Gã tu hành giả trẻ tuổi là đệ tử một tông môn bí ẩn nào đó của Đại Tề, tuy còn trẻ tuổi nhưng đã bước vào lục cảnh, thực là thiên tài tu hành hiếm thấy trong mấy chục năm qua, lại mới vừa rời sơn môn không lâu cho nên khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo. Nhưng cường giả dù sao cũng là cường giả, trong một tiếng quát chói tai, hắn đã lập tức dùng hết toàn lực, toàn thân như một đóa hoa tươi đang nhanh chóng héo rũ xuống.
Phù một tiếng trầm đục.
Trong tay của hắn tuôn ra một chùm lửa đen đặc quánh như mực đen, trong hắc viêm là một cái khô lâu màu đen lớn cỡ nắm tay do từng viên từng viên tinh thạch thật nhỏ ghép lại mà thành.
Trong tiếng quát chói tai của hắn, cái khô lâu màu đen này lại giống như là có sinh mệnh, phát ra tiếng rít sắc lạnh khó có thể tin.
Chim thú sâu bọ ở bốn bề rừng núi xung quanh cũng cảm thấy hoảng sợ, đang còn mờ mịt không biết xảy ra chuyện gì cũng đã chết đi trong loại âm thanh thê lương này, một ít nguyên khí trong cơ thể chúng lại tự nhiên thấm ra, tụ lại chỗ chiếc khô lâu màu đen.
Thậm chí vô số sợi sóng âm trong không khí cũng biến thành lộ tuyến hữu hình, giống như vô số dây đàn phất phới hướng về bóng người màu xanh đang lăng không mà tới kia.
Đang bay trên không trung, tu hành giả áo xanh sắc mặt thản nhiên, nhìn thân thể tu hành giả tuổi trẻ đang héo rũ xuống và những sợi sóng âm đang bay múa trong bầu trời, khóe miệng của hắn hơi vểnh lộ vẻ cực kỳ khinh miệt trào phúng.
"Tế Huyết Đại Pháp, Quỷ Vương Sát Âm, người của Quỷ Âm Tông."
Thân thể của hắn thậm chí không có động tác gì rõ ràng, đương lúc nói chuyện, hơi thở thoát ra bỗng biến thành kiếm ý thực sự, mang theo đạo đạo sóng khí kinh người, lập tức cắt đứt toàn bộ âm tuyến đánh tới trước người hắn.
Thân thể tu hành giả trẻ tuổi đột nhiên chấn động, giống như bị một ngọn núi lớn vô hình đập trúng, bộ khô lâu đang ở trong ngọn lửa đen đằng trước bàn tay hắn rung động lắc lư liên tục, phát ra tiếng rít khủng bố đập ngược trở về, đụng vào lòng bàn tay của hắn.
Bộ khô lâu màu đen này vốn là chui ra từ trong lòng bàn tay của gã tu hành giả trẻ tuổi, hiển nhiên là đã dung hợp cùng với chân nguyên trong cơ thể của gã, là bổn mạng vật - một bộ phận của chân nguyên trong cơ thể gã. Vậy mà giờ khắc này chẳng biết tại sao nó lại không tương dung với thân thể của gã nữa, một tiếng 'bộp' vang dội, cái khô lâu này tựa như là binh khí của người khác vậy, đánh mạnh vào lòng bàn tay gã, khiến cho một đoạn ống tay áo của gã lập tức vỡ thành vô số mảnh vụn, từ xung quanh cánh tay bay lả tả ra.
Kinh mạch trên cánh tay của tên tu hành giả trẻ tuổi giống như từng đoạn từng đoạn dây thừng không chịu nổi tải trọng mà nổ tung.
Không kịp hét thảm một tiếng, thân thể của tên tu hành giả trẻ tuổi này lập tức bị đẩy văng, bay ngược về phía sau, trong nháy mắt giống như một hòn đá bay ra từ xe bắn đá, đập nện vào cánh rừng phía sau.
Cho đến lúc này, tốc độ bay đến của tu hành giả áo xanh so với phi kiếm tầm thường thậm chí còn nhanh hơn mấy phần lúc này mới xuất hiện.
Một thanh kiếm dày màu đen xuất hiện trong tay của hắn.
Toàn bộ bề mặt của chuôi kiếm dày này là từng mảnh hoa văn gập ghềnh, giống như từng miếng từng miếng vẩy rồng.
Vừa trông thấy chuôi kiếm này, tên tu hành giả Đại Tề lớn tuổi liền biết rõ thân phận chân chính của người này.
Hắn biết rõ chỉ bằng vào lực lượng mà chính mình vừa mới kích phát ra, căn bản còn không ngăn nổi một kiếm của người này, cho nên ngay sau khi hai đóa hoa màu đen quỷ dị cao ngang người vừa mới được tạo ra trước thân thể, hắn cũng lập tức đập thanh cốt trượng màu đen trong tay xuống mặt đất phía trước.
'Oanh' một tiếng nổ vang.
Cốt trượng màu đen vừa tiếp xúc với mặt đất trước người hắn lập tức liền nổ vỡ ra, hóa thành vô số mảnh xương vỡ hình tam giác, từng cái mảnh vỡ đều kịch liệt xoay tròn, vọt về phía bầu trời.
Vô số tia sáng màu đen từ chỗ nứt ra của những mảnh vỡ này chảy xuôi mà ra, đan xen lẫn nhau, cuối cùng sinh ra một chùm sáng màu đen do không biết bao nhiêu tia sáng kết hợp lại, tuôn về hướng tu hành giả áo xanh đang ngang trời mà tới.
Tu hành giả áo xanh vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ là vẻ khinh miệt trào phúng trên khóe miệng biến mất.
Trường kiếm trong tay của hắn chém xuống không màu mè, nhưng mỗi một mảnh vảy rồng trên thân kiếm lại theo thứ tự phát sáng lên giống như đốt đèn vậy.
Khi tất cả vảy rồng triệt để thắp sáng, một tiếng gầm từ trong thân kiếm của hắn phát ra.
Trên mũi kiếm của hắn lộ ra một điểm ánh sáng như cát vàng, một cổ uy thế kinh khủng từ trong đó dâng lên tràn ra.
Cát vàng lập tức biến lớn, biến thành một con du long màu vàng.
Du long màu vàng rất lớn, hơn nữa hình thể của nó căn bản không giống như là phù văn bình thường dẫn dắt thiên địa nguyên khí kết hợp thành, mà hoàn toàn như là vật thực, lân giáp trên người nó xán lạn giống như hoàng kim tinh khiết nhất nhưng mà lại hơi trong suốt, áp lực kinh khủng và ánh sáng nhẹ nhàng phún ra ngoài.
"Đây là Long Lân Kiếm của Phương hầu phủ... Thì ra người này là thần uy đại tướng quân Phương Hướng... Tại sao hắn lại có thể mạnh như vậy..."
Lúc này, tu hành giả Đại Tề sau khi đụng nát hơn mười gốc cây mới vừa vặn rơi xuống đất, cốt cách toàn thân của hắn vỡ vụn, bạc nhược ngã ngồi ở trong một đống gỗ vụn. Hắn trố mắt nhìn con du long màu vàng như không thể tin là nó lại có thể xuất hiện trước mặt hắn.
Du long màu vàng xông lên một cái, đã nuốt chửng hai đóa hoa màu đen cùng với chùm tia sáng đen kịt đang tuôn ra trên mặt đất vào trong miệng.
Thân hình khổng lồ của nó thuận thế lướt qua trên mặt đất, thân thể tu hành giả Đại Tề lớn tuổi bị ánh sáng màu vàng chói lọi dìm ngập vào trong. Du long màu vàng lướt sát trên mặt đất, thân hình nó không ngừng phát ra tiếng nổ, hai luồng khói đặc nổ bung ra.
"Có thể tiếp một kiếm của ta, xem ra ngươi chính là Lạc Trầm Khải, Âm Nguyên Tông."
Tu hành giả mặc áo xanh rơi xuống đất, nhìn bụi mù phía trước chậm rãi nói ra.
Trong bụi mù, thân ảnh tu hành giả Đại Tề lớn tuổi chậm rãi xuất hiện.
Hắn đang đứng vững như cũ, nhưng quần áo trên người đã xuất hiện vô số vết cắt, máu tươi liên tục chảy ròng ròng.
Nghe được thanh âm lạnh lùng và bình tĩnh của tu hành giả mặc áo xanh, tên tu hành giả Đại Tề lớn tuổi này giơ tay xoa xoa những giọt máu trên mặt, thấp giọng thở dài xúc động nói: "Đoán rằng sẽ là một vị Vương Hầu tới, cũng đoán được có thể là thần uy đại tướng quân, nhưng không thể ngờ được ngươi lại mạnh như vậy."
Vương triều Đại Tần chỉ có một tên thần uy đại tướng quân, đó là Phương Hướng của Phương hầu phủ.
Tên tu hành giả mặc áo xanh này dĩ nhiên chính là Phương Hướng.
Phương Hướng nhìn tu hành giả Đại Tề lớn tuổi, thản nhiên nói: "Trong những năm nay Phương hầu phủ của ta được ngầm xem như là đứng đầu mười ba Hầu phủ tại Trường Lăng, dĩ nhiên không phải dựa vào vị đệ đệ chỉ biết khô tọa vài chục năm kia của ta."
Nghe được lời giải thích như vậy, tên tu hành giả Đại Tề lớn tuổi nao nao, có vẻ hiểu ra.
"Ta tiếp thánh mệnh đi qua vùng này đến Lộc Sơn, chuyện này vốn cực kỳ bí ẩn." Phương Hướng nhìn hắn, nói tiếp: "Ta muốn biết các ngươi có được tin tức từ đâu."
Dừng một chút, sau đó Phương Hướng nhìn thẳng vào hai mắt của gã, nói một cách nghiêm túc: "Ngươi có được tu vi như vậy không dễ, chỉ cần ngươi nói cho ta biết ngươi làm sao có được tin tức, ta sẽ thả cho ngươi đi."
Tu hành giả Đại Tề lớn tuổi mỉm cười, lộ rõ vẻ châm biếm kiêu ngạo.
Thân là một tu hành già thất cảnh, đương nhiên hắn có sự kiêu ngạo của chính mình. Mặc dù bởi vì một ít nguyên nhân mà đánh giá thấp thực lực của người tới, nhưng hắn hết sức rõ ràng vương triều Đại Tề cần nhất là cái gì.
Đối với loại người như hắn mà nói, vấn đề sinh tử cá nhân đương nhiên không thể nào quan trọng hơn vinh nhục và hưng thịnh của một vương triều.
"Muốn giết ta, ngươi cũng phải trả giá rất lớn."
Tu hành giả Đại Tề lớn tuổi này mỉm cười, nhìn Phương Hướng nói: "Có thể ngươi cũng hiểu rõ, nếu như ta đã đến đây, đương nhiên không chỉ là thăm dò đơn giản như vậy. Lộc Sơn Hội Minh sắp diễn ra, hoàng đế của các ngươi cần không phải là một gã tướng quân không cách nào phát huy ra lực lượng của chính mình, mà là cần một kẻ ở vào trạng thái cường thịnh như ngươi. Cho nên vấn đề không phải là ngươi có thả ta đi hay không, mà là ta có thả cho ngươi đi hay không."
Phương Hướng nhẹ gật đầu, nhìn tên tu hành giả Đại Tề thấy chết không sờn này, bình thản nói: "Ngươi nói cũng đúng vài phần, chỉ là ngươi vẫn tính lầm một chỗ. Muốn để cho ngươi vĩnh viễn ở lại chỗ này, chưa hẳn nhất định cần ta phải ra tay."
Tên tu hành giả Đại Tề này bỗng nhiên cảm giác được gì đó, không thể tin ngẩng đầu nhìn về phía đường núi sau lưng Phương Hướng.
Phương Hướng phá không tới, chẳng qua chỉ là thời gian trong nháy mắt, vậy mà lúc này chiếc xe ngựa chở hắn cũng đã xuất hiện trên đường núi không xa sau lưng Phương Hướng.
Đôi mắt hai con tuấn mã màu xám tro lúc này đang có ánh sáng như máu bốc cháy lên, trên bốn vó của chúng cũng bắt đầu rực cháy hỏa diễm đỏ như máu.
Làm người ta khiếp sợ nhất lại là chiếc xe ngựa mà chúng đang kéo.
Trên hai bánh xe tụ tập vô số côn trùng màu đen, hai cánh của những côn trùng màu đen này đang động đậy liên tục, vậy mà sinh ra lực lượng có thể nâng được sức nặng của cả cỗ xe ngựa lên.
Cả cỗ xe ngựa này, hoàn toàn giống như là lơ lửng trên không trung cách mặt đấy vài thước bay vun vút.
"Dị Cổ Đạo!"
Tu hành giả Đại Tề lớn tuổi nhìn thấy hình ảnh như vậy, rốt cục hắn cảm giác được có thể khiến cho chiếc xe ngựa này sinh ra lực lượng kỳ lạ như vậy nguyên lai là do tên a phu ngồi trên xe ngựa kia.
Tên tu hành giả trẻ tuổi đang ngã ngồi trong đống gỗ vụn bỗng nhiên kêu lên một tiếng đau đớn.
Hắn hoảng sợ chứng kiến lồng ngực của mình bỗng nhiên bị phá vỡ ra giống như dưa hấu, một con côn trùng màu đỏ sậm rất lớn lập tức vù vù bay từ trong những huyết nhục bị vỡ ra, giống như một đạo phi kiếm phóng tới sau lưng tên tu hành giả Đại Tề lớn tuổi kia.
Tu hành giả Đại Tề lớn tuổi điên cuồng hít sâu một hơi.
Theo luồng hơi hắn hít vào, không khí xung quanh thân thể hắn bỗng sinh ra vô số âm khí màu đen mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Những thứ âm khí màu đen này nhập vào thân thể của hắn, nhưng thân thể của hắn lại không phình to lên mà càng thêm xiết chặt, huyết nhục toàn thân đều bắt đầu co rút lại biến thành màu đen như huyền thiết vậy, bao phủ chặt chẽ cốt cách trên thân thể hắn.
Phốc một tiếng trầm đục.
Con côn trùng màu đỏ sậm đánh lên trên lưng của hắn, thân thể của hắn không chút sứt mẻ, ngược lại con côn trùng màu đỏ sậm ẩn chứa lực lượng của một thanh phi kiếm chính thức lại tan tành thành vô số bột phấn.
Cũng đúng vào lúc này, hai con tuấn mã màu xám đã sớm gào lên quái dị, cả cỗ xe ngựa bay xẹt qua trên đỉnh đầu của hắn.
Không khí nổ vang như sét đánh, một cái roi dài màu đen trong tay tên xa phu ngồi ngay ngắn ở đầu xe đột nhiên quất xuống, cuốn lấy thân thể tên tu hành giả Đại Tề lớn tuổi.
Khí đen ngoài thân thế hắn chấn động, cái roi dài màu đen lập tức đứt ra thành vô số đoạn.
Nhưng mà đồng tử của tu hành giả Đại Tề lớn tuổi kịch liệt co rút lại, hắn nhìn thấy mỗi một đoạn của cái roi dài màu đen bị cắt đứt lại giống như là một con rắn màu đen dài cỡ ngón tay.
"Thực Thi Ma trùng!"
Tu hành giả Đại Tề nhận ra loại rắn màu đen này, nhưng mà hắn đã không còn kịp làm bất kỳ động tác gì nữa, mấy chục con rắn màu đen đã nhào lên trên thân thể cứng còn hơn huyền thiết, chỉ trong nháy mắt, trên người của hắn liền xuất hiện vô số lỗ thủng, vô số thiên địa nguyên khí cùng hắc khí trào ra cuồn cuộn.
Hắn bàng hoàng không tin vào mắt mình, từ từ ngã quỵ xuống.
Thân thể Phương Hướng lướt lên, rơi vào trên xe ngựa.
"Một gã thiên tài trẻ tuổi lục cảnh và một gã tông sư thất cảnh, lẽ nào tu hành giả cường đại của vương triều Đại Tề đã chết hết rồi sao?" Lúc bước vào thùng xe, hắn lạnh lùng lẩm bẩm.