Kiêu Ngạo Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 4: Ngoại ô phong ngữ trấn

Sổ tay sinh tồn của gà con • mục thứ nhất:

Khi vừa đặt chân vào nơi Tân Thủ thôn, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy ngạc nhiên với hoàn cảnh xung quanh. Loại tình huống này bình thường sẽ có hai loại phản ứng, phần lớn là nhìn xung quanh một chút để làm quen hoàn cảnh, hoặc là không nói hai lời, nhiệm vụ cũng không tiếp, cầm vũ khí chạy ra bên ngoài đánh quái thăng cấp. Bình thường mà nói, người chơi như vậy chia làm 3 loại : gà con • gà con mới chơi chưa quen • cao thủ. Đối với một cái gà con mà nói, lời khuyên là nên tới gần NPC gần nhất trao đổi cảm tình, như vậy ít nhất sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng.

... ...

-Nơi này là thôn xóm cách Phong Ngữ trấn 60 dặm Anh, người mạo hiểm Tuyệt Thiên Hồi, chúc ngài du lịch Lai Nhân Long Tư vui vẻ...

Âm thanh hệ thống từ từ nhỏ đi, trước mắt Sở Thiên Biến là một vùng đen tối, chỉ có thể bằng thính giác phân biệt tình huống xung quanh.

Âm thanh chim chót theo tiếng gió truyền tới, tiếng người cũng dần dần xông xao hẵn lên, dần dần, tiếng người càng ngày càng ồn ào, cuối cùng sắp chuyển biến thành một cái chợ.

Trước mắt đột nhiên sáng ngời, Sở Thiên Biến rốt cuộc cũng khôi phục thị giác, trong bầu trời đêm, chân trời không có ánh trăng, ánh sánh đơn bạc tạo thành một khung cảnh mông lung...

Mà vị trí của Sở Thiên Biến, nơi này hoàn toàn không có chút mông lung nào, hơn mười cây đuốc cắm vào vách tường chiếu sáng cảnh sắc xung quanh, nhìn quanh bốn phía, đập vào mắt hắn là vô số người chơi, Nhân Loại, Ám Dạ Tinh Linh, Vong Linh, Ngưu Đầu Nhân, Cự Ma, Thú Nhân... , người chơi tốp 5 tốp 3 tụ tập lại với nhau, trong ánh lữa mờ nhạt, sắc mặt mỗi người đều vô cùng hưng phấn, tình cảnh như thế này nhìn vào quả thật có chút quỷ dị.

Ngay khi Sở Thiên Biến dùng ánh mắt quan sát 4 phía thì có vô số người chơi xuất hiện bên cạnh hắn, điều này làm cho Sở Thiên Biến cảm thấy mình đang đứng trong thành thị ồn ào, tiếng ồn kia làm cho hắn nhịn không được nhíu mày.

-Vẫn là trước hết tìm một chỗ im lặng để quen thuộc hoàn cảnh rồi nói sau.

Sở Thiên Biến theo bản năng làm ra quyết định.

Ngay khi Sở Thiên Biến ra sức đẩy đám đông ra để đi tìm một nơi yên tĩnh thì có một giọng nói truyền tới làm cho hắn phải dùng bước.

-Người mạo hiểm trẻ tuổi, xin dừng bước. Cậu nhất định là lần đầu tiên tới đây, nhìn dáng vẻ của cậu là tôi biết cậu không quen thuộc với Phong Ngữ Trấn!

Sở Thiên Biến quay đầu lại, nhìn về phía người turng niên to con đứng phía sau đang mĩm cười nhìn hắn.

-Lai Khắc? NPC thủ vệ thôn?

Sở Thiên Biến liếc nhìn người chiến sĩ cường tráng này một chút, trong lòng hơi do dự, trong hiện thực hắn là một thợ săn tiền thưởng khá thành thục, hắn tự tin có thể ứng phó các loại tình huống, bằng tốc độ nhanh nhất hắn sẽ hòa nhập vào hoàn cảnh. Nhưng là, hoàn cảnh này không có bao gồm hoàn cảnh trò chơi.

Quán tính thợ săn lóe lên trong đầu hắn, Sở Thiên Biến lập tức nhớ tới quyển sổ sinh tồn dành cho gà con mà bạn hắn viết, nhất thời hắn quyết định làm theo chỉ dẫn của người có kinh nghiệm.

Sở Thiên Biến chỉnh sắc mặt lại rồi mỉm cười, nói: -Chào buổi tối, chiến sĩ Lai Khắc tôn kính.

Sở Thiên Biến từ sớm đã hiểu rõ lễ nghi của 5 đại vương quốc nên hành vi cử chỉ, nói chuyện tìm từ vô cùng đúng mực, tuy hắn biết người trước mặt này chỉ là một đoạn số liệu, nhưng Sở Thiên Biến vẫn cưỡng chế để xem đây là một người thật.

Quả nhiên, chiến sĩ Lai Khắc nghe vậy, vẻ mặt càng thêm nhu hòa đứng khóe miệng hắn có chút mĩm cười, sau đó hắn cười khổ nói:

-Chào buổi tối? Với tôi đây là một buổi tối không tốt chút nào! Đã 2 ngày 2 đêm tôi không chợp mắt, đều là đám chuột đất chết tiệt hại, Hỏa Anh chết tiệt, chết tiệt Tà Thú Nhân...

Sở Thiên Biến không thèm để ý tới Lai Khắc đang oán hận, khóe mắt hắn nhìn xem xung quanh, những người chơi bên cạnh đang tấp nập anh ra tôi vào, từ những khe hỡ của đoàn người, Sở Thiên Biến vẫn đại khái biết được tình hình bên ngoài.

Bức tường nứt, cột đen cháy khét, bên cạnh có hơn 10 ngôi nhà lờ mờ xuất hiện dưới ánh sáng mờ ảo...

-Nguyên nhân chính là vì những chiến sĩ anh dũng như ngài thôn mới có thể bảo tồn như hiện nay!

Sở Thiên Biến bình tĩnh đáp lại, hắn đã hiểu đại khái tình huống của thôn này, vì vậy hắn khen Lai Khắc một câu.

Chiến sĩ Lai Khắc khi nghe thấy vậy liền càng tỏ ra thân thiết hơn, hắn ở định tinh thần rồi nói:

-Cám ơn sự khích lệ của cậu, người mạo hiểm trẻ tuổi. Đây là lần đầu tiên cậu tới Phong Ngữ trấn, hãy để tôi dẫn đường cho cậu.

-Cảm tạ ngài, chiến sĩ Lai Khắc.

Sở Thiên Biến cảm ơn.

Vì thế, Sở Thiên Biến dưới sự chủ động dẫn dắt của Lai Khắc liền đi xung quanh bên trong ngắm cảnh, Sở Thiên Biến một bên cẩn thận quan sát tình huống, một bên cẩn thận nghe Lai Khắc giải thích.

Mà khi hai người còn chưa đi xa, Sở Thiên Biến liên nghe người chơi cách chỗ hắn không xa oán giận.

-A Hoa, sao mà cậu mới vừa vào trò chơi, chưa kịp đánh quái thì đã chết một lần thế? Ở bên ngoài bị người giết à?

-Đừng nói nữa, Mẹ nó! Nói cho các người biết, phía nam thôn này không nên đi, nơi đó đều là cạm bẫy và Bộ Thú giáp, tôi chỉ vừa mới đi dò xét bản đồ một tí, vừa đi 2 bước thì đã bị Bộ Giáp Thú miễu sát, trực tiếp treo trở về.

-Bộ Thú giáp? Cạm bẫy? Còn có quái thú mạnh như vậy? Có lầm không?

-Nhỏ giọng một chút, nói lớn tiếng như vậy, chê tôi không đủ mất mặt à?

Giữa tiếng người ồn ào, những câu nghị luận này có thể xem là bình thường, chỉ vài giây sau là không còn nữa.

Hai mắt ngưng lại, Sở Thiên Biến lại nhớ tới một nhanh nội dung trong sổ tay, vì vậy hắn càng theo sát phía sau chiến sĩ Lai Khắc.

-Quả nhiên, làm một gà con, cần phải chủ động trao đổi cảm tình với NPC.

Đi bên cạnh Lai Khắc, chỉ chốc lát sau Sở Thiên Biến đã quen thuộc với tình hình xung quanh, chỗ hắn đứng là một thôn nhỏ cách Phong Ngữ trấn không xa, cách Cụ Phong Hải Loan ước chừng 200 dặm Anh, gần đây thôn này liên tục gặp phải tình huống bị xâm nhập, đầu tiên là là hoa màu bị chuột đất tham lam phá hư, sau đó là một đám Hỏa Anh không biết từ đâu chạy tới tàn sát bừa bãi, vì việc này, Lai Khắc và đám thủ vệ đã vô cùng mệt mỏi.

Thế mà vài ngày gần đây, lại có người phát hiện tung tích cùa Tà Thú Nhân thuộc Hỗn Loạn trận doanh.

-Đám chuột đất này thật đáng chết, nếu cứ để như vậy thì thôn nay nay khẳng định là sẽ không có thu hoạch, đến lúc đó chắc chắn sẽ có người chết.

Chiến sĩ Lai Khắc dẫn Sở Thiên Biến trở về, trên mặt y là sự sầu lo và mong đợi nhìn về phía Sở Thiên Biến.

-Ân? Ánh mắt này là có ý gì.

Sở Thiên Biến cảm thấy căng thẳng, hắn còn chưa kịp phản ứng thì âm thanh hệ thống đã vang lên.

-Thủ vệ thôn-chiến sĩ Lai Khắc nhờ người chơi Tuyệt Thiên Hồi đi tới ruộng lúa phía Nam giết 15 con chuột đất tham lam, phải chăng tiếp nhận?

-Thì ra đây là nhận nhiệm vụ!

Sở Thiên Biến giật mình, hắn rất nhanh hiểu được là mình đã nhận được nhiệm vụ.

-Nhiệm vụ bình thường: thanh lí ruộng lúa.

-Nhiệm vụ giới thiệu vắn tắt: ruộng lúa bị đám chuột đất tham lam phá hư, bởi vì không đủ người, thủ vệ thôn Lai Khắc nhờ người chơi đi tới ruộng lúa phía nam giết 15 con chuột đất tham lam.

-Mục tiêu nhiệm vụ: chuột đất tham lam.

-Nhiệm vụ nhắc nhở: nói chung khi đối mặt với chuột đất tham lam, người chơi không gặp bất cứ nguy hiểm gì, chính vì vậy cũng sẽ không có quá nhiều sự ngạc nhiên.

Sở Thiên Biến nhìn nhiệm vụ rồi mỉm cười nói chuyện với Lake.

-Cám ơn! Người mạo hiểm trẻ tuổi.

Chiến sĩ Lai Khắc cười rộ lên, dường như nghĩ tới cái gì nên hắn lập tức nhỏ giọng nói:

-Hiện tại xung quanh thôn có ẩn núp thám tử Tà Thú Nhân, cho nên chúng ta thiết lập rất nhiều cạm bẫy và Bộ Giáp thú xung quanh ruộng lúa, cậu phải đi theo đường này thì mới có thể an toàn đến nơi.

Nghe con đường mà chiến sĩ Lai Khắc chỉ, Sở Thiên Biến liên tục gật đầu, rốt cục hắn cũng hiểu được những người chơi kia chết là oan uổng bao nhiêu.

-Tôi chờ tin tức tốt của cậu, người mạo hiểm trẻ tuổi.

Lai Khắc nói xong liền không để ý tới Sở Thiên Biến nữa mà chạy đến bên cạnh một người chơi rồi cũng đồng dạng nói một câu:

-Người mạo hiểm trẻ tuổi, xin dừng bước, đây là lần đầu tiên...

Không chỉ một mình Lai Khắc mà ở những thôn xóm khác cũng có những người làm việc tương tự, giờ này Sở Thiên Biến mới cảm thấy mình thực vớ vẫn, nếu biết có thể đem thời gian nói chuyện với NPC để đi làm nhiệm vụ thì hắn đã không thèm nói chuyện rồi. Đương nhiên, nếu không nói chuyện thì cũng sẽ không có nhiệm vụ để làm.

Nhìn những người chơi căn bản không thèm để ý tới chiến sĩ Lai Khắc mà vẫn tự mình đi tới phía nam, Sở Thiên Biến vì những người này mặc niệm 1 giây.

Một bên xem khung nhiệm vụ, bên trong xuất hiện một nhiệm vụ - thanh lý ruộng lúa, Sở Thiên Biến xem xong liền nhìn xung quanh, người chơi củng không vì rạng sáng mà ít đi, từ khi Dạ Tước bắt đầu, bên ngoài càng ngày càng nhiều có người chơi, hiện tại đám đông đã đông tới mức không thể đi lại nữa.

-Nhiều người như vậy, đoán chừng là ruộng lúa phía nam cũng sẽ không ít hơn bao nhiêu.

Sở Thiên Biến đoán được là nhiệm vụ này chỉ sợ là không dễ làm, bên ruộng lúa khẳng định là sẽ có không ít người chơi, tình hình như thế này hắn quả thật là chưa từng gặp qua, nếu như bên ngoài thế giới thật thì hắn căn bản là không hề có băn khoăn, đừng nói là là chuột đất, cho dù là muỗi, khẩu súng đặc chế của hắn tuyệt đối là sẽ không bao giờ bắn trượt.

Nhưng mà hiện tại thì lại khác, Sở Thiên Biến mở khung nhân vật ra, nhìn tới những thuộc tính và kỹ năng chưa bao giờ gặp qua, hắn liền nhíu nhíu mày.

【 Tuyệt Thiên Hồi 】: chủng tộc – Ám Dạ Tinh Linh • Đức Lỗ Y trận doanh: Trật Tự

Cấp bậc: 1

Lực lượng: 10

Nhanh nhẹn: 10

Trí lực: 15

Tinh thần: 10

Thể lực: 15

Sinh mệnh giá trị / ma pháp giá trị: 150/225

Kỹ năng: Thuật Phẫn Nộ, cảm giác

Tran bị: Tân thủ áo khoát cũ rách nát ( Ngực • bì giáp), Tân thủ kiếm cũ nát ( Tay • bì giáp ), Tân thủ quần dài cũ nát ( Chân • bì giáp ), Tân thủ giày cũ nát ( Chân • bì giáp )

Vũ khí: Pháp trượng gấp khúc

Phòng ngự: 78 điểm

Công kích: 7~9

Pháp thuật cường độ: 10 điểm

...

-Rác rưởi như vậy!

Cho dù là chưa từng tiếp xúc qua trò chơi như Sở Thiên Biến thì cũng biết thuộc tính thế này chính là vô cùng phế tài, không hề có chút năng lực nào đáng nói.

Suy tư một hồi, Sở Thiên Biển mở ra phần lưu trữ ngoài Server rồi cần thận xem xét nội dung bên trong sổ tay gà con, khi xem ánh mắt hắn ngừng lại ở mục 2 một hồi, âm thầm gật đầu, cố gắng tách đám người ra, hắn đi về một khu đất trống phía Tây thôn, nơi đó căn bản không hề có bóng dáng của người chơi, bởi vì Sở Thiên Biến vừa từ Lai Khắc biết được tin tức nên hắn biết được chỗ này là khu phân bố của quái vật cấp 5, vì vậy lúc này có rất ít người, thậm chí bên torng còn có ác điểu đáng sợ, có vài người chợi gặp phải rủi ro nên không ai chạy tới tìm ngược nữa.

Sở Thiên Biến đi tới phía Tây, có điều hắn đến chỉ vỉ tìm một chỗ yên tỉnh chứ không phải để đánh quái, đám người chật chội bên trong quả thật là đã làm cho hắn đau đầu.

Khi hắn đi đến mãnh đất trống phía Tây, trong khu đất, gốc cây duy nhất có thể ngồi không ngờ đã có người, Sở Thiên Biến kinh ngạc nhìn người này, hắn thấy được một thanh kiếm rách nát đang được đặt tùy ý bên cạnh gốc cây, trên người của người này là một cái áo giáp cũ nát, chức nghiệp hiển nhiên là một tên Chiến Sĩ, một Nhân Loại Chiến Sĩ.

Người chơi vừa mới tiến vào game chắc chắn là không thể có chỗ đặc thù, thế nhưng Nhân Loại Chiến Sĩ này lại làm cho mọi người phải chú ý, bởi vì hắn có một mái tóc mào gà, hơn nữa lại còn màu vàng.

Sở Thiên Biến nhìn thấy người chiến sĩ này, ý tưởng đầu tiên của hắn chính là muốn xông lên nhổ hết mái tóc của người này.