Sáng hôm sau, Chu Tú Kỳ dưới sự dìu dắt của Lăng Phong mà mặt tràn ngập sự thẹn thùng đi ra khỏi phòng, cùng Lăng Phong đi tới phòng ăn trang nhã, sư nương cùng Hứa Phượng Phượng cũng đã chờ sẵn ở đó.
Sư nương cùng Hứa Phượng Phượng nhìn thấy Lăng Phong cùng Chu Tú Kỳ xuất hiện, mỗi người trên mặt đều tràn đầy ý cười lẳng lặng mà nhìn bọn họ.
Lăng Phong không nói gì, khuôn mặt tuấn tú mỉm cười, trên khuôn mặt tràn đầy thần sắc đắc ý. Nhưng Chu Tú Kỳ lại cúi đầu, cảm thấy cực kỳ xấu hổ, Lăng Phong ôm lấy cái eo thon nhỏ của nàng, ngồi xuống nói lớn:
- Tú Kỳ tối hôm qua đã trở thành tân nương tử của ta, nhị vị tỷ tỷ có điều gì dặn dò không ? ".
Chu Tú Kỳ nghe Lăng Phong nói vậy vội vàng đứng lên cúi đầu làm lễ với sư nương cùng Hứa Phượng Phượng:
- Tý Kỳ ra mắt nhị vị tỷ tỷ… ".
Sư nương mỉm cười dìu Tú Kỳ, nói:
- Đừng nghe tướng công của muội nói bậy, chúng ta đều là hảo ty muội, ngày sau nếu tướng công khi dễ muội, cứ nói cho chúng ta biết, tỷ muội chúng ta sẽ cùng nhau trừng trị hắn ".
Hứa Phượng Phượng đã quen với tình cảnh này, ngược lại cũng không ra vẻ câu nệ, nói:
- Tú Kỳ, cứ tự nhiên đi, tỷ với muội giống nhau, đều là tối hôm qua trở thành tân nương tử của tướng công ".
Chu Tú Kỳ ngồi xuông, đã kích động đến rơi nước mắt.
Sư nương mỉm cười nói:
- Phượng Phương, Tú Kỳ, chúc mừng các muội. Sau này chúng ta chính là người một nhà ".
Lăng Phong mỉm cười nói:
- Bạch tỷ tỷ, vừa rồi tỷ nói rằng liên thủ trừng trị tướng công ta, đệ rất là chờ mong điều đó a ".
- Đệ xấu lắm! ". Sư nương nghe xong nhéo vào cánh tay của Lăng Phong một cái, nói:
- Ăn bữa sáng của đệ đi ".
Lăng Phong cười hả hả nói:
- Bạch tỷ tỷ có phải muốn nói cho đệ biết rằng, sau khi ăn cơm no thì có thể được phải không?
".Sư nương bị Lăng Phong nói như vậy, lại càng xấu hổ không thôi, nàng biết rằng càng nói nhiều thì Lăng Phong bắt được sơ hở càng nhiều, hắn không thể tiết kiệm mỡ tắt đèn sao (1), nghịch ngợm nói thêm quả thật không thể cho người ta có thể chống cự.
Hứa Phượng Phượng ngồi đối diện với Lăng Phong, Chu Tú Kỳ ngồi ở một bên mà sư nương thì bị Lăng Phong kéo vào trong lòng, ôm lấy khối ngọc mềm mại thơm mát. Thật ra Lăng Phong cố ý làm như vậy để cho Chu Tú Kỳ cùng Hứa Phượng Phượng xem, làm cho các nàng từ từ quen với cuộc sống " hoang đường " vui sướng này, hoàn toàn hòa nhập, không còn kiêng kị gì nữa.
- Tướng công, tại sao chàng cho Thái Hồ bang thời gian ba năm mà không phải là mười năm hay là vĩnh viễn không được đến xâm phạm? ". Hứa Phượng Phượng hỏi Lăng Phong. Đối với tương lại chiến sự tại Hồ Tâm đảo, Hướng Phượng Phượng vẫn còn chút lo lắng về sau này, dù sai Thái Hồ bang đánh Tào bang là điều không thể tránh khỏi.
Chu Tú Kỳ cũng rất quan tâm đến vấn đề an nguy của phụ thân, ở một bên cũng hỏi:
- Đúng vậy! Tướng công, chẳng nhẽ chàng hành động một lần quét sạch Thái Hồ bang không phải là tốt sao?
".Lăng Phong hít sâu một hơi, một tay ôm lấy cái eo thon thả của sư nương, nói:
- Đương nhiên không được, Tào bang muốn sinh tồn thì nhất định phải dựa vào chính bọn họ. Ta có thể giúp trừ Thái Hồ bang, nhưng một khi trừ đi đối thủ mạnh mẽ là Thái Hồ bang, Tào bang sẽ buôn lỏng cảnh giác. Phải biết rằng giang hồ hiểm ác! Một khi không ý thức được gian nan khổ cực, cũng rất dễ bị người khác ức hiếp. Trong giang hồ, những bang phải có thực lực như Thái Hồ bang nhiều không kể xiết, việc diệt Thái Hồ bang đối với Tào bang không có tác dụng gì. Không có Thái Hồ bang còn có nghìn nghìn vạn vạn thế lực tà ác như Thái Hồ bang, đến lúc đó Tào bang ứng phó làm sao đây? Chẳng nhẽ ta cả đời ở trên Hồ Tâm đảo? Sự tình giang hồ, giang hồ quản. Nếu không muốn bị người khác thôn tính, nhất định phải mạnh mẽ, dùng chính thực lực của mình ngạo nghễ đứng trên giang hồ. Trải qua một lần chiến tranh, Tào bang đồng lòng đồng sức cùng nhau phấn đấu. Ba năm sau khi ổn định có thể lấy máu rửa nhục! Ta lưu lại Thái Hồ bang cho bọn họ là cho bọn họ có một tài nguyên rất lớn. Bọn họ hẳn là sẽ hảo hảo quý trọng đối thủ này! ".
Sau này, sự việc đúng như Lăng Phong dự kiến. Chu Chấn Hoa cùng Chu Vinh đem " Lăng tiên kiếm pháp " luyện tới mức xuất thần nhập hóa, vô địch Thái Hồ, thậm chí cả khu vực Tô - Hàng. Năm Chu Vinh gần mười sáu tuổi, Lăng Phong dạy hắn võ công, một lần ra tay quét sạch Thái Hồ bang. Giúp Tào bang lập lên cơ nghiệp trăm năm ở Thái Hồ, mà tiểu tử này thật là có tình nghĩa, đem tỷ phu Lăng Phong khai thành Tổ sư gia! Tất cả đệ tử mới nhập môn đều phải hướng pho tượng của Lăng Phong ba quỳ chín lạy ! Đây là điều mà hiện giờ Lăng Phong không hề nghĩ tới.
Lăng Phong bây giờ suy nghĩ đến chính là sư nương ôn nhu thơm mát ở trong lòng, lúc này đôi bàn tay to lớn của hắn đang không an phận vuốt ve trên người sư nương, khiến cho cả người nàng nóng như lửa, ở trong lòng của Lăng Phong nỉ non không ngớt.
Hứa Phượng Phượng ở một bên thấy thế, thẹn thùng yêu kiều cười nói:
- Chàng không sợ ư? Bây giờ đang là ban ngày, bọn hạ nhân cũng ở bên ngoài… ".
Lăng Phong mỉm cười nói:
- Ta không sợ, các nàng mới phải sợ, bởi vì chốc nữa chỉ có các là rên rỉ, không phải là ta ".
Sư nương nũng nịu nói:
- Tại sao đệ biết nhất định là chúng ta kêu? ". Vừa nói vừa dùng sức véo mạnh vào người Lăng Phong làm cho hắn đau tới mức kêu lên một tiếng "A…".
- Bây giờ biết là người nào kêu rồi nhé… " Sư nương cười khanh khách nói.
Hứa Phượng Phượng cùng Chu Tú Kỳ cùng cho mặt mà cười khúc khích. Hứa Phượng Phượng nói:
- Thì ra làm như vậy có thể khiến cho tướng công kêu lên, thật là tốt quá ".
Lăng Phong cười hì hì nói:
- Thì ra các nàng nhất trí liên thủ chống lại ta hả? Nhưng mà chỉ sợ các nàng đánh giá mình cao quá mức thực lực của chính mình thôi. Thực lực của ta còn chưa thể hện ra hết đâu! ".
Sư nương trừng mắt liếc hắn một cái, không phục nói:
- Tỷ muội ba người chẳng nhẽ không thể đấu lại một mình đệ ".
Lăng Phong tà tà mỉm cười nói:
- Bạch tỷ tỷ, tỷ có muốn thử một chút hay không? ".
Sư nương không phục nói:
- Thử thì thử. Chỉ sợ đệ không chịu nổi? Phượng Phượng, Tú Kỳ đóng cửa! ".
Chu Tú Kỳ khó hiểu nói:
- Bạch tỷ tỷ, đóng cửa làm gì? ".
Sư nương cười nhẹ nói:
- Cũng không cần trở về phòng đâu, chúng ta ở chỗ này cùng tỷ thí với tướng công một phen ".
- A…" Chu Tú Kỳ kinh hãi, thực sự không ngờ sư nương lại có chủ ý hoang đường đến như vậy.
Chu Tú Kỳ cùng Hứa Phượng Phượng hoàn toàn không kịp phản ứng, chỉ thấy sư nương nhoẻn miệng cười, chậm rãi xoay người, lưng hướng về phí Lăng Phong dưới ánh sáng ban ngày từ từ thoát y phục. Động tác của nàng ưu mỹ vô cùng, vừa lớn mật lại hơi ngượng ngùng. Y phục trên người sư nương từ từ giảm bớt, cho tới khi món áo lót cuối cùng từ từ chảy xuống, thân thể tuyệt mỹ của sư nương liền hiển lộ trước mặt Lăng Phong cùng chúng nữ.
Eo lưng của nàng tinh tế hẹp mà dài, cực kỳ đàn hồi, đường nét cực kỳ ưu mỹ, da tay trắng tinh khiết như ngọc, mêm mại, mượt mà, cột sống hơi nhô lên cùng những đường cong êm dịu làm lộ vẻ nữ tính đặc biệt dịu dàng. Đồn bộ của nàng mượt mà, hai chân tròn rắn chắc, thon dài hoàn mỹ. Cả người dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời tràn ngập mỹ cảm không gì có thể sánh được!
Thân thể duyên dáng của sư nương đứng thẳng, tràn ngập vẻ thành thục nữ tính, ôn nhu, ưu nhã, phong tình mê người, phơi bày toàn bộ mỹ cảm nữ tính.
Sư nương chậm rãi di chuyển thân thể mềm mại, thân thể không hề che đậy mà đối diện với Lăng Phong cùng chúng nữ, kiêu ngạo hướng về phía bọn họ phô bày thân thể tuyệt thế của mình, đôi mắt đẹp phát ra thâm tình vô tận, dừng lại trên người Lăng Phong.
Dưới ánh sáng mặt trời mờ ảo, sư nương lõa lồ để lộ da ngọc óng mượt như tơ tằm, tản ra quầng sáng nhè nhẹ.
Nhũ phong của nàng mượt mà trắng mịn dưới ánh sáng long lanh, tinh tế như mỡ đông, không ngưng run rẩy mà lay động, cực kỳ mỹ cảm. Hai chân mượt mà, cân xứng thon dài, gắt gao khép chặt lại. Toàn thân nàng mềm mại trắng như tuyết, tản ra một lớp như ôn nhu ngọc lẫy. Thân thể thành thục nở nang của nàng cực kỳ dụ nhân!
Nàng kiêu ngạo. Bởi vì nàng xinh đẹp tuyệt thế.
Nàng là bông hoa tươi đẹp nhất trong vạn hoa, vô cùng diễm lệ, đồng thời không gì có thể so sánh được.
Hứa Phượng Phượng cùng Chu Tú Kỳ đề kinh ngạc trước hành động lớn mật của sư nương, của sự thành thục, mị lực, sự tự tin còn có khí chất không gì sánh bằng, động tác của nàng vô cùng tự nhiên, đều làm cho kẻ khác vô cùng hâm mộ.
Sư nương là một người có dũng khí, dám nghĩ dám làm. Nàng đã quyết định chuyện gì thì nhất định sẽ không thay đổi.
Có lẽ trong mắt người khác đó là một việc cực kỳ hoang đường.
Cử động của nàng cảm hóa mỗi người có mặt tại đây.
Hứa Phượng Phượng cùng Chu Tú Kỳ cuối cùng cũng hiểu được tình ái sâu đậm của sư nương đối với Lăng Phong. Đây là một loại thâm tình không phải cứ nói dăm ba câu là có thể diễn tả được, là tình cảm khắc cốt ghi tâm, một loại tình cảm không thể kiềm chế, cả thân thể nàng như một phần của Lăng Phong, trong lòng Lăng Phong muốn gì, nàng tự nhiên sẽ phối hợp làm vừa ý hắn
Đương nhiên Lăng Phong không phải là kẻ ăn chay.
Lăng Phong si ngốc nhìn thân thể động lòng người của sư nương, toàn thân bị một cảm giác khó nói lên lời vây lấy.
Sư nương cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của tình lang, thân thể mềm mại chậm rãi rung động đi tới, toàn thân nổi lên một màu hồng nhàn nhạt, thân thể tinh tế như tuyết giống như được phủ một lớp son hồng, quyến rũ động lòng người đến cực điểm!
Lăng Phong hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ, có một nương tử chân thành nhiệt tình như vậy còn mong gì nữa, Không tiếp tục nghĩ nhiều mà cởi bỏ y phục trên người, để lộ thân thể khỏe đẹp cường tráng, thân thể tràn đầy sức mạnh cùng mị lực, giống như một pho tượng được điêu khắc hoàn mỹ. Toàn thân thể rắn chắc, hoàn mỹ, mạnh mẽ dường như che dấu lực lượng kinh người. Đặc biệt lồng ngực rộng rãi cơ bắp cùng tấm lưng rộng lớn, còn có những múi cơ ở bụng càng thêm phần vững chắc, nhè nhẹ tỏa sáng làm cho người ta có ấn tượng sâu sắc.
Hai chân thẳng tắp thon dài, toàn bộ cơ thể tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, toàn thân phát ra mị lực không gì có thể so sánh.
Hừa Phương Phượng cùng Chu Tú Kỳ mặc dù đã từng có kinh nghiệm cùng Lăng Phong, nhưng tối hôm qua cũng không quan sát kỹ, hôm nay được thưởng thức thân thể hoàn mỹ cường tráng của hắn, cảm thấy Lăng Phong càng thêm mê người.
Hấp dẫn lẫn nhau, bọn họ tựa như nam châm hấp dẫn đối phương.
Sư nương si ngốc mà ngắm nhìn thân thể cực kỳ hoàn mỹ của Lăng Phong, không thể dời mắt khỏi hắn.
Mặt nàng ửng lên như hoa đào, trong mắt toát ra thần sắc say mê điên đảo.
Lăng Phong mỉm cười nhìn Hứa Phượng Phượng cùng Chu Tú Kỳ ở một bên nói:
- Các nàng chẳng nhẽ chỉ xem náo nhiệt thôi sao? Cùng cởi sạch cho ta…!"
Nhị nữ gậy đầu, bắt đầu hưởng ứng lời kêu gọi cới y phục…
Lăng Phong mạnh mẽ bước tới phía sau lưng sư nương, vươn cánh tay mạnh mẽ ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, thân thể mềm mại của sư nương run rẩy dữ dội, vô lực mà ngã vào trong lòng của Lăng Phong, hắn nói:
- Tỷ muốn ta chơi tỷ như thế nào? "
Sư nương cười duyên nói:
- Là tỷ muội chúng ta chơi đệ! "
Lăng Phong đem nàng ôm lấy, bá đạo nói:
- Nói! Các nàng muốn phương pháp sung sướng như thế nào? ".
Sư nương âm thanh đầy mị lực nói:
- Hừ hừ, chỉ sợ đệ cuối cùng kiên trì không nổi… "
- Đệ sẽ chứng minh cho tỷ xem! Lát nữa tỷ không nên lại bảo đệ là sắc lang, ngay cả nha hoàn cũng không buông tha ". Lăng Phong vừa nói, lập tức hôn mạnh lên trên cổ của sư nương, cổ nàng mềm mại như không xương, không ngừng tản ra một mùi thơm u nhã làm cho tâm hồn Lăng Phòng say đắm.
Môi Lăng Phong chậm rãi đi lên, cuối cùng hôn lên cái tai nhỏ nhắn trong suốt, không ngừng mà nhấm nháp thùy tai mềm mại tròn trịa của nàng. Đồng thời tay phải hắn chuyển qua trước ngực sư nương, tại nhũ phong mềm mại thành thục của nàng mạnh mẽ vuốt ve, cảm rác trắng mịn mềm mại, thỉnh thoảng lại rắn chắc, mềm mại vô cùng lại vừa tràn ngập cảm giác cực kỳ co giãn cực kỳ nhục cảm truyền tới, làm cho người ta huyết mạch sôi sục.
Một vùng đỏ hồng say lòng người từ từ hiện lên trên gò má má lúm đồng tiền của sư nương thiên kiều bá mị động lòng người, vẻ mặt nàng thẹn thùng, không mặt đỏ bừng, đôi má lúm đồng tiền hiện lên lệ sắc làm say mê lòng người. Gương mặt của nàng nóng bừng như lửa, toàn thân thể không ngừng run rẩy, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ câu hồn đoạt phách. Hô hấp của nàng càng lúc càng dồn dập, hơi thở như lan làm cho người ta tràn ngập dục vọng, má lúm đồng tiền, tú lệ tuyệt sắc cực kỳ thanh nhã của nàng càng lúc càng hồng, ngay cả vành tai mềm mại trong suốt cũng ửng đỏ.
Trong lòng Lăng Phong như bị một cỗ hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, đem sư nương đặt ở trên mặt bàn, hướng về thân thể động lòng người của nàng mạnh mẽ tiến vào.
- n… " Sư nương phát ra một tiếng rên rỉ phóng đãng, một "bữa tiệc hoang đường" bắt đầu.
Không gì có thể miêu tả hết. Lúc này tiếng kiều oanh, tiếng rên rỉ lớn lúc duyên dáng lúc dịu dàng phóng túng, cả đại sảnh tràn đầy xuân sắc…
Ba khối thân thẩn đan vào cùng một chỗ. Nhất thời, sấm xuân ầm ầm, trống trận vang lên, ở trên giường, một mảnh rực rỡ! Sư nương, Hứa Phượng Phượng cùng Chu Tú Kỳ, ba nữ nhân đều là những mỹ nhân thiên tư tuyệt sắc, lúc này hoàn toàn buông thả , cùng hưởng thụ vui thú thế gian…
Tam nữ điên cuồng rên rỉ, làm cho Lăng Phong hào tình muôn trượng. Mạnh mẽ làm cho tam nữ thống khổ mấy ngàn hiệp, cho tới khi tam nữ hoàn toạn hạ vũ khí đầu hàng, ngồi phịch xuống sàn thuyền bóng loáng không còn có thể cử động. Thân thể trắng nõn dính đầy mồ hôi ướt át, d*m thủy ra tràn đầy đến mức khiến cho mỹ đồn của tam nữ hoàn toàn ẩm ướt. Vẻ đẹp kinh tâm động phách này người khác không thể nào hình dung được
Lăng Phong cũng không hề giữ lại cái gì mà gieo xuống mầm mống hạnh phúc vào trong cơ thể tam nữ, mặc dù chưa tận hứng nhưng cực kỳ ấm áp ngọt ngào làm cho Lăng Phong trong lòng say mê.
Được người vợ như vậy, người đàn ông còn mong gì hơn.
(1): ý là thừa miệng nói thêm ý