Quyển 1: Thần Quân Tinh!

Thi thể Sa Trùng đều đã lộ ra trên mặt đất, ngoại trừ một phần ba lớp giáp xác bị hắn gọi người tháo xuống ra thì hai phần còn lại hắn sẽ sử dụng nó để tạo thành một lớp phòng ngự cho bộ tộc thêm phần an toàn.

Nhìn phần đuôi của Sa Trùng, Kỷ Linh nhanh chóng điều người đi tháo phần giáp xác phần sau đó để đoạn xương trước kia xuyên qua. Vừa mới tháo xong, từ phía bộ lạc đã chạy tới, trên tay mỗi người đều cầm theo một túi vải, bên trong chứa đầy trứng màu trắng bên trong.

Từng người cúi chào hắn liền nhanh chóng rời đi ra bên ngoài, từng người đều có được một cái ô bằng vải tơ che trên đầu tránh nắng, hắn như nghĩ tới điều gì liền nhanh chóng hét lớn với những người ngoài kia:

- Này! Các ngươi hãy đứng thành một đường thẳng, khoảng cách với nhau phải bằng một cánh tay, người đi tới năm ngàn bước đầu tiên sẽ dừng lại, người kế tiếp sẽ đứng cách người đó một cánh tay liền đến người thứ ba đứng cách người thứ hai một cách tay cho tới khi về đến bộ lạc.

- Rõ!

Đám người họ Cẩn kia có trí lực không hề kém, đại đa số đều hơn một trăm nên rất nhanh liền hiểu lời hắn, cả đám đồng thanh đáp lại.

Không quá bao lâu, Kỷ Linh liền thấy được đám người ra ngoài đã tạo thành một hàng dài từ vị trí cách bộ lạc khoảng năm ngàn bước kéo về bộ lạc. Người còn thừa lại cũng rất nhiều, khoảng một trăm, hắn nghĩ kéo vào sâu bên trong thân Sa Trùng này hẳn là điều có thể.

- Mọi người đều đã sẵn sàng vào vị trí, nếu trong ngày hôm nay có thể xây dựng xong hàng phòng ngự này thì tối nay ai cũng có thể ngủ ngon giấc, một bữa tối no bụng. Tất cả đều phải cố gắng, nỗ lực xây dựng bộ lạc chúng ta hùng mạnh! Các ngươi có làm được không?!!

Kỷ Linh nhanh chóng nâng cao sĩ khí làm việc của mọi người bằng vài câu văn cũng không tính quá dài.

- Có!!

Mọi người đều đồng thanh đáp, từng người đều vô cùng hăng hái, hứng khởi.

- Từng người sẽ tiến vào bên trong cơ thể Sa Trùng lấy trứng ra để lên trên túi vải, và từng người sẽ liên tục đưa túi trứng cho người kế tiếp, tới khi cuối cùng thì sẽ đổ ra ngoài bãi cát, túi vải đó sẽ theo tay từng người quay trở lại, hiểu chưa?!

Kỷ Linh nhanh chóng nói ra cách thức làm việc luân phiên ít tốn công sức này cho mọi người, vả cả đám người ở phía xa.

- Hiểu!

Tất cả đáp lại, sau đó liền không ai nói gì thêm, đều bắt tay vào làm việc của mình.

Kỷ Linh thì nhanh chóng đi quan sát tiến độ, hắn thì không có tài năng gì ở mấy lĩnh vực này nên hoàn toàn là nhờ vào bọn họ. Ngay cả đội kiến trúc cùng đội xây dựng kia cũng phải tham gia công cuộc di dời trứng ra khỏi "tường thành".

Sau khi hoàn thành chút này, hắn tìm đến Cẩn Hồng nói:

- Cẩn Hồng! Sau khi mọi người đã hoàn thành lấy hết trứng từ bên trong ra, ngươi nhanh chóng tạo thành một bức tường thành bằng xác Sa Trùng, có một cổng ra vào tại hướng Đông, được chứ?

- Bẩm tộc trưởng, hướng Đông là hướng nào? - Xem ra Cẩn Hồng này vẫn không biết xác định hướng. Nhưng hắn bỗng nhìn lên trên đầu, thấy mặt trời đứng đỉnh, liền ngờ ngợ ra điều hắn hỏi chỉ hắn không xác định được hướng vì mặt trời.

- Sau khi hoàn thành thì tạo một cái cổng thành đối diện với hướng mặt trời lặn. - Kỷ Linh lần này để cho chắc ăn nên nói như vậy.

- Vâng!

Cẩn Hồng nhanh chóng đáp lại liền theo đội ngũ đi di chuyển trứng, tăng năng suất làm việc thêm một bậc.

Kỷ Linh cũng không có làm phiền bọn họ, mà hắn tiến về phía sâu bên trong bộ lạc, đi tìm Cẩn Ương hỏi thăm. Bộ lạc này của hắn mới được thành lập, vẫn còn chưa có tên vì Tế Đàn, bộ lạc cũng chỉ có trên bản đồ như một cái vòng tròn nhỏ vô danh.

Thuận tiện nhớ tới bản đồ, hắn đem bản đồ từ trong nhẫn trữ vật ra quan sát một chút xem tình hình bên Cẩn Minh cùng với những thế lực bộ lạc xung quanh đây xem sao.

Kỷ Linh nhanh chóng quan sát thấy được tổng quan toàn bộ địa hình nơi đây chủ yếu chính là cát và cồn cát, các bộ lạc lớn thì cũng có không ít mà đặc biệt là phần tên của chúng đều là chữ đỏ.

- Hẳn đều là đám hung man.

Hung man chính là cách gọi đám người Cẩn Ương chỉ những bộ lạc phương Bắc, bọn chúng đều vô cùng hung hãn, chuyên đi cướp bóc người cùng những tài vật phương Nam, thậm chí còn có những bộ lạc khác thích ăn thịt người. Còn người phương Bắc gọi người phương Nam chính là bình man, vì chúng chỉ thích phát triển và phát triển, tuy như vậy nhưng cũng không phải bộ lạc nào cũng sẽ trợ giúp lẫn nhau.

Ở Địa Cầu thì thương gia hay những người kinh doanh còn phải đối đầu lẫn nhau chứ huống chi dị giới này. Giống như Cẩn Huấn bộ lạc này đây, tất cả cũng vì lợi ích của mình là trên hết.

Kỷ Linh nhanh chóng quan sát được đại bộ lạc cùng trung, tiểu bộ lạc vô cùng khác biệt về kích thước. Đại bộ lạc ngoài ký hiệu chủng loại yêu thú ra thì bên cạnh còn một bức tường thành bên dưới. Trung bộ lạc thì nhỏ hơn một chút với cây cờ như cờ hội. Tiểu bộ lạc lại càng nhỏ hơn cùng cây cờ nhỏ cầm ở tay thường hay dùng để phe phẩy chào đón gì đó.

Kế tiếp đó chính là số lượng bộ lạc có tại Trường Sa Phong Bạo Lục này số lượng vô cùng đông, bộ lạc cỡ đại khoảng chín cái, trung khoảng năm trăm, bên dưới lại có khoảng bảy ngàn.

- Không biết có phải do cách bọn họ quy định điều kiện lên cấp bộ lạc khác với đám bình man hay không.

Có khác hay không thì hắn cũng không quá quan tâm vì đây sẽ trở thành bình đài cho hắn tiến lên tầng kế tiếp. Hắn không biết đám người tham gia cùng hắn sẽ tọa lạc chỗ nào thành lập bộ lạc, biết đâu bọn hắn hạ xuống bên trong địa phận phía Nam thì sao. Vậy nên hắn nhất định cần phải quét ngang toàn bộ bộ lạc phía Bắc mới công đánh xuống phương Nam.

Kỷ Linh sau khi thấy được toàn bộ những bộ lạc này, hắn có chút chùn chân khi mà nghĩ tới chiến lực của đám hung man này sợ là càng cường đại hơn so với đám người bình man trong bộ tộc của mình. Chính vì thế nên hắn nhất định sẽ phải cố gắng đem chiến lực của bọn chúng và hắn phải ngày càng cường đại.

Trong bộ lạc thì người có chiến lực mạnh thứ hai chính là Cẩn Lực, thanh niên này chính là đồ đệ của một người có võ công cao cường, tu vi linh hồn cũng không hề kém, Thanh Thiên tam phần. Bảng thông tin biểu hiện ra chỉ số cũng không tồi.

Tên: Cẩn Lực

Giới tính: Nam

Tuổi: 24

Chức vụ: Đội trưởng đội huấn luyện

Thể chất đặc thù: Không

Sức mạnh: 850

Thân pháp: 380

Tinh thần: 130

Thể lực: 930

Trí lực: 140

Kỹ năng đặc biệt: Luyện binh. Truyền võ.

Tu vi: Thanh Thiên tam phần

Chỉ số như vậy hoàn toàn khiến hắn vô cùng vui vẻ, đặc biệt là cái kỹ năng truyền võ kia có thể truyền võ cho bất cứ người nào về môn võ hắn học được, tuy không có tác dụng trong chiến trường hỗn loạn giữa yêu thú nhưng đơn chiến hẳn có thể.

Nhưng cái nào cũng có đất dụng võ, chỉ là người đó có biết sử dụng nó một cách điêu luyện, thuần thục hay không. Điều đó đều dựa vào kinh nghiệm thực chiến.

Mặt trời cũng đã ngả về phía Tây, Kỷ Linh nhanh chóng tiến tới bãi sân tập luyện của đám trẻ trong bộ tộc, hắn nhanh chóng quan sát hơn hai trăm đứa trẻ tập trung một chỗ cùng nhau luyện tập sức chịu đựng. Chỉ số thể lực của người cao nhất hiện tại trong đám trẻ chính là Cẩn Vương kia, bốn điểm thiên phú về thể lực đã lên tới gần hai trăm điểm.

Nhìn lấy đám thanh niên trong đội Cẩn Lực đi chỉnh lại động tác cùng tư thế cho đám tiểu tử này mà trong lòng hắn cũng vui vẻ. Mọi người đều không còn cảm giác xa lạ, đều vui vẻ luyện tập với nhau.

- Cẩn Lực!

Hắn nhanh chóng gọi Cẩn Lực.

- Tộc trưởng! - Cẩn Lực dáp lại liền nói tiếp:

- Có chuyện gì sao?

- Sau này thời gian luyện tập của chúng sẽ phân bố lại một chút, mỗi này luyện tập một bài khác nhau, hôm nay luyện đứng tấn, ngày mai luyện sức mạnh, ngày kia sẽ luyện tốc độ. Về phần hai bài sau thì ta cũng đã nghĩ ra được rồi.

Nói xong, hắn hơi ngừng lại một chút liền hô lên:

- Người đâu!

- Có!

Ở phía xa nhanh chóng chạy tới hai người, đây chính là hộ vệ cận thân, hai huynh đệ song sinh Cẩn Lôi cùng Cẩn Điện, sức mạnh của hai người tuy chỉ có khoảng ba trăm nhưng về thân pháp hay thể lực đều hơn năm trăm, tuổi đời cũng vẫn còn rất trẻ, khoảng hai mươi do tự tay hắn chọn ra.

- Gọi người đem đống giáp Sa Trùng tới.

- Rõ!

Hai người nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh liền rời đi,

Không quá một chén trà, hắn đã thấy không ít nữ nhân đem đống giáp Sa Trùng tiến tới. Hai người Cẩn Lôi cùng Cẩn Điện cũng đứng bên cạnh hắn, tùy thời nhận lệnh hắn. Kỷ Linh như nghĩ tới điều gì liền nhanh chóng quay người ra đằng sau nhìn hai người bọn hắn một cái liền nhanh chóng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cuốn trục bằng thẻ tre, ghi Lôi Quang Thiểm.

Chính là chiến kỹ thân pháp hắn sử dụng để bỏ chạy khỏi sự truy đuổi của đám người Diệp Tinh.

Hắn cũng không có keo kiệt giữ lại bên cạnh mình, dù sao cũng phải có được lòng tin của bọn họ, cho bọn họ thấy được ích lợi khi ở bên cạnh mình là như thế nào mới khiến bọn hắn có thể vì mình phục vụ. Hắn nghĩ trận truyền thừa này cũng không có đơn giản chỉ là truyền thừa Pháp Thiên Trường Thanh tháp như vậy. Chẳng lẽ ngoại trừ công pháp ra thì thứ này không còn gì khác?

Nhưng hắn cũng không có nghĩ nhiều về việc đó, điều đó đều là để sau mới tiếp tục tính tới vả lại vẫn còn hai tầng sau nữa, việc trước mắt vẫn là làm sao để cho chiến lực bộ lạc ngày càng mạnh hơn. Công sự phòng thủ đều đã có, tuy không được rắn chắc nhưng cũng đã rất không tệ. Chờ đợi ngày mai tới liền có rừng núi cùng với đất đai khoảng ba mươi dặm cho hắn tùy ý khai thác sử dụng.