La Bàn Vận Mệnh

Chương 438: Thần Long Cửu Biến

Từ điểm này có thể thấy được trong《 Tử Tiêu bảo lục 》 mặc dù không có phương pháp tu luyện lĩnh vực, nhưng ở trên mặt luyện chế pháp bảo lại tinh diệu tuyệt luân. Dùng vật còn sống để luyện chế pháp bảo không nói, mà còn có thể bảo đảm chúng nó vẫn có thể sống sót, có thể chuyển hóa ở giữa đồ vật và sinh linh. Đây là dạng thủ đoạn nghịch thiên? Khó trách những người luyện khí thái cổ trong truyền thuyết kia đều có được khả năng thông thiên triệt địa. Sự cường đại của uy năng kia hoàn toàn không kém hơn thần của vũ trụ này.

Hai con lôi giao được chỗ tốt cực lớn. Những chỗ tốt này hiện giờ tất nhiên chưa nhìn ra gì, nhưng theo sự lắng đọng của thời gian, tác dụng của nó sẽ từ từ hiển hiện ra, tích tiểu thành đại.

Dương Thiên Vấn còn đổ hai mươi khỏa Long hạch trong nhẫn ra, suy nghĩ một chút, lấy lò bát quái tiên thiên ra, treo giữa không trung, miệng đỉnh hướng xuống.

Sau đó dùng hai mươi khỏa Long hạch này bố trí thành một trận tụ linh. Ý muốn rút lực lượng hai mươi khỏa Long hạch này ra hơn nữa có lô đỉnh tiên thiên áp trận giữa không trung, có thể rút long nguyên hỗn tạp trong Long hạch ra, rồi lại trải qua lô đỉnh cuốn ngược, hình thành long nguyên khí tinh thuần nhất, cung cấp cho hai con lôi giao tu luyện. Có thể tưởng tượng được, sau khi Dương Thiên Vấn lợi dụng long nguyên trong Long hạch tỉ lệ đạt đến 200%, chỗ tốt khi hai con lôi giao tu luyện trong đó là hoàn toàn không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả. Nếu như người của Long giới biết được sự thần diệu của trận này, sợ là Dương Thiên Vấn sau này khó có thời khắc an bình.

Có điều, cũng may hết thảy đều phát sinh ở trong tiên phủ. Dương Thiên Vấn đứng dậy nhìn qua tiên phủ này, trong lòng cảm khái. Vốn cho là có thể tìm được tòa thần điện này, như vậy tòa tiên phủ có thể đào thải. Nhưng mà hiện tại xem ra không dễ như vậy. Sử dụng tiên phủ cũng giới hạn ở trạng thái tiên nhân. Sau khi phi thăng, tu luyện ở trong tiên phủ, sẽ hoàn toàn không có hiệu quả gì. Xem ra, phải tìm một tòa thần điện thượng cổ coi như nhà ở Thần giới, hoặc là cải tạo tòa tiên phủ, biến nó thành thần phủ chân chính! Có điều, đây là một hạng công trình vô cùng trọng đại, không có chút tài sản, sợ là muốn làm cũng khó!

Mặc dù dùng tư sản của Dương Thiên Vấn, làm được điểm này cũng không khó. Phương diện "Kỹ thuật ", Dương Thiên Vấn là chắc chắn có thể đảm nhiệm được. Chẳng qua nếu thật sự làm vậy, Dương Thiên Vấn sẽ phá sản trong nháy mắt. Điều này phải cẩn thận cân nhắc một phen rồi lại nói.

Dương Thiên Vấn nhìn ha con lôi giao đứng ở trong trận tu luyện, trong mắt lộ ra nét vui vẻ. Có lẽ không thể có được lĩnh vực của thần, nhưng Dương Thiên Vấn tin tưởng chỉ cần uy năng của hai con lôi giao không ngừng trở nên mạnh mẽ, như vậy bằng vào chí bảo như thế, Thần giới liền có thể làm khó dễ được ta sao? truyện được lấy tại TruyenFull.vn

" lão đại, trận này đúng là tuyệt diệu. Nếu như Long tộc biết có sự tồn tại của trận này, chỉ sợ toàn tộc đều sẽ theo dõi ngươi". Tiểu Bạch cười tủm tỉm nói.

" hừ. Vậy thì sao. Trận pháp này tất nhiên tinh diệu. Nhưng tinh hoa chân chính của trận này lại ở trên lô Thái Cực tiên thiên. Không có nó áp trận, trận pháp này nhiều lắm chỉ có thể tác dụng hai ba thành". Dương Thiên Vấn tự hào nói. Tu vi trận đạo của Dương Thiên Vấn bây giờ, đã đại thành, thậm chí còn tinh tiến không ít, đã đạt đến độ tùy tâm sở dục, bố trí trận pháp thực dụng xảo diệu. Đạt đến một tầng cảnh giới khác, tất đem trận pháp đơn giản hoá.

Trận pháp tu luyện đầu tiên là từ dễ đến khó, không ngừng từ đơn giản đến phức tạp. Mà cảnh giới hiện giờ của Dương Thiên Vấn đã vượt qua tầng này, bắt đầu đem trận pháp phức tạp đơn giản hoá lại.

" Long thần Bảo Châu ngươi định xử lý như thế nào? " Tiểu Bạch cười tủm tỉm hỏi.

" Long Thần Bảo Châu này ngược lại có chút thần diệu. Ta định bỏ chút thời gian nghiên cứu một phen". Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút rồi trả lời. Cứ trả lại như vậy, thực quá đáng tiếc. Bảo này không ngờ có thể phát hiện Huyền Quang thuật, có thể thấy được bảo này có huyền diệu khác. Dương Thiên Vấn vừa thấy liền thèm, vừa hay, chuyện bên ngoài cũng chỉ như vậy, Chi bằng tĩnh tâm lại, tiềm cư một thời gian ngắn, coi như là nghỉ ngơi đi.

...

Dương Thiên Vấn quả thật ẩn cư ở trên đảo Thủy Lam Tinh. Đứng ở trong tiên phủ, phần lớn thời gian đều đặt ở hóa giải la bàn cùng nghiên cứu Long thần Trên Bảo Châu. Đương nhiên, mỗi ngày kiên trì luyện khí hai canh giờ. Sau đó chính là ra khỏi động, ở trên thạch nham bên cạnh đảo tĩnh tọa thả câu, tĩnh tâm thể ngộ sự huyền ảo của thủy (nước), để hiểu được loại pháp tắc cuối cùng trong ngũ hành này.

Cuộc sống như vậy trôi qua vô cùng thoải mái. Cũng không bao lâu, Thủy Thấm Lan không ngờ phá quan mà ra, pháp lực tiến nhanh, tế luyện hoàn toàn Thiên La Tán kia, có thể sử dụng tự nhiên, cũng có đủ lực tự bảo vệ mình.

Thủy Thấm Lan xuất quan, cũng khiến cho loại cảm giác tịch mịch khi một mình tu hành của Dương Thiên Vấn bị quét sạch. Người tu hành, kẻ địch lớn nhất không phải là người khác, cũng không phải là mảnh trời đất này, mà là chính bản thân mình.

Có Thủy Thấm Lan làm bạn, tu luyện buồn tẻ này, cũng biến thành nhàn nhã thoải mái. Thỉnh thoảng còn có thể bảo á long thú trên đảo xuống biển bắt chút hải sản chính tông nhất lên, nấu một bữa cơm thịnh soạn. Buổi tối còn có thể ôm Thủy Thấm Lan ngồi trên đỉnh núi, đếm sao trong gió biển thổi ban đêm. Ngọt ngào trong đó, đủ để kẻ khác ghen tị.

Cuộc sống trôi qua ngọt ngào, tất nhiên tâm tình liền tốt, tâm tình càng tốt, vậy đầu liền động càng nhanh. Cấp mười bảy của la bàn đã có manh mối, không bao lâu nữa là có thể chính thức động thủ hóa giải đây thứ phong ấn tầng mười bảy này. Dương Thiên Vấn nhớ rất rõ ràng, kẻ chỉ dẫn la bàn đã từng nói, tốt nhất nên cởi bỏ tầng mười tám đã rồi lại phi thăng Thần giới. Dương Thiên Vấn luôn ghi tạc hết thảy ở trong lòng. Mặc dù không biết sao nhưng Dương Thiên Vấn tin tưởng hắn có lẽ sẽ không hại mình. Cho nên ở trước khi la bàn chưa giải khai phong ấn tầng thứ mười tám. Dương Thiên Vấn sẽ không phi thăng Thần giới.

Công việc hóa giải của la bàn rất thuận lợi. Nhưng mà về công việc nghiên cứu Long thần Bảo Châu ngược lại không có nhiều tiến triển, chỉ là đoán sơ được niên đại của nó. Không ngờ khỏa Long Thần Bảo Châu này, thời gian nó tồn tại cơ hồ có thể ngược dòng đến thời kỳ viễn cổ. Có thể nói là nhìn "vật " không thể nhìn tướng mạo!

Thời gian mười năm vội vã mà qua. Dương Thiên Vấn hưởng thụ lấy cuộc sống thanh tĩnh mười năm. Không thể không thừa nhận, sau khi trải qua gió tanh mưa máu, qua cuộc sống tĩnh nhàn thanh đạm một thời gian, sẽ làm cả thể xác và tinh thần đều vô cùng thoải mái.

Ngày này, Dương Thiên Vấn ở trong tiên phủ đùa nghịch Long thần Bảo Châu. Nói tới cũng buồn bực, món đồ này còn khiến người ta khó hiểu hơn so với la bàn vận mệnh. La bàn vận mệnh người ta ít nhất còn có thể suy nghĩ. Mà món đồ này tựa như một tảng đá vừa thối vừa nát, làm gì cũng không có phản ứng. Có điều, có một số công dụng, Dương Thiên Vấn cũng đã thử qua. Ít nhất ở trong tay Dương Thiên Vấn, là thủy hỏa bất xâm, sét đánh không vào, kiếm chém không đứt. Đương nhiên, Dương Thiên Vấn không có dùng Kim Giao Tiễn mà làm hỏng nó.

Thủy Thấm Lan bưng một ly tiên trà đi vào đình nghỉ mát, nhẹ lên tiếng: "Vấn ca, uống một ngụm trà nghỉ ngơi một chút đi. Mặc dù ngươi có thân thể kim cương bất hoại, trường sanh bất lão, nhưng cũng phải chú ý nghỉ ngơi chứ".

Dương Thiên Vấn bỏ Bảo Châu trong tay xuống, khẽ cười, tiếp nhận chén trà trong tay Thủy Thấm Lan, uống một ngụm, đặt ở trên bàn ngọc, tay kia cầm một tay của Thủy Thấm Lan, kéo nhẹ, đem mỹ nữ ôm vào trong lòng, khẽ lên tiếng: "yên tâm. Tinh thần của người phàm có hạn. Nhưng mà với tu vi của ta, ngươi nên hiểu rõ, sẽ không có việc gì".

Thủy Thấm Lan vô cùng tự nhiên mà ngồi ở trên đùi Dương Thiên Vấn, mở đôi mắt to, hỏi: "Long Thần Bảo Châu này vẫn chưa có tiến triển sao? "

"Chưa". Dương Thiên Vấn lắc đầu. Vì không muốn làm hỏng nó, cho nên cho tới nay chỉ có thể từ nghiên cứu từ mặt ngoài. Tất nhiên không có bất kỳ thành quả gì.

" Vấn ca, ngươi sao không thử nhỏ máu lên một lần? " Thủy Thấm Lan từng nghe qua Dương Thiên Vấn giới thiệu công hiệu của châu này, thuận miệng nói.

"Ài!! Đúng vậy! Sao không thử nhỏ máu một lần?" Dương Thiên Vấn cảm thấy bản thân dường như có chút ngốc nghếch. Cho tới nay đều tưởng rằng Long Thần Bảo Châu này là cho Long tộc dùng để mở ra ký ức truyền thừa. Mình là nhân tộc chỉ sợ căn bản không dùng được. Nhưng hiện tại cũng đã nghiên cứu mười năm, không hề có tiến triển, sao không thử một chút?

Dương Thiên Vấn bảo Thủy Thấm Lan lui ra phía sau một chút, rạch nhẹ mi tâm, trích ra một giọt máu. Sau đó cẩn thận nhỏ ở trên Long thần Bảo Châu. Dương Thiên Vấn lặng lẽ quan sát cẩn thận. Nội tâm có một chút chờ mong và bất an.

Bảo Châu hấp thu máu, qua một hồi lâu, mới phóng xạ ra quang mang đủ màu. Một đạo thần quang từ Bảo Châu bắn trở về trong mi tâm của Dương Thiên Vấn.

Dương Thiên Vấn chấn động, tinh thần chìm vào trong một cảnh tượng hỗn độn. Năm giác quan biến mất. Ở đó, một thần long uy nghiêm, từ trong hỗn độn bay ra. Thân hình khổng lồ kia, quả thực khiến người ta sợ hãi. Thân hình dài đến mấy trăm vạn dặm. Quả thực không có bất kỳ từ hình dung nào có thể miêu tả sự khổng lồ cùng khí phách của nó.

Nhưng mà cổ quái chính là, con rồng này biến hóa nhanh chóng, thân hình nhỏ đi gấp mười lần, nhưng khí phách lại gia tăng gấp trăm lần.

Cứ như vậy, tổng cộng biến hóa chín lần. Thân dài chừng hơn mười mét. Khí phách cùng uy nghiêm đều biến mất. Mà khối thân thể kia, tuy không hề có ánh sáng của vảy rồng nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ khủng bố. Giống như trong máu thịt mỗi phiến lân phiến kia đều ẩn chứa lực lượng không gì sánh kịp.

Sau phen biến hóa này, Dương Thiên Vấn đã ghi nhớ toàn bộ quá trình biến hóa chín lần từ thân hình trăm vạn dặm của con rồng này. Dương Thiên Vấn cũng đã tĩnh táo lại, chỉ là trong đầu, lại chừa lại một thiên văn chương tối nghĩa khó hiểu. Phảng phất như hết thảy vừa rồi đều dùng văn tự để biểu đạt tự thuật cùng giải thích.

Dương Thiên Vấn cẩn thận đọc qua, không cần nhiều lời, đây là một thiên thần công luyện thể lợi hại hơn so với Thiên lôi kim thân còn. Mặc dù không có tên, nhưng Dương Thiên Vấn vừa nhìn đã biết tên của bộ công pháp này: "Thần Long Cửu Biến! "