lợi hại hơn nữa, ở hai mặt cách nhau, ta cũng không tin bọn họ còn có thể tìm được!" Tiểu Bạch nhếch miệng khẽ nói.

"Biện pháp thì tốt, nhưng mà với pháp lực của ta có thể phá vỡ tường không gian sao? Cho dù có thể, ta làm sao có thể chắc chắn sau khi phá vỡ tường không gian thì bên kia là giới tiên, ma, yêu?" Tri thức của Dương Thiên Vấn ở phương diện này vô cùng ít, khiêm tốn hỏi.

"Lão đại, ngươi quên ta là tới như thế nào sao? Mặc dù chúng ta là huyết khế linh hồn, tồn tại nhờ vào nhau. Nhưng ngươi ở giới tiên, ma, yêu không phải cũng có khế ước linh hồn sao? Khế ước linh hồn là khế ước duy nhất không bị không gian và thời gian trói buộc. Chỉ cần tìm được khế ước của ngươi, dùng nó để định vị, sau khi phá vỡ không gian, chúng ta liền có thể trở về. Chỉ cần không bị lạc phương hướng ở trong tường không gian, đủ để trở lại giới tiên, ma, yêu". Tiểu Bạch trả lời chắc chắn.

Dương Thiên Vấn nghe đến sững sờ, trong lòng cảm thán, vậy thật đúng là phiền toái! Thôi, dù sao trở về giới tiên, ma, yêu cũng tốt, ở đó dù sao cũng là địa bàn của mình, vẫn đỡ hơn so với cuộc sống lạ lẫm ở Long giới, hơn nữa ngay cả một người cũng không nhìn thấy.

"Lão đại, nghĩ cách cắt đuôi mấy kẻ phía sau, sau đó tìm một chỗ không gian hơi yếu, dùng lực lượng cường đại phá mở tường không gian". Tiểu Bạch đưa ra ý kiến.

Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu, nghĩ phá mở tường chắn và phá vỡ không gian, là hai loại khái niệm khác nhau, bình thường phá vỡ không gian, thứ xuất hiện thật ra là á không gian hoặc là tử không gian hỗn loạn. Còn phá mở tường chắn thì phải phá vỡ cả mặt không gian chính, nó khó khăn hơn phá vỡ không gian không chỉ gấp trăm lần. Không có thời gian chuẩn bị nhất định, sẽ làm không được.

Dương Thiên Vấn tính toán thử, phát hiện trừ khi dẫn ba con Thiên long này rời đi tạm thời, nếu không mình rất khó có thời gian chuẩn bị. Cau mày suy nghĩ một chút, chưa tới nửa nén hương, Dương Thiên Vấn đã nghĩ ra một biện pháp. Ném ra một con cờ hóa thành hình dạng của mình, bay về phía ba con Thiên Long.