Sáng giờ trốn sếp viết được thêm một chương, thỉnh các bạn vào xem. Hôm nay chỉ có thể như vậy a. Thật cáo lỗi.

————————————————

“Hoàng cấp Vân Chính Thiên, xin được báo cáo”

Vân Chính Thiên cùng đồng bọn trở về doanh trại, việc trước tiên là đăng ký báo danh cho ba người Tiểu Mã. Hiện nay hắn đã là một tên Hoàng cấp đội trưởng, cho nên những việc không thể tự ý quyết định thì phải tìm đến cấp bậc cao hơn.

Hắn vừa gõ cửa văn phòng của Tử cấp thống lĩnh, Liễu Trấn Sơn.

Vị Tử cấp thống lĩnh này sau siêu cấp nhiệm vụ Thú Triều, hắn cũng không có rời đi, mà trực tiếp ở lại xử lý nội vụ doanh trại những tháng qua. Cũng bởi vì đại hội thi đấu giữa các chi đội ngũ sắp sửa bắt đầu, cần chuẩn bị một thoáng.

“Không cần dùng quân ngữ, ngươi vào đi Chính Thiên”.

Đẩy cửa bước vào ngoài Vân Chính Thiên còn có ba người Tiểu Mã, tuy nhiên bọn hắn so với Vân Chính Thiên lần đầu tới doanh trại muốn trầm ổn hơn nhiều lắm. Đối với kỷ luật của quân ngũ, bọn hắn vốn hiểu chuyện hơn tên nhóc kia.

Liễu Trấn Sơn ngồi trên ghế, lần này không còn thấy hình ảnh vị Tử cấp thống lĩnh mặc chiến bào như mọi lần nữa, thay vào đó hắn mặt một bộ trường bào màu tím than, vóc người thon dài, dung mạo tuấn kiệt, tuyệt nhiên là một nam nhân rất soái a.

Khí chất của hắn trầm lặng nhưng xen lẫn là sự nguy hiểm không gì so sánh được. So với Liễu Trấn Sơn vốn đã là người thành thục thì Vân Chính Khiên bá khí muốn kém một đường.

Lần đầu diện kiến dung mạo của Tử cấp thống lĩnh, Vân Chính Thiên không nhịn được mà âm thầm cảm thán, tu vi của hắn so với vị Tử cấp thống lĩnh kia, thực sự quá nhỏ bé. Mà người này nhìn qua tuổi khoảng chừng ba mươi mà thôi.

Thiên tài đúng là đời nào cũng có. Vân Chính Thiên cẩn trọng tiến tới, cung kính nói.

“Liễu thống lĩnh, ta tới để đăng ký cho ba người này, trở thành binh sĩ trực thuộc Hoàng Thập Nhất”.

Liễu Trấn Sơn đưa mắt thoáng nhìn qua một lượt cả ba người, ngay lập tức bọn Tiểu Mã thoáng rùng mình một cái, có cảm giác như bị vị Tử cấp thống lĩnh này nhìn thấu toàn bộ tâm can, hoàn toàn trần tục.

“Thật là tuổi trẻ sung sức a, được rồi ngươi gặp Lão Tứ hoàn thành thủ tục đi”

Dễ dàng như vậy liền thông qua. Phải biết muốn chính thức trở thành một binh sĩ trong Chung Cực Quân Đoàn, cần phải thông qua một số khảo nghiệm cơ bản, nói là cơ bản nhưng những hồn sư bình thường tuyệt đối không thể vượt qua.

Mà dưới tình huống Vân Chính Thiên vừa trở thành đội trưởng không lâu, tự nhiên đem về ba tên trẻ tuổi liền được thông qua, không cần khảo nghiệm.

Bất quá Vân Chính Thiên cũng không có tự dưng đi hỏi Liễu Trấn Sơn việc này, người ta đã nhắm mắt bỏ qua, hắn cũng phải thuận nước đẩy thuyền.

Nhanh chóng hoàn thành thủ tục, bốn người Vân Chính Thiên lập tức cáo lui.

Khi bóng dáng bọn hắn đi mất, Lão Tứ mới tiến lại gần Liễu Trấn Sơn hỏi.

“Thực sự không cần kiểm tra trước?”

Tử cấp thống lĩnh một tay vuốt ngược mái tóc bồng bềnh, nói

“Chính Thiên hắn rất có tiềm năng, lần này cũng thử xem hắn có con mắt nhìn người hay không”

“Có con mắt nhìn người? Giống ngươi hả?” Lão Tứ bên cạnh trêu tức nói.

“Ha Ha”

Ba người Tiểu Mã vốn thiên tư không tệ, sau vài ngày ở doanh trại, bọn hắn đã làm quen được vối lối sinh hoạt mới. Mặc dù Hoàng Thập Nhất hiện tại chỉ có bốn thành viên, nhưng so với các đội ngũ khác, khí thế không hề thua kém.

Tại khu vực tập luyện.

“Hôm nay chúng ta bắt đầu luyện tập thể lực, nhất là Tiểu Mã và Hồng Nhan, cường độ thân thê của hai ngươi quá thấp, tuyệt đối không có lợi cho con đường tu luyện sau này”

Dứt lời, Vân Chính Thiên tự đeo lên sau lưng hồn đạo khí mô phỏng vật nặng, tay phải điều chỉnh thông số tạ, là 60kg.

Sau đó hắn cầm lấy ba cái hồn đạo khí giống y hệt đưa cho ba tên kia.

“Tiểu Mã và Hồng Nhan là 10kg tạ, còn A Long, ngươi 30kg tạ”

“Ngươi đang đùa phải không?” Can Hữu Long nhất thời thất sắc nói.

Đừng nói là đeo thêm tạ, những ngày qua chạy bộ 100 vòng đã là rất mệt rồi, hôm nay lại tăng tới 30kg. Mặc dù Can Hữu Long thể trạng cũng như sức bền vốn vượt xa hồn sư đồng cấp, trọng lượng của hắn khoảng chừng 85kg, hiện tại đeo thêm vào 30kg tạ, còn không phải đột nhiên nặng thêm một phần ba.

Can Hữu Long là thế, nhìn qua Tiểu Mã cùng Mộng Hồng Nhan sắc mặt cũng không khá hơn. Mặc dù 100 vòng không đeo tạ có thể miễn cưỡng làm được, hôm nay lại đeo thêm 10kg, hoàn toàn không có tự tin a.

Mắt thấy Vân Chính Thiên đeo thêm tới 60kg, cả ba người lóe lên một tia bội phục, trọng lượng của hắn hiện chỉ khoảng nhiêu đó mà thôi, như vậy chính là gấp đôi a.

Để lại đồng đội còn khủng hoảng phía sau, Vân Chính Thiên bắt đầu cắm đầu chạy.

“A Thiên đã tu luyện như vậy cả tháng nay” Tiểu Mã nói.

Vân Chính Thiên muốn nói cho đồng bọn mình biết, muốn đạt được thực lực mạnh mẽ, không thể không chịu khổ tu luyện.

“Được rồi, không được để A Thiên vượt quá xa, chúng ta đều cố gắng”

Can Hữu Long lên tiếng xong cũng bắt đầu chạy, ngay sau lưng hắn là Tiểu Mã cùng Mộng Hồng Nhan.

Suốt thời gian này, buổi sáng bọn họ đều luyện tập thể lực, kỹ xảo chiến đấu, đêm đến lại tu luyện hồn lực. Vòng tròn này cứ lặp đi lặp lại hàng tháng trời.

Can Hữu Long lúc trước phục dụng Thiên Long Gân, cuối cùng thành công tiến hóa lên Thiên Nguyên Long võ hồn. Thiên Long so với Địa Long cũng có chênh lệch không ít, từ khi thành công, Thiên Nguyên Long võ hồn mang lại cho Can Hữu Long vô số điều tốt, mà thứ hắn tâm đắc nhất có lẽ là lực lượng hình.

Thiên Nguyên Long võ hồn mang trong mình thuần túy lực lượng chi lực, không những lực sát thương mạnh mẽ mà khả năng phòng ngự cũng rất cứng cáp. Đặc biệt mỗi lần hắn cùng với Vân Chính Thiên đứng cùng một trận tuyến, mơ hồ cảm thấy thực lực nhảy vọt khoảng chừng 20%.

Mà mạnh mẽ lên không chỉ có Can Hữu Long, đồng dạng còn có Mộng Hồng Nhan cùng Tiểu Mã.

Mộng Hồng Nhân tự thân võ hồn là Hỏa Tinh Quyền Trượng, đối với hỏa thuộc tính vô cùng am hiểu, hiện tại mạnh mẽ nhất phương thức chiến đấu của nàng chính là viễn trình công kích cùng quấy phá kẻ địch.

Còn Tiểu Mã, từ sau khi phục dụng ngàn năm Thanh Phong Quả, võ hồn của hắn cũng không phải tiến hóa lên mà trực tiếp biến dị. Trên mảnh Đấu La Đại Lục này, biến dị võ hồn thực sự không hiếm gặp, mà chủ yếu quan trọng nhất là võ hồn của ngươi sau khi biến dị đạt tới cấp độ nào.

Có thể biến dị sẽ làm võ hồn yếu đi, nhưng cũng nhờ biến dị mà một cái đỉnh cấp võ hồn đản sinh không chừng. Đối với trường hợp của Tiểu Mã, võ hồn của hắn căn bản quá thấp rồi, hoàn toàn không có khả năng trở nên yếu hơn được nữa. Vì vậy lần này võ hồn của hắn đã đạt tới tầng thứ cao hơn.

Võ hồn của Tiểu Mã hiện tại, được biết tới là khí võ hồn tương đối cường đại, mang trong mình song hệ thuộc tính, lôi hệ cùng quang minh hệ. Lôi Ảnh Quang Minh Kích.

Đây là một thanh màu bạc trường kích dài hơn một mét tám, trên cán kích có vô số hoa văn lôi điện màu vàng kim chạy dọc xuống, đặc biệt nhất là tại vị trí mũi kích có một tầng quang minh chi lực không ngừng lan tỏa ra bên ngoài.

Lần đầu thấy võ hồn của Tiểu Mã, Vân Chính Thiên cũng hết hồn một phen, bởi vì lôi nguyên tố vốn vô cùng khủng bố, lại có quang minh chi lực thuần khiết phụ trợ kèm theo. Quang minh chi lực đối với Tà hồn lực cực kỳ bài xích, đối với Tà Hồn Thú sẽ tự động tăng thêm lực sát thương nhất định. Thật là một cái ưu tú võ hồn.

Bất quá võ hồn tuy thay đổi nhưng hồn hoàn của hắn vẫn giữ nguyên như cũ, là hai cái trăm năm hồn hoàn, lại là hai cái hồn hoàn không sản sinh hồn kỹ, mà chỉ đơn thuần là gia tăng hồn lực bản thân.

Điều này hoàn toàn không thể thay đổi được. Cho nên Tiểu mã chỉ còn cách trông chờ vào đệ tam hồn hoàn để cải biến hồn kỹ tấn công.

Trong ba người mới gia nhập thì Tiểu Mã tu luyện siêng năng nhất, bởi vì hắn điểm xuất phát đã không bằng người ta, cho nên phải lấy sự cần cù bù lại. Buổi tối thường ngày hắn lại theo Vân Chính Thiên học tập Dịch Cân Kinh công pháp.

Hồn sư khi đạt tới bình cảnh, nếu không hấp thu hồn hoàn thì hồn lực cũng không bị mất đi mà cộng dồn lại, khi nào phụ gia hồn hoàn thì cấp bậc sẽ tiếp tục tăng lên.

Cứ như vậy, Vân Chính Thiên cùng ba người bọn hắn toàn tâm chìm vào điên cuồng tu luyện ròng rã suốt hai tháng trời.

Cũng trong thời gian này, thể thức thi đấu định kỳ giữa các chi đội ngũ được công bố ra.

Gồm có đơn đấu, song đấu, tam đấu và đoàn đội đấu.

Hoàng Thập Nhất đối ngũ chỉ có bốn người, cho nên không thể tham dự đoàn đội đấu vốn cần tới bảy người. Mà đơn đấu, song đấu cùng tam đấu, bọn hắn đều đăng ký tham gia.

Trong các thể thức này, đơn đấu mặc nhiên có nhiều trận chiến nhất, chỉ cần là binh sĩ dưới Tử cấp đều được đăng ký tham gia. Tuy giành được vị trí quán quân của từng thể thức đều có phần thưởng, nhưng đơn đấu quán quân mới là thứ các binh sĩ thèm khác nhất.

Bởi vì tám vị trí đầu tiên sẽ được đại diện cho Chung Cực Hồn Sư Quân Đoàn đóng tại Long Thần thành tham dự Chung Kết Đại Tái, kỳ đại tái này tổ chức mỗi năm năm một lần, trực tiếp diễn ra tại lâu đài của Vực Chủ cùng với các đội ngũ tới từ mười một tòa thành còn lại.

Đây chính là vinh dự nhất mà một tên binh sĩ dưới Tử cấp có thể nghĩ đến. Một khi có tư cách tham gia Chung Kết Đại Tái, ngươi liền lọt vào mắt xanh của lãnh đạo cao tầng Nhân Vực, tương lai khả năng tiến chức rộng mở.

Có không ít binh sĩ tham gia Chung Kết Đại Tái trở về, lập tức trở thành Tử cấp thống lĩnh hoặc may mắn hơn, ngươi có thể trở thành một thành viên trong thế lực của Vực Chủ, đối với tương lai tu luyện chi lộ, tuyệt đối mơ mà không được.

Càng gần tới ngày thi đấu, không khí trong doanh trại càng trở nên sục sôi, các chi đội ngũ gia tăng tập luyện, cho đến khi đồng hồ hoàn thành việc đếm ngược.

Kỳ đại hội thi đấu tranh giành vị trí Hoàng Nhất tiếp theo chính thức khởi động.