Kinh Phá Thiên Không

Chương 23: Nhị Phẩm Trung Kì Đỉnh Phong

Hiện nay trong học viện Thiên Minh có từng tiếng long ngâm phát ra vang vọng cả thiên địa, những viện sinh hồi nãy còn chống cự được với uy áp của Bôn Lôi Mã nhưng hiện giờ toàn bộ đều bị đè ép nằm hết xuống đất.

Tất cả viện sinh đều hoảng sợ rồi, cả đám không biết tại sao trong học viện lại phát ra tiếng long ngâm được, long tộc xưa nay thật sự rất ít khi nào xuất hiện trên thế giới, những ai thấy được chúng đều là cao thủ đỉnh cấp thiên hạ mới có tư cách đấy, nhưng tại làm sao ở một phân viện như vậy là xảy ra tình huống thế này.

Cùng lúc, sáu vị viện trưởng ở bên trong gần với tiếng long ngâm nhất cũng thoáng có dấu hiệu bị áp bức nặng nề. Mặc dù họ tu vi cực cao nhưng cũng khó chống lại uy áp cường đại của cao thủ long tộc.

"Chuyện không ổn rồi, theo uy áp bực này thì hai vị viện trưởng cũng thua xa, nhưng những người này sao lại xuất hiện ở đây" Linh Loan viện trưởng đang cố chống chọi lại áp lực.

"Đúng vậy, chỗ này của chúng ta quá nhỏ bé không thể nào lọt vào mắt họ được, chắc phải do sự tình gì đó" Mấy vị viện trưởng còn lại cũng khốn khổ không thôi.

"Xin hỏi là vị đại nhân nào của long tộc giá lâm, xin hãy ra cho vãn bối được gặp mặt, nếu có gì không đúng gì đại nhân bỏ qua cho" Lôi viện trưởng nhanh trí la lớn lên.

Nhưng mọi việc lại không như hắn nghĩ, xung quanh không nghe thấy ai trả lời chỉ có tiếng sấm vang vọng mà thôi, bất chợt một tiếng hừ lạnh vang lên, uy áp phủ xuống lúc này còn cường đại hơn lúc trước làm cho sáu người thoáng run rẩy, còn đám viện sinh ở ngoài thì đã bất tỉnh hết rồi.

Thật ra lần này chỉ là do Long ca nhà ta quá khích vì hấp thụ được một phần lam lôi làm cho phong ấn hé mở một chút nên phóng khí tức ra ngoài, nhưng hắn là long tộc cao ngạo nên thị uy một phen để đùa vui.

Thấy chơi đùa nhiêu đây đã đủ nên hắn cùng với Bôn Lôi Mã không dây dưa nữa mà thu hồi khí tức lại, lúc này thì lam vân trên bầu trời mới biến mất, tất cả uy áp cũng như thế mà tan biến theo.

Sáu vị viện trưởng thấy mọi việc đã được giải quyết xong cũng thở dài, thật may là vị đại nhân long tộc này không gây ra chuyện gì, dù cho hai vị viện trưởng tổng bộ có tới đây thì không biết người ta có đặt họ trong mắt không nữa kìa.

"Chuyện ngày hôm nay thật quá kỳ quái, tại sao long tộc là lôi mã tộc lại cùng xuất hiện ở một nơi thế này, từ xưa tới giờ không phải hai tộc này chẳng ưa gì nhau sao" Linh Loan viện trưởng thở dốc một hồi mới đặt ra nghi vấn.

"Thật sự không biết việc này nguyên do ở đâu, nhưng sự việc có phần trọng đại, long tộc và lôi mã tộc xuất hiện vào lúc phong ấn của thế giới sắp mở ra thật sự có điều đáng ngờ, phải thông báo cho hai vị viện trưởng tổng bộ xem xét một phen" Lôi viện trưởng quay sang trả lời với

Linh Loan.

Trong lúc mọi người đang lo lắng về vấn đề xảy ra thì lúc này từ trong hốc cây chỗ Lôi Thần Thánh Thụ bỗng phát ra ba động thiện lực liên tục. Thiên lực cứ thế mà tăng lên không chút nào dừng lại.

Sáu vị viện trưởng nhìn lại cũng thoáng kinh ngạc, chả lẽ cái tên Kinh

Thiên này hấp thu xong lam lôi nên liền đột phá cảnh giới chăng.

Đúng như mọi người nghĩ, Kinh Thiên đang hấp thụ điên cuồng lam lôi, nên đã đột phá tới nhị phẩm cấp 15 rồi và từ từ chạm tới bình cảnh. Dưới sự tác động mạnh mẽ của lam lôi mà thiên lực trong người hắn vận chuyển liên tục cuồn cuộn không dứt.

Long ca thấy thế nên lập tức áp súc thiên lực của hắn tại đan điền, đợi đến khi đủ rồi thì sẽ đồng loạt xông phá bình cảnh.

Lam lôi quấn quanh người Kinh Thiên lúc này đã bắt đầu có dấu hiệu tản đi rất nhanh, chỉ một thoáng sau thì hắn đã hấp thu toàn bộ vào trong cơ thể.

"Thật sự không ngờ ngay cả lam lôi của Lôi Thần Thánh Thụ cũng bị hắn hấp thu không còn lại gì, tên này là cái động không đáy hay sao" Lôi viện trưởng cũng cười thầm, vì đây thật sự là thiên tài trong thiên tài a.

"Có gì đó không đúng, hình như hắn sắp tấn cấp tiếp thì phải, ba động thiên lực trong người hắn vẫn chưa ổn định mà lại như đang chuẩn bị tích súc để xông phá bình cảnh" Mấy vị viện trưởng nghe Linh Loan nói thế thì chăm chú nhìn lại.

Long ca đã tích súc thiên lực tới cực hạn, nhất cử thả ra làm cho thiên lực xông phá bình cảnh của Kinh Thiên một cách rất thô bạo, làm cho hắn có cảm giác đau thấu tim gan. Kinh Thiên chịu đựng một hồi thì lại phun ra một bụm máu màu đen tanh hôi rồi thiên lực cũng đã xông phá qua bình cảnh tiến vào cấp 16.

Kinh Thiên từ từ mở mắt ra đứng dậy, thì thấy cả cơ thể nhẹ nhàng và rất sảng khoái, không ngờ tiến một lần tới ba cấp, thật là vui sướng a.

Sáu vị viện trưởng thấy không có gì xảy ra nữa nên thu lại tất cả hộ tráo, lúc này Kinh Thiên từ trong bước ra hành lễ với mọi người. Cả đám chỉ đáp lại nhẹ nhàng rồi bắt đầu vận dụng thiên lực đóng lại cấm chế.

Mở ra cấm chế đã rất khó khăn, việc đóng lại thì còn khó hơn gấp bội, một thời gian dài sau thì cấm chế đã hoàn toàn được thiết lập lại.

Lúc này Lôi viện trưởng mới bước tối chỗ Kinh Thiên "Thật khá lắm, không ngờ ngươi lại hấp thu được hết đống lôi điện này, thật làm cho ta kinh ngạc, ta dám chắc việc ngươi tiến nhập vào tổng viện chỉ là vấn đề thời gian thôi"

"chúc mừng đại ca thu được một học trò giỏi a, tương lai ngày sau của hắn thật không thể nào nhìn thấu được, đợi tới lúc đó thì đại ca ngài danh vọng trong tổng viện cũng tăng cao nha" mấy tên huynh đệ của Lôi viện trưởng xúm lại chúc mừng.

"Các ngươi có thôi ăn nói bậy bạ đi không, hắn ta mới hấp thu xong đám lôi trì cần nghỉ ngơi, mà cả đám cứ đứng đó tán dóc thế hả" Linh Loan viện trưởng liếc nhìn mấy người rồi quay sang Kinh Thiên "Ngươi làm tốt lắm, hôm nay tới đây thôi, ngươi trở về đi, chúng ta còn phải thu dọn lại chỗ này nữa"

Kinh Thiên ôm quyền chào tạm biệt mấy người rồi bước đi về phía phòng của mình. Còn sáu vị viện trưởng thì ở lại ra lệnh cho một đám lão sư đi ra đánh thức mấy tên viện sinh dậy, còn bọn họ vì xem xét lại cấm chế một lần nữa rồi mới ly khai.

Kinh Thiên sau khi về tới phòng thì điều đầu tiên hắn làm chính là lôi tên long ca kia ra chất vấn một trận "Hừ hồi nãy ngươi làm gì thế hả, lúc nào cũng bảo ta là không được cho ai biết về chuyện của ngươi, vậy mà ngươi lại tự ý ra ngoài quậy cho một hồi"

"Uầy, lâu rồi chưa ra ngoài nên tranh thủ lúc phong ấn vừa bị yếu đi một xíu, thì phải quậy cho vui chứ" Long ca vẫn cái điệu bổ hí hửng mà trả lời hắn.

Kinh Thiên hừ nhẹ một tiếng rồi bảo hắn lập vài tầng cấm chế, sau đó

Kinh Thiền liền triệu hồi Bôn Lôi Mã xuất hiện. Con ngựa này vừa ra thì trông dáng vẻ rất mạnh mẽ uy phong chắc do vừa tấn cấp 44 đây, cơ thể nó hình như cũng lớn ra đôi chút.

Nhìn thấy Bôn Lôi Mã thì Kinh Thiên cũng vuốt ve nó rồi thở dài, hắn nghĩ nếu sau này bản thân đủ sức mạnh thì sẽ thong dong tiêu sái mà cưỡi con ngựa này đi khắp nơi du ngoạn cho biết, lúc đấy thì chả sợ ai phải biết bí mật của mình nữa rồi, hiện giờ làm gì cũng nhìn trước ngó sau thật là mệt.

Kinh Thiên thu lại Bôn Lôi Mã rồi đả tọa trên giường, hắn đã thăng cấp quá nhanh nhờ ngoại lực nên có phần khống chế không được tự nhiên. Nếu không củng cố lại thì khi sử dụng sẽ gặp những rắc rối không nhỏ.