“Ha ha ha..” nghĩ đến đây Lôi Hạo Minh không nhịn được mà cười ha ha.

Lôi Hạo Nhiên ngồi xổm bên cửa sổ, thấy dáng vẻ hắn cười, biết ngay rằng hắn lại làm ra chuyện xấu gì nữa rồi. Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần hắn nghĩ đến cái gì có lợi cho hắn, hắn sẽ không kìm được lòng mà cười to.

Trước đó, hắn đã biết Tống Tình đang đến “Nhị biểu ca, có chuyện gì mà vui quá vậy? Vừa bước đến cửa đã nghe tiếng cười của huynh rồi?” Nàng cẩn thận cho người hầu lui xuống, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

“Không có gì, chỉ là huynh vừa mới nghĩ đến.. kế hoạch hoàn mỹ vừa rồi, cam đoan bọn họ cũng sẽ không đem nghi ngờ đổ lên đầu chúng ta” Thế là, Lôi Hạo Minh nhỏ giọng đem những gì mình vừa nghĩ nói hết cho nàng.

“Tuyệt!” Nghe xong kế hoạch của Lôi Hạo Minh, Tống Tình thở hốc vì kinh ngạc, trừng lớn ánh mắt ngạc nhiên nói “Còn muốn giết đại biểu ca lần nữa?”

“Xuỵt …” Lôi Hạo Minh vội vàng che miệng nàng lại, tức giận mà nhỏ giọng cảnh cáo “Nhỏ tiếng thôi, bộ muốn người khác nghe thấy sao?”

“Nhị biểu ca, muội … muội đã độc hại biểu ca một lần, muội không nghĩ lại phải sát hại huynh ấy lần nữa” Đôi mắt Tống Tình ngấn lệ nhìn Lôi Hạo Minh nói “Đại biểu ca nói gì thì nói cũng là đại ca của huynh, là biểu ca của muội, chúng ta đã cùng nhau lớn lên, muốn … muốn muội lại giết huynh ấy … muội thật sự không làm được”

“Tình nhi” Lôi Hạo Minh đặt hai tay lên vai nàng, vẻ mặt nghiêm túc nói “Muội phải nhớ kỹ, hiện tại chúng ta không thể chọn con đường sống. Trước khi đại ca hôn mê đã biết chúng ta là người hạ độc, sau khi hắn tỉnh lại sẽ không tha cho chúng ta. Chúng ta phải ra tay trước, không thể để hắn trở về như trước kia”

“Nhưng … nhưng mà …”

“Tình nhi, muội hãy nghe ta nói! Lần này kế hoạch rất chu toàn, không chút sơ hở, chỉ cần muội dựa theo kế hoạch của ta mà làm nhất định sẽ thành công” Hắn từ phía sau ôm lấy Tống Tình, dùng tay ôm lấy vùng bụng vẫn còn phẳng của nàng “Cho dù chúng ta không nghĩ cho mình, cũng phải nghĩ cho con của chúng ta, chỉ cần lần này thành công, sau này cả nhà ba người chúng ta có thể sống vui vẻ cả đời, chẳng lẽ muội không muốn sao?”

Tựa vào lòng hắn, Tống Tình nghĩ đến tương lai cùng Lôi Hạo Minh, cuối cùng cũng gật gật đầu, vẻ mặt điềm tĩnh nói “Được, nhị biểu ca, vì tương lai của ba chúng ta, muội nguyện ý làm lần nữa”

“Tốt, đây mới là Tình nhi của ta!” Lôi Hạo Minh vui vẻ hôn một cái lên gương mặt nàng “Khổ cho muội rồi, Tình nhi, những chuyện như vậy ta đều bắt muội làm”

Nàng lắc đầu, xoay người nhìn Lôi Hạo Minh “Nhị biểu ca, đây là Tình nhi cam tâm tình nguyện, Tình nhi không thấy khổ chút nào, chỉ cần có thể sống cùng nhị biểu ca, chuyện gì Tình nhi cũng có thể làm”

“Nếu đã như vậy, nói nhiều chi bằng hành động, sáng mai, muội cứ dựa theo kế hoạch mà tiến hành. Được không, Tình nhi?”

“Nhị biểu ca nói sao thì làm vậy đi” Tống Tình ngoan ngoãn nghe theo.

“Cứ như vậy đi, Tình nhi, chúng ta đã hai tháng rồi không thân mật, muội không nhớ sao?” Lôi Hạo Minh xấu xa mà thổi hơi nóng vào tai nàng.

“A ~!” Đôi má Tống Tình đỏ ửng lên, nàng không thuận theo mà vặn vẹo thân thể mềm mại nói “Nhị biểu ca, huynh thật hư, cái gì mà lâu rồi không làm chứ”

Lôi Hạo Minh ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, bàn tay từ từ thâm nhập vào lớp áo của nàng, vuốt ve bộ ngực đầy đặn, cúi đầu hôn lên đôi môi của nàng, ngữ khí dâm ô mà nói “Tình nhi của ta, đến đây nào, ca ca ta sẽ chiều muội hết mức”

“A, không cần đâu, nhị biểu ca …” Tống Tình muốn kháng nghị, lúc đầu nàng cũng thật sự hi vọng có thể cùng Lôi Hạo Minh có nhiều tiếp xúc thân mật.

Cuối cùng, Lôi Hạo Minh chặn ngang, ôm lấy nàng, hướng về phía giường …