Kim Ngọc Lương Duyên, Tuyệt Thế Hàn Vương Phi

Chương 59: Động phòng (thập bát) nàng sẽ không để cho hắn chạm vào nàng

Lam Linh nhìn nhìn đồng hồ cát ở một bên, thấy thời gian đã đến giờ Dậu, mắt nhìn ra trời sắp tối rồi, vậy đêm động phòng hoa chúc đến cùng phải qua như thế nào, trong nội tâm Lam Linh cũng không có câu trả lời.

Mặc dù Lam Linh từ chút tin tức Thu Diệp cung cấp cho nàng nàng có chút hoài nghi vấn đề giới tính của Yến Kinh Hàn, nhưng hắn có phải là thật sự chỉ thích nam nhân hay không, nàng cũng không thể hoàn toàn khẳng định, đây cũng chỉ có thể nói, Yến Kinh Hàn có thể yêu cầu nàng viên phòng hay không, nàng cũng không có cách nào xác định, nhưng nàng có thể khẳng định được chính là, vô luận như thế nào, nàng cũng sẽ không để cho hắn chạm vào nàng!

Đây cũng không phải là tư tưởng Lam Linh bảo thủ đến cỡ này, mà chỉ là Lam Linh luôn cảm thấy chuyện tiếp xúc da thịt thân cận phải là nam nữ hai bên tình nguyện tâm hồn giao hòa, tình yêu đẹp thăng hoa, nhưng hôn nhân của nàng cùng với Yến Kinh Hàn tràn ngập khói thuốc súng không nói, vốn là bọn họ hai bên cũng không hề có sự tình nguyện giữa tình chàng ý thiếp, so sánh cùng với người xa lạ cũng không có bao nhiêu khác nhau, đã như vậy, đương nhiên là không thể làm chuyện giữa vợ chồng với nhau, mặc dù hiện tại giữa nàng với hắn đã là vợ chồng.

Lam Linh thầm suy nghĩ kế sách ứng đối, nếu là Yến Kinh Hàn cứng rắn muốn cùng nàng viên phòng, thì nàng nên như thế nào để cự tuyệt? Đương nhiên, nếu Yến Kinh Hàn không yêu cầu thì tốt hơn, tốt nhất là hắn nên đi thích nam nhân đi, nàng mới thật sự an toàn.

Lam Linh đánh cái tính toán, vào lúc này, ở phòng ngoài truyền tới một trận tiếng bước chân, rất nhanh thanh âm của quản gia Tạ An ở ngoài cửa vang lên: "Khởi bẩm vương phi, nô tài đưa bữa tối đến đây cho ngài, vương gia nói, hắn có việc nên không cùng vương phi dùng bữa được, nên cho tự ngài dùng trước."

"Bưng vào đi."

Lam Linh không thèm để ý Yến Kinh Hàn có dùng bữa với nàng hay không, nhưng long mày Thu Diệp lại nhanh chóng nhíu lại một tý, đồng thời bước nhanh đi vào sau cửa phòng, kéo cửa ra, "Quản gia thỉnh."

"Thu Diệp cô nương khách khí." Tạ An cười nói một câu, vẫy vẫy tay, vài tên thị vệ nhanh chóng vào nhà cầm chén đũa trong tay bày lên trên bàn, sau đó lại nhanh chóng lui đi ra ngoài.

"Quản gia, bên trong phủ không có nha đầu sai sử?" Lam Linh nhẹ nhàng hỏi một câu, Yến Kinh Hàn là vương gia của một quốc gia, bên trong phủ nói như thế nào cũng phải có vài gã sai vặt với nha đầu mới phải, nhưng từ khi nàng vào phủ đến bây giờ, nàng còn chưa có thấy qua một nha đầu nào, tựa hồ như ngoại trừ thị vệ ra thì chỉ còn lại thị vệ, ngay cả phụ trách rửa chén đĩa đưa cơm cũng đều là thị vệ làm.

Tạ An tuổi khoảng chừng bốn mươi, vẻ mặt vui vẻ, hắn có thể trở thành quản gia của vương phủ Yến Kinh Hàn, đương nhiên không phải là một người bình thường, mặc dù Lam Linh chỉ là nhẹ nhàng nói một câu, nhưng Tạ An lại hiểu ý tứ của Lam Linh, lập tức cười nói: "Hồi vương phi, bên trong phủ chỉ có vài tên cùng bà tử giặt quần áo, cũng không có nha đầu sai sử."

Tạ An chỉ trả lời vòng vo bên ngoài, cũng không nói rõ là do nguyên nhân gì, trong nội tâm Lam Linh cười nhạt, biết rõ muốn từ trong miệng quản gia kia lấy được một chút tin tức có giá trị cũng không dễ dàng.

"Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi." Lam Linh cười nhạt một tiếng, đưa tay cầm lên chiếc đũa trước mặt.

"Là." Tạ Dn nhanh chóng lui ra ngoài, Thu Diệp cũng theo sát ra ra tới cửa phòng, Thu Diệp biết rõ tứ trước đến nay tiểu thư nhà mình không thích lúc ăn cơm có người bên cạnh hầu hạ, mặc dù là đã bị mất trí nhớ, cũng không có phân phó nàng như vậy, nhưng Thu Diệp vẫn là dựa theo lệ cũ lui ra ngoài.

Trong bữa cơm này ngược lại Lam Linh ăn rất chậm, chủ yếu là Lam Linh đang liên tục suy nghĩ tất cả tình huống khả năng phát sinh trong đêm nay, nàng nhất định phải sớm vạch kỹ kế sách tương ứng để ứng phó.

Sau nửa canh giờ, Lam Linh cuối cùng cũng đã ăn cơm xong, sau cho cho người vào thu dọn thỏa đáng xong, nàng đem Thu Diệp đuổi trở về gian phòng của nàng.