“Dùng bộ y sam này rồi, khi đối địch với tu sĩ trung cấp, cho dù đối thủ có đâm thế nào cũng sẽ không rách, trừ phi đối thủ sử dụng vũ khí cao cấp. Nhưng nếu đối địch với tu sĩ cao cấp, Tinh Ti y hộ thể chỉ có thể giảm bớt sát thương tùy vào độ mạnh yếu của công kích, nhưng xác suất bảo vệ tính mạng cũng có thể lên tới sáu thành.”

Ngọc Diệu Âm nghe xong cũng không hỏi lại, ông chủ cũng không nhiều lời, tiếp tục giới thiệu.

Hộp thứ tư mở ra, bên trong là một thanh kiếm toa ngư. (*toa ngư: cá đối)

“Đây là Toa ngư kiếm, tin rằng mọi người có thể nhận ra thông qua vẻ ngoài. Nhưng là thanh Toa ngư kiếm này của ta cũng không giống như những thanh Toa ngư kiếm bình thường khác. Kiếm này không chỉ sử dụng bình thường như các thanh Toa ngư kiếm phổ thông khác, nó còn có lực cảm ứng nhất định với mắt trận trận pháp. Chỉ cần là trận pháp cấp 6 trở xuống, Toa ngư kiếm này đều có thể cảm nhận chuẩn xác được mắt trận.”

Lúc này Lâm Đa Bảo chen vào hỏi: “Vậy trận pháp cấp 6 và ngoài cấp 6, Toa ngư kiếm này không thể tìm được mắt trận không?”

“Ha ha, trận pháp cấp 6 trở xuống cam đoan có thể tìm được, còn cấp 6 và ngoài cấp 6 thì không chắc, có lẽ Toa ngư kiếm có cảm ứng, có khi lại không. Chỉ là cao thủ trận pháp cấp 6 và ngoài cấp 6 không nhiều, trận pháp bình thường có Toa ngư kiếm này là đủ!”

Cuối cùng cái hộp thứ năm cũng mở ra, bên trong là một lưỡi trảo sơn câu.

“Đây là trảo sơn câu, vẻ ngoài không mấy thu hút, cùng loại với câu (móc) người bình thường dùng để leo núi. Nhưng mọi người nên nhớ, đây chính là vũ khí cao cấp, tác dụng tất nhiên bất phàm. Lưỡi trảo sơn câu này chỉ cần ném ra nhẹ nhàng là có thể móc vào đá tảng, đất tầng và cây cối các loại. Ví dụ như xuống sườn núi tầm bảo, hoặc là không cẩn thận rơi xuống sơn cốc, vật này có thể giúp anh thoát hiểm, lại có thể sử dụng nhiều lần, mỗi lần hao phí công lực cực nhỏ.”

“Nếu như sử dụng lúc đối địch cũng có thể bắt địch nhân lại. Đương nhiên điều này cần địch nhân có công lực thấp hơn anh mới được. Trảo sơn câu này ít được dùng khi đối địch, chủ yếu vẫn là dùng trên phương diện tầm bảo hoặc tìm linh dược.”

“Tốt rồi, các vị tu sĩ, ta đều đã giới thiệu các vũ khí tốt nhất trong tiệm, kế tiếp các vị có thể đến tiểu gian bên cạnh uống chút trà và nghỉ ngơi một chút, đồng thời suy nghĩ thật kỹ.” Ông chủ Vương vừa nói vừa dẫn ba người đến tiểu gian bên cạnh, trên bàn nhỏ trong phòng đã dọn sẵn nước trà.

Đợi ông chủ Vương rời khỏi tiểu gian, Ngải Lập, Lâm Đa Bảo và Ngọc Diệu Âm ba người bắt đầu thảo luận.

“Ngải ca ca, muội cảm thấy những vũ khí này đều rất tốt, thật khó chọn, nếu có thể đổi hết cho chúng ta thì tốt rồi!”

“Ha ha, Ngọc muội muội, với những nguyên liệu chúng ta đưa ra cho ông chủ Vương kia, muốn đổi hết những vũ khí này chắc chắn là không thể. Nhưng vừa rồi ông chủ Vương rất sảng khoái đồng ý đổi ba món vũ khí cao cấp, có lẽ chúng ta có thể nâng lên bốn món.”

“Ngải huynh, muội thấy tính cách ông chủ kia dường như hơi cứng rắn, đoán chừng muốn đổi nhiều hơn sẽ rất khó.”

“Ngải ca ca, nếu không được, để muội lấy thêm mấy thứ nữa ra thử xem, chúng ta có thể cò kè mặc cả một chút. Đưa thêm chút nguyên liệu cùng cấp hẳn vấn đề sẽ không quá lớn!”

“Ừ, Ngọc muội muội nói có lý, nếu không muội lấy căn cốt đầu kia ra chuẩn bị, nếu cần sẽ đưa ra. Chúng ta không cần quá sốt ruột, uống xong ấm trà này rồi hẵng đi tìm ông chủ Vương!”

Còn chưa đợi ba người uống xong ấm trà, ông chủ Vương đã nóng vội chạy tới, “Ba vị tiểu hữu cân nhắc thế nào rồi?”

“Ha ha, ông chủ Vương, chúng ta đều cảm thấy rất hứng thú với những bảo bối của tiệm vừa đem ra kia, ông xem nguyên liệu của chúng ta có thể đổi nhiều thêm một chút không!” Ngải Lập không gấp không vội nói.